Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 93

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 93


*

Ba ngày sau, Cố Thiềnđãcó thể xuống giường, tuy rằng miệng vết thươngtrênđầu vẫn chưa khỏi hẳn, nhưng khi hoạt độngđãnhư bình thườngkhôngcó trở ngại, ban đêm nàng cùng Tưởng lão thái thái cùng nhau ngồi ở nhà chínhnóichuyện phiếm giải sầu.

Tiết thị lạinói:“Mẫu thân, tục ngữnóiphải biết tận dụng thời cơ,khôngđể cơ hộiđiqua. Hôm nay ta tìm cho ngươimộtngười tốt, còn trẻ,anhtuấn, tiền đồ vô lượng, nhưng mà quan trọng là,hắnkhôngchê việc Xán Xán tái giá.”

Bông tuyết giống như lông ngỗng bay lên, nhảy múa đầy trời.

“Ai? Ai ở đàng kia?”

Bị thương ởtrênđầu, nên che mặt giấuđithân phận là điềukhôngđược, cũng may Triệu Tam này cũngkhônghề biết nàng.

Nghĩ lạisựviệc, nếuđãđược đưa về nhà, lại tìm lấymộtcái cớ che giấu như vậy, nhất định là trong cung có người giúp nàng.

Đối với nam nhân ở cái tuổi này, kế khích tướng vẫn là hay nhất, rốt cục cuối cùng Hàn Khải cũng đồng ý.

Tiết thịkhôngchịuđi, bị Tưởng lão thái thái sai hạ nhân lôi ra ngoài, nhưng miệng vẫn như cũkhôngchịu buông tha,nóira lờikhôngsạchsẽ,“Mẫu thân, ta biết lời nàysẽkhiến ngườikhôngthích nghe, nhưng mà mọi người phải đối mặt vớisựthậtkhôngphải sao, bị hoàng gia và chồng ruồng bỏ, sao có thể tái giá mà còn gặp được người trong sạch,côgia chúng ta vận làm quan thuận lợi, là người thông minh, muốn nạp nàng làm thiếpđãlà phúc lớn của nàng. Lúc nàynóira,khôngchừng Xán Xánđãsớm có tâm tư rồi,đãtừng gặp quacôgia của chúng ta, khiến cho người ta mê đến thần hồn điên đảo, nếukhôngđãkhôngthể vẽ được bức họa này. Người trong nhà cho nàng hàng trămsựyêuchiều, nàng quen sống an nhàn sung sướng,khôngchịu nổi cảnh người ta hơn mình, chân trước chồng vừa c·h·ế·t, ngay sau lưngđãliền câu dẫn tỷ phu.thậtsựtrong hầu phủ của chúng ta làm gì có loại hạ lưu như vậy,nóikhôngchừng lần này cố ý trở về, cơ bảnkhôngphải vì muốn để tang hai năm, mà muốn tìm người khác......”

Cố Thiền vốnđangdồn lực chú ý vào bức tranh do hạ nhân mang đến, nghe xong lời nàythìliền phục hồi lại tinh thần, thấp giọng đáp lại “Nhị thẩm thẩm chớnóiđùa, đó là tỷ phu, nên tất nhiên là vô duyên cùng Xán Xán.”

Đến lúc đó thánh chỉđãban,thìkhôngcó khả năng có thể sửa đổi.

Kế hoạch này Ninh thái hậu cũng biết và hiểu.

“Sao tỷ lại có thểmộtmình chạy đến đây, tỷ có biết haykhônglà bên ngoài có bao nhiêu nguy hiểm? Tuổiđãlớn như vậy nhưng ngược lại sao vẫn làkhônghiểu chuyện như thế?”

Nàng nay làmộtquả phụ, mặc dù có hầu phủ làm chỗ dựa, thậm chí còn có dì bảo hộ, nhưng lạikhôngbiết làm thế nào để thay đổi việc người khác nhìn nàng màkhôngnảy sinh ra chủ ý khác.

hắnnóixong liền chạy ra ngoài, theo lời hạ nhân hồi bẩm lại, tam giađãcưỡi ngựađira khỏi thành.

nóixong,thìliền xem xét kỹ miệng vết thươngtrêntrán,“Xem rakhôngnghiêm trọng lắm, ngày maiđãcó thể khởi hànhđiPhúc Kiến.”

điTừ Ân tự, ít nhất đó là nơi những người ở góa của hoàng gia tu hành, Hàn Khải muốn làm bậy, cũngkhôngdám đến Từ Ân tự cướp người.

khôngphải bởi vì Tiết thị hôm nayđãtới cửa để nhục mạ nàng, mà là bởi vì Tiết thị làm cho nàng liên tưởng tới Hàn Khải.

Cố Cảnh Huệ phân phó nha hoànđivào trong tẩm phòng mang tới hai cái hộp Viên Mộc. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

*

Editor: Mễ Đồng

Hơn nữa, thựcsựviệc làm cho nàng phát sầu,khôngphải là việcđãđiqua, mà là việc ởhiệntại cùng tương lai.

Mặc dù vị đạicôgia kiathậtsựmuốn nạp nàng làm thiếp, Cố Thiền cũngkhônglo lắng vì trong nhàsẽcó trưởng bối đứng ra giải quyết.

“nóibậy bạ gì đó!” Tưởng lão thái thái tức giận đến mức quăng luôn chén trà, trực tiếp hạ lệnh đuổi khách,“Ngươiđiđi!”

“Tổ mẫu, conkhôngcó......”

Người đó mặc quần áo mùa đông màu đen, áo choàng nhung đen, lộ ra gương mặt tuy rằng gầy hơn, nhưng vẫn như vậy, đẹp như trích tiên, chính là người làm nàng mong nhớ ngày đêm, Hàn Thác.

Triệu Tam cũng quỳ gốimộtbên,hắncơ bảnkhôngbiếtđangphát sinh chuyện gì, Từ công công tự nhiên vọt vào trong phòng kéohắnlôiđi,trênđường vô cùng lo lắng thúc giụckhôngngừng, còn tưởngđãcó chuyện lớnkhônghay rồi, lúc này tự nhiên lạinóisợ làm phiền......

Nhưng mà, Cố Thiền còn có nghi vấn khác,“Tổ mẫu, tam thẩm cónóiđến bức tranh được cất giấu trong phòng, là có ý tứ gì?”

“Bẩm Thái hậu, Hoàng thượng phê duyệt tấu chương dẫn đến mệt mỏi,khôngnên làm phiền” Từ Cấn Lương quỳ gối bên trái, cúi đầu đảo tròng mắt.

Cố Phong tức giận đến giậm chân,“Tỷ chờđi! Cho dù tỷ muốnđi, cũng phải chờ ta trở lạithìmới đượcđi! Ta mặc kệ! Ta chịukhôngnổi!” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Hàn Khải liếc mắt vào trong nhìn Cố Thiềnđangmê man,rõràng làkhôngmuốn.

Hai người hầu hạ Cố Thiền cởi áo tắm rửa, sau đó dựa theo thói quen từ trước đến nay, bày trí xong mọi thứ ở bồn tắm,thìđể nàngmộtmình ở lại tắm.

Cònkhôngkịp để Từ Cấn Lương nghĩ ra phương pháp đối đáp, Thái hậuđãbước vào liễn khởi giá,hắnđành phải lôi kéo Triệu Tam này cung kính theo hầu.

“thế nàng phản ứng như thế nào?” Ninh thái hậu hỏi lại.

So với Tiết thị, Cố Thiền đương nhiên tin tưởng lờinóicủa tổ mẫu hơn.

“U, vẽthậttốt, chỉ là takhôngbiết cái này là xuất phát từ tay công tử nhà ai?” Tưởng lão thái thái nhìn được Tiết thị làđangmuốn thừa nước đục thả câu, liền tiếp tục truy vấn.

Nếu nàng ngoan ngoãn chờhắn,thìnàngđãkhôngphải là Cố Thiền.

Nhưng mà Thái hậu muốnđithăm hỏi Hoàng thượng,hắnsao dám cản trở, ai chẳng biết trong cung người lớn nhấtkhôngphải Hoàng thượng, mà là Thái hậu.

Gặp mặt, Tiết thị hỏi han ân cầnmộthồi, ân cần săn sóc, làm cho người ta nghĩ giống như là nàngđãđổi tính.

Nhưng mà, nàng lạimộtlần nữa hóa hiểm thành an, bình an vôsự, cómộtvài người hiển nhiên chẳng vui vẻ.

Cặp giày kia chậm rãi di động, thân ảnh cao lớn lộ ra sau giá áo.

Cố Thiền nghe được cái hiểu cáikhông, nhưng vẫn đa tạ, sau đó liền trở về phòng Tuynóilà vào chùa tu hành, nhưng vẫn có nha hoànđitheo, ngày đó Bích Linh Bích Lạc theo Cố Phong cùng nhau về hầu phủ, nên lúc này theo hầu Cố Thiền vào chùa

“Nhi thầnkhôngthèm để ý......”

Đó là hoàng đế.

Ninh thái hậu triệu kiến riêng Tưởng lão thái thái, hai người biết Cố Thiền ở trong cung hay là trở lại hầu phủthìthái độ đềukhôngthông suốt, họ cũng đều biết chuyện nhấtkhôngcó khả năng khuyên nhủ được.

Vì sợ nên Cố Thiền hoàn toàn tỉnh táo lại, thân thể cũng bởi vì sợ hãi nên run càng thêm lợi hại.

Nàng ngủ dậy có chút mơ hồ, choáng váng đầu óc,đinửa đường,rõràng nàng pháthiệnra chỗ dưới giá áo lộ ramộtđôi giày của nam nhân.

“Tranh này là dựa vào vóc người của Cố Thiền mà vẽ nên. Về phần người vẽ tranh sao” Tiết thị che miệng cười “Đó là đạicôgia nhà chúng ta.”

Người bị kéođixa,âmthanh dần dần suy yếu cuối cùngkhôngnghe thấy nữa.

Xe ngựa chịu ảnh hưởng của thời tiết,đithậtchậm, đến khi trời tối mới vừa tới.

Trong lòng Ninh thái hậu biết Từ Cấn Lương chưanóisựthật, ngón tay bám vào tay vịn,nhẹgiọngnói:“Hoàng thượng làm lụng vất vả, lo lắng quốcsựlàm hại thân thể, ai gia trong lòngthậtlà lo lắng, ta cùng hai người các ngươi cùng nhauđithăm hỏimộtlần, mới có thể an tâm.”

Cố Thiềnđãquyết định,sẽđến đókhôngtrở về.

Cố Thiền lại bướng bỉnh,“Conđãsuy nghĩrõràng. Conthậtsựkhôngmuốn tái giá, cũngkhôngmuốn bị người khác hiểu lầm con ở......”

Nàngkhôngsợ c·h·ế·t.

Vào điện liền thấy nước sơn kim loạitrênđại trụ có vết máu, lại thấy miệng vết thương của Cố Thiền, Ninh thái hậu còn có cái gìkhôngrõnữa.

Đợi đến khi vết thương xử lý xong, Triệu Tam cáo lui ra sau, Ninh thái hậu mới bảo cung nhân lui xuống, nhìn Hàn Khải đặt câu hỏi.

Đương nhiên, việc này cần phải được người của hoàng gia phê chuẩn.

Nhưng màkhôngnghĩ tới, Tĩnh vương lại c·h·ế·t ngoài ý muốn, lúc lâm chung còn muốn đưa Cố Phong lên ngôi vị chủ soái, nay hai mươi mấy vạn đại quân vốn dĩ ở dưới trướng Tĩnh vương, đều nằm ở trong tay Cố Phong, mà Cố Phongđãsớm vào thành, có thểnóilàkhôngcần tốn quá nhiều sức để giải quyếtmộtmối họa lớn.

Tiết thịthìlại cười nhạonói:“Lời này chỉ là khách khí, chúng ta đều là ngườimộtnhà, đương nhiên là có duyên. San tỷ muộiđãđề cập đến, có nhắc tới việc muốn chocôgia nạp thiếp. Ta thấy nàng là người thànhthật, sợ nàng kiềm chếkhôngđược nghe lời dụ dỗ, nên khuyên nàng cứ từ từ, để có thể chọn người tốt sau khi chọn lựa kỹ càng. Quả nhiên ta có dự kiến trước rồi,côgia coi trọng Xán Xán, thựcsựlàkhôngthể tốt hơn. Tỷ muội có chungmộtchồng, San tỷ muộisẽkhôngcần phải lo lắng thê thiếpkhôngan phận, Xán Xán cũngkhôngphải lo lắng sau khi tái giásẽbị chính thất coi thường......”

Cố Thiền cúi đầukhôngnói, Tưởng lão thái thái lại đáp:“Việc này sau nàynóisau.”

Bởi vì ở gần, Tưởng lão thái thái tới đây nhanh nhất, nhìn thấy Cố Thiềnthìliền rơi lệ, đau lòng oán trách:“Đứanhỏngốc, chỉ là Thái hậu nhất thờikhôngchịu cho con để lại tên trong hônsựvới Tĩnh vương,thìcon cũngkhôngthể tìm đến cái c·h·ế·t a......”

Cố Phong lúc chiều tốiđãtới hầu phủ, vừa vào cửa liềnđithẳng đến chỗ của tổ mẫu ở trong viện.

Chương 93

Ninh thái hậu phân phó cho Hác ma ma ngăn hai người lại,“Các ngươiđiđến chỗ nào vậy? Hoàng thượng bị bệnh khẩn cấp sao?”

Trừ Ninh thái hậu ra, còn ai có thể vượt qua được Hàn Khải.

“Tổ mẫu, về sau consẽkhônglàm chuyện điên rồ gì nữa, khiến cho tổ mẫu phải thương tâm.” Nàng ôn nhu kéo lấy cánh tay của Tưởng lão thái thái, theo đó nước mắt cũng chảy xuống, nàng vừa sợ, lại vừa là ủy khuất.

Cố Thiền mở nắp hộp, thấy trong đó phân ra hai hộp đựng đậu đỏ cùng đậu xanh, nàngkhôngrõlà ý gì, ngẩng đầu nhìncôtìm lời giải thích.

nóixong vỗ vỗ tay nàng,“ cháugáicủa ta là loại người nào, bản thân tasẽtự mình hiểurõở trong lòng.”

Hàn Khải gật đầu xưng phải.

Nhị tiểu thư tỉnh lại, đối với toàn bộ hầu phủ mànóiđó là chuyện lớn.

Nàng thầm nghĩ chỉ cần còn sốngmộtngày,thìnhất định giữ mình trong sạch.

Huống chi Ninh thái hậu cũng đoánra Cố Thiền làđangcố kỵ Hàn Khải.

Cố Thiền hấp hối nằm ởtrênlong sàng,trêntrán có hai vết thương,mộtchỗnhẹmộtchỗ nặng, nhưng chỗnhẹcó máu ứ lại, chỗ nặng kia máu chảykhôngngừng.

Nếu như, nàngkhôngnghĩ đến việc tái giá,thìphảiđiđến chỗ nào?

Cho dù Tĩnh vươngkhôngtrúng tên độc ởtrênchiến trường,thìđợi đến khihắnchiến thắng trở về, Hàn Khải cũng tínhsẽxử tríhắn.

“Ta cónóita phản đối sao?” Ninh thái hậu giận dữnói,“Từnhỏchỉ cần là điều ngươi muốn, ta đều có thế theo ý muốn của ngươi? Nhưng mà, dưa hái xanhkhôngngọt, nay chồng nàng vừađi, ngươiđãcứng rắn nạp nàng làm phi vào lúc này, đừngnóichính nàngkhôngchịu, khắp thiên hạ có người nào sau khi nghenóiđến việc này lại có thểkhôngmắng ngươimộttiếng hoang d·â·m vô đạo, chưa chừng cuối cùng lại biến thành Hoàng thượngâmmưu hại c·h·ế·t huynh trưởng, chỉ vì muốn chiếm lấy đại tẩu.”

Sau khi uống vừa xong chén trà, Tiết thị liền lộ ra bản tính,“Xán Xánthậtlà có phúc, Tĩnh vương mấtđi,thìliền có thể khôi phục tự do. Chuyệnđãnhư vậy, con có tính toán gìkhông?”

Trụ trì sáng sớm dã nhận được ý chỉ của Thái hậu,đãchuẩn bị tốt tất cả.

Tiết thị nhiều nhất chỉ là hiểu lầm, nàngkhôngsợ.

Khi Cố Thiền tỉnh lại,thìbản thânđãở phủ Vĩnh Chiêu hầu.

Bôn bamộtngày, Cố Thiền cũng mệt mỏi, sau khi cùng hai nicôdùng cơm,thìliền cáo lui trở về phòngđingủ.

Huống chi nàng cũngkhôngthể chờ, nếu Hàn Khải chưa từ bỏ ý định, lúc nào cũng có khả năng hạ thánh chỉ, Cố Thiền muốn tốc chiến tốc thắng, nhanh chóng vào chùa.

Cố Thiền vào Từ Ân tự ngay ngày đó, kinh thànhđãrơi xuống trận tuyết đầu tiên.

“Xán Xán, trước tiên con đến Phúc Kiến hầu cha mẹmộtthời gian, sau đó lại quyết định.” Tưởng lão thái thái ôn hòa khuyên nhủ.

Đoàn người tới long tê điện,sựtìnhđãkhác.

“khôngđược!” Cố Phong giành trả lời, nhất thiết phản đối,“Nơi nàykhôngphải là nơi mà tỷ nênđi.”

Nhưng màkhôngngăn cản, để Thái hậuđivào long tê điện, pháthiệnhắnvừa mớinóidối, để Thái hậu giáng tội cũng là chuyện lớn......

“Đâykhôngphải là vấn đề ngươi có để ý haykhôngthèm để ý.” Ninh thái hậunói,“Nay ngươi là Hoàng thượng, khiến cho thiên hạ phục, tự nhiênsẽđược công nhận là minh quân. Cho nên việc này bất luận như thế nào cũngkhôngthể được, nghe mẫu hậunói, trước tiên đưa ngườiđiđã.”

Cố Thiền vội vã muốn giải thích, lại bị Tưởng lão thái thái ngắt lờinói:“Ta biết.”

Bởi vì rất lạnh, Cố Thiền cũng cốkhônggọi người đến hầu hạ, run runđira chỗ giá áo gỗ lấy xiêm y.

“Từ từkhôngvội, ta có cái này cho con.”

“Tất nhiên là vui mừng.” Hàn Khải vẫnkhôngbiết sai, tưởng rằng có thể thừa dịp Cố Thiềnđanghôn mê xắp xếp mọi chuyện, đợi cho mọi chuyệnđãđịnh, Cố Thiền lúc đó nếukhôngnguyện ýthìcũng chỉ có thể phục tùng.

khôngbiết ngủ bao lâu, khi tỉnh lại chỉ cảm thấy nước tắmđãtrở nên lạnh lẽo, đông lạnh làm nàng phát run.

Nguyên nhân là Hàn Khảiđãdặn dòkhôngthể để cho người bên ngoài biết.

Hơn nữa đem chuyện Tĩnh vương và Vương phi phu thê tình thâm tuyên dương ca tụng,mộtngười muốn đánh vỡ định kiến cho vợ mình tái giá,mộtngười lạimộtmực muốn vì hôn phu mà thủ tiết, chắc chắcsẽtrở thànhmộtđề tài tốt.

Vừa nhấc đầu lại thấy ánh mắt nghiêm khắc của Ninh thái hậu,khôngtự chủ được mà ranóicâu ở trong lòng,“Mẫu hậu, nếu Xán Xánđãxoá tên khỏi hônsựkia, nhi thần muốn nạp nàng làm phi.”

“Ngươiđãcùng nàngnóiqua chuyện này?” Ninh thái hậu biếtrõcòn cố hỏi.

hắnchỉ là lấy lại người bị người khác đoạtđi, đó là điều đương nhiên. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Cố Thiền được an bài sốngmộtmình ở phía tây, chỉ có hai nicôcùng nhau làm bạn giúp đỡ lẫn nhau.

“Mẫu hậu, nhi thần thuởnhỏđãmuốn kết hôn với Xán Xán, nếukhôngphải năm đó phụ hoàng đột nhiên hạ chỉ đem nàng ban hôn cho Tam ca, nàngđãsớm là thê tử của ta.”

Thủ vệ bên ngoài tiến vào bẩm báo,nóinhị thái thái đến đây thăm nhị tiểu thư.

Nàng cũng hiểu được ngay,khôngbao lâu sau, Cố Thiền ở trong bồn tắm liền ngủ quên.

“Takhôngđi.” Cố Thiềnnói,“Tổ mẫu, ta muốn vào Từ Ân tự cùng với bác tu hành.”

“Con giữ trướcđi, nếu như ban đêmkhôngthể yên giấc,thìmang hai hộp đậu này xen lẫn vàomộtchỗ, sau đó lại lựa ra.”

Tưởng lão thái thái mở ra,trêngiấy vẻmộttiểu mỹ nhân tiểu, khuôn mặt của mỹ nhân là Cố Thiền, ngũ quan thựcsựgiống đến kinh ngạc,trênngười mặc bộ y phục giống như đúc trang phục nàngđãmặc vào cung cho đến lúc trở về.

Lời này vừanóira, Từ Cấn Lương liền nóng nảy. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Nhưngmộtbộ quần áo trắng, tuổi trẻ xinh đẹp, ở trong tẩm cung của Hoàng thượng lại bị thương, hơn nữarõràng là do chính mình dùng sức tạo ra, quá trình trong đó quả nhiên là có ý vị sâu xa.

Nhưng Hàn Khải vớihắnkhônggiống nhau. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Hàn Khải tự biết mình gặp đại họa, ấp a ấp úng, tránh nặng tìmnhẹnói:“...... Lâu lắmkhônggặp, nên mời nàng đến đây tâmsự......”

Tưởng lão thái thái có chút trách móc, hai ngày trước Cố Thiền bị thương nặng, khi đókhôngthấy Tiết thị đến đây, lúc này ngườiđãkhỏe mạnh,khôngbiết còn đến đây để làm cái gì.

Ninh thái hậu chỉ thêm ít lời khuyên nhủ nữa:“Chỉ là tạm thời chờ đợimộtthời gian nữa mà thôi, đợi cho lòng nàng bình phục, dựa vào tình cảm thanh mai trúc mã của hai người các ngươi, chẳng lẽ ngươi cònkhôngtin mình có thể làm cho nàng cam tâm tình nguyện hay sao?”

Ninh thái hậu cười lạnhnói:“Vui mừng? Vui mừng đến nổi liều c·h·ế·t đập đầu vào trụ mà c·h·ế·t?”

Đương nhiên, việc này nàngkhôngthểnói,nóira đối với hai người đềukhôngcó ích.Cuối cùng, chỉ có thể dùng phương pháp đơn giản là kéo dài thời gian.

Tưởng lão thái thái bán tín bán nghi,khôngbiết Tiết thị có thể nhìn ra được dạng người như thế nào, còn có thể nhìn ra Tiết thị là vì người này mà đến, nên nhân tiện hỏi thẳng,“Ngươi hãynóixem, rốt cuộc là loại người nào.”

Thái hậuđinửa đườngthìgặp được hai người,mộtngười là nội thị thân cận của Hàn Khải,mộtngười là người của thái y viện Triệu Tam.

Triệu Tamtrênmặt có vẻ nghiêm trang, nhìnkhôngchớp mắt, chỉ để ý xem xét vết thương, trong lòng sớm nghĩ ra vô số chuyện cũ, nhưng chuyện nào cũng liên quan đến cung đình bíẩn, màu sắc vô cùng.

Nhân lúc nàng bị thương, người ở tam phòng đềukhôngở trong phủ, người hầu đều được điều tới canh cửa.

“Đừng nghe nàng tanóihươunóivượn.” Tưởng lão thái thái xua taynói,“Đó là đứa lưu manh nhất, từnhỏở trong nhàđãcùng với tỷ muội của mình giày xéo lẫn nhau, cái gì cũng đều dámnóidù là vô liêm sỉ, con để ý đến nàng ta làm chi.”

Cố Thiền ngây ngốc nhìnhắn, trong lúc nhất thờikhôngnghĩ ra cái gì, bản thân nghĩ là do mình suy nghĩ quá nhiều vào ban ngày nên đêm gặp mộng, ở chỗ cửa phật lại gặp gỡ Quỷ Hồn hiển linh.

Nhưng mà, tục ngữ có câu: Giang sơn dễ đổi, đánh c·h·ế·t cái nếtkhôngchừa.

Triệu Tam này lớn tuổi,điđứngkhôngthuận tiện, chỉđiđược chậm,hắnở cạnh Hàn Khải khihắnmới hai tuổi, năm nayhắnđãmười chín, đúng là tuổi trẻ đáng lúc cường tráng, liền giúphắnbày kế, xu nịnhkhôngngớt, hậnkhôngthể đuổiđi.

Tiết thịkhôngchịu ngồi yên kia liền mở miệng, nhưng lần này lạikhôngtrả lời trước, mà là kêu hạ nhân bên cạnh mang lênmộtquyển giấy Tuyên Thành.

Lúc này đây, Ninh thái hậu có thể giúp nàng.

Câunóikế tiếp nàngnóirakhôngđược.

Suy nghĩ Cố Thiền lại lạc đường làmhắncứ sợ hãi mãi thôi, vừa thấy mặt liền lải nhải bày ra bọ dạng “Huynh trưởng” để giáo huấn nàng.

“Cầu xin mẫu hậusẽkhôngphản đối.”

Cố Thiền đau đầu kịch liệt, dù nàng hôn mê nhưng vẫn nhớrõràng chuyện lúc trước, tại sao nàng lại có thể vì việc đó mà tìm cái c·h·ế·t,rõràng là vì muốn giữsựtrong sạch......

Tịnh thấtkhônglớn, cũng rất trống trải, Cố Thiền toàn thân chỉ cómộtcái khăn bông, xiêm y còn lại vắttrênkệ áo, lúc này tiến lênkhôngđược, ngay cả tìm đến cái c·h·ế·t cũngkhôngcó khả năng.

Nên chấp thuận cho Cố Thiền vàomộtnăm, hoàn thành ý nguyện của nàng, còn để cho nàng trải qua cuộc sống ở goámộtlần, đến lúc đó nếu biếtsựthậtkhônggiống như suy nghĩ của nàng dễ dàng như vậy.

Nhưng mà dù trong đầu nghĩ như vậy, cũngkhôngthể trực tiếp từ chối.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 93