Nghịch Trần
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 64: Tiêu Nhân Vương
“Nếu Chân Vương đồng ý ủng hộ Xích Tuyết tiểu thư, hãy để bọn họ đi cùng chúng ta. Bạch mỗ cam đoan sẽ cho bọn họ một trận tạo hóa.”
Ừm! Tiêu Nhân Vương sắc mặt bình thản, phương án đó ông ta cũng đã từng tính qua, những ngặt nổi Vãng Sinh Trận rất ít người biết bố trí, cộng thêm quá tổn thương thiên hòa, dễ dàng bị trời phạt.
Khương Ly nói tiếp: “Tiêu Lệ gia chủ quá già, cốt linh đã hơn bốn trăm dù có đột phá Chuẩn Vương thì cũng sẽ giống như ngài kéo dài hơi tàn mà thôi. Không biết Tiêu gia hiện tại, những người nào có khả năng đột phá sớm nhất”
“Tị Thiên Quan?” Tiêu Nhân Vương nhíu mày, hiển nhiên chưa từng nghe tới ba chữ này.
Lời của Khương Ly, trực tiếp đánh vào yếu điểm, khiến cường giả Tiêu gia bối rối. Những người ở đây, ai không phải âm hiểm lão quái, sao chẳng hiểu những đạo lý này?
Khương Ly gật đầu, thời gian này cùng hắn dự đoán hoàn toàn trùng khớp, trầm giọng bảo: “Muốn tục mệnh cho Chân Vương, vãn bối có hai phương án, một là Vãng Sinh Trận” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Ở Loạn Ma Vực, muốn sống yên ổn, thì cần phải dùng thực lực của mình mà đi tranh, không phải chờ sự bố thí của người khác. Thiên hạ này không có đồng minh vĩnh viễn, chỉ có lợi ích vĩnh viễn. Nếu Tiêu gia các vị không có thực lực, hoặc không mang lại lợi ích cho chúng ta. Xích Tuyết tiểu thư vì sao lại phải vì chút nhân tình mà bảo hộ các ngươi đời đời”
Tiêu Nhân Vương híp mắt một cái, liền gật đầu, phất tay cả ông ta và Khương Ly đã sớm không còn bóng dáng.
Khương Ly nói tiếp: “Vãng Sinh Trận bản chất là đánh cắp sinh mệnh lực của thương sinh để tục mệnh, tối đa có thể giúp võ giả kéo dài chín mươi chín năm tuổi thọ. Nhưng trong đó ẩn chứa rất nhiều tai hại. Bởi vì trận pháp này c·ướp đoạt sinh mệnh lực của chúng sinh, nghiêm trọng tổn hại thiên hòa, nên sẽ bị trời đất ghét bỏ mà giáng xuống Thiên Nhân Ngũ Suy bao gồm: Hoa quan khô nuy, Y phục cấu nị, Dịch hạ hạn xuất, Thân thể xú uế và cuối cùng Bất lạc bổn tòa.”
Trong lúc không khí đang căng thẳng đến cực độ, thì giọng nói của Khương Ly lần nữa cất lên:
“Tiêu gia chúng ta lập nghiệp ba ngàn năm, thời cực thịnh từng là bá chủ của Xích Hỏa Châu, nhưng một đời không bằng một đời. Lưu lạc đến tình cảnh hôm nay là lỗi của đám con cháu chúng ta. Lão phu sống tới hiện tại cũng coi như đủ rồi, tục mệnh thêm một trăm năm thì được cái gì đâu, ta cũng không muốn làm người không ra người, quỷ không ra quỷ”
“Phương án thứ hai là gì?”
“Nơi đây không có ai, tiểu hữu có thể nói được rồi chứ”
“Sau đó, Bạch mỗ sẽ tự mình đoán tạo một cỗ Tị Thiên Quan…”
“Tốt! Vậy hai người Tiêu Chiến liền trở thành tùy tùng của tiểu hữu!”
Đáng tiếc đời người sinh lão bệnh tử là do Thiên Đạo quyết định, ngay cả Chân Vương, Chân Đế cũng có ngày đạo diệt. Muốn chân chính trường sinh bất tử, thì chỉ có chứng hư vô mờ mit Thánh đạo mà thôi.
“Ồ” Tất cả mọi người đều ghé mắt nhìn hắn, Tiêu Nhân Vương cũng không ngoại lệ.
“Tị Thiên Quan”
“Mỗi hai mươi năm, sẽ có nhất suy giáng xuống, dẫn đến người không ra người quỷ không ra quỷ, không những thế mỗi nhất suy cũng sẽ khiến thực lực giảm xuống. Sau khi hoàn thành ngũ suy, phải c·hết trong đau đớn, vạn kiếp không được siêu sinh”
Bọn họ là hiểu rõ, nhưng thật sự không có cách nào khác, mới suy nghĩ đến việc nhờ sự trợ giúp từ bên ngoài.
Tiêu Nhân Vương đã đồng ý chống đỡ Xích Tuyết, những người khác tự nhiên cũng không dám phản đối. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Tiêu Chiến tu vi là nhị phẩm hậu kỳ, nhưng khí thế hung hãn không thua kém nhị phẩm đỉnh cao, để hắn hơi ấn tượng.
“Liền hai người này đi” Khương Ly nói.
Lần khởi hành này, ngoại trừ Hà Túc Đạo ra còn thêm hai người đàn ông trung niên khác một cao lớn một nhỏ gầy, chính là Tiêu Chiến và Tiêu Ảnh trong lời của Tiêu Nhân Vương.
Không chỉ thế, từ phương bắc mấy hôm trước cũng truyền xuống tin tức, Thiên Trận Tông công khai ủng hộ Xích Tuyết, càng để Xích Hỏa Châu khắp nơi dị động.
“Lại có kỳ vật như vậy?” Tiêu Nhân Vương thần sắc biến hóa, chắp tay sau lưng bước ra mõm núi, giương mắt nhìn xuống Lăng Tiêu Thành, trầm giọng.
“Bạch mỗ không cam kết được, nếu Xích Tuyết tiểu thư trở thành cung chủ, sẽ bảo hộ Tiêu gia, nhưng lại có một phương án để Tiêu gia tự cứu mình?”
Người cuối cùng cũng có ngày c·hết đi, mà võ giả cho dù c·hết rồi cũng khát vọng được vào luân hồi, lần nữa xoay người trùng tu. Nhưng Tiêu Nhân Vương lại lựa chọn vì tồn vong của Tiêu gia, mà đồng ý trốn vào Tị Thiên Quan, nguyện ý tự hủy hồn phách, bỏ qua luân hồi chuyển thế.
Tiếp theo hai người trở về đại sảnh, cũng tuyên bố đạt thành hợp tác.
Khương Ly hơi cảm thán, người này không hổ là Tiêu gia định hải thần châm, cả đời vì gia tộc mà bôn ba, sắp c·hết cũng không buông tha. Người như thế, đáng để kính trọng!
Làm một tên gia tộc lão tổ, ông ta vô cùng hợp lệ.
Tiêu Nhân Vương gật đầu, điều này ông ta cũng rõ ràng, chỉ tiếc Tiêu gia nhân tài điêu linh, mấy ngàn tộc nhân bốn năm trăm năm lại không ra nổi một vị Chuẩn Vương.
Khương Ly lắc đầu: “Nhất phẩm sơ kỳ tu vi còn quá thấp, muốn đột phá đến Chuẩn Vương trong vòng hai mươi năm cơ hồ không thể nào. Chẳng biết hai vị đời thứ hai kia là những ai?”
“Phương hướng thứ hai, là bồi dưỡng người kế tục, Tiêu gia hiện tại cần nhất là một vị Chuẩn Vương”
“Một người là Tiêu Chiến, nhị phẩm hậu kỳ cốt linh hai trăm ba mươi tuổi, hai là Tiêu Ảnh, cốt linh hai trăm ba mươi lăm tuổi cũng là nhị phẩm hậu kỳ. Hai người bọn họ chiến lực khá tốt, chính là trụ cột của Tiêu gia hiện tại”
“Xin hỏi Chân Vương còn sống được bao nhiêu năm?” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Vậy lão phu liền trốn ở trong Tị Thiên Quan, chờ đợi ngày sau giúp con cháu ra tay một lần nữa” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Mà Lăng Tiêu Thành cũng xảy ra một sự kiện lớn, Tiêu gia đệ tử đấu đan thất bại, phải giao ra bảo vật gia truyền, Vạn Dược Đỉnh.
Vạn Dược Đỉnh chính là biểu tượng của Tiêu gia, bị người đoạt đi, để danh vọng của Tiêu gia lần nữa rớt xuống đáy cốc.
“Cứ quyết định như thế!” Khương Ly mỉm cười, Tiêu Nhân Vương đồng ý, trận đồng minh này xem như đã quyết định xong xuôi.
Chuyến đi này, xem như thành công mỹ mãn.
Lúc này, Khương Ly chợt suy tư tới một vấn đề…chính mình tu võ, đến cuối cùng là tu cái gì và vì cái gì.
Khương Ly gật đầu, chắp tay sau lưng cao giọng: “Giải quyết khó khăn trước mắt cho Tiêu gia thì có hai phương hướng, một là gia tăng tuổi thọ cho ngài, hai là bồi dưỡng người kế tục”
Ngày thứ hai, Tiêu gia liền phát ra thông cáo, công khai ủng hộ Xích Tuyết, khiến cho toàn bộ Lăng Tiêu Thành rung động.
Chương 64: Tiêu Nhân Vương
“Mời tiểu hữu nói ra cao kiến” Tiêu Nhân Vương mở miệng.
Cách làm của Tiêu Nhân Vương ở trong mắt thế nhân xem ra, là cực kỳ ngu xuẩn, không đáng giá, nhưng Khương Ly lại có cảm giác, nếu hắn cũng là Tiêu Nhân Vương, hắn cũng sẽ chọn con đường đồng dạng.
Đối với chuyện ấy, Khương Ly không quan tâm cho lắm. Sau khi chế tạo thành công Tị Thiên Quan, cũng hướng dẫn cách sử dụng cho Tiêu Nhân Vương, Khương Ly liền bái biệt Tiêu gia, khởi hành trở về Xích Hỏa Thành.
Tiêu Nhân Vương chợt quay người đối với Khương Ly chắp tay thi lễ, trên người tử khí càng ngày càng sâu. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Khương Ly nở nụ cười thần bí: “Chân Vương có thể mượn đường nói một chút được chứ?”
Sau đó, có tin tức ngầm truyền ra, nói rằng mười mấy ngày trước có người nhìn thấy Xích Tuyết và Bạch Phàm rời khỏi Xích Hỏa Thành đi lên phía bắc. Hiển nhiên là đi mời chào đông minh, nhưng bọn họ đã thuyết phục như thế nào, thì không ai biết rõ.
Bọn người Khương Ly ở lại Xích Hỏa Thành ba ngày, trong ba ngày này, Khương Ly toàn lực chế tạo Tị Thiên Quan.
“Tiêu Chiến và Tiêu Ảnh sao?” Khương Ly cau mày, nhớ đến người đàn ông trung niên thân hình cao lớn khí tức sắc bén hắn gặp ban nãy, đó hẳn là Tiêu Chiến.
Không khí trong sảnh đường lần nữa trầm thấp, Khương Ly chợt mỉm cười:
Khẽ xóa đi những dòng suy nghĩ vu vơ, Khương Ly gật đầu xem như đồng ý lời thỉnh cầu của ông ta, nói:
Khương Ly mỉm cười nói: “Tị Thiên Quan tác dụng giống như tên gọi, là trốn tránh mệnh trời. Võ giả trước khi c·hết sẽ vào trong quan tài này ngủ say, giữ lại một hơi. Đợi khi con cháu gặp nguy nan, có thể xuất quan giải vây. Nhưng một khi rời khỏi Tị Thiên Quan, thì chắc chắn phải c·hết. Trốn vào Tị Thiên Quan, trốn tránh mệnh trời, tự nhiên cũng bị thiên địa ghét bỏ, c·hết rồi hồn phi phách tán, không thể chuyển thế luân hồi”
Tiêu Nhân Vương nhìn chằm chằm hắn, thở dài nói: “Lão phu hiện tại cốt linh đã chín trăm ba mươi tuổi, nhiều nhất có thể sống được thêm hai mươi năm”
Mọi người đầu âm thầm suy đoán, không rõ vì sao vẻn vẹn nửa tháng, cả Thiên Trận Tông lẫn Tiêu gia đều thay nhau ra mặt.
“Xin tiểu hữu giúp ta!”
Tiêu Nhân Vương đăm chiêu, khẽ nói: “Tính từ lão phu là đời thứ nhất, thì đời thứ hai có hai người còn nhiều thời gian nhất, đời thứ ba có một tên tiểu bối nổi bật mới hơn năm mươi tuổi đã đột phá nhất phẩm Chân Nhân”
Tin tức này lấy tốc độ rất nhanh lan truyền khắp Xích Hỏa Châu.
Ngay cả Hà Túc Đạo và Xích Tuyết đều ngóng chờ nhìn Khương Ly.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.