Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 402: Luân Hồi Như Sách

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 402: Luân Hồi Như Sách


"Giá trị của bí bảo này, sợ là ngay cả Chuẩn Thánh cũng động tâm đi..."

"Khương Ly, xin ngươi hãy giúp ta!"

Có Thiên Đế ý chí bảo vệ, há sẽ là thứ bình thường, khả năng cao, chính là trọng bảo của Thiên Đế.

Ở trạng thái tổn hại, cũng đủ để khiến người c·h·ế·t trùng sinh, đưa trở về thời gian trước khi c·h·ế·t.

Loại diệu ngộ này, ngay cả Chuẩn Thánh lão quái cũng chưa chắc đã hiểu rõ, mà Sát Đế lại biết...

Khương Ly nhíu nhíu mày, không khỏi nhớ tới Nguyệt Quang Bảo Hạp. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

"Lục Đạo Hoàng Tuyền có tác dụng trợ giúp Chuẩn Thánh tĩnh nhãn, bởi vì ở nơi đó, ẩn chứa cực dương chi lực. Bên trong Hoàng Tuyền âm khí vô cùng đáng sợ, hầu như đạt tới mức cực hạn mà Tam Thập Tam Thiên có khả năng chịu đựng, bởi vậy, cực âm chuyển hoá, sinh ra chút ít cực dương. Ngươi cũng không cần mơ tưởng hão huyền, có thể từ dưới Hoàng Tuyền thu hoạch được quá nhiều cực dương. Phần lớn cực dương đều đã bị Ngũ Đại Chí Tôn lấy đi, dù sao, cực dương chính là vật liệu trọng yếu để Chuẩn Thánh tĩnh nhãn. Ngươi và ta, nhiều nhất chỉ có thể ở nơi đó tìm tới số lẻ, về phần có thể thành công đoạt được hay không, còn phải xem bản lãnh của ngươi..."

Nếu là thật, xem ra từ trước đến giờ, hắn vẫn quá xem thường Nguyệt Quang Bảo Hạp rồi!

Càng làm cho hắn không thể tưởng tượng nổi, đó là chính mình có thể từ trong miệng Sát Đế nghe được Luân Hồi diệu ngộ cao thâm như vậy.

"Ngươi có thể chống đỡ lực lượng của Thập Luân Huyễn, quan trọng hơn là tu vi võ đạo của ngươi chưa vượt qua cực hạn của Lục Đạo Hoàng Tuyền. Nếu là ngươi...thật sự có thể đi vào nơi sâu xa của Lục Đạo Hoàng Tuyền, thì nhất định có khả năng giúp ta tìm được đáp án!"

Về phần lời nhắc nhở của Sát Đế, Khương Ly làm như không nghe thấy, Sát Đế bèn nhắc nhở thêm một lần, gặp hắn xác thực đã nhớ kỹ, mới hơi yên tâm.

Rõ ràng là một câu nói thường thường không có gì lạ, nhưng chẳng biết vì sao, lại khiến cho nội tâm Khương Ly chua xót, cay đắng, tuyệt vọng.

Lục Đạo Hoàng Tuyền không có ngươi...

"Không, đây chính là lời thật. Nơi ấy, đúng là phần cuối của tất cả hư huyễn trong thiên địa, ngươi đi vào liền biết...Đương nhiên, nếu trong lòng ngươi đồng dạng có mê hoặc, cũng có thể từ nơi đó, nhìn thấy chân tướng phía sau hết thảy hư huyễn, tìm tới đáp án. Lực lượng của Lục Đạo Hoàng Tuyền là có thể thôi diễn toàn bộ quá khứ vị lai..."

"Phần cuối của hư huyễn...lời của ngươi không khỏi quá mức mơ hồ rồi!" (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Khương Ly há miệng còn muốn hỏi thêm vài câu, chợt cảm thấy không thích hợp.

Thân thể mềm mại của nàng run lên từng trận, giống như đang sợ hãi...sợ hãi cái đáp án mà nàng sắp tìm thấy...

"Ta từng ở trong giấc mơ, chứng kiến cuộc sống ở Chân Giới. Thậm chí không chỉ một lần, ở trong giấc mộng đích thân đi tới Thánh Nhân đạo tràng, nghe Thánh Nhân giảng đạo. Trong đó, khiến ta ấn tượng nhất là một tên Thánh Nhân gọi là Tịnh Tông Cổ Nguyệt Thánh. Vị Thánh Nhân kia từng nói cho đệ tử của hắn: Luân Hồi như sách, nếu lật về phía trước, nhân vật trong sách chính là đi hướng tương lai. Nếu lật ngược về sau, thì hắn chính là đang trở lại quá khứ. Nhân vật trong sách, cho rằng mình đang từ quá khứ đi tới tương lai, coi tuế nguyệt trôi qua là xuân hạ thu đông giao thế, kỳ thật không phải như vậy. Thời gian vốn là đứng im, nhưng cái đứng im đó, người trong sách không nhìn thấy, chỉ người lật sách mới biết được..."

"Không, những chỗ tốt kia chẳng tính là gì, tối đa cũng chỉ xem như một bộ phận thù lao mà thôi. Ngươi giúp ta chui vào Lục Đạo Hoàng Tuyền, phong hiểm rất lớn, cho nên, bất luận thành hay bại, ta đều sẽ đưa cho ngươi thêm một phần trọng lễ khác. Đợi chuyện ở đây kết thúc, ta sẽ đem vật đó tặng cho ngươi!" (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Lục Đạo Hoàng Tuyền...không có ngươi... (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Bờ môi thơm của Sát Đế khẽ nhếch lên, phun ra một món bí bảo bị phong ấn trùng điệp.

Trạng thái hoàn hảo, có thể nghịch chuyển thời gian của cả một phương Đại Thiên Thế Giới.

"Công dụng chân chính của nó, cũng không phải dùng để phóng thích Thiên Đế ý chí, tăng lên tốc độ luyện hoá thiên tài địa bảo, mà là làm cho thời gian nghịch chuyển!"

"Nghịch chuyển thời gian..." (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Món bí bảo kia bị phong ấn cực kỳ chặt chẽ, tuy rằng hắn chưa từng nhìn rõ diện mạo chân thực của nó, nhưng cũng biết lai lịch của bí bảo tuyệt đối không đơn giản.

Sát Đế trịnh trọng nói.

"Đoạn đường vừa rồi, cô nương đưa cho ta không ít chỗ tốt, Khương mỗ tự nhiên sẽ nỗ lực hết sức!"

"Dưới trạng thái tổn hại như vậy. Nó như cũ có thể ở trong phạm vi cực nhỏ tiến hành đảo ngược thời gian. Chờ đến Lục Đạo Hoàng Tuyền, ta sẽ đem nó giải phong giao cho ngươi, đến lúc ấy, ngươi cầm lấy nó tiến vào Lục Đạo Hoàng Tuyền, mới có cơ hội sống sót càng lớn. Nếu bất hạnh tử vong, bảo vật có khả năng giúp ngươi đảo ngược về thời gian trước khi c·h·ế·t..."

Trong giấc mộng nghe Thánh Nhân giảng đạo, cơ duyên cỡ đó, thật khiến cho người ta ước ao...

"Cả một phương Đại Thiên Thế Giới là khái niệm gì? Toàn bộ Tứ Hoang Nhất Hải, Cổ Ma Uyên, Yêu Linh Chi Địa, tính cả Tam Thập Tam Thiên, mới được xem như một phương Đại Thiên Thế Giới. Mà uy năng của bảo vật có thể làm cho thời gian của tất cả vị diện trên đồng thời đảo ngược! Nhưng đây chỉ là trên lý luận mà thôi. Thứ nhất bảo vật chỉ có một nửa, thứ hai ngay cả Thiên Đế cũng không thể chữa trị thành công, chỉ đành lui lại một bước, dùng ý chí bảo tồn. Nghĩ đến, toàn bộ thiên địa còn có người nào có thể chữa trị nó hay không, cũng khó nói. Mà lại, coi như bảo vật là hoàn chỉnh, ngươi cũng không nắm giữ tu vi Thánh Nhân, tự nhiên không có khả năng nghịch chuyển thời gian của cả một phương Đại Thiên Thế Giới..."

"Ồ! Ngươi cũng từng nghe nói qua về chuyện Chuẩn Thánh tĩnh nhãn. Cũng tốt, như vậy ta sẽ không cần giảng giải thêm! Nơi đó gọi là Lục Đạo Hoàng Tuyền, theo như lời của Đông Hoa Chí Tôn, tựa hồ là nhiều năm trước, Thiên Đế hợp lực với Hoang Cổ Thánh Nhân cùng nhiều thượng cổ đại năng khác, dẫn dắt ra một nhánh nhỏ từ chân chính Lục Đạo Hoàng Tuyền, là biên giới của tất cả sinh tử, hư thật..."

"Ừm!"

Khương Ly lập tức có cảm giác thể hồ quán đỉnh, tựa như từ trong lời vừa rồi hiểu rõ ngàn vạn diệu lý, lại giống như không hiểu rõ cái gì.

"Trên lý luận, nếu có thể tìm kiếm một nửa còn lại của bảo vật, đồng thời đem nó chữa trị hoàn chỉnh, lại từ Thánh Nhân sử dụng, liền có thể đảo lưu thời gian của một phương Đại Thiên Thế Giới...'

Khương Ly đáp.

Nàng cũng không muốn đồng bạn của mình vừa đi vào Lục Đạo Hoàng Tuyền, liền bị cổ nhân văn tự trấn sát...

Luân Hồi như sách! Thời gian là đứng im! Nhưng cái đứng im đó, người trong sách không nhìn thấy, chỉ người lật sách mới biết!

Bên cạnh, Khương Ly vừa nghe tới mấy chữ "Lục Đạo Hoàng Tuyền không có ngươi" thần sắc chợt đọng lại.

"Về phần ta...ta tới nơi đây, cũng không phải vì cực dương. Mà là muốn ngươi giúp ta, tiến vào phần cuối của hư huyễn..."

Nói tới đây, Sát Đế hít sâu một hơi, bàn tay nắm chặt, móng tay mạnh mẽ đâm vào da thịt, nhỏ máu.

"Xác thực như vậy! Đây là một trong số những di vật quý giá nhất của Thiên Đế. Vì đạt được nó, ta bỏ ra đại giới to lớn mới có thể đổi được từ trong tay Đông Hoa Chí Tôn. Không dối gạt ngươi, đây là một nửa kiện Tiên Thiên Linh Bảo đã tổn hại, cơ hồ không cách nào sửa chữa, tuy rằng được Thiên Đế dùng ý chí của mình bảo vệ, nhưng mỗi lần sử dụng, ý chí của Thiên Đế sẽ bị tiêu hao một phần, đợi khi ý chí tiêu hao sạch sẽ, bảo vật xem như phế bỏ!"

Khương Ly hơi trầm mặc hỏi.

"Lần đầu tiên ta làm giao dịch với Đông Hoa Chí Tôn, liền bị hắn mang tới nơi đó, hắn tựa hồ là khách quen của Lục Đạo Hoàng Tuyền. Ở nơi đó, có sáu toà cổ sơn phiêu phù ở bên trên Hoàng Tuyền, có người nói, những cổ sơn kia đều là do cổ đại năng hoá đạo mà thành núi. Đúng rồi, nhắc tới cổ sơn, ta phải dặn dò ngươi một chuyện, bên trong sáu toà cổ sơn có một toà cực kỳ nguy hiểm, bởi vì phía trên cổ sơn khắc ấn một dòng văn tự vô cùng đáng sợ, tựa hồ là...Lục Đạo Hoàng Tuyền không có ngươi...ha ha, chỉ vẻn vẹn bảy chữ đơn giản mà thôi, nhưng uy thế tuyên cổ bất diệt truyền lưu đến nay, có thể thấy được, người viết ra những văn tự kia, tu vi đáng sợ đến nhường nào...Ngươi chớ nên tới gần ngọn cổ sơn nọ trong vòng vạn trượng, nếu không, nhất định phải c·h·ế·t!"

Khương Ly xạm mặt nói:

Khương Ly nhíu mày càng chặt hơn, đây chẳng phải là tác dụng của Nguyệt Quang Bảo Hạp sao? Chẳng lẽ đồ vật của Sát Đế cũng có tác dụng tương tự, hay hoặc là một nửa khác của Nguyệt Quang Bảo Hạp?

Chương 402: Luân Hồi Như Sách

Sát Đế đã không nói nhiều về mê hoặc trong lòng mình, nhất định liên quan tới bí ẩn nào đó, nếu không, nàng đã sớm giải thích rõ ràng cho hắn biết.

Khương Ly ngẩn người, càng nghe càng cảm thấy cổ quái, bảo vật mà Sát Đế nắm giữ, khả năng cao chính là một bộ phận khác của Nguyệt Quang Bảo Hạp.

Sát Đế đã không muốn nói, hắn cần gì phải cố hỏi.

Khương Ly nghe vậy, thần sắc lập tức động dung.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 402: Luân Hồi Như Sách