Nghịch Trần
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 130: Thi Đấu Bắt Đầu, Tiền Nhiệm Tiềm Long Bảng Thứ Chín, Liên Thành Chiến
Đương nhiên, muốn ngồi ở trên đài thì cần thiết phải mua vé, nếu không chịu mua vé, chỉ có thể chen chúc ở phía dưới quảng trường mà thôi.
Lập tức, sự chú ý của tất cả mọi người đều đổ dồn lên vị nữ tử kia. Thân phận của nàng không ai khác, chính là tân nhiệm bang chủ Tào Bang, Tào Uyển Thanh. Ngoài ra, nàng còn có một thân phận khác chính là tuyệt thế mỹ nhân xếp hạng thứ mười tám ở trên Hồng Nhan Bảng.
Nhắc đến thiên kiêu chi tử ở Thanh Châu, không biết người nọ cũng không nhiều. Người và kiếm đã vang danh giang hồ lúc hắn mười bảy tuổi, bây giờ hắn đã gần ba mươi, hung danh càng thêm hiển hách.
"Nếu hắn cũng tham dự Phong Vân đại hội, thì chúng ta còn đánh cái gì?" Không ít võ giả khuôn mặt đắng chát, nhìn bóng lưng của người đàn ông mặc áo đen cười khổ.
Bốn phía phía truyền tới đủ loại lời bàn tán, sắc mặt Trần Huyền Phong vẫn lạnh nhạt như cũ, cầm lấy số thứ tự liền lui về đứng ở một góc chờ đợi.
Bấy giờ, từ giữa đám đông khán giả, có một người thanh niên cao gầy, mặc áo bào trắng khuôn mặt tuấn tú, nhấc chân bước qua hàng dây xích, đi tới bàn báo danh lấy số thứ tự.
Bởi vì trong bọn họ, chưa có một ai có thể xông ra hung danh khủng bố như vậy.
"Hí, Tào Bang tổ chức Phong Vân đại hội quả nhiên khó lường, ngay cả tuyệt thế thiên kiêu như Trần Huyền Phong cũng tới tham dự"
Hai bên lôi đài, lâm thời dựng lên từng dãy đài cao, ngồi đầy võ giả đến xem thi đấu.
Người lên tiếng là một đạo nhân mặc đạo bào vàng kim óng ánh, trên đạo bào thêu thái cực đồ cũng dùng hai màu vàng bạc mà bện thành. Đầu đội bạch ngọc quan, chân đạp tiền tài lý, mười ngón tay mang theo ngọc phỉ thúy, cổ đeo một cái vòng cổ hình chim đại bàng, ngay cả vỏ kiếm bên hông của hắn cũng làm bằng hoàng kim phía trên còn khảm nạm rất nhiều đá quý.
Bùi Tuyên nói xong, ánh mắt đảo qua mấy ngàn thí sinh, sắc mặt lạnh lùng.
Đáng tiếc, hắn xuất thân tán tu, ngay cả công pháp tu luyện cũng là cơ duyên xảo hợp mới chiếm được, thiếu khuyết tài nguyên, công pháp cùng danh sư chỉ điểm. Nếu không, lấy tư chất tuyệt đỉnh của hắn, năm xưa không chỉ vẻn vẹn xếp hạng thứ tám mươi chín. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
"Vòng thứ nhất, mỗi lần có một trăm người lên lôi đài chiến đấu với nhau, mười người cuối cùng còn lại ở trên đài sẽ được tấn cấp vào vòng tiếp theo. Trong lúc thi đấu, nghiêm cấm g·i·ế·t chóc. Kẻ làm trái quy định, cố ý g·i·ế·t người, sẽ bị cướp đoạt tư cách thi đấu"
Trong nháy mắt, vô số võ giả ngơ ngác câm miệng. Bất kể là lục phẩm đại vũ sư, hay ngũ phẩm vũ tướng đều cấp tốc trầm mặt, không tiếp tục bàn luận về hắn.
Trên đài cao ở hai phía, vô số võ giả nghị luận sôi nổi, lời nghị luận hầu hết đều nhắc tới người đàn ông này.
Bia đá dựng xong, Bùi Tuyên hoá thành một đạo tàn ảnh, nhảy lên trên lôi đài trung tâm, lanh lảnh nói:
Đúng lúc này, toàn trường bỗng dưng yên ắng một cách lạ lùng, tất cả mọi người dồn dập đưa mắt về cùng một phía.
Không ít võ giả nghe được quy tắc của Tào Bang, nhẹ nhàng thở dài một hơi. Dù sao lần này thi đấu này, ngư long hỗn tạp, ẩn giấu rất nhiều hạng người hung tàn, giống như vị Tuyệt Mệnh Kiếm Liên Thành Chiến kia, sơ sẩy một chút liền mất mạng, thế thì mẹ nó vô cùng oan uổng.
Ngày mười lăm tháng tám, Phong Vân đại hội bắt đầu khai mạc. Bất kể là võ giả hay dân thường ở Bố Hải Thành đều kéo nhau chạy tới quảng trường trung tâm tham dự náo nhiệt.
"Ồ đây chính là tiền nhiệm Tiềm Long Bảng thứ chín Tuyệt Mệnh Kiếm Liên Thành Chiến sao? Ánh mắt rất bén nhọn, chỉ một ánh mắt liền khiến cho mấy vạn võ phu ngoan ngoãn ngậm miệng, thú vị thú vị"
Một người tàn sát hết một cái ma đạo tông môn, một kiếm trảm mười ba vị vũ tướng. Bị ba vị tông sư bố trí thiên la địa võng vây bắt, vẫn như cũ toàn thân trở ra.
"Mau nhìn, kia là Bạch Y Kiếm Khách Trần Huyền Phong, hắn cũng tham dự Phong Vân đại hội rồi"
Ầm
Chương 130: Thi Đấu Bắt Đầu, Tiền Nhiệm Tiềm Long Bảng Thứ Chín, Liên Thành Chiến
Hắn năm nay hai mươi sáu tuổi, tu vi lục phẩm hậu kỳ. Sáu năm trước, hắn từng có vinh dự leo lên Tiềm Long Bảng thứ tám mươi chín. Mặc dù xếp hạng ở gần cuối, nhưng vẫn như cũ dương danh thiên hạ. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Gần sát lôi đài, có một hàng dây xích ngăn cách khán giả bên ngoài, từng đoàn võ giả lẳng lặng chờ đợi, số lượng tổng cộng khoảng chừng ba ngàn người. Bọn họ chính là những võ giả báo danh tham dự Phong Vân đại hội. Nếu không phải Tào Bang đưa ra hạn chế độ tuổi của võ giả tham gia thi đấu là dưới ba mươi, thì số lượng người đăng ký còn nhiều hơn rất nhiều.
Hắn tự tin lấy tư chất, thực lực và nhân phẩm của chính mình có thể khiến cho vị tuyệt sắc mỹ nhân kia động lòng. Từ đó mượn tay Tào Uyển Thanh, khống chế Tào Bang, trở thành một phương bá chủ.
Ánh mắt lạnh như băng hướng bốn phía đảo qua. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Sau khi tên của hắn được ghi chép ở trên Tiềm Long Bảng, có rất nhiều thế lực lớn hướng hắn ném cành ô liu, nhưng Trần Huyền Phong tính cách cao ngạo, không chịu cúi đầu trở thành hạ nhân, liền một mực từ chối. Một lòng tiềm tu, chờ đợi cơ hội thay đổi cuộc đời.
Bia đá cao chừng ba trượng, mặt trước khắc chìm hai chữ Phong Vân.
Trong đám võ giả, vô số người ánh mắt lửa nóng, thèm thuồng. Đối mặt với vạn người chú mục, Tào Uyển Thanh sắc mặt không chút cảm xúc, cùng Ô đạo nhân chầm chậm bước lên đài cao. Mà chúng võ giả ở hai bên, tự đồng tách ra một con đường.
"Ồ thế thì thật là đáng mong chờ!"
Dám báo danh tham dự thi đấu, hầu hết đều là cao thủ có tiếng, tu vi tối thiểu cũng là thất phẩm vũ sư, tu vi quá thấp, lên lôi đài tỷ thí chẳng khác nào làm trò cười cho thiên hạ.
"Lão phu Bùi Tuyên. Là người chủ trì của Phong Vân đại hội hôm nay. Bởi vì số lượng võ giả tham gia thi đấu quá lớn, vì vậy đại hội sẽ chia làm ba vòng"
Tuyệt Mệnh Kiếm, Liên Thành Chiến!
"Xem ra lần này, Phong Vân Bảng thứ nhất, trừ Trần Huyền Phong ra chẳng còn ai khác"
Liên Thành Chiến hơi nhướng mày, rất không thích cảm giác bị người khác xoi mói bàn tán.
Chỉ thấy một người đàn ông mặc áo đen, khuôn mặt tái nhợt, tay cầm một thanh trường kiếm, bao kiếm bằng da cá sấu đen, miệng bọc vàng, trên thân khảm nạm mười ba hạt minh châu to bằng hạt đậu, đang lửng thửng bước tới gần bàn đăng ký.
"Chưa hẳn, nghe nói thiên kiêu tham dự đại hội cũng không chỉ mỗi Trần Huyền Phong, tựa hồ có cả vài vị ngũ phẩm Vũ Tướng. Trần Huyền Phong g·i·ế·t vào năm vị trị đầu đã tốt lắm rồi"
"Ra mắt Ô tiền bối"
Đã thấy một đám bang chúng cao to, dưới sự chỉ huy của phó bang chủ Bùi Tuyên, từ bên trong tổng bộ khiêng ra một toà bia đá lớn.
Nắm giữ một chiêu tuyệt mệnh kiếm, làm cho vô số cường giả nhượng bộ lui binh.
Bên trong đám người dự thi, từng gã thiên tài kiêu căng nhắm mắt, không để ý tới người khác.
Ngay cả Trần Huyền Phong cũng thần mặt đại biến, không tự chủ cầm chặt trường kiếm. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Toàn bộ võ giả tham dự thi đấu hôm nay, có kẻ tu vi cao hơn hắn, nhưng ở trước mặt hắn, lại căn bản không nhấc lên được bất kỳ tia kiêu ngạo nào.
Tấm bia đá này, chính là Phong Vân Bảng, dùng để ghi chép thứ tự của võ giả tham gia thi đấu.
Bấy giờ, mọi người mới phát hiện ra, đi bên cạnh Ô đạo nhân còn có một vị nữ tử mặc váy đỏ, mang lụa mỏng che mặt, dáng người uyển thướt tha.
"Gặp qua Ô tiền bối"
Mà Tào Bang tổ chức Phong Vân đại hội chính là thời cơ mà hắn vẫn luôn khao khát.
"Là hắn...là hắn..." Không biết là ai run rẩy kêu lên.
Cả hai khoan thai leo lên vị trí cao nhất ngồi xuống, Ô lão nhân đưa ánh mắt nhìn xung quanh một lượt, nhất thời, toàn bộ quảng trường trở nên yên tĩnh.
Lập tức, không ít võ giả nhận ra thân phận của người nọ, trên mặt từng người lộ ra vẻ hâm mộ, kính nể. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Khắp hội trường liên miên vang lên tiếng xì xào bàn tán.
"Tào Bang đúng là giỏi kiếm tiền!" Một đám lão quái âm thầm chửi bậy, nhưng vì giữ thể diện mà đành phải bỏ tiền ra mua vé.
Cũng có những người lẫn nhau quen biết, nhỏ giọng trò chuyện.
Một tiếng nổ lớn vang lên, bia đá khổng lồ được dựng ở mạn bắc của Phong Vân Lôi đài.
Ô đạo nhân cười ha hả, đối với chúng võ giả gật gật đầu xem như hoàn lễ.
Đạo nhân này mặc dù ăn mặc có chút quái dị, nhưng tất cả mọi người ở đây không ai dám khinh thường ông ta. Thậm chí có không ít võ giả trực tiếp đứng dậy, hướng về phía đạo nhân chắp tay.
Chợt có một tiếng cười bất kham từ phía bắc lôi đài truyền tới.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.