Độc Thê Của Hoạn Quan Có Thai
Yên Vĩ Hồ
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 230: Nàng còn sống...
Dạ Kiêu Cửu nhấc khóe môi cười với Mộ Dung Vân Tiện, quyến rũ phong tình khiến trời đất điên đảo, ánh mắt hút hồn người.
Bước chân Mộ Dung Tề Quang dừng lại, hơi mím môi rồi quay đầunóivới người phía sau:"Đêm nay bản vươngkhôngcần các ngươi hầu hạ. Các ngươi lui xuống hếtđi."
Nàng từng vìhắnmà bị hỏa thiêu khiến bị thương làn da; cũng từng bởi vìhắnmà bị phụ hoànghắndùng cực hình cho phi tử, cả đời này chỉ sợkhôngthể mang thai; còn từng bởi vìhắnmà bị thích khách bắtđiđể uy h**phắn. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Mộ Dung Tề Quang yên lặng gật gật đầu.
Mi tâm Mộ Dung Tề Quang nhíu lại, trong lòng run lênmộtchút:"Ý ngươi là?" Quân Cơ Lạcnóira điều này, khả năng...sẽcómộthồi máu tanh tàn khốc diễn ra...
Quân Cơ Lạckhônghề khách khí với Mộ Dung Tề Quang, lập tức ngồi xuống, đảo khách thành chủ rót trà cho Mộ Dung Tề Quang. Mộ Dung Tề Quang ngồi xuống đối diệnhắn, thâm thúy nhìnhắnmộtcái:"Thế nào?đãtra ra Dạ Kiêu Cửu giấu nữ nhân của ngươi ở đâu chưa?"
Trong lòng Mộ Dung Vân Tiện ngọt ngào, mấy ngày gần đây nàng ta phải chuẩn bị vô cùng nhiều các. Chỉ cần tưởng tương có thể chung sống cùng nam nhân như Dạ Kiêu Cửu là lòng nàng ta liền nhộn nhạo như có con nai chạy loạn.
Mộ Dung Tề Quang nghe thấyhắnnóinhư vậythìmới trở lại chỗ ngồi của mình. Ở giữa, Mộ Dung Tề Quang bình thảnnóichuyện nhưng huynh muội Mộ Dung Nhược Hồngthìkhôngthể nào nhiệt tình. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Dạ Kiêu Cửu trở lại nơi cầm tù Đường Tứ Tứthìđãlà sau nửa đêm.hắnhỏi Dịch Minh tình hình của Đường Tứ Tứ. Dịch Minh bẩm báo chi tiết:"Thựcsựlà kỳ quái,rõràng chảy nhiều máu như vậy nhưng đại phunóinàng takhôngcó chuyện gì, ngay cả đứanhỏtrong bụng... cũngkhôngxảy ra chuyện gì. Đây đúngthậtlà người tốtthìsốngkhônglâu, người ácthìgieo hại ngàn năm." Dịch Minh vỗ vào sau ót chính mình, căm giậnnói. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Đến lúc đó,hắnsẽcó càng ngày càng nhiều nữ tử mỹ mạo trong hoàng cung;sẽcàng ngày càng coi thườngmộtnữ tửnhỏbé xấu xí thậm trí là ngu dốt như nàng;sẽgây tổn thương cho nàng ngày càng nhiều hơn...hắnnhư vậy đến ngaycảhắncũngkhôngchấp nhận được.
Tùy tùngkhôngdám cãi lời Mộ Dung Tề Quang liền đồng loạt lui xuống. Sau khi bọn họ rờiđihết, Mộ Dung Tề Quang nhếch miệng cười rồi liền bất ngờ đánhmộtquyền lên ngực thái giám kia.
hắncó phái người đến đất phong giếthắnnhưngkhôngđược, lúc này đâyhắncũngsẽkhôngđểhắnta rời được khỏi hoàng thành nửa bước.
Tuy rằng Mộ Dung Vân Tiệnkhôngchán ghét vị tứ ca này nhưng cũngkhônghề thích. Khi cònnhỏ, tứ ca này cũng tặng nàng ít quà, khi huynh muội bọn họ khốn cùng tứ cahắncũng tiếp tế cho bọn họ vài thứ. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
"A Cửu, chàng yên tâm, chờ sau khi ta trở thành nương tử của chàng, ta... nhất địnhsẽcố gắng." Mộ Dung Vân Tiện muốn tựa đầu lên vai Dạ Kiêu Cửu. Cả thân mình Dạ Kiêu Cửu căng cứng, phối hợp cười với nàng ta, chỉ là ý cườikhôngtới tận trong đáy mắt.
Nếuhắnthựcsựngồi lên ngôi vị hoàng đế cao nhất, làmmộtnam nhân,hắnsợ mìnhkhôngthể cưỡng lại được dụ hoặc.
"Cẩn vương, ngươi khó có dịp tiến cung, ba huynh muội chúng ta vừa ăn uống vừanóichuyệnđi." Mộ Dung Nhược Hồngnóilãnh đạm, trong mắt vẫn như trước nhìn Mộ Dung Tề Quang đầy khinh khi.
Thời gian cũng nhanh chóng trôi qua, Mộ Dung Vân Tiện lại "nhắc nhở" Dạ Kiêu Cửumộthồi rồi mới lưu luyến từ biệthắn. Sắp tới hoàng hôn Mộ Dung Vân Tiện mới trở lại trong tẩm cung của mình, ngay sau đó liền có thái giám tới báo Mộ Dung Nhược Hồng triệu nàng tađitới hội gia yến.
Quân Cơ Lạc hạ mắt phượng, mi tâm nhíu lại đầy vẻ ưu sầu,hắnhy vọng thời gian trôithậtnhanh, như vậy ba ngày sauhắncó thể nhìn thấy nương tử củahắn. Lúc này đây, Dạ Kiêu Cửu giấu nàng quá kĩ, người củahắncho đến nay vẫnkhôngtra được gì.
Trước kia nàng còn có chút cảm tạhắnnhưnghiệntạiđãkhônggiống như trước, hoàng huynh của nàngđãlà vuamộtnước, còn tứ cahắnchỉ làmộtVương gia ti tiện mà thôi. Quân thần khác biệt, nàng ta còn lo lắng tứ ca nàysẽdùng chút ơn huệ nhonhỏtrước đây mà áp chế huynh muội bọn họ.
Quân Cơ Lạc thâm thúy dò xét vẻ mặt rối rắm củahắn, liền đoán được suy nghĩ của Mộ Dung Tề Quang. Tuy Mộ Dung Tề Quang thực "dối trá", nhưng vị hoàng tử này so với những người khác trong Mộ Dung giathìvẫn còn có chút đàn ông.
Tại tiệc tối, Mộ Dung Tề Quang vẫn bình thảnnóichuyện cùng Mộ Dung Nhược Hồng và Mộ Dung Vân Tiện màkhônghề quan tâm tới bầukhôngkhí xung quanh. Mộ Dung Tề Quang vừa bước về tẩm điện của mình ngủ lạithìliền cómộtngười mặc trang phục thái giám cúi đầuđitới.
Mộ Dung Tề Quang đứng dậyđiđến bên cạnh Mộ Dung Vân Tiện, con ngươi tinh thuần như nước, khóe miệnghắnhơi cong lên, vẫn duy trì nụ cười ôn hòa như trước:"Tiểu thất, vương huynh biết muội sắp lập gia đình nhưng lần này tới đây cũngkhôngcó cho người chuẩn bị lễ vật gì tốt. Sau khi muội nhìn thấy lễ vật của vương huynhthìcũngkhôngđược chê cười vương huynh đâu đó."
"Chưa!" Đôi mắt u ám của Quân Cơ Lạc như tích đầy sóng to gió lớn:"Nhưng tra ra được có gần hai mươi vạn binh của Trần quốc tại biên cảnh. Ngày đại hôn của Dạ Kiêu Cửu và Mộ Dung Vân Tiện, đại kháihắnsẽđộng thủ. Đến lúc đó, đại quân Trần quốcsẽkéo xuống phía nam, Mộ Dung Nhược Hồng lại bị Dạ Kiêu Cửu khống chế. Tiêu quốcsẽđại loạn. Cuối cùng hai mươi vạn đại quân của Dạ Kiêu Cửusẽchiếm lĩnh Tiêu quốc." (đọc tại Nhiều Truyện.com)
hiệngiờhắnchỉ cần ba ngày, ba ngày sau, Tiêu quốcsẽcó thay đổi nghiêng trời lệch đất.
Trong hai mươi năm cuộc đờihắn, nàng chiếm hơn phân nửa thời gian củahắn.
Mộ Dung Tề Quang kinh ngạc nhìnhắn:"Nhất định phải như vậy sao? Tuy con cẩu kia khó bảo nhưng tốt xâu gìhắncũng là máu mủ hoàng thất."
Trong mắt Mộ Dung Nhược Hồng xẹt qua tia ngoan lệ.
Khóe miệng tươi cười của Mộ Dung Vân Tiện thu lại, trả lời khô khốc:"Làm sao có thể vậy được."
Từ đầu tới cuối Mộ Dung Nhược Hồng đều cau mày quan sát Mộ Dung Tề Quang, Mộ Dung Tề Quang đến đây ắt có việc, aihắncũngkhôngthể tin tưởng, mấy năm nay mặc dù Mộ Dung Tề Quang ở đất phong nhưng đều có mối quan hệ với các hoàng tử trong hoàng thành. Người như vậy, khi bị người khác nhắc tới đều dành cho mấy chữ "ôn thiện vô hại". Hoàng đế nhưhắn,hiệntại sợ nhất là có kẻ có mưu đồ cướp đoạt ngôi vị hoàng đế củahắn. Cho nênhắnkhôngquan tâm rốt cục Mộ Dung Tề Quang có ôn thiện vô hạithậthaykhôngthìvẫn muốn g**t ch*thắnta!
Làmmộthoàng tử,hắnsống tùy tiện như vậy, khả năng trong mắt người kháchắnchính là "kẻ bất lực", nhưnghắncó thích nữ nhân. Từ bé hai người vốn là thanh mai trúc mã, nàng ở bênhắnđợihắnhơn mười năm, bọn họ cùng nhau vượt qua đói khát cùng mùa đông lạnh lẽo.
"Ta sao có thể làm hoàng đế. Ngươi cũngkhôngphải làkhôngbiết, takhôngcó hứng thú ở phương diện này. Nếu ngươi cho ta làm hoàng đếthìsẽkhiến ta buồn c·h·ế·t." Mộ Dung Tề Quang vội vàng lắc đầu cự tuyệt. Ngôi vị hoàng đế này nọ, có người hao tổn tâm cơ để được ngồi lên nhưnghắnthìlạikhônghề muốn.
Quân Cơ Lạc nháy mắt hỏi ngược lại:"Cẩn vương, Mộ Dung Nhược Hồngkhônglàm hoàng đế vậy ngài làm hoàng đếthìthế nào? Nếu ngài làm hoàng đếthìgiang sơn Tiêu quốc vẫnsẽlà của Mộ Dung gia."
"Ý của bản đốc là..." Quân Cơ Lạc nâng chén trà lên uống cạn, sau đó giọngnóibiến đổi kỳ lạ:"Về sau chỉ sợ giang sơn Tiêu quốcsẽkhôngcòn là của người Mộ Dung gia nữa... con cẩu này ta nuôikhôngnổi..."
Editor: Jun
Mộ Dung Tề Quang nhìn thấy Mộ Dung Vân Tiệnthìkhuôn mặt như trẻ con tràn đầy tươi cười thân mật,hắnlên tiếng tiếp đón Mộ Dung Vân Tiện:"Tiểu thất, nhiều nămkhônggặp muội cũngđãtrở thànhmộtđạicônương rồi. Vương huynh nghenóidiện mạo Dạ Kiêu Cửu tuấn mỹ còn làmộtkỳ tài, ánh mắt tiểu thấtthậttốt, có thể gặp gỡmộtvị hôn phu tốt như vậy."
Có lẽ mấy câu đó của Mộ Dung Tề Quang trúng với lời trong lòng của Mộ Dung Vân Tiện. Mộ Dung Vân Tiện tươi cười. Nàng ta ngọt ngào lên tiếng chào hỏi lại với Mộ Dung Tề Quang.
Suy nghĩ này củahắncó thể khiến người kháckhôngcho là đúng nhưng đối vớimộtnữ nhân toàn tâm toàn ý vìhắnnhư vậythìnhững gìhắnlàm cho nàng còn quá ít.
Nhưng thân phận của nàng... chỉ làmộtcung nữ hèn mọn.
"Ngươi xuấthiệntại nơi này vậy hẳn làđãthấy vừa rồi ta nóng mông màđitiếp người khác lạnh mông rồi nhỉ?" Mộ Dung Tề Quang cười cười ôm lấy bả vai thái giám đó, hai người cùngđiđến bên bàn.
"Vân Tiện, qua bốn ngày nữa là ta có thể nghênh thú nàng làm vợ, đến lúc đó nàngkhôngcần phải ở lại Tiêu quốc chịu khổ nữa."Dạ Kiêu Cửu khẽ mở môi bạcnóilời tình tứ triền miên.
Đôi mắt Quân Cơ Lạc thâm thúy:"hắncó thể sống sót haykhôngcũngkhôngdo bản đốc quyết định, cho dù bản đốckhônggiếthắnthìcũng có ngườisẽxuống tay vớihắn... Tóm lại, chúng ta đành mỏi mắt mong chờ chuyệnsẽxảy ra ba ngày sau."
Đôi mắt thâm thúy của Quân Cơ Lạc nhìn Mộ Dung Tề Quang, ý vị thâm trường cườinói:"Cẩn vương gia,mộttrăm năm qua thiên hạ Tiêu quốc đều bị người Mộ Dung gia nắm trong tay,hiệntại có lẽ cần có người thay đổi cục diện này."
hiệngiờhắnchỉ hy vọng Tư Tứ có thể bình an vôsự.
Chương 230: Nàng còn sống...
Khi Mộ Dung Vên Tiện được thái giám dẫn đến nơithìliền thấy tứ ca của nàng ta Mộ Dung Tề Quang. Mấy năm nay Mộ Dung Tề Quang đều ở đất phong, mấy năm nay hai ngườikhônggặp mặt nhau.
Khóe miệng tươi cười của Mộ Dung Tề Quang dần dần phai nhạt,hắnngẩng đầu nhìn Quân Cơ Lạc, giọngnóicó vẻ vô cùng lo lắng:"Vậy ngày đó ngươi định chuẩn bị đối phóhắnthế nào? Phu nhân và con của ngươi đều trong tayhắn, nếu ngươi muốn cứu bọn họ rathìnhất định phải giải quyết Dạ Kiêu Cửu trước." Lạinóiđến đây,hắndù sao cũng là huyết mạch của Mộ Dung gia,hắn"ích kỷ" hy vọng Quân Cơ Lạc có thể giải quyết được Dạ Kiêu Cửu bảo trụ địa vị cao nhất cho Mộ Dung gia tại Tiêu quốc.
Thái giám đó ngửa đầu lên, Mộ Dung Tề Quang liền nhìn thấy khuôn mặt tuấn mỹ của Quân Cơ Lạc. Sau khi Quân Cơ Lạc bị Mộ Dung Tề Quang đánhmộtquyềnthìkhôngchút do dự trả lạihắnmộtquyền, tiếp sau đó hai người đều cười sảng khoái.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.