Nghịch Trần
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 209: Dù Đứng Trước Vạn Địch Cũng Không Sợ Hãi
Nếu ta muốn đi, thì dù phía trước là thiên binh vạn mã hay là thần là phật, cũng không người có thể ngăn cản.
Có Thương Ngô và Hoàng Cân Lực Sĩ gia nhập cuộc chiến, hắn đã cảm thấy cực kỳ khó giải quyết, nếu đối phương lại triệu hoán ra một tên cường giả khác, vậy thì trận chiến hôm nay khó lòng định liệu.
Về phần Quảng Hàn tiên phi, thanh danh càng thêm hiển hách, ngay cả Khương Ly cũng từng nghe nói qua. Nàng chính là Quảng Hàn Cung chi chủ, lúc toàn thịnh, nghe nói là một gã cửu phẩm Đại Đế.
Cùng lúc đó, bên trong ánh trăng phá toái chợt truyền ra một âm thanh lạnh như băng, vô cùng ngạo mạn.
Sắc mặt Khương Ly càng ngày càng âm trầm, một tay huy động Luyện Thần Đỉnh, tay kia lấy ra Nhân Quả cần câu, bên trên cần câu quấn quanh Chưởng Vị Nhân Quả đạo lực, thần quang chói mắt.
"Còn muốn gọi cường viện! Mơ tưởng!"
"Chiến, chiến, chiến!"
Hắn rõ ràng đã phá huỷ Huyết Toả trên người của Tử Hà tiên tử, lại không ngăn cản được Diệp Trần triệu hoán Hoang Nô thứ ba.
Chỉ vì thủ hộ chấp niệm trong lòng, thì dù đứng trước vạn địch cũng không sợ hãi.
Khương Ly nhíu mày, kim quang lập loè, thân hình nhoáng cái liền thối lui về phía sau, tránh được một kích toàn lực của nàng, trong lòng trầm xuống.
Hoàng Cân Lực Sĩ là cường giả của Cổ Thiên Đình.
Cả người Khương Ly thiêu đốt chiến hoả, đầy đầu tóc đen hoá thành tóc đỏ, ánh mắt điên cuồng như phong ma.
"Đệ tam Hoang Nô, hiện!"
Hắn không muốn trốn, hắn muốn trả lại nhân quả cho Diệp Trần, trợ giúp đối phương giải thoát!
"Chiến!"
Quảng Hàn tiên phi gầm lên, hoá thành một đạo nguyệt quang, lướt về phía Khương Ly, nhấc tay ngọc đánh ra một chưởng, thề phải g·iết c·hết Khương Ly, tiết mối hận trong lòng.
"Đã từng là Cổ Chi Đế Quân thì như thế nào? Một đám vong linh sống lay lắt đến ngày nay mà thôi, có gì đáng sợ!"
Khương Ly hừ lạnh, hắn tự nhiên biết rõ, đối phương đây là dự định tiếp tục triệu hoán cường viện.
Trận chiến hôm nay, thắng bại khó liệu, bằng vào Luyện Huyết Đỉnh và Nhân Quả cần câu, hắn nhiều nhất có thể lấy mạng hai gã cường giả, muốn chém g·iết cả bốn người vô cùng khó khăn.
"Là ngươi trợ giúp bổn công phá phong? Ngươi giúp bổn cung, bổn cung vốn dĩ nên khen ngợi ngươi. Nhưng hết lần này tới lần khác, ngươi lại dám gieo cấm chế lên cơ thể của bổn cung, đã phạm vào đại kỵ của ta! Ngươi, đáng c·hết!"
"Không tốt, kẻ này ngoại trừ nắm giữ Thiên Cực Đế Binh ra, còn là một vị Chưởng Vị Đế Quân, không thể bị chiếc cần câu kia móc trúng, nếu không, tính mạng của lão phu khó lòng giữ được!"
"Là ngươi! Chính là ngươi phá hỏng đại kế đoạt xá của bổn cung! Ngươi, đáng c·hết!"
Diệp Trần cả kinh, vội vàng lấy ra trường kiếm chém xuống, hoá thành vô tận kiếm vực, muốn ngăn trở ánh trăng công kích, lại bị vô số ánh trăng vỡ nát kiếm vực, thổ huyết bay lùi về sau.
Bên phía Diệp Trần, Hoàng Cân Lực Sĩ gia nhập, thế cục dần dần cân bằng, thậm chí bắt đầu lấy lại thế thượng phong, lão vốn đã an tâm phần nào. Nhưng thời khắc Khương Ly lấy ra Nhân Quả cần câu, thì nội tâm của lão đột nhiên ầm ầm báo động, một cỗ nguy cơ sinh tử kéo tới, làm cho tóc gáy của Diệp Trần dựng đứng, thần sắc cả kinh:
Hơn nữa, bản thân Diệp Trần, cũng từng là một gã thất tinh Cổ Đế. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Khương Ly gầm nhẹ, Cổ Thần Chân Thân hung hăng nhào tới.
Diệp Trần cuống cuồng đánh ra chỉ quyết, lập tức Tử Hà tiên tử kêu thảm một tiếng, thức hải nổ nát, gần như vẫn lạc.
Chính là kẻ này ngăn cản đại kế đoạt xá của nàng.
Lúc trước, ngay lúc Quảng Hàn tiên phi sắp đoạt xá thành công, lại bị Khương Ly vô ý phá hỏng, thậm chí còn khiến cho nguyên thần của nàng gặp phản phệ.
Đồn đãi, thời đại thượng cổ, Quảng Hàn tiên phi cùng chư vị Đế Quân của Quảng Hàn Cung đều vẫn lạc ở trong đại chiến tại Cổ Thiên Đình.
Sau đó, song chưởng của lão hợp lại, trong miệng lầm rầm đọc chú văn, trong thân thể của Tử Hàn tiên tử đột nhiên bắn ra một đạo lưu quang, chui vào trong huyết trận, hoá thành một đạo hư ảnh mông lung.
Lập tức, trên mặt đất xuất hiện một toà huyết trận cổ lão, bên trong huyết trận Hoang Thiểm như lôi đình, điên cuồng gào thét.
Diệp Trần thầm nghĩ, khẽ truyền âm cho Thương Ngô cùng Hoàng Cân Lực Sĩ, sau đó nhảy ra khỏi vòng chiến, ngón tay như đao vạch phá lòng bàn tay, máu tươi chảy ròng ròng, sau đó nâng chưởng vỗ xuống mặt đất của Tuyết Cốc.
Bên trong hư ảnh là một đạo ánh trăng phá toái, ánh trăng kia lúc sáng lúc tối, lờ mờ lộ ra hình người, lại không cách nào thấy rõ.
Nàng nhớ rõ khí tức của hắn!
Cả hai lúc toàn thịnh, tu vi tương đương với lục phẩm Đế Quân.
Thương Ngô là một đầu Thái Cổ Đại Yêu.
Hôm nay, Chưởng Vị Nhân Quả của hắn đã đạt tới sáu mươi đạo vị, có thể phát huy một phần uy năng của Nhân Quả cần câu, toàn lực xuất thủ, thì ngay cả nhân quả của Chân Đế, hắn cũng có thể câu đi.
Lời vừa dứt, một bàn ta trắng nõn từ trong ánh trăng chui ra, vô số ánh trăng lập tức ngưng tụ hướng về phía Diệp Trần cuốn tới. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Chương 209: Dù Đứng Trước Vạn Địch Cũng Không Sợ Hãi
"Vô luận là ai cũng được, xin hãy giải thoát cho ta! Chém g·iết kẻ đoạt xá lão phu! Lão phu không cam lòng t·hi t·hể mình bị người đem ra sử dụng, lão phu, không cam lòng!"
Lão triệu hoán ra ba vị Hoang Nô, đều đã từng là đại nhân vật thanh danh hiển hách ở Đông Hoang.
Thời khắc này, trong mắt Khương Ly chiến ý ngập trời. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Mặc dù b·ị đ·ánh lui, nhưng lão không giận, ngược lại vui vẻ.
Quảng Hàn tiên phi hừ lạnh, nếm thử phá vỡ cấm chế trên người, lại không có kết quả, mắt đẹp lạnh lùng nhìn Diệp Trần, không nói chuyện.
Ai mà nghĩ tới, vị thượng cổ Đế Quân này lại dùng phương thức như vậy, trở thành địch nhân của hắn.
"Không nghĩ tới, ngươi lại có thể phá vỡ Huyết Toả của lão phu. Xem ra, không bỏ ra một cái giá lớn, thì không cách nào triệu hồi ra gã Hoang Nô thứ ba rồi!"
Thực lực của hắn ở trong cảnh giới lục phẩm đã xem như rất mạnh. Nhưng bốn người Diệp Trần đều là Cổ Chi Đế Quân, thủ đoạn so với cường giả đương thời còn khủng bố hơn nhiều.
Một chỉ vừa đánh ra, Tử Hà tiên tử lập tức kêu rên một tiếng, té xỉu trên mặt đất, Huyết Toả trên người chậm rãi nhạt nhoà.
Khương Ly quát lớn, chưa vội vận dụng Nhân Quả cần câu, mà thân hình nhoáng một cái, hoá thành kim quang. Nháy mắt liền xuất hiện ở trước người Tử Hà tiên tử, dùng ý chí của mình hoá thành chỉ mang, đánh về phía mi tâm nàng.
Cử chỉ sáng suốt nhất là mượn nhờ Túng Địa Kim Quang đệ thất thiên thê, chạy khởi Hoàng Tuyền Tuyết Cốc, buông tha Trần Thụ, cũng buông tha việc báo thù cho Diệp Trần Kiếm Tôn.
Khương Ly đột nhiên ngửa đầu gào lớn một tiếng, trên trán nổi lên Tử Diễm Ấn Ký hoá thành vô số minh văn bao phủ lấy cả người hắn. Thân thể Khương Ly lập tức cất cao năm mươi trượng, trở thành một cự nhân mặc kim giáp, tay trái cầm Luyện Huyết Đỉnh, tay phải cầm Nhân Quả cần câu, uy nghi bệ vệ.
"Lão phu không cam lòng bị người đoạt xá! Lão phu, không cam lòng!" (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Tuy rằng bốn người bọn họ đều không phải thời kỳ toàn thịnh, tu vi cao nhất là Quảng Hàn tiên phi cũng mới đạt tới lục phẩm sơ kỳ, nhưng lại để Khương Ly áp lực như núi. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Tiếp theo, ánh mắt của nàng lướt qua vòng chiến, chợt thấy Khương Ly, nộ tâm lập tức nổi lên sát khí.
Hắn thân là Thiên Nhân Giả, sở hữu thần thông Câu Thông Vạn Vật, tự nhiên nghe được Chấp Niệm của đối phương.
Địch nhân mạnh cũng tốt, yếu cũng được, đều không thể làm lung lay đạo tâm của ta.
"Ai mà nghĩ tới, Quảng Hàn tiên phi mặc dù ngã xuống nhiều năm, lại vẫn như cũ có thể phát huy ra lục phẩm Chân Đế thực lực, Vân mỗ bội phục. Đáng tiếc, hôm nay ngươi đã bị lão phu gieo xuống cấm chế, trở thành Hoang Nô của ta. Vân mỗ khuyên ngươi một câu, người dưới mái hiên không thể không cúi đầu, chớ nên chọc giận lão phu!"
"Xin hãy giúp lão phu một tay! Lão phu không cam lòng!"
Nhưng Khương Ly không muốn rời đi, bởi vì bên tai hắn, không ngừng vang lên tiếng cầu khẩn không cam lòng của Diệp Trần Kiếm Tôn.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.