Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 129: Thiên Hạ Đệ Nhất Hùng Quan, Đại Nguỵ Quân Hồn

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 129: Thiên Hạ Đệ Nhất Hùng Quan, Đại Nguỵ Quân Hồn


Vì sao Phong Vân đại hội lại được nhiều người hưởng ứng như vậy?

Thứ nhất là bởi vì Tào Bang treo thưởng quá hậu hĩnh, chỉ cần g·iết tới hai mươi vị trí đầu, đều sẽ nhận được tưởng thưởng phong phú khó lòng khước từ. Nhất là võ giả tán tu, bọn họ không có thế lực sau lưng ủng hộ, cho nên bất kể là công pháp, v·ũ k·hí hay tài nguyên tu luyện đều tương đối thiếu thốn. Phong Vân đại hội trong mắt họ chẳng khác nào bánh trái thơm ngon, có cơ hội đánh chén.

Phong Vân đại hội càng ngày càng gần, quảng trường lớn ở trung tâm Bố Hải Thành, phía trước tổng bộ Tào Bang, chẳng biết lúc nào đã dựng lên mấy toà lôi đài đồ sộ.

Nhân cấp tu luyện thất, một tuần yêu cầu một mai linh ngọc. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Chỉ cần đánh xuống Thượng Châu, liên quân liền có thể tiến thẳng tới Kinh Đô, chấm dứt sự cai trị của Đại Nguỵ Hoàng Thất.

Tu luyện thất tốt là vậy, ngặt nổi số lượng quá ít, toàn bộ khách điếm, chỉ có mười cái nhân cấp, năm cái địa cấp cùng ba cái thiên cấp sương phòng. Một lần chỉ có thể cung cấp cho mười tám võ giả đồng thời tu luyện. Lại thêm khách điếm không thu ngân lượng, tài bảo mà chỉ thu linh ngọc.

Đặc biệt là đãi ngộ của bài danh top hai mươi, quả thực chính là nhân vật giống như minh tinh, sở hữu cả danh và lợi, ai chẳng khát khao.

Bởi vì ông chủ của khách điếm, không ai khác chính là Đúc Kiếm Sơn Trang, do đại bá Khương Uyên tự mình toạ trấn.

Đại quân xông qua thành Tương Phàn, trong vòng nửa tháng đã quét ngang hết thảy Kinh Châu, các quận thái thú nhao nhao dâng thư đầu hàng. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Nhưng là, muốn công phá Thượng Châu cũng không phải chuyện dễ dàng. Bởi vì từ Kinh Châu đến Thượng Châu, phải đi qua một chỗ quan ải cực kỳ hiểm trở, được xưng là thiên hạ đệ nhất hùng quan, Sơn Hà Quan.

Bốn phía Phong Vân Lôi Đài là quảng trường rộng lớn lát đá xanh, có thể dung nạp mấy vạn người cùng lúc, bên đường xuất hiện đủ loại hàng quán, khách thương tấp nập.

Thế nhân truyền tụng, Sơn Hà Quan chưa phá, Đại Nguỵ chưa diệt.

Liên quân thế lớn, nhiều lần tiến đánh Sơn Hà Quan, đều thất bại tan tác mà về.

Thiên cấp tu luyện thất, một tuần yêu cầu năm mai linh ngọc.

Thứ hai là vì danh tiếng. Đã là võ giả, ai không muốn một ngày dương danh thiên hạ, được người người biết tới. Hiện giờ tham gia đại hội, biểu hiện xuất sắc leo lên Phong Vân Bảng, thì có thể chứng minh thực lực của mình rồi.

Đương nhiên, mặc dù như thế, từ lúc tu luyện thất mở cửa đến nay, vẫn luôn rơi vào tình cảnh kín phòng. Người muốn thuê sương phòng, hoặc là đặt cọc trước, hoặc là chờ đợi.

Khắp Bố Hải Thành nhốn nháo nào nhiệt, duy chỉ có một khu đại trạch ở phía tây thành là tĩnh lặng, cô quạnh.

Thời gian đầu mùa thu, sự kiện mà võ giả ở Thanh Hà Quận và mấy quận lân cận khác quan tâm nhất, chính là Phong Vân đại hội.

Đến tháng thứ hai, q·uân đ·ội của tám đạo sứ quân liên minh với nhau toàn lực tiến đánh Kinh Châu. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Lôi đài chính rộng chừng ngàn thước, được xây dựng từ nhiều khối đá lớn ghép lại với nhau, mặt trên trải rộng một lớp trận văn dày đặc. Dẫn đến lôi đài có khả năng chống chịu được võ giả toàn lực tranh đấu mà không hề hấn gì. Xung quanh lôi đài chính còn có mấy cái lôi đài phụ khác, thời điểm bình thường có thể cung cấp năm phe chiến đấu, do đó cũng làm tốc độ đổi mới của Phong Vân Bảng nhanh hơn.

Chỉ riêng thứ này, đã ngăn cản bước chân của đại đa số võ giả.

Kinh Châu tám quận bị tám đạo sứ quân chia cắt sạch sẽ.

Chương 129: Thiên Hạ Đệ Nhất Hùng Quan, Đại Nguỵ Quân Hồn (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Thiên hạ loạn lạc, nơi nơi chìm trong khói lửa c·hiến t·ranh. Nhưng Thanh Hà Quận, từ sau trận chiến ở Bố Hải Thành, bỗng nhiên trở nên an ổn lạ lùng.

Tường thành Sơn Hà Quan cao ba mươi ba trượng, bên ngoài được bao phủ bởi vô số trận văn, do Đại Nguỵ Quân Hồn Phạm Bạch Hổ tự mình toạ trấn.

Địa cấp tu luyện thất, một tuần yêu cầu ba mai linh ngọc.

"Lục phẩm hậu kỳ!"

Thời gian hơn một tháng, ngoại trừ những lúc ăn uống, nghỉ ngơi hay ra ngoài xử lý công việc ra, hầu hết thời giờ còn lại Khương Ly đều dành để tu luyện, năm trăm mai nguyên thạch bị hắn luyện hoá hơn hai trăm mai, mà tu vi cũng theo đó tăng mạnh, đạt tới ba mươi lăm năm công lực, chỉ thiếu năm năm công lực nữa liền đột phá lục phẩm hậu kỳ.

Một ngày này, bên trong mật thất ở trạch viện, Khương Ly bất chợt mở bừng hai mắt, khí tức quanh người ầm ầm dâng lên.

Mỗi lần có kẻ cả gan gây chuyện, môn khách của Khương gia sẽ âm thầm xử lý. Nếu không xử lý được, thì để Khương Ly tự mình ra tay.

Từ lúc tiền nhiệm giáo chủ của Thiên Ma Giáo Giang Thượng chui vào Thượng Kinh á·m s·át quốc sư, khai màn loạn thế đến nay, đã hơn ba tháng trôi qua. Đại Nguỵ cửu châu khắp nơi khói lửa bập bùng. Mười hai đạo sứ quân một bên chiến đấu tranh giành địa bàn, một bên phối hợp lẫn nhau không ngừng áp sát Thượng Châu và Kinh Châu.

Các đạo sứ quân được hậu thuẫn từ thế gia, tông môn giống như đàn châu chấu, đi tới đâu quân triều đình thất bại tan tác tới đó.

Võ giả tu luyện ở trong tu luyện thất, quả thực làm ít công to, nhất là những võ giả đang chuẩn bị đột phá, cần thiết một nơi an tĩnh, nguyên khí dồi dào để bế quan, thì chẳng còn nơi nào thích hợp hơn nơi đây.

Tu luyện thất được chia thành ba cấp bậc là thiên, địa, nhân. Trong đó nhân cấp tu luyện thất, có nồng độ nguyên khí gấp hai bên ngoài. Địa cấp tu luyện thất, có nồng độ nguyên khí gấp ba bên ngoài. Thiên cấp tu luyện thất có nồng độ nguyên khí gấp năm bên ngoài. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Tu luyện thất thần kỳ như thế, thu hút sự chú ý của rất nhiều người, trong đó cũng không thiếu kẻ dụng tâm khó dò, có ý đồ với c·ướp đoạt. Nhưng là những người kia ngày đầu tiên gây chuyện, ngày thứ hai đã biến mất tăm tích, dần dà chẳng còn võ giả nào dám đánh chủ ý tu luyện thất nữa.

Châu Mục Kinh Châu Từ Hải, dẫn dắt ba mươi vạn Đại Nguỵ duệ sĩ tử thủ thành Tương Phàn, cùng hơn trăm vạn liên quân triển khai quyết chiến. Đại chiến kéo dài mười bảy ngày, ba mươi vạn duệ sĩ không còn ai sống sót. Từ Hải c·hết đứng ở trên tường thành.

Tu luyện thất được xây dựng ở mặt tây Phong Vân quảng trường, là một toà khách điếm cao ba tầng, cung cấp sương phòng cho võ giả tới thuê. Nhưng những sương phòng này khác biệt với sương phòng của các khách điếm bình thường. Bởi vì mỗi phòng bên trong khách điếm đều được bố trí trận pháp đặc biệt, có thể tụ tập nguyên khí, trợ giúp võ tu luyện.

"Còn hơn mười ngày nữa là Phong Vân đại hội bắt đầu. Hi vọng trước lúc đó, ta có thể đột phá lục phẩm hậu kỳ" Khương Ly thì thào, vươn tay cầm lấy hai mai nguyên thạch, xe nhẹ đường quen mà nhanh chóng hấp thu.

Linh ngọc trân quý cỡ nào, võ giả bình thường chỉ sợ cả đời đều khó đoạt được một viên, nếu có cũng sẽ đem coi thành trân bảo, cất giấu trong người phòng ngừa vạn nhất. Dám bỏ linh ngọc quý giá ra để thuê sương phòng tu luyện, thì chỉ có thể cường giả hoặc là đệ tử, trưởng lão của thế lực lớn.

Bên phía liên quân cũng tổn thất nặng nề, từ hơn một trăm hai mươi vạn quân tinh nhuệ, chỉ còn gần bảy mươi vạn thành công qua ải.

Bấy giờ, Đại Nguỵ cửu châu, địa bàn của triều đình chỉ còn duy nhất Thượng Châu.

Tu luyện thất cũng là một loại đặc sắc của Bố Hải Thành. Vẻn vẹn khai trương chưa đầy nửa tháng, đã nhận được đông đảo võ giả truy phủng.

Cứ như thế, một tháng trôi qua, số lượng võ giả chạy tới Bố Hải Thành tham dự đại hội đã vượt qua một vạn, hơn nữa vẫn đang không ngừng tăng lên. Đại lượng võ giả ghé thăm, khiến cho bất kể là Tào Bang hay dân cư trong thành đều kiếm được lợi lớn. Nhưng cao tầng Tào Bang vừa vui mừng lại đau đầu vô cùng. Nhiều người thì xuất hiện nhiều vấn đề, để giá·m s·át hết thảy đám võ giả này, Thám Báo Đường, Hình Luật Đường cả ngày đều phải mặt mũi tất bật.

...........

Thời gian như thoi đưa, thấm thoát đã hơn mười ngày trôi qua, Phong Vân đại hội bắt đầu khai mạc.

Đại hội mặc dù còn chưa bắt đầu, nhưng không ít võ giả ngứa nghề, thường thường dắt tay nhau lên lôi đài tỷ thí, khiến cho dân chúng cỗ vũ rầm rầm. Một số võ giả giàu có, nhất là các lộ cường giả hoặc đệ tử thế gia vọng tộc, thì bỏ tiền thuê tu luyện thất, tranh thủ nâng cao tu vi.

Mỗi thế lực đều đang kiềm chế, lặng lẽ tích s·ú·c lực lượng, giống như trời yên biển lặng, trước cơn giông bão vậy.

..........

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 129: Thiên Hạ Đệ Nhất Hùng Quan, Đại Nguỵ Quân Hồn