Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 235: Cửu Thiên Tuế xuất hiện (II)

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 235: Cửu Thiên Tuế xuất hiện (II)


Nhắc tới Phong Hàn Lậnthìsắc mặt Dạ Kiêu Cửu cũng hơi thay đổi.

Đáng tiếchắnvẫnkhôngnhìn thấy vẻ mặthắnmuốn thấy.

Đây là lời cuối cùnghắncó thểnóivới nàng ta,nóixong lời này, hai huynh muội bọn họ ân đoạn nghĩa tuyệt.

Dạ Kiêu Cửukhôngnghĩ tới mình lại bịhắnlậtmộtván,trênkhuôn mặtyêudãhiệnlên tia hận thù. Đôi mắt phượng của Quân Cơ Lạc híp lại, thu lấysựthay đổitrêngương mắthắnta vào nơi đáy mắt, biết mình vừa đoán đúng.

Dạ Kiêu Cửu thựcsựkhôngchịu nổi Mộ Dung Vân Tiệnnóithêm gì nữa. Sau khi Mộ Dung Nhược Hồng ra khỏi phòngthìhắndùng sức đẩy nàng ta ra, đầu nàng ta đụng trúng cạnh bàn, chỗ thái dương liền xuấthiệnvết thương.

Dạ Kiêu Cửunóixong câu nàythìcố ý tặc tặc lưỡi, phát raâmthanh chói tai.

Quân Cơ Lạc chỉ cảm thấy ngực như bịmộtvật nặng đánh mạnh vàomộtcái.hắnmím chặt môi, quay đầu nhìn thoáng qua Trì Lệ Dập. Trì Lệ Dập hiểu ý, vội vàng dẫn theo vài ngườiđira ngoài.khôngbao lâu sau, môt vũ lâm vệ cùng ra ngoài với Trì Lệ Dập báo lại bên ngoài đúng là có dựngmộtcái cọc gỗ.trêncọc gỗ buộc chặtmộtngười, nhưng xung quanh cọc gỗ vây kín hắc y nhân. Bọn họ chỉ có thể nhìn thấytrêncọc buộc chặtmộtnữ nhân... Khả năng là Quân phu nhân là rất cao. Trì Lệ Dậpđanggiao chiến.

Cuối cùng ánh mắt Dạ Kiêu Cửu dừngtrêncọc gỗtrênđài cao,trênđài cao đặtmộtcái giá chữ thập,trêngiá chữ thập cộtmộtnữ tử tóc tai bù xù, theo ánh sáng hoàng hôn, thân hình nàngkhôngkhác Đường Tứ Tứ là mấy, lộ ramộtnửa mặt rất giống Đường Tứ Tứ... Ở dưới đài cao xếp đầy củi khô. Chỉ cầnmộtmồi lửa là nữ nhântrênđài caosẽbị thiêu đến c·h·ế·t...

Mộ Dung Vân Tiện cũngkhôngmuốn nghe Dạ Kiêu Cửu và Quân Cơ Lạc đấu võ mồm, nàng ta chỉ quan tâm đến bản thân mà thôi.hiệngiờ nàng ta bị Dạ Kiêu Cửu bắt, trong lòng nàng ta vô cùng sợ hãi, chỉ có thể mở to mắt ngập nước nhìn Mộ Dung Nhược Hồng:"Hoàng huynh... HuynhnóiVân Tiện và ngôi vị hoàng đế đều quan trọng như nhau,hiệngiờ huynhkhôngthể bỏ mặc Vân Tiện... Hoàng huynh, cứu muội... Muội rất sợ... Muội thựcsựkhôngmuốn c·h·ế·t..."

Tay sờ vết thươngtrêntrán vừa bị đụng, Mộ Dung Vân Tiện thét to. Vốn Dạ Kiêu Cửu định rời khỏi nhưngâmthanh the thé đó dội tới taihắnkhiếnhắndừng bước, xoay người trở lại, lấy từ trong tay áo ramộtviên thuốc màu trắng. Mạnh tay nhét vào trong miệng nàng ta, ép nàng ta nuốt vào.

"Huynh là hoàng huynh kiểu gì vậy! Hoàng muội duy nhất sắp c·h·ế·t mà huynh cũngkhônggiúp... Mộ Dung Nhược Hồng, nếu huynhkhôngcứu muộithìhuynh chính là phế vật, nếu takhôngmay mà chếtthìkhi đến cửu tuyền gặp mẫu thân của chúng ta, ta nhất địnhsẽcáo trạng huynh với mẫu thân. Tasẽnóivới bà mấy năm nay huynh vô dụng nhục nhã thế nào. Đầu tiên là bị nữ nhân Đường Vân Nhiễm lừa quyền lừa tài, sau đó lại cam nguyện trở thành tay sai của loại hoạn quan như Quân Cơ Lạc... Mộ Dung Nhược Hồng, chính huynh nhìn lạiđi..." Tính tình công chúa của Mộ Dung Vân Tiện lại bùng phát, nàng ta cảm thấy hoàng huynh của mình chính là kẻ lừa đảo,khônghơnkhôngkémmộtkẻ lừa đảo.

Quân Cơ Lạc v**t v* cằm bóng loáng, cũngkhônghề khách khí mà mỉa mai đáp:"Dạ quốc chủ, mấy ngày bản đốckhôngxuấthiệncó lẽ là những ngày thuận buồm xuôi gió nhất trong đời ngươi. Đúng như là trong rừngkhôngcó hổthìcon khỉ lại xưng làm đại vương. Tâm tình của ngươi bản đốc có thể hiểu được. Nhưng là từ tối nay trởđi, bản đốcsẽcho ngươi nếm cảm giác mỗi ngày trôi qua đều giống như sống trong địa ngục!"

Còn có thủ hạ tâm phúc củahắn, trước khi Dạ Kiêu Cửu chưa dồn hết toàn lựcthìhắncũngkhôngđể tâm phúc của mình ra mặt.

Quân Cơ Lạc nâng mắt liếchắnmộtcái,trênkhóe miệng đọng nụ cười lãnh khốc tàn nhẫn. Giọngnóicủahắnâmtrầm lạnh lùng:"Dạ quốc chủ hẳn làkhôngbiết Phong quốc sư khi c·h·ế·t như thế nào."

Sắc mặt Quân Cơ Lạckhônghề thay đổi, thân hìnhhắncao lớn, hai tay khoanh trước ngực đứng yên tại chỗ,mộtđôi mắt sâu thẳm khiến cho người takhôngdám nhìn thẳng cũngkhôngđoán ra điều gì.

"Mộ Dung Nhược Hồng! Huynhkhôngthể đặt ta ở miệng sói được... Huynh lập tức đưa ta trở về..."

Dạ Kiêu Cửunóichuyện liên quan tới Tứ Tứ chỉ là cố ý khiêu khíchhắnmà thôi. Nhưnghắnkhôngthể làm gì được!

Mộ Dung Nhược Hồng ôm lấy miệng vết thương, ánh mắt lạnh bạc lướt qua Mộ Dung Vân Tiện, rồi lập tức xoay người khó khănđira khỏi gian phòng. Mộ Dung Vân Tiện nhìn theohắnrờiđi, uất ức trong lòng hóa thành nước mắt chảy ào ra.

"Được!Được! Tất cả đều nghe theo lời Cửu Thiên Tuế!" Mộ Dung Nhược Hồng gật đầu như giã tỏi, bộ dạng đó giống hệt như con cẩu được Quân Cơ Lạc nuôi dưỡng.

Có Quân Cơ Lạc ở đây,hắnkhôngtin Dạ Kiêu Cửu còn có thể kiêu ngạo cuồng vọng?

Quân Cơ Lạc chếtđisống lại vừa xuấthiệnthìtrừ Dạ Kiêu Cửu ra những người khác đều có phản ứng khác nhau.

​ (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Dạ Kiêu Cửu lại cố tình khiêu khích:"Quân Cơ Lạc, kỳ thực ta còn phảinóithêm với ngươi. Thân thể tiêu nương tử nhà ngươithậtđẹp. Rất nhiều thủ hạ của ta thích xem..."

Trì Lệ Dập đoạt lấy trường đao trong tay hắc y nhân, dùngmộtlực lớn đâm trường đao vào thân thể hắc y nhân. Sau lưng đột nhiên cómộtđám hắc y nhân vọt tới phía ông. Ông thét tomộttiếng, vận khí đan điền,âmthầm vận công, cuối cùng đánhmộtchưởng lên ngực hắc y nhân. Hắc y nhân bị trúngmộtchưởng của ôngthìliền bị đánh bay. Nhưng chỉ là ông vừa đánh baymộtđám hắc y nhânthìlại có thêmmộtđám hắc y nhân nữa bao vây lấy ông.

Mộ Dung Nhược hồng cúi đầu nhìn vết thươngtrênngườikhôngngừng đổ máu,hắnyếu ớt cười xin lỗi:"Vân Tiện, lần này hoàng huynhkhôngthể giúp được muội..."

Mộ Dung Vân Tiện vừa khóc lóc vừanói:"Hoàng huynh, hoạn quan Quân Cơ Lạckhôngcứu tathìhuynh cứu tađi... Ta thựcsựkhôngmuốn c·h·ế·t..."

Nhưnghắnchếtkhôngnhắm mắt cũngkhôngcó gì lạ, ngươi xem,hiệngiờ bản đốc còn sống tốt màhắnthìđãchết rồi, ngay cả cái xác toàn vẹn cũngkhôngcó.

Có Quân Cơ Lạc ở đây, mônghắnvẫn có thể an vịtrênngôi vị hoàng đế.

Ngươinóinàng nàng bị c·h·ế·t thai? Bản đốc tin! Ngươinóinàng bị đưa vào trong phòng chứa rắn, bản đốc cũng tin! Nhưng ngươinóinàng cởi hết đồ rồi bị thủ hạ của ngươi nhìn hết... Chuyện nàythìbản đốckhôngtin. Bản đốc tin nàngkhôngphải lúc nào cũng cần ngươi khác bảo vệ che chở. Với tính cách của nàng, bản đốckhôngtin nàng có thể ngoan ngoãn cời hết trước mặt nam nhân khác!"

Trước kia còn đồng ý với nàng dù ở vào tình cảnh nguy hiểm thế nàohắncũngsẽcứu nàng ta khỏi nguy hiểm. Nhưnghiệntại hoàng huynh làhắnlạinóikhôngthể cứu nàng.hắnchưa bao giờ đối xử tốt với nàng trong thực tế. Giống nhưhiệntại, nàng bị b·ắ·t· ·c·ó·c mà hoàng huynh vô dụng của nàng ta lạiđitìmsựgiúp đỡ của Quân Cơ Lạc.

Dạ Kiêu Cửu vừanóixongthìtrênmái hiên liền truyền đến tiếng động lạ "xôn xao", tiếp sau đó là tiếng gạch ngói rơi vỡ vụntrênmặt đất. Quân Cơ Lạc mặcmộtbộ bạch y từ trongkhôngtrung bay tới, cuối cùngnhẹnhàng tiếp xuống mặt đất.

Hai mắt Trì Lệ Dập khẽ nheo lại, lâm vào trong suy nghĩ của chính mình. Ông tự hỏi kẻ gian xảo như Quân Cơ Lạc lạiđangtính toán cái gì?

Editor: Jun

Ánh mắt Mộ Dung Vân Tiện hoảng sợ nhìn bóng dáng màu trắng đó, trời sinh nàng tađãcó cảm giác sợ hãi với Quân Cơ Lạc. Mà phản ứng mãnh liệt nhất đương nhiên là Mộ Dung Nhược Hồng.mộtbàn tay Mộ Dung Nhược Hồng bịp lại miệng vết thương,trêngương mặt đẹp như tiên tràn đầy vui mừng. Đối vớimộthoàng đế "bất lực" nhưhắnthìviệc Quân Cơ Lạc xuấthiệnthìchính làmộtcơn mưa vào đúng lúc.

"Mộ Dung Nhược Hồng, huynh quay lại đây! Nhanh quay lại đây!"

hắnliếc mắtmộtcái, ra vẻ buồn bãnói:"Cứu nàng ta sao, sau đó để nàng ta giống như kẻ điên dùng chủy thủy đâm ta sao? loại người lòng lang dạ sói đó, ngươi muốn cứuthìtự mình cứu, đừng có cầu xin bản đốc."

May thayhắncũng có rất nhiều thời gian giành cho Dạ Kiêu Cửu.

...

Làm xong xuôi, Dạ Kiêu Cửu đứng dậy ra khỏi phòng. Trong viện, Trì Lệ Dập và Quân Cơ Lạcđãthu thập gần xong đám hắc y nhân.

Đêm hôm đó,hắndùng chút sức lực cuối cùng để níu lấy bản đốc, cònnóisẽcùng với bản đốcđitới hoàng tuyền. Nhưng thực đáng tiếc. Nguyện vọng này củahắncuối cùngkhôngthể thựchiệnđược. Trước khi bom nổ bản đốcđãdãy khỏi tayhắnmà chạy thoát. Mắthắntrừngthậtto, hẳn là c·h·ế·t màkhôngnhắm mắt.

Lời này trúng ý Dạ Kiêu Cửu Cửu, Dạ Kiêu Cửu vô cùng "khẳng khái hào phóng" đáp:"hiệngiờ hẳn là nàng tađangbị cột chặt vàomộtcái cọc gỗ. Nhưng ta tốt bụng nhắc nhở các ngươi. Đường Tứ Tứđãphát điên rồi! Các ngươi nên cẩn thậnmộtchút, tránh bị nàng ta cắn phải!"

khôngbiết từ khi nào Dịch Minh và Cao Đại Đồngđãđitới phía sau Dạ Kiêu Cửu. Dịch Minh cung kính bẩm bào:"Quốc chủ,đãchuẩn bị xong xuôi. Chỉ đợi mệnh lệnh của ngài!"

"Thế hả?" Quân Cơ Lackhônggiận mà cười:"Dạ quốc chủ, thựcsựxin lỗi! Tuy bản đốc thừa nhận ngươi cố ýnóinhững lời nàyđãkhiêu khích được bản đốc. Nhưng bản đốc tin nữ nhân của bản đốc dù trông bên ngoài có vẻ yếu đối nhưngthậtra vô cùng kiên cường. Bản đốc tin, nàng tuyệt đốikhôngphải người có thể để ngươi tùy tiện làm gìthìlàm.

Trong lòng Quân Cơ Lạc chỉ có Đường Tứ Tứ,hắnkhôngrảnh để ý tới Mộ Dung Vân Tiện. Nếu nàng ta chếtthìsẽđỡ lãng phí thêm lương thực của Tiêu quốc!

Dạ Kiêu Cửunhẹđiểm mũi chân, thi triển khinh công tóm lấy Mộ Dung Vân Tiện ởtrêngiường, giữ chặt lấy hai tay nàng ta, tà mịyêudã lớn tiếngnói:"Quân Cơ Lạc, đừng tưởng takhôngbiết ngươi trốn ở nơi này. Náo nhiệt ngươi cũngđãxem hết,hiệngiờ trò hay cũngđãdiễn tới nửa, ngươi cũng xuấthiệnđithôi! Đêm nay ta muốn tóm gọn tất cả các ngươi!" (đọc tại Nhiều Truyện.com)

"Lúc đóthậtsựlà rất rúng động, ta lớn như vậy cũng chưa từng thấy máu thai nhi từ trong cơ thể chảy ra như vậy... Ha ha..." Giọngnóicủa Dạ Kiêu Cửu ngày càng thêm lạnh lẽo, đôi mắt sắc bén đào hoa nhìn thẳng Quân Cơ Lạc, muốn nhìn thấy biểu tình màhắnhy vọng trong ánh mắt của Quân Cơ Lạc.

Hai người cứ như vậy, mỗi người khiêu khích qua lại đối phương. Chính là hành động vạch trần vết sẹo đối phương, chỉ đem lại chút thời gian sung sướng mà thôi.

Dạ Kiêu Cửunhẹgiọng đáp, lại liếc nhìn Cao Đại Đồngmộtcái, Cao Đại Đồng hiểu ý, giơ cây đuốc lên ném tớitrênđài cao. Củi khôtrênđài cao bắt lửa "tăng"mộttiếng liền bốc cháy.

Có Quân Cơ Lạc ở đây, tất cả có thể lại khôi phục như trước,hắnlại có thể sống cuộc sống vàng son rồi.

Chương 235: Cửu Thiên Tuế xuất hiện (II)

Lửa lớn cháy hừng hực, nữ nhân bị buộc chặttrênđài cao phát ra tiếng "cứu mạng" thê lương, giọngnóikhônghề khác với Đường Tứ Tứ.

Đám hắc y nhân trước mặt này chỉ là để khởi động làm nóng người mà thôi.

hiệngiờ lại nghenóiĐường Tứ Tứ bị Dạ Kiêu Cửu gâykhôngít khổ sởthìngười ngày thườngkhônghay biêu lộ tình cảm như ông sắc mặt cũng trở thành đen sì,trêntrán gân xanhđãnổi đầy.

Còn Quân Cơ Lạc khi nghe thấy Đường Tứ Tứ bị cộttrêncọc gỗthìtai ong ong, đôi môi mím chặt thành đường thẳng như lưỡi dao sắc bén. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Trì Lệ Dập phản ứngkhônggiống Quân Cơ Lạc. Mấy ngày nay Trì Lệ Dậpđãphái rất nhiều ngườiđitìm Đường Tứ Tứ, thậm chí còn dùngmộtsố tiền lớn đểmộtsố nhân sĩ giang hồđitìm người nhưng vẫnkhôngcó tin tức gì.

Mà thằng bé càng khócthìlại càng khiến lòng ông lại càng thêm đau buồn. Như vậy ông càng hy vọng Đường Tứ Tứ có thể bình an trở về hơn ai hết.

Tâm Mộ Dung Nhược Hồng đau xót, loại uất ức này khiến đầu óchắnbị vây hãm trong cảm giác tuyệt vọng. Nhiều năm quađinhư vậy, hai huynh muội bọn họ sống nương tựa lẫn nhau,hắnchưa bao giờ để nàng phải chịu đói. Cho dùhắnchỉ cómộtbát cơm,hắncũng để cho nàng ta hơn nửa bát. Nhưnghiệngiờ hoàng muội thânyêunhất củahắnlại chỉ vì tính mạng của mình mà có thể thản nhiên đứng về phía địch đâmhắnmộtnhát. Sau đó còn có thể đúng lý hợp tìnhyêucầuhắnphải cứu nàng.

Có Quân Cơ Lạc ở đây... Tất cả lại có thể tốt đẹp.

"Dạ Kiêu Cửu, ngươi giấu Đường Tứ Tứ ở đâu?" Ông kích động hỏi. Mấy ngày nay, cả Đường Tứ Tứ và Quân Cơ Lạc đềukhôngcó mặt, Tiêu Xú Xú tuổinhỏngày nào cũng kêu khóc náo loạn. Khi nó khócthìkhôngcó người nào có thể dỗ nín.

Đột nhiên Dạ Kiêu Cửu bật cười, tay khẽ vén gọn lọn tóc rũtrêntrán, khóe miệnghắngợi lênyêudã như loài hoa thuốc phiện:"Quân Cơ Lạc, rốt cục ngươi cũng từ nơi tối tăm xuấthiệntại nơi có ánh sáng! Thực đáng thương! Người vốn quen thói ngông nghênh kiêu ngạo như ngươi lại bỗng nhiên phải trốn tránh lén lút, chắc chắn là khiến ngươi phải chịu uất nghẹn rồi. Ta cảm thấy ngươithậtđáng thương đấy!"

"Khẩu khí Cửu Thiên Tuếthậtlớn! Ngươi cho rằng ta ngu ngốc như con cẩu mà ngươi nuôi sao? Hôm nay ta dám mở ramộtván này chắc chắnđãcó chuẩn bị kĩ lưỡng." Như thể Dạ Kiêu Cửu muốn chọc giận Quân Cơ Lạc liền cố ýnói:"Quân Cơ Lạc, mấy ngày nay phu nhân của ngươi ở cùngmộtchỗ với ta. Ngươi có biết tađãlàm gì với nàng takhông?"

Đường đường làmộtquốc sư lại phải c·h·ế·t thảm như vậy cũngkhôngcòn mặt mũi. Huống chi Dạ quốc chủ ngươi còn xemhắnnhư sư phụ. Aiz, Dạ quốc chủ, ngươi cũngthậtkém cói. Nếu là sư phụ của bản đốc khi chếtđiđến xác cònkhôngđược hoàn chỉnhthìbản đốc nghĩ thôiđãthấy đau buồn."

Nhắc đến Đường Tứ Tứ, nơi sâu nhất trong đôi mắt u ám của Quân Cơ Lạc xuấthiệntia sáng kì lạ. Hai tayhắnkhoanh trước ngực, đôi mắt như mắt chim ưng bén nhọn như lưỡi kiếm sắc dò xét Dạ Kiêu Cửu.

Mộ Dung Vân Tiện tội nghiệp van xin khiến lòng Mộ Dung Nhược Hồng mềm nhũn,hắnthở dài mấy tiếng, liền ôm lấy vết thương khó khắnđiđến trước mặt Quân Cơ Lạc, thấp giọng cầu khẩn:"Cửu Thiên Tuế... Xin ngươi thương xót, giúp trẫm, àkhông, giúp ta cứu lấy Vân Tiện... Đại ân đại đức của Cửu Tiện Tuế, kiếp sau tasẽlàm trâu làm ngựa báo đáp cho ngươi!"

"A!"

Sắc mặt Trì Lệ Dập trắng bệch, sau khi giải quyết vài hắc y nhân, hai chân ông dùng sức bay lêntrênđài cao muốn tới cứu nữ nhân kia. Dưới đài, đồng tử Quân Cơ Lạc co rút mãnh liệt,hắnvội hô to:"không!khôngcần! Người đókhôngphải Tứ Tứ!"

Chẳng lẽ nàngkhôngthể suy nghĩ cho hoàng huynhmộtchút sao?

Quân Cơ Lạc tựa nhưmộtcái bia ngắm,hắnxuấthiệnở đâu đều trở thành đối tượng bị đa số hắc y nhân nhắm tới. Hắc y nhân hết tốp này tới tốp khác võ nghệ cũngkhônghề cao, rất dễ đối phó. Quân Cơ Lạc biết Dạ Kiêu Cửu bắt đầu là dùng chiến thuật biển người để khiến bọn họ hao tổn sức lực.

Dạ Kiêu Cửu bình tĩnh mỉm cười nhìn tình thế thay đổi. Hôm nay, đây làmộttrận chiến lớn, trong lòng Quân Cơ Lạc có tính toán nhưng nếuhắnmuốn cứu tiểu nương tử củahắnthìnhất định phải dựatrênquy tắc trò chơi củahắn. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Trái timhắnbăng giá,hắnliếc nhìn Mộ Dung Vân Tiệnmộtcái, cười lạnh:"Vân Tiện,hoàng huynh thựcsựkhônggiúp được muội... Muội tự giải quyếtđithôi! Còn nữa Dạ Kiêu Cửu là nam nhân chính muội chọn.hiệngiờ muội nên chịu trách nhiệm vớisựlựa chọn của mình..." (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 235: Cửu Thiên Tuế xuất hiện (II)