Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 99: Huyền Trân đánh giá Bùi Kiên.

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 99: Huyền Trân đánh giá Bùi Kiên.


Good!

Thằng ranh con nào khi đó đầu têu nhỉ? Hình như cháu anh Huy thì phải, là thanh niên tên Hiển, sắp tới khi vào tay cần bào chế một chút!

“Người này có chút khôn vặt, keo kiệt, háo sắc. Tuy nhiên, dù háo sắc nhưng vẫn giữ được sự tỉnh táo. Trước đó tuy là cặn bã xã hội, nhưng thời gian vừa rồi có cố gắng thay đổi cách nghĩ và hành động, có vẻ sự kiện cha mẹ anh ta mất việc cùng sự phản bội của người yêu tác động rất lớn đến người này!”

Huyền Trân lúc năm tuổi, trong một lần giao lưu các dòng họ nhân ngày giỗ phụ thần, Huyền Hân khi đó còn trẻ, tính tình y như Huyền Trân bây giờ, bốc đồng, rất thích đánh đấm.

Nghe vậy Huyền Hân bật cười nói: “Con gái ngốc! Sau này có bị bán đi cũng không biết! Con phải học hỏi nhiều!”

Nhìn cô con gái giống mình y đúc chỉ khác tuổi tác này, Huyền Hân thấy nụ cười tự tin đó cảm nhận được con gái trưởng thành, bất giác nhớ về một vài hình ảnh khi trước bồi hồi nhớ lại.

“Con rút được mấy vấn đề:

Nghe câu hỏi này, Huyền Trân biết mẹ muốn biết nhận xét của mình về người tên Bùi Kiên này, trâm tư sắp xếp ngôn ngữ một phút, nàng nói:

Huyền Trân buột miệng hỏi lại: “Sai ở chỗ nào vậy mẹ?”

Rất tốt!

Nguyễn Lập khí thế khẳng khái đi thẳng một mạch tới cầu thang máy, trên đường khi mọi người chào đều ồm ồm trả lời rất lịch sự.

Tổng cục an ninh đặc biệt tại Kinh Đô. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Thú vị?

Câu nói của mẹ đã nói lên vấn đề:

Cái câu nhận xét khi trước của mẹ làm Huyền Trân tâm lý chập trùng, tất nhiên bị bán đi cái gì nàng không sợ, có ai giám bán không mới là vấn đề.

Nói đến nó vẫn luôn thắc mắc về bố nó, liệu có nên nói hay không? Thôi không quan trọng, chuyện này sau đó cũng đến lượt nó, nói sớm cũng không để làm gì!

Phía sau bàn, bởi vì chỉ có hai mẹ con, Thiên Diện Quân cũng trở lại hình dạng thật, hình ảnh giống Huyền Trân năm ba mươi tuổi.

Nghe con g·ái g·ọi Huyền Hân tỉnh hồn, đoạn nàng hỏi:

Bỏ qua việc bị bán hay không, Huyền Trân suy ngẫm lại con người Bùi Kiên cho chắc chắn.

“Mẹ cười điều gì thế?” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Nàng mỉm cười tự tin tập trung nhìn thẳng vào mẹ, Huyền Trân không quan sát căn phòng này, ra vào nhiều rồi, chỗ này có mỗi cái bàn làm việc, bên kia có cái kệ sách toàn triết học với hệ tư tưởng, nhìn vào nàng rất đau đầu vì phải học thuộc lòng nhiều lần trước kia.

Thứ nhất! Phương án một dùng nhan sắc của Ngọc để khai thác tính háo sắc của Bùi Kiên thất bại, lý do ở con không suy xét kỹ yếu tố tâm lý của Ngọc, biến đổi tâm lý của Bùi Kiên sau sự kiện bạn gái phản bội, cùng rào cản xuất thân giữa hai người.

Nhìn con gái trầm tư suy ngẫm, Huyền Hân càng hài lòng: Đứa con gái này giống mình, mặc dù có khuyết điểm nhưng biết nhìn nhận khuyết điểm để hoàn thiện!

Đến rồi đến rồi! Đây là bài kiểm tra thành quả tư duy cùng học hành của mình!

“Qua việc thử thách Bùi Kiên bản thân con rút ra bài học gì? ” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Nàng hiện tại nhận xét về Bùi Kiên sai rồi!

Trải qua vòng an ninh cuối cùng, Nguyễn Lập tới trước cánh cửa cuối hành lang, bên trên không đề tên biển gì.

Nàng thách đấu một lúc năm người gia chủ của năm dòng họ, cũng rất tự hào chiến quả khi đó, quay về tìm con thì…thì nó cũng đang thách đấu năm đứa trẻ khác.

Huyền Hân đưa ra nhận xét: (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Bùi Kiên có tình có nghĩa, thể hiện ở việc biết lỗi nhận sai rồi cứu ông Nguyễn Văn Năm, cùng việc nhất quyết không khai ra sư phụ và truyền thừa của mình!

Huyền Hân lại hỏi:

“Con thử lòng Bùi Kiên đạt được những kết luận sau:

Huyền Hân không trả lời mà đánh giá kỹ con gái, hiện tại Huyền Trân lớn rồi, vài tuần một tháng mới thấy mặt, bà ấy rất trân trọng những lúc mẹ con ở một mình và dùng diện mạo thật gặp nhau thế này.

Không trả lời, Huyền Hân hỏi tiếp: “Con thấy con người Bùi Kiên tin tưởng được không?”

“Không có gì! Con thấy Bùi Kiên thế nào?”

Còn phương án hai của con! Con nên khích tướng cho cu Cường và Cu phi đánh thật từ đầu, có thể nói tỉ thí cũng được! Nếu hai người đó không biết diễn, vậy thì để hai người làm thật trong một vở kịch! Hiểu không?”

Huyền Trân không biết tâm lý của mẹ, nàng nhớ tới mẹ từng dạy trong khóa học tình báo, mọi vấn đề cần nhìn vào căn nguyên cốt lõi, ngẫm nghĩ nguyên do Huyền Trân nói:

Mở cửa bước vào, từ khoảng cách của cửa tới bàn làm việc hai mươi mét, Nguyễn Lập trở thành Huyền Trân, trở lại diện mạo “băng cơ ngọc cốt, hoa nhan nguyệt mạo” vốn có của mình.

Người này có chút thông minh vặt khi giả vờ đau chân, đứng trước sinh tử biết chớp thời cơ sống còn để chạy!

Ngày năm tuổi hồi đó nàng b·ị đ·ánh, mặc dù mẹ vừa đánh cha người ta xong không có mặt đánh tiếp, nhưng mà sau đó nghe nói là bà với cụ đến tận nơi giao lưu cùng thế hệ với năm nhà kia. Ở cái đất đại nam này, chưa thấy dòng họ nào giám vỗ ngực ăn thua đủ với dòng họ Âu, đến họ Hùng Văn cũng phải ngán ngẩm lắc đầu.

“Đối với phương án một của con, con nên tự thân ra mặt! Theo mẹ biết, lúc ở bệnh viện Vĩ Văn Bùi Kiên đã thể hiện sự si mê quá đà với con, nếu con ra mặt độ thành công cao hơn! Bản thân con vẫn có tư tưởng giống con bé Ngọc, tự phụ xuất thân, tâm hồn thiếu nữ còn quá nặng!

Nghe giọng của mẹ thì cách làm của mình không đúng? Hoặc là kết quả đạt được không phù hợp yêu cầu sao?

Nghĩ vậy, Huyền Trân dành thời gian nhiều hơn để kết luận, sau đó ấp úng nói:

Lần thứ ba cảm thấy tâm lý không chắc, Huyền Trân trả lời mẹ:

“Chào mẹ Huyền Hân!”

Hửm?

Nếu nói đến tỳ vết của chuyện này, vậy thì chỉ có sư phụ và truyền thừa của Bùi Kiên còn là bí ẩn!”

Độ trung thành với tổ quốc khá cao, có tình cảm đặc biệt với hình ảnh người lính khi cứu Trần Hồng Bàng, có lẽ ảnh hưởng từ ông nội của anh ta!

Tên kia nguy hiểm như vậy?

Chương 99: Huyền Trân đánh giá Bùi Kiên. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Thứ hai! Phương án hai tuy thành công nhưng tốn quá nhiều thời gian, vẫn là… vẫn là tâm lý của Ngọc cùng Cường và Phi!”

“Con thấy thú vị ở những điểm nào?”

Đánh giá thì đánh giá, cái bệnh nghề nghiệp này không ảnh hưởng bài kiểm tra, vậy là Huyền Hân tiếp tục hỏi:

Một! Bùi Kiên không ham tiền tài danh vọng! Khi con nhìn vào biểu hiện của Bùi Kiên, mặc dù lúc đầu có ham muốn, nhưng biểu hiện thần thái nghiến răng nghiến lợi đó con cảm thấy hắn đang miệt thị.

Sầm mặt lại Huyền Hân cộc lốc hỏi: “Tại sao?”

“Có lẽ do con từ bé đến lớn sống trong dòng họ, việc ít tiếp xúc với thế giới bên ngoài là một nguyên nhân. Thêm nữa chuyện phá đường dây m·a t·úy ở La Sơn năm ngoái con đều tiếp xúc những thành phần cực đoan theo khuôn mẫu t·ội p·hạm trong sách, vì vậy việc tiếp xúc với Bùi Kiên, một thanh niên đang trong quá trình làm lại cuộc đời làm con thấy thú vị!”

Hài lòng với câu trả lời này, Huyền Hân lại hỏi:

Có nên thủ tiêu không?

Nguyễn Lập đi cầu thang máy xuống không biết bao nhiêu sâu, ở tầng cuối cùng nhất trong tòa nhà âm này, có một cái hành lang dài, hai bên rất nhiều phòng.

Huyền Trân nghĩ đến một tháng rằn vặt vừa rồi, nàng bật cười rúc rích:

“Mẹ?”

Nhớ lại chuyện cũ làm Huyền Hân bật cười, Huyền Trân khi ngồi vào ghế đối diện bàn làm việc thấy mẹ cười bèn hỏi:

Sự chênh lệch giữa các dòng họ thể hiện khi trưởng thành, lúc này nội tình tích lũy được thừa kế mới phát huy tác dụng, Huyền Trân khi đó cùng lắm chỉ mạnh hơn các bạn một chút xíu, cuối cùng b·ị đ·ánh thảm.

“Con nói phương án hai thành công hả? Tổng kết cả trước đó tập hợp vào kết luận của con xem nào?”

“Ồ! Cậu thanh niên này rất thú vị!”

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 99: Huyền Trân đánh giá Bùi Kiên.