Nghịch Trần
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 150: Tam Chuyển Thượng Phẩm Phàm Hoả
Nhẹ nhàng quan sát thiếu nữ một chút, chợt hỏi: "Tào cô cương có biết vì sao mình không thể tu luyện chứ?"
"Vâng vâng.." Chỉ Hạc bấy giờ mới hoàn hồn, vội vàng đáp. Ngẩng đầu lên, đã thấy Khương Ly ôm lấy Tào Uyển Thanh, hoá thành kim quang biến mất tại chỗ. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Nghĩ tới, nàng còn may mắn chán, có một người phụ thân thực lực mạnh mẽ, tâm tư kín đáo, đem nàng bảo hộ chu toàn. Như những thiếu nữ khác, bởi vì leo lên Hồng Nhan Bảng mà dẫn tới cửa nát nhà tan, bản thân trở thành đồ chơi trong tay cường giả, cũng có người bởi vì không chịu nổi mà tự huỷ hoại dung nhan, hoặc là t·ự s·át.
"Rút lui!"
"Thông báo với những người khác, ta cùng bang chủ có chuyện riêng muốn trao đổi với nhau"
"Rõ!"
Người này gia nhập Tào Bang rồi? một cái ý nghĩ hoang đường hiện lên trong đầu, để Dương Kiếm Chi âm thầm hoảng hốt. Sắc mặt của hắn dần dần trở nên nghiêm nghị, bởi vì nếu Liên Thành Chiến thật sự gia nhập Tào Bang, thì chuyện hôm nay, không dễ làm!
Thậm chí nhiều năm trước, Dương thị còn từng hướng về phía hắn ném cành ô liu, nhưng bị từ chối.
"Vì vậy, phụ thân cất công tìm tới đủ loại công pháp băng hệ, thuỷ hệ, đáng tiếc, dù ta đã đem những công pháp kia đọc thuộc làu làu, lại không thể nào tu luyện. Có vị thần y kết luận, nếu không thể tìm ra phương hướng giải quyết, tiểu nữ sợ rằng không sống được quá hai mươi tuổi"
Khương Ly đứng ở bên cạnh nàng, nhàn nhạt hỏi: "Cảm giác nhỏ yếu, không thể làm chủ vận mệnh của bản thân, luôn phải nhờ tới sự bảo vệ của người khác, rất khó chịu đúng không?" (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Khương Ly sắc mặt cổ quái, lắc lắc đầu, dùng thần niệm điều tra đan điền của nàng, tiếp đó chợt sững sờ chốc lát. Đan điền của Tào Uyển Thanh, so với lục phẩm đại vũ sư bình thường, thậm chí còn rộng hơn gấp ba lần, điều đáng chú ý đó là toàn bộ đan điền bị hàn khí lấp kín, nhiệt độ lạnh lẽo, khiến cho hắn cũng phải nổi da gà.
"Cô nương buông lỏng tinh thần, Khương mỗ thay ngươi kiểm tra một chút được sao?"
Tào Uyển Thanh hai tay đặt lên hiên gỗ, đôi mắt nhìn xuống cảnh tượng phía xa xa, có chút xuất thần. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
"Cảm tạ Diệp....Khương công tử cứu mạng"
"Kiểm...kiểm tra....được rồi" Tào Uyển Thanh hai má đỏ ửng, nhắm mắt lại.
Hoàng Hạc Lâu đèn đuốc sáng trưng, mỗi tầng lâu đều được gắn bảo thạch, ban ngày không thấy, nhưng ban đêm lại toả sáng rực rỡ vô cùng đẹp mắt.
Mà chính giữa đan điền lại nằm lơ lửng một ngọn lửa nhỏ màu đỏ dị thường chói mắt.
Thế hệ trẻ ở Thanh Châu, ai không biết Liên Thành Chiến?
"Ừm!" Tào Uyển Thanh gật đầu, nhu thuận đi theo sau lưng hắn, nội tâm phập phòng, chuyện chính mình suýt b·ị b·ắt cóc ban nãy, sớm đã bị nàng ném lên tầng mây.
Đây là sức mạnh của Tam Âm Tuyệt Mạch, một khi bùng nổ, uy lực không thua gì một kích của nhất phẩm Chân Nhân.
Chừng mấy hơi thở sau, hai thân ảnh xuất hiện ở phía trước Hoàng Hạc Lâu.
Tào Uyển Thanh đáp: "Tiểu nữ từ nhỏ mắc bệnh lạ, cả người lạnh lẽo như băng, nhất là những đêm trăng rằm, toàn thân bốc ra hàn khí, đem cả gian phòng đều đóng băng. Ta có thể sống sót, cũng là nhờ phụ thân thường xuyên dùng cương khí giúp ta hoá giải hàn khí. Vì chữa bệnh cho ta, phụ thân mời đến rất nhiều cao nhân, thần y diệu sĩ, lại không thể tìm ra nguyên nhân cụ thể, cuối cùng kết luận, trên người tiểu nữ mang theo một loại âm hàn thể chất nào đó."
Cả hai chầm chậm dọc theo cầu thang, đi lên tầng thứ năm.
Khương Ly lắc đầu: "Đây là bổn phận của ta, đi thôi, Khương mỗ có chút chuyện muốn nói với ngươi"
Ánh mắt Tào Uyển Thanh ngưng lại, có chút thương cảm, chậm rì rì nói: "Ta từ nhỏ bởi vì bệnh tật mà không thể tu luyện, lại mọc ra một khuôn mặt xinh đẹp hơn người, bị rất nhiều nam nhân nhớ thương. Phụ thân vì bảo vệ ta mà hao tổn rất nhiều tâm tư, cũng hại c·hết rất nhiều người. Thế gian nói, hồng nhan hoạ thuỷ, hẳn là như vậy đi"
Không ít thế gia, tông môn đạp cửa dâng sính lễ, không ít thanh niên tài tuấn đua nhau trở thành người theo đuổi, làm đủ mọi cách để chiếm được niềm vui của nàng. Cũng có không ít hái hoa đạo tặc, cả gan xâm nhập tổng bộ Tào Bang, ý định thâu hương thiết ngọc. Một cái Hồng Nhan Bảng, khiến cho cuộc đời của nàng ngập tràn sóng gió.
Nháy mắt, Dương Kiếm Chi thu hồi nội tâm chập chùng, đè thấp giọng hỏi: "Hai vị thật muốn nhúng tay vào chuyện của ta?"
Ánh mắt Dương Kiếm Chi trầm xuống, cảm giác được có lượng lớn võ giả đang tiếp cận nơi này, hắn suy tính thật nhanh, cắn răng hô to:
Ngọn lửa này mặc dù rất nhỏ, chỉ có một tia vô cùng mỏng manh, nhưng bởi vì cấp độ rất cao, nên có thể chống đỡ hàn khí ở bốn phía, tạo thành một trạng thái cân bằng kỳ dị. Chỉ là theo hàn khí không ngừng sinh sôi, ánh sáng của ngọn lửa dần dần bị thu hẹp lại, đợi thêm mấy năm, ngọn lửa kia tiêu tán, hàn khí bộc phát, thậm chí có thể đóng băng toàn bộ tổng bộ của Tào Bang.
Bấy giờ, tất cả mọi người mới nhận ra, hai vị thiên kiêu kia, lại là thủ hạ của Khương Ly.
Lời vừa dứt, Liên Thành Chiến cùng Thiết Khai Sơn đồng thời xuất động.
Khương Ly nói: "Thiên Nhai Hải Các, hại người rất nặng" (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Tam chuyển thượng phẩm phàm hoả!
Tào Uyển Thanh nghe thế, vội vàng từ trong lồng ngực hắn thoát ra, khuôn mặt xinh đẹp ửng hồng, viền mắt lóng lánh nước, luống cuống hành lễ:
Nhưng cả Liên Thành Chiến lẫn Thiết Khai Sơn đều không hồi đáp, mà thản nhiên nhìn hắn.
Tay trái của hắn xách một cây kiếm cổ, vỏ kiếm làm từ da cá sấu màu đen sần sùi, khảm nạm mười ba hạt minh châu, kiếm chưa ra khỏi vỏ nhưng xung quanh thân kiếm đã có kiếm khí xoay vần.
Khương Ly không đáp lời, cúi đầu nhìn về phương hướng của thư phòng, tiếng hô hoán, giao đấu đã dừng hẳn, hiển nhiên thế cục đã được kiểm soát.
Thần niệm xuyên qua trùng trùng hàn khí, tiếp cận ngọn lửa đang lơ lửng ở trung tâm đan điền, Khương Ly lần nữa kinh ngạc.
Chỉ là ai mà ngờ tới, đối phương lại xuất hiện ở Tào Bang, ra tay bảo hộ Tào Uyển Thanh.
"Ồ!" Khương Ly nghe vậy, âm thầm kinh ngạc. Theo hắn biết những người mắc phải chứng bệnh này, bất kể là Tam Âm Tuyệt Mạch, Lục Âm Tuyệt Mạch hay Cửu Âm Tuyệt Mạch, đều phải ngày ngày chịu nổi thống khổ do hàn khí xâm nhập.
Cúi đầu nhìn xuống thiếu nữ đang run rẩy ở trong lồng ngực mình, hắn vươn tay vỗ nhẹ lưng nàng, rồi nói với nha hoàn đang ngẩn ngơ ở bên cạnh.
Chỉ là bọn họ vừa đi được mấy bước, thì chợt có một âm thanh nhàn nhạt vang lên bên tai: "Tào Bang không phải chỗ các ngươi muốn đến thì đến, muốn đi thì đi" (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Muốn giảm bớt thống khổ, hoặc là thường xuyên phục dụng đan dược, linh dược mang theo dương khí, hoá giải hàn khí, hoặc là cường giả thường xuyên lấy Chân Lực trợ giúp đối phương áp chế hàn khí. Nhưng vị đạo sĩ kia, lại có thể trấn áp hàn khí mười mấy năm, thì đúng là kỳ lạ, ngay cả Khương Ly cũng cảm thấy hiếu kỳ.
Tào Uyển Thanh thở dài nói: "Nếu ta cũng có thể tu luyện thì tốt biết bao!"
Chương 150: Tam Chuyển Thượng Phẩm Phàm Hoả
"Bắt bọn họ lại cho ta!"
Bộ dạng của Liên Thành Chiến rất dễ nhận ra. Người này dáng người cao gầy, sắc mặt hốc hác, hai mắt hõm sâu, ánh mắt sắc bén như lưỡi gươm. Hắn mặc một bộ quần áo màu đen cũ nát, rách rưới, khăn trùm đầu và áo choàng cũng là như vậy, nhìn qua vô cùng phong trần.
Khương Ly âm thầm đánh giá chiến trường một lượt. Bên phía Dương Kiếm Chi có một gã vũ tướng đỉnh cao cùng năm tên lục phẩm đại vũ sư, thực lực nhìn như cường đại, nhưng cũng chỉ đến thế thôi, hai người Liên Thành Chiến đã đủ để thu thập bọn họ.
Lúc này bên trong Tào Bang sớm đã náo thành một đoàn, lượng lớn bang chúng dưới sự dẫn dắt của đám cao tầng phong toả bốn phía, đồng thời gia nhập chiến đấu, vây bắt gian tặc.
Tào Uyển Thanh gật đầu. Mấy năm trước, cuộc sống của nàng vẫn luôn vô tư vô lự, làm tiểu công chúa của Tào gia, mặc dù không thể tu luyện võ công, lại có ai dám khó xử nàng. Nhưng từ lúc tên tuổi của nàng được ghi ở trên Hồng Nhan Bảng, mọi chuyện dần dần thay đổi.
"Mãi cho đến năm ta chín tuổi, có một vị đạo nhân đi ngang qua Bố Hải Thành, nghe được bệnh tình kỳ lạ bèn ghé thăm, đồng thời ra tay trợ giúp ta trấn áp hàn khí. Từ đó về sau, ta không còn phải chịu nổi khổ bị hàn khí t·ra t·ấn nữa, nhưng đạo nhân ấy cũng nói trước, thủ đoạn của hắn chỉ có thể áp chế hàn khí mười tám năm, mười tám năm sau, hàn khí phản phệ, tiểu nữ chắc chắn phải c·hết"
Lão giả họ Trịnh cùng mấy tên thủ hạ chẳng nói hai lời, lập tức đánh bay đối thủ, xoay người định bỏ trốn.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.