Độc Thê Của Hoạn Quan Có Thai
Yên Vĩ Hồ
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 137: Chuyện mang thai bị phát hiện!
Trì Lệ Dậpkhôngnghĩ ra, đương nhiên Đường Tứ Tứ cũngkhôngnghĩ ra. Đôi mắt sắc bén của Trì Lệ Dập nhìn chằm chằm Quân Cơ Lạc, miệng vẫnnhẹnhàngnóivới Đường Tứ Tứ, “Tứ Tứ, trước đừng quá kích động, biểu ca con cũng ra tiền tuyến. Nókhôngchú ý bị trúng tên của địch.”
“Tứ Tứ, conđãkhôngđược khỏe, vậy nhanh chóng về nghỉ ngơi thôi. Chờ cậu xử lí tốt mọi việc,sẽtối phủ Cửu Thiên Tuế thăm con.”
Trongmộtsương phòng tĩnh lặng tại chùa.
Trái tim treo cao của Đường Tứ Tứ nghe thế mới trở lại bình thường.
Sau đó Mộ Dung Quân Thương mới ngẩng đầu nối với Trì Lệ Dập, “Trì tướng quân. Bổn vươngđãnóirồi, Quân Cơ Lạc là khôi u ác tính của Tiêu quóc. Lúc này Trần quốc có thể dễ dàng đánh hạ thành trì Tiêu quốc chúng ta, vấn đề chủ yếukhôngphải do quân đội Trần quốc dũng mãnh thiện chiến cỡ nào, mà là Tiêu quốc chúng ta cơ cấu hủ bại, quan viên tham nhận hối lộ, dân chúng lầm than. Mà hết thảy việc này đều do Quân Cơ Lạc. Từ khihắnnắm giữ triều chính, quốc lực Tiêu quốc chúng ta ngày càng suy giảm.
“Quân Cơ Lạc… Chúng ta vẫn nên bỏ đưanhỏnàyđi… Sau này takhôngthể mang thai mà đến gặp cậu được… Thừa dịp đứanhỏcòn chưa sinh ra, chúng ta vẫn nên vụng trộm bỏđi. Nếukhôngthìđứanhỏnàysẽhại mọi người…” Quân Cơ Lạc là thái giám giả, chỉ điểm này thôiđãđủ tru di cửu tộc. Đến lúc đó vì nàng, cậu và đệ đệ đều bị liên lụy.
Giữa trưa, Trì Lệ Dập giữ Đường Tứ Tứ lại ăn cơm. Đường Tứ Tứkhôngđi, vị tướng công nhị thập tứ hiếu Quân Cơ Lạc cũngsẽkhôngđi. Ba người cùng ngồi chungmộtbàn dùng cơm trưa.
Quân Cơ Lạc cũngkhôngchịu yếu thế, lãnh đạm cườinói, “mộtkhiđãnhư vậy, bản đốc cũngsẽkhôngcùng Trì tướng quân so đo. Chúng ta cứ tự xem bản lĩnh của mình thôi.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
hắnsuy nghĩmộtchút, liền cầm lênmộtquân cờ trắng, đặt vào bàn cờ, thế cờ thay đổi, nháy mắt cờ trắngđãtìm ra đường sống.
Trong bóng đêm tối đen, có người gõ vang cổng chùa.mộtlát sau, liền cómộttiểu hòa thượng mở to đôi mắt nhập nhèm mở cửa. Ngoài cửa, có hai nam nhân.
Tiểu hòa thượng đưa hai ngươi đến trướcmộtsương phòng tĩnh lặng, cậu vốn muốn gõ cửa trước. Nhưng tay vừa đụng tới cửa, cửa liền “chi nha”mộttiếng mở ra. Trong phòng, Trì Lệ Dậpđangngồi tự đánh cờ dưới ánh đèn.
Đường Tứ Tứ tự mình pha trà, chén đầu tiên cung kính dâng lên trước mặt Trì Lệ Dập. Chén thứ hai mới mời Quân Cơ Lạc. Quân Cơ Lạc nâng chung trà lên, uống cạn rồi đánh giá sương phòngmộtphen.
Trì Lệ Dập bưng chén trà trước mặt lên nhấpmộtngụm, lại vuốt râu, ánh mắt lợi hại đánh giá Quân Cơ Lạc. Quân Cơ Lạc bịhắnnhìn đột nhiên cảm thấy mất tự nhiên.hắnôm quyền cườinói, “khôngbiết Uy Viễn Đại tướng quân là muốn cùng bản đốc bàn chuyện triều đình hay là chuyện về Tứ Tứ?”
Nàng chột dạ cũngkhôngdám nán lại thêm, xoay người vịn tay Quân Cơ Lạc rờiđi. Dọc đường Đường Tứ Tứ đềukhôngnóigì, nhưng từ chỗ Quân Cơ Lạc nhìn qua, pháthiệnhai tay nàngkhôngngừng xoắn lại, trong đôi mắt đen nhánh mơ hồkhôngrõtiêu cự.
Đường Tứ Tứ dừng bước, hàng mi dài chớp chớp, chột dạkhôngdám nhìn thẳng Trì Lệ Dập. Nàngnhẹgiọng đáp, “Cậu người cứ yên tâm, Tứ Tứ nếu gặp phải khó khănkhônggiải quyết được, nhất ddijnhjsẽđến thỉnh cầu cậu hỗ trợ.”
Sắc mặt Trì Lệ Dập có chút tái xanh, nhưng xét thấy thân phận của Quân Cơ Lạc, ông cũngkhôngdám hỏi thẳng hai người bọn họn về vấn đề mình nghi ngờ. Ông vuốt râu, cằm đột nhiên có cảm giác như dao cứa. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Đường Tứ Tứ nhìn Trì Lệ Dập rồi quay đầunhẹgiọng giao phó Quân Cơ Lạc “khôngđược ngỗ nghịch với cậu ta”, sau đó ra khỏi sương phòng. Trong sương phòng lập tức chỉ còn lại Trì Lệ Dập và Quân Cơ Lạc.
mộtngười thân hìnhanhtuấn, tướng mạo xuất chúng, bên hông còn đeomộthanh trường kiếm.mộtngười khác bởi vì đầu đội mũ, màn mũ màu đen phủ xuống, hoàn toàn che khuất mặthắn. Nhưng nhìn thân hình, cũng có thể làmộtnam tửanhtuấn.
Vấn đề Đường Tứ Tứ hỏi, trước đó cũng có rất nhiều người hỏi qua. Cho nên Trì Lệ Dập cũngkhônghoài nghi gì. Ông cườinói, “Phía Trần quốc cũngkhôngcó tin tức xác thực nào truyền ra. Nhưng mà ta nghenóisau khi Dạ Kiêu Cửu đăng cơ, huynh đệ củahắnkhôngphải bị trảmthìbị thiến. Lão Hoàng đế Trần quốc sinh được mười mấy hoàng tử, bây giờ trừ Dạ Kiêu Cửu chỉ cònmộthoàng tửnhỏtuổi nhất. Những người khác gần như đều bịhắntrấn áp.hiệntại ngôi vị Hoàng đế củahắnngồi rất vững.”
“Nhiếp chính vương, ngàiđivề trướcđi. Lời ngàinói, mạt tướngsẽsuy nghĩ.” Trước khi xác định có đối phó Quân Cơ Lạc haykhông, Trì Lệ Dập muốn xác địnhmộtviệc. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Trì Lệ Dập cười hờ hững, “Trì mỗ rất cảm kích Cửu Thiên Tuếđãchiếu cố Tứ Tứ trong mấy ngày qua. Nhưng như vừa rồi ngươiđãthấy, Tứ Tứ rất quan tâm biểu ca của nó. Hy vọng Cửu Thiên Tuế có thể buông tay, để cho hai đưa chúng nó người có tìnhsẽthành thân thuộc.”
Quân Cơ Lạcnhẹnàng nâng gương mặt của nàng lên, cúi đầu xuống, dùng trán mình dán sát vào gương mặt nàng. Hai người mặt đối mặt, qlc ôn nhu cườinói, “Tứ Tứ, nàng yên tâm. Đứanhỏcủa chúng ta nhất định có thể bình an ra đời. Ta là nam nhân, nếukhôngnắm chắc mười phần có thể bảo hộ nàng, lúc trước tasẽkhôngvội vàng cưới nàng. Tương tự, nếu takhôngkhôngthể bảo vệ đứanhỏcủa chúng ta, ta cũngsẽkhong để nàng sinh con cho ta.”
Kỳthậtmdtnóicó chút hàm s·ú·c, ý củahắnlà chỉ cần Trì tướng quân ngài có thể mang binh dẫn đầu ủng hộ bổn vương, dân chúng cũng nhất định đứng về phía bổn vương. Hơn nữ binh quyền trong tay ngài, Quân Cơ Lạc có lợi hại cũngkhôngchống cự được.
Nàng ở giữa,khôngcó khả năng thay đổi được gì. Nhưng nàng hy vọng đứanhỏtrong bụng có thể giảm bớt mâu thuẫn giữa bọn họ.
Trong sương phòng, Mộ Dung Quân Thương bỏ mũ màntrênđầu xuống làm sắc mặt Trì Lệ Dập hơi đổi. “Nhiếp chính vương, hai chân ngài?” Sao kẻ bất lương lại được làm hoàng tử chứ.
Đường Tứ Tứ đem thức ăn buổi sáng phun ra hết, sau khi nôn xong đầu nàng mờ mịt. Quân Cơ Lạc cũngkhôngkiêng dè Trì Lệ Dập, nhanh chóng bảo tiểu hòa thượng trong chùa làm nước ô mai cho Đường Tứ Tứ. Ngày hè nắng chói chang, uốngmộtchén nước ô mai đích thực có thể giải khát. Nhưng Trì Lệ Dập là ai chứ, bởi vì chén nước ô mai đó, hoài nghi trong lòng của ông càng tăng. Đường Tứ Tứ nghỉ ngơimộtchút, sau khi thấy thân thểđãổn hơn, nàng mới chột dạ nhìn Trì Lệ Dập xin lỗi, “Cậu, xin lỗi, hai ngày nay trong người con có chútkhôngthoải mái.”
“Cậu, nghenóichủ tướng của Trần quốc là Hoàng đế Trần quốc. Ngườiđãgặp tận mặthắnchưa? Trước kia thanh danh củahắnkhôngphải rất tồi tệ sao? Vì sao đột nhiên đăng cơ làm vua?” Dạ Kiêu Cửu so với trong trí nhớ kiếp trước của nàng khác nhiều lắm. Đường Tứ Tứ đương nhiên muốn hỏirõràng.
“Tiểu sư phụ, chúng tôi tìm Trì tướng quân. Gia của ta và Trì tướng quânđãcó hẹn trước.” Yến Mặc cung kính làm lễ chào tiểu hòa thượng,nóirõmục đích đến đây đêm nay của bọn họ.
Đường Tứ Tứ rất sợ bị Trì Lệ Dập nhìn ra manh mốt, sao còn dám ở lại. Nghe Trì Lệ Dậpnóinhư vậy, đứng dậy hành lễ với Trì Lệ Dập liền rời khỏi.
Đường Tứ Tứ tựa vào ngựchắn, hai tay ôm lấy thắt lưnghắn, nhu thuận nhưmộtchú mèonhỏ.
Đây là lần đầu tiên Quân Cơ Lạc chânthậtcảm nhận được lòng của Đường Tứ Tứ hướng vềhắn.hắncó chút đ*ng t*nh hôn trán nàng, đến lúc nàng bị hôn tới mất kiên nhẫn,hắnlại cợt nhả các loại lấy lòng. Lúc này Đường Tứ Tứkhôngcự tuyệthắnlấy lòng nữa, hai người kẻ xướng người họa, tạm thời quênđiưu sầuđangchờ bọn họ.
Khóe miệng Quân Cơ Lạc trễ xuống, khô khốcnói, “Theo lý thuyết bản đốc nên gọi ngàimộttiếng cậu như Tứ Tứ. Đương nhiên ngài là chiến thần của Tiêu quốc, bản đốc cũngthậtlòng khâm phục ngài. Nhưng bản đốc vẫn hi vọng Trì tướng quân đừng già màkhôngkính*, bức bách người khác làm những chuyện họkhôngmuốn. Ví dụ như chuyện bắt bản đốc hưu Tứ Tứ này.”
Đêm khuya.
Tiểu hòa thượng nghe bọnhắnmuốn tìm Trì Lệ Dập, cậu liền nhanh chóng cho họ tiến vào. Dọc đườngđi, đều là Yến Mặc hỏi thăm tiểu hòa thượng về sinh hoạt hàng ngày của Trì Lệ Dập, ngược lại người sóng vaiđicùng Yến Mặc rất trầm mặc ít lời.
Lúc nhắnnóichuyệnâmthanh ôn nhu lưu luyến, đôi mắt phượng thâm thúy như hai vòng xoáy xoay tròn, làm cho ngươi ta chỉ nhìnmộtcái là có thể rơi vào thâm tình củahắn, khó tự kiềm chế.
Mộ Dung Quân Thươngnóixong, liền nhìn Trì Lệ Dập. Đợi Trì Lệ Dập phản ứng. Nhưng phản ứng của Trì Lệ Dập cũngkhôngphảithậtnhiệt tình. Vẻ mặt ông thản nhiên, ánh mắt dừngtrênbàn cờ.
Đợi nam tử đội mũ màn bước vào, tiểu hòa thượng xuyên qua khe hở cửa nhìn thấy người nọ bỏ mũ màn ra, ngồi xuống đối diện Trì Lệ Dập. Tiểu hòa thượng có chút tò mò, muốn biết người đó rốt cuộc là có thân phận gì, nhưng Yến Mặcđãlập tức đóng cửa phòng lại, hơn nữa còn cung kính “thỉnh” cậu rờiđi. Tieru hòa thượng thấykhôngcó gì náo nhiệt để xem, liền rờiđi.
Đường Tứ Tứ xanh mặt, sao nàng có thể ăn nhiều như vậy chứ.
Trì Lệ Dập cố ý dừng mộ tchust, sau đó mới đáp, “Rất tốt,khôngcó gì nghiêm trọng. Qua vài ngày nósẽtheo ba quân quay về, đến lúc đó con có thể gặp nó.”
Khi Trì Lệ Dậpnóichuyện, ánh mắt lơ đãng dò xét về phía Quân Cơ Lạc. Trong đôi mắt u tối của Quân Cơ Lạc có tia lo lắng, nét mặt dần căng thẳng, lúc nàyhắnkhôngdám dùng vẻ mặt bất cần đời thường ngày để ứng phó với Trì Lệ Dập.
Cho nên, nàngthậtluyến tiếc bỏđiđứanhỏtrong bụng. Hơn nữa, tuy rằng cậu nàng và Quân Cơ Lạc chỉnóichuyệnmộtlát, nhưng nàngkhôngphải kẻ ngốc, nàng biết hai người bọn họ nhất địnhsẽxảy ramộthồi ác chiến.
“Nhưng mà ngươi có tàn độc hơn nữa, là cậu Tứ Tứ, ta vẫn muốn tính toán cho nó. Chúng ta chỉ có thểnóilà đạo bất đồng bất tương vi mưu*. Ngày tháng sau này còn dài, chúng ta cứ tự xem bản lĩnh của mìnhđi.”
mộtý nghĩ đáng sợ đột ngột nảy lên.
Cậu của nàng thương con nít như vậy, nhất địnhsẽthích nàng sinh con.yêuaiyêucả đườngđi, thái độ đối với Quân Cơ Lạckhôngchừng cũngsẽcó chuyển biến. Cho dùkhôngcó chuyển biến, ông cũngkhôngra t ay g·i·ế·t cha của con nàng.
Đôi mắt u ám của Quân Cơ Lạchiệnlên tia lạnh đáng sợ, lạnh lùng mở miệng, “Nếu Trì tướng quân vẫn khư khư cố chấp, việc đầu tiên bản đốc làm là bắt Trì Hằng Liễu tới, tịnh thân nhập cung. Bản đốc nghĩ chỉ cần Trì công tử tiến cung, Trì tướng quân cũngsẽbiết cái gì gọi là ép buộc.”
Chờ hai người bọn họ lên mã xa, Đường Tứ Tứ mới suy yếu dựa vào Quân Cơ Lạc. Quân Cơ Lạc kéo tay nàng ra, pháthiệnlòng bàn tay nàngđãướt mồ hôi.
Còn với Quân Cơ Lạc mànói,hắnlại càngkhôngrat ay g·i·ế·t ông cậu của con mình.
Nàng buồn bực cúi đầu, thống khổ đưa thức ăn lên miệng. Ăn đượcmộtnửa, dạ dày nàng cảm thấy khó chịu, thức ăn cứ quay cuồng, cổ hộngthìsiết chặt. Sau đóthậtsựnhìnkhôngđược, trực tiếp ghé vào cạnh bàn,khôngngừng nôn ói. Những thứ vừa mới ăn đều phun ra toàn bộ.
Kinh nghiệm bất đồng, tính cách bất đồng, hai người như vậymộtkhithậtsựgiằng cóthìthậtlàmộtchuyện kh*ng b*.
“Quân Cơ Lạc, chàng biếtkhông, chàngthậtsựlàmộttên đại phôi đảnkhônghơnkhôngkém. Nếu là trước đây, ta nhất địnhsẽnghĩ tram phương ngàn kế bỏđiđứanhỏ. Nhưng bây giờ, ta gan của tađãbị chàng dưỡng lớn, ta đột nhiên muốn ích kỉmộtlần. Hai chúng ta cùng gánh chịu hậu quảđi.”
Quân Cơ Lạc thấy nàng nôn dữ như vậy, lúc này cũngkhôngquan tâm tới Trì Lệ Dậpđangngồi đó, nhanh chóng đứng lên,nhẹnhàng vỗ lưng cho nàng.
Trì Lệ Dập buông bát đũa trong tay, nhất thời cũngkhôngmuốn ăn nữa. Ôngkhôngphải là người trẻ tuổikhôngcó kinh nghiệm,mộtnữ nhân nôn dữ dội như vậy, chỉ có hai khả năng, hoặc là ăn bậy bạ gì đó, hoặc là…
mộtcuộc chiến giữa trung thần và gian thần. Cuối cùng hai người có khả năngsẽcó người c·h·ế·t người bị thương.
Trì Lệ Dập mím chặt môi, trong đôi mắt lão luyện giảo hoạt có tia sắc bén.hắnnhìn chằm chằm Quân Cơ Lạc, ánh mắt dần trở nên u ám.
Trì Lệ Dập sau đó lạinóivới Đường Tứ Tứ, “Tứ Tứ, ta có chuyện muốnnóivới Cửu Thiên Tuế. Con ra ngoài chờmộtchút đượckhông?”
“Trì tướng quân, có người tìm!!” Tiểu hòa thượngnhẹgiọng thông báomộtcâu, liền nghiêng người để bọn người Yến Mặc vào. Yến Mắckhôngđivào mà né người, cẩm thận cung thỉnh nam tử đội mũ màn vào trong.
*người có tuổi mà có hành độngkhôngtôn trọng bản thân
hắntựnóivới mình, lúc này tuyệt đốikhôngthể mềm yếu,mộtkhi mềm yếu, cũng chỉ có thể bị Trì Lệ Dập giẫm đạp.
Quân Cơ Lạc cũng lễ phép ôm quyền, sau đó đỡ nàng ra cửa. Lúc hai người sắp rờiđi, ông đột nhiên mở miệng, “Tứ Tứ, cậu nghĩ kỹ rồi, lần này cậu quyết định ở lại hoàng thanh thêmmộtthời gian. Sau này bất luận con gặp khó khăn gì, đều có thể trực tiếp đếnnóivới cậu. Cậu vĩnh viễn là hậu thuẫn vững chắc cho tỷ đệ các con.”
Chương 137: Chuyện mang thai bị phát hiện! (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Kiếp trước, nàngkhôngphải người mẹ tốt,khôngbảo vệ được con của mình. Kiếp này. Nàng vô cùng hy vọng hai đứanhỏđó có thể đầu thai làm con nàngmộtlần nữa.
Mà ngài, là Tiêu quốc Uy Viễn Đại tướng quân, có uy vọng cao trong lòng toàn bộ dân chúng Tiêu quốc. Chỉ cần ngài có thể đứng ra thảo phạt Quân Cơ Lạc, dân chúng tự nhiênsẽủng hộ ngài!”
“Vậy bây giờ huynh ấy thế nào?” Đường Tứ Tứ nhanh chóng quan tâm hỏi,trênmặt đầy vẻ lo lắng.
Mộ Dung Quân Thương tựa hồ biết ôngsẽhỏi như vậy,đãsớm nghĩ ra lí do thoái thác,hắngiải thích, “Trì tướng quân, thựckhôngdám dấu giếm, cách đâykhônglâu tađãtìm đượcmộtthần y có thể trị lành chân cho ta.hiệntại, ngoài chạy, ta cơ bảnkhôngkhác gì người thường.”
Hai ngườimộtngườiâmtrầm sành sõi,mộtcười tuổi trẻ cuồng vọng.
Đường Tứ Tứ được Quân Cơ Lạc an ủi, cảm xúcđãkhôngcòn kịch động như trước. Tuy rằng bình thường miệng nàng vẫn la hétkhôngmuốn sinh con cho Quân Cơ Lạc. Nhưng bây giờ đứanhỏđãnằm trong bụng, làm mẹ hai lần, cả đời này nàng cũngkhôngthể quên được khoảng khắc Triệt Nhi chếtđitrong lòng mình. Cảm giác trời sập chóng váng làm nàng khắc sâu trong lòng.
“Cửu Thiên Tuế, ngươithậtlà ngoan độc!” Ông nhiều năm chinh chiến, lúc này nét mặt tuy bình tĩnhkhônggợn sóng nhưng chén trà bị ông cầm trong tay, nướcđãdao động, chứng tỏ nội tâm của ông cũngkhôngbình thản như biểuhiệnbên ngoài.
Trì Lệ Dậpnhẹcong môi, thản nhiên cười, “Mạt tướng chúc mừng Nhiếp chính vương.” Thanhâmlạnh như băng,khôngcó chút độ ấm.
Ánh mắt Trì Lệ Dập hơi căng thẳng, có chút lo lắngnói, “Lúc này, Trần quốc vô cớ luli binh, ta nghĩthậtlâu cũngkhôngra nguyên nhân.khôngbiết trong hồ lô của tên Dạ Kiêu cửu này rốt cuộc bán thuốc gì.”
Mộ Dung Quân Thương làm bộkhôngnghe ra ýkhôngvui trong giọngnóicủa ông, đôi mắt đào hoa củahắnđảo quamộtnửa bàn cờ. Cờ đenđãsắp ăn sạch cờ trắng.
Trì Lệ Dập thâm sâu nhìn Quân Cơ Lạc, lờinóimang theo ý tứ khiêu khích, “Cửu Thiên Tuế, vì đứa cháu ngoại Tứ Tứ này, Trì mỗ càng muốn già màkhôngkính. Ngươi có thể làm gì? Tìmmộttội danh giáng chức ta? Hay là g·i·ế·t ta? Cả hai việc này Tứ Tứ đềusẽkhôngvui…”
Trong lúc ăn, Trì Lệ Dập thấy thân mình Đường Tứ Tứ gầy yếu, thân là trưởng bốihắncẩn thận dặn dò Đường Tứ Tứ mấy câu, sau đó lại sủng nịch muốn gắp rau cho Đường Tứ Tứ. Nhưng chiếc đũa của ông vừa hạ xuống, Quân Cơ Lạcđãnhanh tay gắp trước, Quân Cơ Lạc lộ ra bộ mặt trành giành háo thắng cùng Trì Lệ Dập, rất nhanh cái bát sứ men xanh trước mặt Đường Tứ Tứđãthành quả núinhỏ. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.