Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 109: Trừu Hồn Đệ Nhị Cảnh

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 109: Trừu Hồn Đệ Nhị Cảnh


Rốt cuộc!

Một tâm tình không nói nên lời đột nhiên nổi lên trong lòng Khương Ly. Hắn than nhẹ một tiếng, con đường này còn rất dài nhưng hắn lại không muốn đi tiếp nữa.

Nhưng Khương Ly, chỉ dựa vào Trừu Hồn Đệ Nhị Cảnh liền có thể cân bằng khoảng cách này.

Bóng lưng của nàng cũng giống như tiếng đàn, lộ ra vẻ bi thương và cô độc. Trước người nàng không xa có vài người thanh niên đang vui vẻ uống rượu, những tiếng cười đùa vang lên lẫn vào trong tiếng đàn làm nó trở nên lạc điệu… ….

Lần nữa trở tay, đột nhiên tóm mạnh, lập tức, giống như cả một vùng trời bị hắn bắt vào trong lòng bàn tay, mà tu vi của Khương Ly ầm ầm kéo lên, trong nháy mắt liền đạt tới ngũ phẩm đỉnh phong.

Vô số địa đại chi hồn cuồn cuộn mà ra, dọc theo tay phải của Khương Ly, nhập vào cơ thể của hắn, thật giống như muốn đem thân thể hắn xé rách.

Chẳng qua trên người Khương Ly có một luồng khí tức hoàn toàn khác biệt với nơi đây, làm cho hắn không thể thật sự dung nhập vào trong thế giới này. Đồng thời hình bóng của hắn dần dần mờ nhạt đi.

Thu hồi cảm xúc, thần thức tản ra, đảo qua một vòng.

Khương Ly lẳng lặng đứng trên con đường sát bờ sông lắng nghe tiếng đàn. Với thị lực của hắn chỉ cần đảo mắt đã nhìn thấy một người con gái đang đánh đàn trên thuyền hoa… ….

Khương Ly bình thản nói.

Cô gái này chỉ để lộ ra bóng lưng.

Một đạo chân nguyên ẩn chứa năng lượng tương đương với một vạn giáp chân lực, kinh khủng đến rợn người.

Mà chỉ có Chuẩn Vương cường giả trở lên, đối với thiên địa chi lực cảm ứng mãnh liệt, mới có thể phát giác được, hẳn là có người lấy trừu hồn chi thuật, rút đi đại địa hồn lực.

Nhíu nhíu lông mày, Khương Ly đứng dậy, lần nữa tiến vào trạng thái Thiên Nhân Hợp Nhất, trở tay hướng về phía đại địa trảo một cái.

Chừng nửa ngày sau, Khương Ly mới hơi khép hai mắt lại, tiếp theo mở ra, trong mắt loé lên thanh mang, quanh người quấn quanh Bất Diệt Đạo Ý, Khương Ly đứng ở đó, tản đi chân lực, khí thế, tâm như chỉ thủy.

Khương Ly vừa rồi toả ra khí tức, so với Yêu Tôn còn mạnh hơn rất nhiều, vị Bạch Ma Yêu Vương này, quả nhiên thâm tàng bất lộ.

"Tham kiến đại nhân!"

Sắc trời đã về khuya, mặt trăng treo cao, Khương Ly đang muốn xoay người rời đi thì bên tai truyền đến một tiếng đàn. Tiếng đàn rất nhẹ, bên trong nó ẩn chứa một chút bi thương nhàn nhạt. Tiếng đàn vang lên trong khoảnh khắc này lại phù hợp một cách kỳ dị với tâm tình Khương Ly, hắn đang chuẩn bị rời đi lại phải ngừng ngay lại.

Là ai? Ai có thể nắm giữ trừu hồn chi thuật!

Hắn đi bên trong đoàn người náo nhiệt, ở đây giống như một thế giới khác, từng đôi nam nữ, bầu trời và tất cả mọi thứ trước mặt không có bất kỳ nửa điểm quen thuộc nào đối với hắn.

Khương Ly chậm rãi đi tìm tiếng đàn, trên con đường cách đó không xa có một nhánh sông, con sông này bao quanh Càn thành, là một trong những dòng sông ở Thiên Yêu thành.

Trời vốn vô hình, làm sao có thể rút ra hồn của trời.

Phượng Loan Yêu Vương gật gật đầu, mặt đẹp bình tĩnh, nhưng nội tâm đã cuộn trào sóng lớn.

Thần thức Khương Ly đảo qua bên cạnh hai người quân sĩ rồi truyền ra một đạo thần niệm.

Hắn trầm tư ngàn lần, rốt cuộc hiểu ra, có ít thứ không phải là muốn thì có thể suy nghĩ ra.

Lục phủ, Khương Ly thoát khỏi tu luyện, thần niệm tìm được hai người quân sĩ phụ trách sinh hoạt hằng ngày cho mình sau ngọn giả sơn bên ngoài sân.

Thiên Yêu Chủ Thành, tám gã yêu soái đã tụ hợp cùng một đường, từng người thần sắc ngưng trọng, kiêng kỵ về phía Càn Thành.

Hai người bọn họ có thể nói là từ tận đáy lòng sinh ra hoảng sợ đối với thần thông của Khương Ly. Họ không dám tiếp cận, nhưng mệnh lệnh của chủ tướng lại bắt buộc phải tuân theo, vì vậy bọn họ phải đứng canh gác bên ngoài sân không cho phép bất cứ người nào đến làm phiền.

"Phượng Loan đại nhân, không biết là vị tiền bối nào bế quan ở Thiên Yêu Thành chúng ta....?"

Hô!

"Chúng ta hiểu rõ!"

Lập tức, nở nụ cười bất đắc dĩ.

500 đạo chân nguyên, đây chính là 5 triệu giáp chân lực, chẳng trách, khoảng cách giữ Đế cảnh và Đế cảnh phía dưới lại chênh lệch nhiều như vậy.

Hắn không nóng nảy, ngược lại tĩnh tâm xuống, đem từng tia mạch lạc trong đầu ngộ ra.

Quần áo của Khương Ly là áo bào trắng khoác đen, từ xa nhìn lại giống như những kẻ trói gà không chặt, giống như một kẻ thư sinh. Còn hai người quân sĩ đi theo phía sau hắn thì trong mắt mọi người chính là những hộ vệ điển hình.

Từ ngũ phẩm Chân Vương trở lên, chân lực chuyển hoá thành chân nguyên.

Hắn bình tĩnh ngẩng đầu, nhìn bầu trời, mơ hồ hiểu cái gì đó, lại sai một ly, trật ngàn dặm. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Khương Ly lắc lắc đầu, thân hình đã xuất hiện ở cổng lớn, một nhóm ba người đi ra khỏi Lục phủ.

Sau khi rút xong đại địa chi hồn, Khương Ly cũng không dừng lại mà lần nữa hướng về phía thương khung túm mạnh, chỉ là một trảo này, Khương Ly lại vô luận thế nào cũng thi triển không ra.

Trời đen như mực, hóa thành một tia lĩnh ngộ, ở trong lòng Khương Ly, nhanh chóng lớn mạnh.

Bên trong bầy yêu, xen lẫn cả nhân loại thương nhân cùng võ giả, mặc dù giống loài khác biệt, nhưng cảnh tượng lại cực kỳ hài hoà.

Chương 109: Trừu Hồn Đệ Nhị Cảnh

Không có cách, Đế cảnh lực lượng quá mức khổng lồ, cũng chỉ Khương Ly mới có khả năng gánh được, đổi lại là người khác, chỉ sợ đã bạo thể mà c·hết.

Lục phẩm sơ kỳ

Bởi vì chính mình vừa rồi thả ra khí tức, mặc dù rất ngắn, vẻn vẹn chưa đầy một hơi thở, lại như cũ khiến cho vô số lão quái bên trong Thiên Yêu Thành sợ mất mật. kinh nghi không thôi.

Từng cảnh tượng trong hồi ức hiện lên trong đầu Khương Ly, mỗi một quá trình đều dài đằng dẳng. Khương Ly ngồi trong sân chậm rãi lục lọi, nhớ lại cảnh tượng Loạn Thiên Vương rút hồn hơn nửa năm trước, mỗi động tác được làm chậm lại đến mức vô cùng ở trong đầu, hắn đang tìm kiếm một cơ hội.

"Ta muốn đi ra ngoài một chuyến, hai người các ngươi dẫn đường!"

"Ách!"

Người khắp bốn phía lâu lâu lại có một cặp nam nữ nói cười đi ngang qua, vẻ mặt rất thân mật. Hình bóng của Khương Ly so sánh với bọn họ thì giống như một người cô độc… ….

Nhưng bằng vào thủ đoạn hiện nay, hắn miễn cưỡng có thể cùng Chân Đế cường giả đấu mấy chiêu, chính mình đã xem như yếu nhất Đế Quân.

Thứ mà hắn thiếu thốn, chính là Đế Ảnh, Đế Uy cùng với các loại thần thông Đế thuật mạnh mẽ. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

......

"Vị tiền bối kia sẽ tham dự giới đấu năm nay. Các ngươi chỉ cần theo thông lệ tiến hành, tuyệt đối không được làm ra chuyện yêu thiêu thân gì. Nếu không, ngay cả bổn cung cũng khó gánh được các ngươi!" (đọc tại Nhiều Truyện.com)

"Không cần!"

Khương Ly đứng đậy, thoáng cái đã bước ra mấy trượng rồi đi thẳng ra bên ngoài. Hai người quân sĩ lập tức đi theo phía sau, một người trong đó có chút do dự, cung kính hỏi:

Giờ khắc này, cả tòa Thiên Yêu Thành đại loạn, vô số lão quái đều phát hiện, nguyên khí của Thiên Yêu Thành, một thoáng trở nên mỏng manh dị thường!

Nhìn thấy bầu trời mênh mông ở đỉnh đầu, lại không sờ tới sự mạch lạc trong đó.

Sau khoảnh khắc, hai người quân sĩ từ ngoài sân đi vào. Họ dừng lại bên ngoài Khương Ly ba trượng, cùng cung kính nói:

Tất cả mọi cảnh tượng trước mắt làm cho tâm tình của Khương Ly sau nhiều ngày đến đây trở nên buông lỏng. Hắn chậm rãi bước đi giống như những người khác ở xung quanh, chân lực trong cơ thể đã giấu kín đi từ lúc nào, giống như một dòng nước không ngừng được vận chuyển rồi trở nên khô cạn.

Thật giống như có một đạo ngăn cản, trở ngại Khương Ly thi thuật.

Thiên Yêu Thành rất lớn, nhưng lấy tu vi của hắn, đủ để rút lấy lực lượng của đại địa bên dưới toàn thành.

Mặt trời dần dần xuống núi, trên thương khung, có sao lốm đốm đầy trời, lấp lánh rực rỡ, nhưng cả thương khung bao la vẫn là đen nhánh.

Rất lâu sau, Khương Ly thầm than một tiếng. Hắn đã cẩn thận hồi tưởng lại mấy lần Loạn Thiên Vương rút hồn, mỗi lần đều giống như bắt được thứ gì đó cốt yếu, lại chung quy chỉ thiếu nửa bước.

Hai tên lính ngẩn người ra rồi vội vàng xưng vâng.

Tướng mạo của Khương Ly cũng không phải quá anh tuấn, nhưng theo thời gian tu hành lại có một luồng khí chất xuất trần thoát tục tản ra. Vài cô gái khá phóng khoáng trong những người đi đường khắp bốn phía lâu lâu đi ngang qua lại chuyển ánh mắt lên người Khương Ly.

Nheo mắt nhìn đạo linh quang bao phủ bàn tay mình, hắn trầm mặc không nói.

Buông tay, tản đi trừu hồn chi thuật, lặng lẽ nhìn ngắm bầu trời, tóc đen không gió tự bay, khẽ suy tư.

Trừu Hồn Đệ Nhị Cảnh, thành!

Người lên tiếng là con trai thứ bốn của Yêu Tôn Lục Giới Phần, Lục Trần.

Trấn thủ tám toà tiểu thành Yêu Soái nhao nhao xông ra khỏi động phủ, tản ra thần thức, quan sát bốn phía, vẻ mặt ngưng trọng. Yêu Vương Phượng Loan hoá thành khói xanh, bay lên không trung, cúi đầu nhìn về phía Càn Thành, trong đáy mắt loé lên vẻ kinh dị.

Khương Ly cất bước không nhanh, hắn vừa đi vừa quan sát bốn phía. Dần dà hắn đi đến con đường trung tâm Càn thành, chỗ này rất gần bến sông nên người qua kẻ lại rất nhiều, cửa hàng ở đây mọc lên san sát và rất náo nhiệt.

Những tiếng huyên náo từ từ truyền thẳng vào tai, nam nữ trên đường qua lại như thoi. Trên đường phố có đủ chủng loại yêu thú, ăn mặc quần áo của nhân loại, hành tẩu bằng hai chân sau, cùng nhân loại giống nhau như đúc.

Khương Ly thở nhẹ một hơi, đem thiên địa chi hồn thả ra ngoài, chỉ cảm thấy cả người mệt mỏi rã rời, nhưng thần sắc của hắn lại lộ ra vẻ mừng rỡ. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

"Đại nhân, có cần chuẩn bị chiến mã không?"

Liệu ba vị Cổ Yêu Điện thủ hộ giả, có phải là đối thủ của người này không?

Mà lục phẩm Đế Quân, trong cơ thể tồn trữ tối thiểu 500 đạo chân nguyên.

Lại trở tay, túm lấy đại địa, cuồn cuộn đại địa chi lực tràn tới, hầu như muốn đem cơ thể của hắn no bạo.

Trên đường đi, chốc chốc Khương Ly lại dừng ở bên ngoài một cửa hàng quan sát vài lần, hoặc là đi vào bên trong, hoặc là rời khỏi. Nhưng mỗi lần hắn ngừng lại đều rất ngắn.

Trên sông có vài con thuyền hoa, tiếng đàn được truyền ra từ một trong những con thuyền đó. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Hắn giống như một người khách qua đường tha hương trên đất khách rồi chậm rãi cất bước đi về phía trước.

Không dừng lại, tu vi của hắn liên tục kéo lên, khoảng cách lục phẩm trung kỳ một phần ba mới dừng lại.

Bên trong Thiên Yêu Thành hiện tại, ngoại trừ nàng cùng ba vị thủ hộ giả ra, chỉ có Bạch Ma Diêm Vương mới có bản lĩnh lớn như vậy.

Trừu Hồn Đệ Nhị Cảnh, nếu toàn lực vận dụng, hắn có thể đem tu vi tăng lên lục phẩm sơ kỳ, có điều nhiều nhất chỉ có thể duy trì chừng mười hơi thở.

Đồng thời, nàng cũng âm thầm thở nhẹ một hơi, may mắn chính mình trước đó không lỗ mãng, đem hắn đắc tội, nếu không Thiên Yêu Thành chỉ sợ đã gặp hoạ lớn ngập trời.

Khí tức của Khương Ly lại nhảy lên một bước, một bước này là sự biến hoá về chất.

Chúng Yêu Soái hai mặt nhìn nhau, người nọ đã mạnh như vậy, còn tham gia yêu tướng giới đấu làm cái gì? Trêu đùa nhau sao. Nhưng chẳng ai đứng ra chất vấn, mà đều vội vã ôm quyền:

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 109: Trừu Hồn Đệ Nhị Cảnh