Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 148: Điệu Hổ Ly Sơn

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 148: Điệu Hổ Ly Sơn


Thiết Khai Sơn hào hứng nói: "Thiếu chủ, Phong Thương Triệu Xích Hà chạy tới khiêu chiến Ô đạo nhân, tựa hồ đang đánh nhau rồi, chúng ta đi xem thôi"

"Tốt!" Triệu Xích Hà nhếch miệng cười gằn gằn, cầm lấy huyết thương hoá thành ảo ảnh, xông tới lôi đài trung tâm.

Liên Thành Chiến ngược lại tương đối thản nhiên. Thiếu chủ vốn là một vị đại năng chuyển thế, thầm trở thành phó bang chủ Tào Bang cũng chẳng phải chuyện to tát gì. Hơn nữa, nếu hắn đoán không lầm thì Phong Vân đại hội, Phong Vân Bảng cái gì đều là chủ ý của hắn đi.

Được chứng kiến hai vị tông sư cường giả giao chiến, là cỡ nào kích động lòng người.

Phong Vân đại hội vừa kết thúc được bốn ngày, cho nên vẫn còn rất nhiều võ giả lưu lại ở trong thành để lên đài khiêu chiến, hoặc là xem náo nhiệt.

Nghĩ nghĩ, Khương Ly lấy ra trận bàn của Toả Thiên Đại Trận, thần niệm thông qua trận bàn, cùng đại trận hoà thành một thể, tiếp đó dò xét khắp Bố Hải Thành.

Ánh mắt của hắn hướng về phía tổng bộ Tào Bang mà nhìn tới, tiếp đó khoé miệng nhếch lên, cười nhạt:

Bây giờ mới biết, vị phó bang chủ thần bí đó lại chính là Khương Ly.

Trong giới tán tu ở Thanh Châu, ông ta là nhân vật có số má, cùng với Cuồng Đao Hà Kinh Dương, Âm Kiếm Liễu Ngọc Âm và Cốt Trảo Vũ Tiền Tôn được xưng là Xích Hà Tứ Tông Sư.

"Nửa đêm tới cửa khiêu chiến Ô đạo nhân?" Khương Ly thì thào, cảm giác có chỗ nào đó không thích hợp.

Khương Thị Tu Luyện Các, hậu viện.

Khương Ly mở bừng hai mắt, thu hồi chu thiên đồng thời phun ra một ngụm khí trọc.

"Triệu Xích Hà ở đây, xin mời Ô đạo hữu đi ra đánh một trận"

Nên khi nghe được tiếng hô của Triệu Xích Hà, vô số võ giả bừng tỉnh nhao nhao rời nhà chạy tới gần tổng bộ Tào Bang.

Khương Ly gật gật đầu, để người sau hít sâu một hơi, giơ ngón tay cái lên bảo: "Thiếu chủ thật biết chơi"

"Cao tầng của Tào Bang phần lớn đều đã tụ tập ở dưới Phong Vân đài, nhưng không thấy tung tích của Tào Uyển Thanh. Nàng ta hẳn là vẫn còn ở trong Tào Bang" Lão giả họ Trịnh nói.

Lời của Triệu Xích Hà ban nãy, mang theo dày đặc cương khí, Khương Ly tự nhiên cũng b·ị đ·ánh động.

Đối với Tào Bang Thiết Khai Sơn mặc dù không hiểu rõ cho lắm, nhưng theo hắn biết, Tào Bang hiện tại ngoài Tào Uyển Thanh tiểu thư làm bang chủ, cùng vị Bùi phó bang chủ chủ trì Phong Vân đại hội hôm trước ra, còn một vị phó bang chủ khác tương đối thần bí.

Lúc này, bên ngoài sân Liên Thành Chiến, Thiếu Khai Sơn cũng bị kinh động, đang tụ tập bàn luận, vừa thấy Khương Ly đi tới, vội vàng quay sang nhìn hắn.

Chương 148: Điệu Hổ Ly Sơn

"Thì ra là mấy con chuột nhỏ này"

"Hừ! có gì không dám?" Ô đạo nhân hừ lạnh nói: "Khỏi cần ra ngoài thành, ở đằng kia không phải có một cái lôi đài hay sao, nếu ngươi muốn chiến thì lên lôi đài chiến một trận"

Trước kia hắn còn chưa nghĩ ra cách để thu phục Ngân Giang Thành cùng Ngân Giang bến tàu, hiện tại Dương Kiếm Chi tự chui đầu vào lưới, vừa vặn để Khương Ly nghĩ ra một ý tưởng.

"Triệu Xích Hà sao lại tới khiêu chiến lão phu? hắn muốn làm gì?"

Đằng trước tổng bộ Tào Bang đột ngột bộc phát ra một luồng khí thế khủng bố, khiến cho người ta rét lạnh sống lưng, cùng với đó là một tiếng hô hoán phá vỡ màn đêm.

Xem ra vị thiếu chủ này có dã tâm không nhỏ.

Liên Thanh Chiến khoanh hai tay trước ngực, đối với tông sư đại chiến không hứng thú cho lắm. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

"Ừm" Khương Ly gật đầu, dẫn theo Liên Thành Chiến cùng Thiết Khai Sơn nghênh ngang đi trong tổng bộ.

Sáng tạo Phong Vân Bảng nhằm thu hút nhân tài, nếu đầy đủ tiêu chuẩn liền sẽ chủ động mời chào, biến đối phương thành thủ hạ của chính mình.

"Chuột nhỏ?" Liên Thành Chiến ngẩn người, hứng thú nhìn hắn.

Dương Kiếm Chi cười nhẹ: "Như vậy càng tốt, hiện tại Tào Bang phòng ngự lỏng lẽo, chúng ta vào bắt người càng thêm dễ dàng"

Không nghĩ tới, hôm nay Triệu Xích Hà sẽ tới cửa khiêu chiến Ô đạo nhân.

Người khiêu chiến Ô đạo nhân chính là một trong Xích Hà Tứ Tông Sư - Phong Thương Triệu Xích Hà

"Đi thôi"

"Tông sư đại chiến để xem sau, hiện tại các ngươi đi theo Khương mỗ một chuyến, bắt mấy con chuột nhỏ"

"Thiếu chủ là phó bang chủ của Tào Bang?" Thiết Khai Sơn kinh ngạc thốt lên.

....... (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Ba người đi ra khỏi của, dọc theo đường phố lát đá xanh, đi tới trước cổng tổng bộ Tào Bang.

Ô đạo nhân híp mắt lại, Triệu Xích Hà thả ra khí thế, tương đương với tứ phẩm hậu kỳ, mặc dù Xung Phong Thương Pháp uy lực mạnh mẽ, nhưng thực lực so với lão còn xa xa không bằng. Y lấy tự tin ở đâu mà dám tới khiêu chiến chính mình, hay là có mục đích khác?

Chốc lát, lông mày của hắn chợt giãn ra: "Mục đích của Triệu Xích Hà là muốn dẫn Ô đạo nhân ra ngoài, điệu hổ ly sơn?"

Hai gã hộ vệ trực ban nhìn thấy hắn, lập tức ôm quyền hành lễ: "Gặp qua phó bang chủ"

Bốn người bọn họ là đệ tử của một vị lãnh tụ trong giới tán tu ở Thanh Châu tên là Tứ Tuyệt Cư Sĩ, bất kể thực lực hay danh vọng đều hơi kém Ô đạo nhân một chút mà thôi.

Chuyện này so với Phong Vân đại hội càng khiến cho võ lâm nhân sĩ cuồng nhiệt.

Triệu Xích Hà cũng không phải nhân vật vô danh tiểu tốt gì mà là một vị tông sư thành danh lâu năm.

Ô đạo nhân tay cầm Kim Tiền Bảo Kiếm không nhanh không chậm bước theo sau.

Để Triệu Xích Hà dẫn ra Ô đạo nhân đồng thời thu hút sự chú ý của cao tầng Tào Bang, tiếp đó dẫn theo thủ hạ xông vào b·ắt c·óc Tào Uyển Thanh. Còn như b·ắt c·óc Tào Uyển Thanh để làm gì, dùng ngón chân cũng có thể đoán được.

Đợi khi mọi bọn họ nhìn thấy dáng dấp của người kia thì lập tức hít vào hơi khí lạnh.

"Dưới mí mắt của bản toạ b·ắt c·óc Tào Uyển Thanh, đúng là không tự lượng sức mình!" Khương Ly thì thào.

"Ô đạo hữu, có dám ra ngoài thành đánh một trận?"

Mà thời khắc này, có vô số võ giả cũng rời khỏi nhà chạy tới quảng trường vây xem hai đại tông sư quyết chiến.

Triệu Xích Hà tới gây sự, phản ứng nhanh nhất chính là Tào Bang, chừng nửa khắc sau, lấy Bùi Tuyên dẫn đầu, mấy vị cao tầng đồng thời chạy ra bên ngoài, chăm chú nhìn sang. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Gặp Ô đạo nhân lộ ra vẻ chần chừ, Triệu Xích Hà tựa hồ không có kiên nhẫn quát to.

Đúng lúc này, từ bên trong hậu viện, Ô đạo nhân chầm chậm đi ra, đứng đối diện với Triệu Xích Hà, nghi hoặc mà nhìn đối phương.

Chỉ thấy phía trước đại môn đứng sừng sững một người đàn ông trung niên tóc đỏ, thân hình cao lớn, cơ bắp cuồn cuộn, trong tay y cầm một cây thiết thương màu máu, toả ra vô biên sát khí.

Âm thanh mang theo hùng hậu cương khí nháy mắt đã truyền khắp một nửa Bố Hải Thành.

Mấy gã thủ hạ nghe thế, cười hắc hắc, tiếp đó bọn họ giống như ảo ảnh, mượn bóng đêm mà lẻn vào trong tổng bộ của Tào Bang, thủ vệ bên ngoài không người hay biết.

Nghĩ tới đây, Khương Ly đứng dậy, bước khỏi tụ linh trận đi ra bên ngoài sân.

Trời về khuya, mặt trăng lên cao, gió tây hiu quạnh.

"Đi thôi, tư vị của Hồng Nhan Bảng thứ mười tám, bản công tử đã sớm chờ không nổi rồi"

Thông qua đại trận, Khương Ly chỉ tốn chút thời gian liền phát hiện được tung tích được đám Dương Kiếm Chi, đang âm thầm lẻn vào Tào Bang. Dựa theo hướng đi của bọn họ, liền dễ dàng đoán ra mục tiêu của chúng, chính là Tào Uyển Thanh.

Tin tức ấy giống như một hòn đá lớn rơi xuống mặt hồ, dấy lên sóng lớn.

Bên trên mái nhà của một toà khách điếm, sáu người Dương Kiếm Chi mặc áo dạ hành, nhìn chằm chằm đại môn của Tào Bang. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Triệu Xích Hà gật đầu: "Nghe nói Ô đạo hữu thực lực phi phàm, nửa bước đã chạm tới cảnh giới Vũ Vương, trong tay Kim Tiền Bảo Kiếm càng là nửa bước thần binh, Triệu mỗ vốn hâm mộ đã lâu, chỉ tiếc chưa từng được gặp mặt. Hôm nay cố ý tới Bố Hải Thành là muốn thử xem thủ đoạn của đạo hữu, có phải hư danh hay không?"

Có kẻ muốn khiêu chiến Ô đạo nhân!

Khương Ly mỉm cười, cũng không giải thích, mà cốt cách toàn thân chợt biến đổi, chừng mấy hơi thở sau đã biến thành bộ dạng hoàn toàn khác biệt. Bộ dạng này là thân phận thứ hai của hắn phó bang chủ Tào Bang, Diệp Phàm.

Nghe nói vị phó bang chủ này tuổi trẻ, thực lực phi phàm, cũng xem như một nhân vật thiên tài, chỉ có điều người nọ rất ít khi lộ diện. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Mặc dù không hiểu cho lắm, nhưng Ô lão nhân vẫn cao giọng hỏi: "Ngươi muốn đánh với ta?"

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 148: Điệu Hổ Ly Sơn