Nghịch Trần
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 194: Kẻ Mà Ai Cũng Biết Là Ai Đấy
Lão cũng là một vị Kiếp Sứ, phụ trách trông coi Hoàng Tuyền.
"Thượng tôn là cái gì? Vân thị là cái gì? Kiếp Sứ lại là cái gì?"
Khương Ly trầm giọng, trên người tản ra uy áp của Quy Khư.
Trăm vạn năm trôi qua, trước mắt hắn, rốt cuộc xuất hiện một toà tuyết sơn.
"Hoang dân thờ phụng tượng vàng, không phải Hoang Cổ Thánh Nhân, hẳn là vị gia chủ của Vân thị đi"
"Kỳ thực, trong Hoàng Tuyền cũng không phải thật không có nước trong, nghe nói đầu nguồn của Hoàng Tuyền, liền có nước sông trong như gương sáng. Chỉ là muốn đến nơi đó đường xá cực kỳ xa xôi, coi như lão phu toàn lực phi hành, cũng phải mấy tháng mới có thể bay đến đầu nguồn. Thượng tôn thân mang huyết toả, muốn tiến về chỗ đó, sợ là khó lòng làm được. Mà lại, nghe nói ở đầu nguồn của Hoàng Tuyền, ý chí mà vị đại nhân kia lưu lại rất mạnh, sinh linh bình thường căn bản không cách nào tới gần nguồn nước"
"Nếu đại nhân muốn làm sự tình này, tiểu nhân không thể không nói cho ngươi một tin tức xấu, nước sông Hoàng Tuyền, vĩnh viễn không bao giờ trong" (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Thời gian bên trong huyễn cảnh, không có tác dụng tăng lên tu vi, lại khiến tâm thần mệt mỏi.
Mười vạn năm lữ hành, Khương Ly chưa tìm thấy đầu nguồn của Hoàng Tuyền.
"Ách...thượng tôn đại nhân muốn lấy nước Hoàng Tuyền tan chảy Kiếp Niệm Huyết Toả?"
"Mà thôi, trước tên tiến về Hoàng Tuyền, mượn nước sông Hoàng Tuyền tan rã huyết toả rồi nói sau!"
Bên dưới đáy Hoàng Tuyền, có một toà động phủ, bên trong động phủ có một lão giả tóc bạc đang khổ tu, tu vi cùng Vân Thiên Thư tương đương đều là ngũ tinh Kiếp Vương đỉnh phong, cảm giác được uy áp khủng bố của Khương Ly, cuống cuồng ngoi lên mặt nước, bay tới trước mặt Khương Ly.
Hắn bị Kiếp Niệm Huyết Toả kéo vào trong huyễn cảnh, bên trong huyễn cảnh, đều là thiên đạo đối với thái cổ Man Hoang thôi diễn biến ảo mà thành, cũng không phải chân thật.
Nghe đồn, nếu uống xong một thăng nước trong của Hoàng Tuyền, có thể tan rã Kiếp Niệm Huyết Toả. Nhưng mà trước mắt đều là ô trọc nước sông, lấy đâu ra nước trong?
"Thượng tôn? Vân thị Kiếp Sứ..."
Hắn vẫy hai cánh, nặng nhọc bay về phía trước.
Chỉ một ánh mắt, kiếp vân trong thiên địa nhao nhao sụp đổ, Khương Ly bỗng quay đầu nhìn về phương hướng của La Sơn, chỉ một ánh mắt liền khiến cho Thiên Địa Kiếp Sứ thổ huyết lùi lại, vẻ mặt tràn đầy hoảng sợ.
"Ly"
Trong mắt của lão vốn mang theo nộ hoả ngập trời, lại có kẻ cả gan quấy phá Hoàng Tuyền. Nhưng lúc lão phát hiện thân phận của Khương Ly, lập tức lộ ra vẻ chấn động, ánh mắt sợ hãi đến cùng cực.
"Thượng tôn hẳn là vừa mới thức tỉnh huyết mạch, đối với sự tình của thiên địa còn rất nhiều hoang mang. Quy Khư là một cái đại tộc từng tranh đoạt chấp chưởng thiên địa với Đạo Hồn thượng tam tông, đáng tiếc...đáng tiếc thiên ý trêu ngươi, thất bại ngã xuống..."
Trăm năm, hắn mới bay được hai vạn dặm.
Không chỉ không dám ra tay, lão giả kia càng lộ ra vẻ mặt sợ hãi, lập tức từ trên đỉnh núi La Sơn bay lên, tới trước mặt Khương Ly ôm quyền.
"Người ở dưới sông mau đi ra đây!" (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Khương Ly biến thành Hắc Điểu, nhìn chằm chằm kiếp lôi trên bầu trời, cả người bao phủ bởi lân giáp màu tím đen, uy phong lẫm lẫm.
May mắn, nơi đây là huyễn cảnh, cho dù hắn ở trong huyễn cảnh vượt qua trăm vạn năm, ngoại giới cũng chỉ là một cái chớp mắt.
"Gia chủ của Vân thị, tu luyện Kiếp Niệm mười vạn năm, vẫn chưa chân chính tu luyện thành Kiếp Huyết, như vậy, xem ra muốn tu thành Kiếp Huyết cũng không dễ dàng..."
Vân Thiên La trong lòng nao nao, sau đó cười khổ nói:
"Vì sao?"
Tốc độ của hắn rất chậm chạp, một ngày chỉ có thể đi nửa dặm, một năm cũng chỉ có thể đi chưa đến hai trăm dặm.
Mặt trời nhô lên cao, Khương Ly tiếp tục bay về phía trước, ngày đêm thay đổi, bước tiến của hắn chưa bao giờ đình chỉ.
Nhưng kiếp lôi kia còn chưa bổ lên người Khương Ly, đã bị một tiếng chim hót đánh vỡ tan tành, lôi quang phá diệt.
Năm mươi vạn năm lư hành, Khương Ly vẫn như cũ chưa tìm thấy đầu nguồn của Hoàng Tuyền. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
"Vân thị Kiếp Sứ Vân Thiên Thư, không biết thượng tôn giá lâm, vô cớ ra tay, thỉnh thượng tôn thứ tội"
Ánh mắt Khương Ly loé lên thanh mang, rốt cuộc tìm ra nguyên nhân nước sông Hoàng Tuyền đục ngầu, tựa hồ không phải vì bùn cát, mà là bởi vì nhiễm lên một loại ý chí nào đó, ý chí vô cùng bẩn thỉu, khiến cho nước sông không sạch sẽ.
Khương Ly tiếp tục vỗ cánh, gánh vác lấy trầm trọng Kiếp Niệm Huyết Toả từng chút từng chút bay về phương bắc.
Chương 194: Kẻ Mà Ai Cũng Biết Là Ai Đấy
Ánh mắt Khương Ly loé lên, phất mạnh hai cánh dùng thực lực của hắn hôm nay, vẻn vẹn phất cánh liền có thể huỷ diệt vạn dặm sơn hà, nhưng mà nước ở trong Hoàng Tuyền bởi vì cỗ ý chí kia bảo hộ, càng đem lực lượng của hắn triệt tiêu hoàn toàn.
Kẻ mà ai cũng biết là ai đấy, ngoại trừ Kiếp Niệm Chi Chủ ra, còn có thể là ai...
Năm mươi năm bôn ba, Khương Ly rốt cuộc bay tới Hoàng Tuyền, nhìn thấy nước sông đục ngầu, ô trọc, hắn hơi nhíu mày không nói.
"Ta hỏi ngươi, làm sao mới có thể khiến nước Hoàng Tuyền biến thành trong?"
Trong nước sông Hoàng Tuyền, có ý chí ô nhiễm vạn vật của Kiếp Niệm Chi Chủ.
Khương Ly trầm mặc chốc lát, không để ý tới Vân Thiên La mà một mình dọc theo sông Hoàng Tuyền, ngược dòng tìm tới đầu nguồn.
Khương Ly có thể cảm nhận được, bên trong huyễn cảnh, mặc dù nhật nguyệt luân chuyển, xuân thu biến hoá, nhưng ở bên ngoài ngoại giới, thời gian giống như ngừng lại.
Vừa nhắc tới "vị đại nhân kia" sắc mặt của Vân Thiên La lập tức lộ ra vẻ sợ hãi, may mắn nơi đây là huyễn cảnh, nếu không dùng tu vi của lão, vừa nhắc tới "vị đại nhân kia" liền đã c·h·ế·t bất đắc kỳ tử.
Khương Ly sắc mặt hững hờ dò hỏi, muốn từ trong miệng của Vân Thiên Thư tìm tới một chút thái cổ bí văn.
Khương Ly trầm mặc.
"Về phần Man Hoang, là một cái thượng vực ở Trần Giới. Bất kỳ sinh linh nào ở Man Hoang, chỉ cần thức tỉnh Vô Lượng Kiếp Huyết, liền có thể phi thăng thượng giới Vô Lượng Kiếp Vực, trở thành vô thượng Kiếp Linh. Vân thị ta là đại tộc mạnh nhất Man Hoang, tuân theo chỉ lệnh của thượng giới, chăn nuôi sinh linh ở Man Hoang. Man Hoang sinh linh đều là nô bộc của Kiếp Linh. Vân thị chúng ta đều là Thiên Địa Kiếp Sứ của Man Hoang, tu luyện Kiếp Niệm chi thuật, phụ trách trông chừng Hoang nô. Gia chủ của Vân gia ta đã khổ tu Kiếp Niệm chi thuật mười vạn năm, sắp chân chính tu ra Kiếp Huyết, phi thăng thượng giới!"
"Dưới sông có người..."
Ba mươi vạn năm lữ hành, Khương Ly vẫn chưa tìm thấy đầu nguồn của Hoàng Tuyền.
Từ La Sơn đến Hoàng Tuyền, tổng cộng vạn dặm đường, dùng tốc độ của Khương Ly, cũng không biết phải đi đến năm tháng nào.
"Không thể gây! Đầu Hắc Điểu này thực lực viễn siêu lão phu, nếu tiếp tục dây dưa với hắn, lão phu hẳn phải c·h·ế·t không thể nghi ngờ!"
Khương Ly quay đầu còn muốn hỏi thêm cái gì, thì Vân Thiên Thư đã hoá thành vô số quang điểm biến mất tại chỗ.
Lão giả tóc bạc nói thêm.
Kiếp Niệm Huyết Toả trói buộc Khương Ly, đem hắn kéo vào huyễn cảnh, mục đích là nhốt lại tâm thần của hắn, nhưng cũng không nguyện ý Khương Ly biết được quá nhiều thái cổ bí văn.
Đầu nguồn của Hoàng Tuyền cực kỳ xa xôi, coi như ngũ tinh Kiếp Vương toàn lực phi hành cũng cần mấy tháng mới có thể bay đến. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
"Nhưng hôm nay, vì sao Man Hoang Cổ Địa lại xuất hiện ở Hoang Cổ Giới, vì sao lại không còn Kiếp Sư, cũng không còn Vân thị?"
Ánh mắt Khương Ly khẽ đổi.
Vị Vân Thiên Thư Kiếp Sứ này, xác thực là một gã tu hành giả thời thái cổ.
"Không có khả năng, Quy Khư nhất tộc không phải đã bị tam đại Chân Giới liên thủ tiêu diệt rồi hay sao, vì sao ở Man Hoang Thượng Vực lại còn xuất hiện một con?"
Mà Khương Ly lưng đeo Kiếp Toả, sợ rằng phải mất hàng vạn, hàng trăm vạn năm mới có thể đến nơi.
Khương Ly quên mất chính mình đã bay bao lâu, quên chính mình đã đổ bao nhiêu mồ hôi cùng máu tươi, quên mất chính mình đã đi qua bao nhiêu xuân thu.
Khương Ly nhíu mày, lặng lẽ quan sát Vân Thiên Thư, trong lời nói của lão giả, giống như ẩn chứa thiên địa đại bí nào đó. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Ngoại giới chỉ mới qua vài hơi thở, nhưng bên trong huyễn cảnh, Khương Ly đã bay năm mươi năm.
Vân Thiên Thư cung kính nói:
Chỉ là nơi đây không phải là Hoang Cổ Giới sao, vì sao lại tồn tại Kiếp Tộc?
Một năm, hắn mới bay được hai trăm dặm.
"Đầu Hắc Điểu này lại là một con Quy Khư, vì sao lại xuất hiện ở Man Hoang?"
"Vân thị Kiếp Sử Vân Thiên La, bái kiến thượng tôn, không biết thượng tôn triệu kiến tiểu nhân, có gì muốn phân phó?"
"Man Hoang Cổ Địa thực chất từng là một toà thượng vực ở Trần Giới sao, từng là nơi mà Vô Lượng Kiếp Linh chăn nuôi Hoang nô sao. Khó trách ở nơi đây khắp nơi có liên quan đến Kiếp Linh"
Khương Ly nghe vậy hơi trầm mặc, thì ra Quy Khư nhất tộc, từng có quá khứ huy hoàng như vậy sao?
"Một khi tan rã huyết toả, ta liền có thể thoát ly khỏi nơi đây..."
Mặc dù hiện tại Khương Ly chỉ là một đầu Hắc Điểu, nhưng lão giả không dám khinh thường, Quy Khư nhất tộc từng cùng Đạo Hồn thượng tam tông tranh đoạt chấp chưởng thiên đạo, thậm chí từng suýt chút nữa thay thế bộ tộc Đạo Hồn, trở thành người phát ngôn của thiên đạo.
"Bởi vì sông Hoàng Tuyền chính là Kiếp Niệm của vị đại nhân kia biến thành, có năng lực ô nhiễm hết thảy vạn vật, ý chí bất diệt, Hoàng Tuyền vạn kiếp đục"
Lão giả tóc trắng nuốt một ngụm nước bọt, nào dám tiếp tục ra tay với Khương Ly.
Ở chỗ này, Khương Ly không cần lo lắng tiêu tốn thời gian, nhưng cũng không cách nào tu luyện.
Mặc dù bộ tộc Quy Khư đã diệt tộc từ lâu, nhưng trong vũ trụ, không người dám xem nhẹ bọn họ.
Vạn năm bôn ba, cũng mới bay được vẻn vẹn hai trăm vạn dặm đường.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.