Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 482: Làm người thật khó!

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 482: Làm người thật khó!


"Có!" Ngưu Đại Lực vội vàng đứng thẳng, "Đại tỷ có gì phân phó?"

Lúc ở kinh thành, nguyên chủ rất ít tham dự những bữa tiệc như vậy, nhưng ít nhiều gì cũng từng nghe qua.

Huống chi, nàng đối xử tốt với yêu quái như vậy, chắc chắn chính là đang quan tâm đồng loại!

Tuy nhiên, theo nàng biết, hoa cúc cũng được phân chia thành nhiều chủng loại.

Nhưng cũng vì vậy mà lược đi những bái lễ khác.

"..." Tống Anh thề, nàng thật sự chưa bao giờ tra tấn Ngưu Đại Lực!

Tống Anh mở thiệp ra xem.

Trên thiệp viết thời gian tổ chức Thu Cúc yến.

"Đến bây giờ ngươi đã đoán ra ta là loại yêu quái gì chưa?" Tống Anh hỏi.

Ếch ca cũng nói với ta rằng thời thượng cổ có rồng, có phượng, còn có kim ô, kỳ lân... Có lẽ người là một trong số đó!"

Khóe miệng của Tống Anh giật giật, cảm thấy lòng mình chua xót.

Thời đại này có khoảng gần 200 loại hoa cúc được ghi chép, mỗi loại cũng sẽ được chia thành nhiều cấp bậc dựa vào hình dáng và mùi hương.

Ai bảo lúc trước nàng nhất quyết quấn lấy Ngưu Đại Lực đọ sức một phen chứ? Trong mắt Ngưu Đại Lực, sức lực của con người rất nhỏ, mà Tống Anh... lại có thể vật tay với một con trâu, như vậy không phải là yêu quái thì là gì?

Ngưu Đại Lực thẳng thắn: "Ếch ca cũng không nói cho ta biết nên ta nghĩ bản thể của người chắc chắn vô cùng tôn quý, một con trâu rừng nhỏ bé như ta đương nhiên không thể đoán ra được rồi.

Chương 482: Làm người thật khó! (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Những bữa tiệc khác chỉ cần tới tham dự, nhưng bữa tiệc này của Lục Giai hiển nhiên không giống như thế.

"Đại Lực..."

Bản thể của Đại tỷ nhất định lớn như đại bàng!

Tống Anh lúc này dù có nói rách miệng cũng không thể thuyết phục được Ngưu Đại Lực tin rằng nàng không phải yêu quái. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Mong người nhất định phải tới." Gã sai vặt nói. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Có lẽ vị Lục công tử kia nghĩ ngợi lung tung, cảm thấy nhà nàng nghèo khổ, không mua nổi món quà nào ra hình ra dạng, còn hoa cúc, cho dù không mua nổi thì cũng có thể lên núi đào, như vậy có thể giữ được mặt mũi.

Nếu tùy tiện đưa lên một chậu cúc dại có vẻ ngoài xấu xí thì sẽ khiến ca ca nàng mất mặt.

Chẳng hạn như giờ phút này, Tống Anh vừa mới tiễn Quan Lực Xương đi thì Ngưu Đại Lực đã xách chổi ra.

Nếu là Thu Cúc yến thì đương nhiên là tới ngắm hoa, hơn nữa sẽ không chỉ mời mỗi nàng và Tống Tuân.

"Ta chính là con người." Tống Anh vô cùng nghiêm túc.

"Tống cô nương, thiếu gia nhà ta mời người và Tống nhị công tử tới tham dự Thu Cúc yến.

Nàng ấy hung hăng quét mấy cái ngay chỗ Quan Lực Xương đã đứng, thấy Tống Anh cau mày thì lập tức trở nên căng thẳng: "Đại tỷ, có phải bụi bay lên khiến người bị sặc không?"

Bốn mùa xuân hạ thu đông, mùa xuân có Bách Hoa yến, mùa hè có Trà yến, mùa thu thưởng cúc, mùa đông thì ngắm hoa mai và tuyết.

Vì vậy, nàng ấy sợ! (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Trong lòng còn hơi kiêu ngạo, nhìn đi, con trâu ngoan ngoãn như nàng ấy, có đi khắp thiên hạ cũng không tìm được con thứ hai đúng không?

Những thiếu gia giàu có này dù chỉ mới mười mấy tuổi nhưng trong bụng có tới chín khúc ruột, cong cong quẹo quẹo.

Tiệc của Lục Giai vừa khéo diễn ra vào ba ngày sau, tiểu tử này cũng xem như dụng tâm, cho nàng thời gian đi đào hoa cúc.

Người tham dự phải mang theo một chậu cúc.

Công tử nhà hắn ta nói nhất định không được vì người này là cô nương dưới quê mà có thái độ qua loa.

Nàng chỉ có ý xấu không nói cho nàng ấy biết bản thân mình thật sự là con người mà thôi...

Tống Anh mời gã sai vặt này vào nhà uống chén trà, ăn hai miếng bánh ngọt rồi đuổi người đi.

"Đúng vậy, người nói người là con người thì người chính là con người! Ta tuyệt đối sẽ không nói lung tung ra ngoài!" Ngưu Đại Lực vội vàng tiếp lời.

Làm người thật khó!

Có lẽ có răng nanh, có lẽ biết phun lửa, có lẽ chỉ cần một chân đã có thể giẫm c·h·ế·t một con trâu rừng nhỏ bé như nàng ấy...

Trong lúc Tống Anh đang buồn bực thì bên ngoài lại có khách tới. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Hôm trước vừa mới cố ý làm bộ làm tịch hù dọa Ngụy Sài, bây giờ về tới nhà lại không thể giải thích rõ ràng thân phận của mình với muội tử trong nhà!

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 482: Làm người thật khó!