Nghịch Trần
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 147: Người Kính Ta Một Thước, Ta Kính Người Một Trượng
Ánh mắt Khương Thanh Hàn tràn đầy kinh ngạc cùng hiếu kỳ.
Nhưng Liên Thành Chiến thì khác, người này vốn dĩ là tuyệt thế kỳ tài, tính cách ngông nghênh, mắt cao hơn đầu.
Chương 147: Người Kính Ta Một Thước, Ta Kính Người Một Trượng
"Hơn nữa, Đúc Khí Tông cũng tông môn hàng đầu Đại Nguỵ, lưng dựa Khương gia cùng Đúc Khí Tông, việc tu hành Khương đại ca sẽ như diều gặp gió... "
"Thiếu chủ, đây là ngự thư phòng, thông qua tin tức mà thuộc hạ tìm hiểu được, thì Tào Uyển Thanh thường thường sẽ ngủ lại ở đây. Mà Ô đạo nhân thì cư trú ở một toà tiểu viện khác ở chỗ sâu của Tào Bang."
Những người khác cũng lập tức nịnh nọt:
Nói rồi một tay kéo Liên Thành Chiến vội vàng rời đi.
Có thể thấy người này tâm cao khí ngạo đến mức nào!
"Cô nương mấy lần tới tìm ta là có chuyện gì sao?"
Mà Khương Ly thì tự mình tiễn bọn họ ra tận cửa.
Gã nói xong, lão giả họ Trịnh chợt hỏi: "Nghe nói Tào Bang có một tên phó bang chủ họ Diệp, là một gã thiên tài, lấy tu vi lục phẩm nghịch phạt ngũ phẩm, các ngươi biết tung tích của hắn sao?"
"Ồ" Khương Ly gật gù, sắc mặt bình tĩnh trở lại, không lộ ra hỉ nộ.
"Trước đó, Tào Bang ngoại trừ Tào Vũ Sinh ra thì còn có hai gã ngũ phẩm vũ tướng khác, nhưng hai người này hai tháng trước phản bội bị g·iết. Hiện tại đã không còn ngũ phẩm cao thủ toạ trấn" (đọc tại Nhiều Truyện.com)
So với lần trước, thái độ của bọn họ hiện giờ đã hoàn toàn khác biệt, không còn kiêu ngạo, từ trên cao nhìn xuống, mà là tương đối thành khẩn, thậm chí còn có mấy phần khẩn trương. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Nghe Khương Ly nói vậy, Khương Thanh Hàn thở nhẹ một tiếng, thầm nghĩ vị Khương đại ca tựa hồ rất dễ nói chuyện.
"Đợi bản thiếu chủ bắt được Tào Uyển Thanh, gạo nấu thành cơm, lại dùng Khống Tâm Cổ khống chế nàng, để nàng hết mực nghe lời, đến khi đó Ô đạo nhân dù biết rõ cũng chẳng thể làm gì" Dương Kiếm Chi cười lạnh nói. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Những ngày kế tiếp, hắn nhốt mình ở trong tụ linh trận luyện hoá nguyên thạch, Thiết Khai Sơn chăm chỉ tu luyện Đại Lực Ngưu Ma Quyền, còn Liên Thành Chiến thì nghiên cứu kiếm thứ bảy, cuộc sống tương đối nhàn nhã.
Thiết Khai Sơn chưa đầy ba mươi tuổi đã đột phá ngũ phẩm Vũ Tướng, thiên phú, thực lực như vậy đã tương đương đệ tử hạch tâm của Đúc Khí Tông rồi. Tuy nhiên, lấy tiềm lực của Khương Ly hiện tại, gã tới đầu nhập cũng không phải chuyện gì đáng kinh ngạc. Thế gian thiên kiêu, ai chẳng có mấy người theo đuổi.
"Mời ta trở về tổ địa của Khương gia?" Dù Khương Ly trong lòng đã sớm biết được, nhưng sắc mặt vẫn làm bộ tương đối kinh ngạc.
Thứ thu hút hắn, chính là Đúc Khí Tông.
Đối với hành động lần này, bọn họ hoàn toàn tự tin.
Hiện tại hắn bất thình lình đầu nhập vào dưới trướng của Khương Ly.
Bọn họ là thủ hạ của Khương Ly!
Khương Thanh Hàn thấy vậy, cũng không vòng vo tam quốc mà nói thẳng: "Chẳng dối gạt Khương đại ca, tiểu muội nhận lệnh của lão tổ tông tới đây, là muốn mời ngươi trở về Khương gia tổ địa?"
"Thiếu chủ!" Khương Thanh Hàn ngẩn người, ban đầu nàng tưởng chính mình nghe lầm, ngước mắt nhìn sang Mai bà bà, gặp nàng ta cũng đang sững sờ tại chỗ, nội tâm lập tức cuộn trào sóng lớn.
Khương Thanh Hàn tiếp nhận chén trà, ôm quyền nói: "Còn chưa kịp giới thiệu, tiểu muội Khương Thanh Hàn, xuất thân từ Đúc Khí Tông Khương gia"
Khương Ly gật gù, chuyện đó hắn tự nhiên biết rõ, nhấp một ngụm trà nhìn sang, ý bảo nàng nói tiếp.
"Cảm tạ!" Khương Ly cầm lấy ngọc bội, ôm quyền.
"Chẳng hay, ý của Khương đại như thế nào?" Khương Thanh Hàn thấp thỏm hỏi.
Năm xưa, Liên Thành Chiến đăng lâm Tiềm Long Bảng thứ chín, vô số thế lực lớn nhỏ hướng về phía hắn ném cành ô liu, nhưng đều bị đối phương từ chối thẳng thừng.
Người kia lắc đầu bảo: "Hành tung của họ Diệp này tương đối bí ẩn, có thể là đang bế quan tu luyện hoặc không có ở trong thành"
Ừm! Khương Ly đứng dậy đi tới trước cửa ra vào, nở nụ cười nhã nhặn nói: "Xin mời hai vị!" (đọc tại Nhiều Truyện.com)
"Nhị vị mời ngồi!" Khương Ly nói.
Thấy Khương Ly đi tới, Thiết Khai Sơn đứng dậy, cười ha hả ôm quyền: "Thiếu chủ đã có khách quý, hai chúng ta xin phép được cáo lui"
Bấy giờ các nàng mới chú ý tới, ở trong lương đình còn ngồi đấy hai người đàn ông. Hai người kia các nàng đều biết, một người là Phong Vân Bảng thứ hai, người khác là Phong Vân Bảng thứ ba, không nghĩ bọn lại có mặt ở đây.
......
"Một tên lục phẩm đại vũ sư mà thôi, khỏi cần để tâm!" Dương Kiếm Chi khoát tay, khinh thường nói:
Mấy người khác nghe thế thì gật đầu bảo phải, Trịnh lão là ngũ phẩm đỉnh cao cường giả, thực lực mạnh mẽ, chỉ bằng một mình hắn đã đủ để tiêu diệt hết thảy cao tầng của Tào Bang, còn chưa nhắc đến Tiềm Long Bảng thiên kiêu Dương Kiếm Chi.
Nghĩ nghĩ, nàng từ trong túi vải lấy ra một tấm ngọc bội, đặt ở trên bàn nói:
Khương Thanh Hàn thấy thế bèn thở nhẹ một hơi, gật gật đầu rồi đi theo sau lưng hắn bước lên lương đình ở giữa sân. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
"Chúc mừng công tử khống chế Tào Bang, sớm ngày thống nhất quận Thanh Hà"
Bắt gặp thái độ của Khương Ly khách khí như vậy, cả Khương Thanh Hàn lẫn Mai bà bà đồng thời sững sờ, âm thầm kinh ngạc. Phải biết lần trước các nàng tới đây tìm người, hắn thậm chí chẳng thèm tiếp đón.
"Đúng vậy!" Khương Thanh Hàn gật gù, nói tiếp: "Khương đại ca thiên phú xuất chúng, sớm đã truyền vào trong tai lão tổ tông để ngài ấy rất vui mừng, muốn mời ngươi trở về tổ địa, hơn nữa chỉ cần Khương đại ca đồng ý, lão tổ còn tặng ngươi một cái danh ngạch, trực tiếp trở thành đệ tử hạch tâm của Đúc Khí Tông"
"Chỉ cần Triệu tiền bối dẫn Ô đạo nhân đi, bằng thực lực của chúng ta, đã đầy đủ để quét ngang Tào Bang rồi"
"Đây là ngọc bội tuỳ thân của ta, ngày sau Khương đại ca tới Hoan Châu thì tới Ngọc Lăng Phong của Đúc Khí Tông, cầm ngọc bội này tìm ta, tiểu muội sẽ tự mình tiếp đón"
Khương Thanh Hàn và Mai bà bà hơi câu nệ ngồi xuống, mà Khương Ly thì thay các nàng châm trà, ngẩng đầu nhìn thiếu nữ một chút, cười hỏi:
Thậm chí, nghe nói mấy năm trước, một vị nguyên lão của Đan Nguyên Tông từng tuyên bố, chỉ cần Liên Thành Chiến gia nhập Đan Nguyên Tông, liền sẽ lấy ra một viên thất phẩm Bổ Nguyên Đan giúp hắn phục hồi căn cơ. Đánh tiếc, vẫn như cũ bị khước từ.
Trong một gian sương phòng xa hoa ở sát quảng trường Phong Vân, đám người Dương Kiếm Chi tụ tập cùng một chỗ.
Khương Ly trầm ngâm chốc lát rồi đáp: "Khương mỗ hiện tại sự vụ quấn thân, tạm thời chưa có thời gian tới Hoan Châu, sau này rảnh rỗi, ta sẽ ghé thăm tổ địa một chuyến"
Nhưng các nàng đâu biết, tính cách của Khương Ly trước nay đều là thế: Người khác kính hắn một thước, hắn kính người một trượng!
"Thiếu chủ, Khương cô nương đã tới!" Môn khách nói.
Môn khách ra ngoài chốc lát liền trở lại, đồng thời dẫn theo hai nữ nhân, một già một trẻ. Hai người nọ không ai khác chính là Khương Thanh Hàn cùng Mai bà bà.
Bên trên bàn tròn trải rộng một tấm bản đồ, vẽ chi tiết địa hình của Tào Bang tổng bộ, một gã lục phẩm hộ vệ cao giọng phân tích.
Khương Thanh Hàn cùng Mai bà bà liếc nhau một chút rồi đứng dậy cáo từ.
Khương Ly thiếu chủ có sức hút đến vậy sao? trên người hắn rốt cuộc cất giấu diếm bí mật gì?
"Liên Thành Chiến, Thiết Khai Sơn!"
Khương Ly gật gật đầu, điều kiện ở Khương gia chủ mạch cùng Đúc Khí Tông hiển nhiên là tốt hơn ở quận Thanh Hà. Chỉ là, đối với hắn mà nói cũng không có quá nhiều sức hấp dẫn.
"Tào Bang tổng bộ, ngoài sáng có chừng mười tên lục phẩm đại vũ sư, ở trong bóng tối hẳn là ẩn dấu vài người nữa, nhưng không đáng chú ý cho lắm"
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.