Nghịch Trần
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 63: Thuyết Phục
Khương Ly nhàn nhạt mỉm cười, thản nhiên đón nhận ánh mắt của bọn họ, chợt lên tiếng:
“Ừm…!!!” Không khí ở trong sảnh đường trở nên lạnh lẽo, ngay cả Tiêu Nhân Vương cũng sắc mặt âm trầm xuống.
“Hà Túc Đạo gặp qua Tiêu Nhân Vương!”
Mà các vị trưởng lão khác của Tiêu gia cũng nhìn hằm hằm hắn, ánh mắt sắc như dao.
“Chính là lão phu” Hà Túc Đạo mỉm cười nói “Câu hỏi đầu tiên của Chân Vương, để lão phu trả lời thay cho. Xích Tuyết tiểu thư dựa vào cái gì để tranh đoạt chức vị cung chủ.”
Hôm nay là ngày đẹp trời gì, vừa tới một nhóm giờ lại tới một nhóm nữa.
“Bạch tiểu hữu nói rất hay, ngươi để chúng ta lựa chọn Xích tiểu thư cũng được, có điều lão phu muốn biết, Xích tiểu thư dựa vào cái gì có thể đoạt được chức vụ cung chủ? Lại nói, các vị làm sao có thể cam đoan, sẽ không qua cầu rút ván, hãm hại Tiêu gia? Hôm trước, bốn vị sứ giả khác đến đây cũng nói hay như vậy”
Tiêu Lệ hữu khí vô lực nói: “Ngươi ra mời khách nhân đi vào, không cần, làm phiền Tiêu Chiến trưởng lão thay lão phu ra đón bọn họ”
“Không giống” Hà Túc Đạo lắc đầu: “Trong ba người kia, có một vị là Chuẩn Vương, Tiêu gia không có Chuẩn Vương nha”
“A các hạ thế nhưng là Tam Tuyệt Chân Nhân Hà tiền bối sao? thất lễ thất lễ” Nghe đến tên của Hà Túc Đạo, thái độ của Tiêu Chiến cũng hơi thay đổi đôi chút.
“Bái kiến lão tổ” Bao quát gia chủ Tiêu Lệ, bên trong sảnh đường tất cả trưởng lão đều cung kính đứng dậy.
Đúng lúc này, cửa lớn mở ra, xuất hiện trước mặt bọn họ là một người đàn ông trung niên thân hình cao lớn như thiết tháp, khí tức lẫm liệt.
“Hử!!” Trong đầu Tiêu Lệ giống như có môt vạn con thảo nê mã chạy qua, mặt nghệt ra hồi lâu. Sắc mặt của các trưởng lão khác cũng đặc sắc không kém.
Ba người này tự nhiên là Khương Ly, Xích Tuyết và Hà Túc Đạo.
“Tiểu nữ Xích Hỏa Thành Xích Tuyết”
Tiêu Lệ cau mày suy tư hồi lâu, mà những người khác cũng đồng dạng cau mày. Bọn họ không nghĩ tình trạng hiện tại của Tiêu gia đã nguy kịch đến mức độ này. Không chỉ các thế lực của Xích Hỏa Châu, ngay cả Vạn Dược Cốc cũng đang nhìn chằm chằm cơ.
Chương 63: Thuyết Phục (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Bấy giờ, Hà Túc Đạo vuốt râu nheo mắt nhìn phương xa, cười nhạt nói: (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Ồ thì ra là Hà đạo hữu ư” Tiêu Nhân Vương ghé mắt, nhận ra Hà Túc Đạo.
“Ầu” Xích Tuyết gật đầu, cũng không để ý.
“Từ trước đến nay Liễu gia vẫn luôn ủng hộ Xích Long, đan dược mà Xích Long có được để mời chào cao thủ, phần lớn đều là xuất phát từ Liễu gia. Liễu gia lão tổ còn đang chờ Xích Long thành công đoạt đích, để thâu tóm thị trường đan dược của Xích Hỏa Châu đây”
“Gặp qua Chân Vương”
Khương Ly chợt cười lạnh: “Nếu chư vị lựa chọn hai người này, thì chẳng khác nào tự tìm đường c·hết”
Giữa sảnh đường chẳng biết khi nào xuất hiện một ông lão thần khuôn mặt già nua, nhưng quanh thân khí thế sắc bén lại không giảm, khiến người nghẹt thở. Chỉ mỗi Khương Ly tinh tế phát hiện, trên người ông ta đang lưu chuyển một tia tử khí, sợ rằng sống không lâu.
“Hí” Nghe xong lời của Hà Túc Đạo, tất cả mọi người đều nhìn Khương Ly với con mắt khác.
Tiêu Chiến tâm tư hơi đổi, không dám thất lễ liền mời bọn Khương Ly đi vào trong sảnh điện.
“Cho nên nói, ngoại trừ Xích Tuyết tiểu thư thành công trở thành cung chủ ra, những người khác, Tiêu gia chọn ai cũng không an toàn”
“Bảo bọn họ về đi, hôm nay Tiêu gia không tiếp khách!” Tiêu Lệ khoát tay nói.
“Ầy! thì ra là Xích tiểu thư!” Tiêu Chiến đối với Khương Ly cũng không quá lưu ý, hơi chắp tay hành lễ, nhưng nghe đến tên Xích Tuyết, trong lòng chợt dị dạng, tựa hồ đoán được ý định của bọn họ tới đây là gì. Nhưng trong lòng cũng nghi hoặc, Thiên Trận Tông thủ tọa vì sao lại đi cùng Xích Tuyết, không lẽ Thiên Trận Tông lựa chọn chống đỡ nàng rồi. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Hộ vệ chần chờ bảo: “Gia chủ, trong ba người đó, ông lão tóc bạc trắng, tự hồ là một vị Chuẩn Vương, hai vị thanh niên còn lại đều là Chân Nhân….”
Tiêu Lệ nhìn Khương Ly một cái, lại nhìn qua Hà Túc Đạo, không rõ vì sao vị Tam Tuyệt Chân Nhân này lại đi cùng, làm bộ đắn đó đôi chút rồi trả lời: “Một phen ý tốt của Xích tiểu thư, Tiêu gia chúng ta chân thành ghi nhớ, có điều việc này lên quan đến tồn vong của Tiêu gia, chúng ta phải suy nghĩ cẩn thận, không thể trả lời ngay được. Các vị cứ tạm thời về trước, đợi sau khi Tiêu gia quyết định xong, sẽ lập tức báo cho các vị”
Xích Tuyết cũng con mắt sáng thành ngôi sao, không hổ là tướng quân của ta.
Tiêu Lệ gật đầu: “Bạch đạo hữu mắt sáng như đuốc!”
Hà Túc Đạo cười nhẹ, đi đầu mở miệng: “Lão phu Thiên Trận Tông Hà Túc Đạo”
Đúng vào lúc này, chợt có một âm thanh già nua truyền vào trong nghị sự điện:
Trước cửa chính của Tiêu gia, đến rồi ba người, một ông lão râu tóc bạc phơ mặc áo bào đen, cực kỳ tiên phong đạo cốt, hai bên ông ta là một nam một nữ, nam mặc áo trắng, đạm bạc cương nghị, nữ mặc váy vàng, vóc dáng yểu điệu, vẻ mặt toát lên một tia anh khí.
Tiêu Lệ nghe lời này, sau lưng chảy xuống mồ hơi lạnh, bọn họ tựa hồ xem nhẹ điểm này.
“Còn câu hỏi thứ hai của Chân Vương, sự thành đằng sau, chúng ta có qua cầu rút ván, hãm hại Tiêu gia hay không? Điều này Bạch mỗ không dám bảo chứng”
Lời của Tiêu Lệ rõ ràng là muốn từ chối, dù sao ai chả biết, trong chín người con của Xích Hỏa Thần Vương, Xích Tuyết là người có thế lực kém nhất. Chống đỡ cho nàng chẳng khác nào tự mình lấy đá đập chân mình.
“Tại hạ Bạch Phàm” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Hà Túc Đạo vuốt râu dài, nãy giờ chưa từng lên tiếng, thầm nghĩ “Bạch đạo hữu quả nhiên ghê gớm, chỉ nói mấy câu liền khiến Tiêu gia á khẩu”
“Gặp qua Chân Vương”
Liễu gia trước giờ vẫn cùng Tiêu gia cạnh tranh rất khốc liệt, hiện tại còn kiêng kỵ Tiêu Nhân Vương, nên không dám làm việc quá trương dương, nhưng đợi mấy chục năm về sau, lão tổ c·hết đi…
Người vừa đến, chính là Tiêu gia định hải thần châm, Tiêu Nhân Vương.
Khương Ly cười ha hả nói: “Chúng ta tới đây tự nhiên là muốn mời Tiêu gia chống đỡ cho Xích Tuyết tiểu thư rồi”
Đối mặt với mấy chục cặp mắt lạnh lẽo, Khương Ly vẫn bình thản nhấp một ngụm trà, trầm giọng bảo:
Khương Ly bình thản nói: “Nếu như Bạch mỗ đoán không lầm Tiêu gia hẳn là đang cân nhắc lựa chọn giữa đại thiếu chủ Xích Long và thất thiếu chủ Xích Luyện, một trong hai người này chứ”
Tiêu Lệ mặc dù đã đoán được mục đích đến của bọn họ, nhưng vẫn mở miệng hỏi: “Không biết ba vị đến Tiêu gia để làm gì?”
Khương Ly hơi nheo mắt, tu vi của người đàn ông này tựa hồ là Nhị phẩm hậu kỳ, nhưng chiến lực so với Diệp Cuồng Đồ còn mạnh hơn một bậc. Chân Vương thế lực Tiêu gia quả nhiên không thể coi thường, mặc dù đang xuống dốc nhưng lạc đà gầy còn hơn ngựa béo...
Thêm nữa quan hệ giữa Xích Long và Liễu gia cực kỳ thâm hậu, chuyện này ai cũng biết, nếu Xích Long thành công dành chiến thắng, việc làm đầu tiên của hắn sợ không phải là bảo hộ Tiêu gia, mà là giúp Liễu gia chiếm đoạt Tiêu gia đi.
“Bọn họ đi ra từ Tiêu gia, không lẽ là người nhà họ Tiêu?” Xích Tuyết nhẹ giọng hỏi.
“Ồ” Tiêu Nhân Vương khuôn mặt già nua lốm đốm, nheo mắt nhìn kỹ Khương Ly, chỉ thấy Khương Ly khí chất nội liễm, trên người bao trùm một luồng quý khí. Không phải là người bình thường, nhếch miệng: “Nói như thế nào?”
Hà Túc Đạo không giải thích thẳng, mà chậm rãi bảo: “Thiên Trận Tông chúng ta trước nay luôn bo bo giữ mình, không để ý đến chuyện của thế gian. Người nào làm cung chủ, cũng không liên quan gì tới chúng ta. Nhưng Bạch tiểu hữu chỉ đến Thiên Trận Tông tám ngày, toàn tông tất cả trưởng lão, thủ tọa, lẫn Thiên Trận Vương, đều đồng ý ủng hộ Xích Tuyết tiểu thư. Ý tứ trong đó, lão phu không cần giải thích rồi chứ!”
“Được” Tên trưởng lão thân hình cao lớn gật đầu, hai con mắt như mắt ưng mang theo bực bội hướng ngoài cổng mà đi.
Ba người Khương Ly cũng không dám thất lễ, đứng dậy chắp tay.
Có điều, Tiêu Lệ vẫn không đáp ứng, y khẽ trấn định một hồi nói: “Ngay cả như vậy, chúng ta cũng không cần thiết ủng hộ Xích tiểu thư đi. Lời nói không êm tai, ở trong chín vị thiếu chủ, Xích tiểu thư thực lực yếu nhất, nếu ta gia nhập thất thiếu chủ Xích Luyện, khả năng đoạt được chức cung chủ của hắn cũng cao hơn Xích tiểu thư nhiều”
“Tiêu gia chủ hẳn là phải biết, ủng hộ đại thiếu chủ Xích Long Liễu gia cũng là một cái đan dược thế gia đi, hơn nữa Liễu gia lão tổ còn là một vị Ngũ chuyển thượng phẩm Luyện Đan sư, trong Liễu gia còn thêm hai vị Ngũ chuyển luyện đan sự khác tọa trấn.”
“Ừm!” Tiêu Lệ nhíu mày rất không thích nhìn Khương Ly.
“Lão tổ”
Người đàn ông vừa thấy ba người bọn họ, khóe mắt nhảy lên một cái, chắp tay nói: “Tại hạ Tiêu Chiến là trưởng lão của Tiêu gia, không biết ba vị là ai, đến Tiêu gia có chuyện gì không?”
Khương Ly lắc đầu: “Không phải vậy, Tiêu gia chủ tựa hồ quên nơi này là đâu, đây là Loạn Ma Vực không phải những võ vực khác, ở Loạn Ma Vực chẳng có đạo nghĩa gì đáng nói, chỉ có thực lực. Xích Luyện rất giỏi kết giao bằng hữu, được Hàn gia, Khúc gia và Dương gia cộng đồng ủng hộ. Hơn nữa, ba gia tộc này quan hệ với Tiêu gia tựa hồ cũng không tốt đi. Bạch mỗ nói thẳng Tiêu gia chủ đừng trách, toàn bộ Xích Hỏa Châu này, ngoại trừ Thiên Trận Tông ra, tất cả các thế lực khác đều đang chờ Tiêu tiền bối c·hết đi, rồi chạy đến xâu xé Tiêu gia, kiếm một miếng canh.”
Sau một hồi giới thiệu, lấy Hà Túc Đạo dẫn đầu ba người lần lượt ngồi xuống ghế bên trái. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Tiêu gia chủ ngài nói xem, nếu ngài chống đỡ cho Xích Long, cùng Liễu gia cạnh tranh, đợi hắn thành công trở thành cung chủ Xích Hỏa Thần Cung, thì hắn sẽ lựa chọn nâng đỡ một cái đang phát triển dũng mãnh Liễu gia hay một cái sắp xuống dốc Tiêu gia?”
“Đầu tiên, nàng được Thiên Trận Vương toàn lực ủng hộ, và thứ hai là có hắn đang giúp nàng?”
Trong sảnh đường lần thứ hai yên tĩnh đến kỳ lạ.
“Ba vị đạo hữu vừa rồi khí tức không yếu, hơn nữa trên người còn mang theo mùi đan hương, hình như là luyện đan sư”
“Đương nhiên, nếu các vị không tin lời Bạch mỗ, có thể lựa chọn ủng hộ các vị thiếu chủ khác, chúng ta sẽ xoay người rời đi”
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.