Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 83: Ngon, mịn, xịn, thơm.
Hai nàng của chúng ta ôm nhau cười lanh lảnh, tiếng cười càng làm vui tươi không gian trên tầng thượng này.
Còn Nhật Phi thì thảm, nằm lăn lộn trên đồng ôm lấy chân gào thét, có vẻ hô to cầu cứu Đình Cường.
Cũng nhìn thấy cảnh này, Ngọc bực mình làm luôn ba nhát s·ú·n·g, một phát không hề hấn vậy thì tăng cường độ.
Tất cả không ai thắc mắc về khẩu s·ú·n·g màu hồng, thật sự tiếng s·ú·n·g nghe rất vô hại.
Lực lượng: 13.
Hắn thấy gì? (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Ồ! Thế mới đúng chứ.”
Phòng ngự: 15.
“Cô em xinh đẹp này, thằng nào bắt nạt em cứ bảo anh để anh xử nó.”
Một em gái trên mặc áo phông, dưới mặc quần T-Short lộ ra đôi chân thon dài trắng mịn, khuôn mặt ngây thơ đáng yêu, đã thế tóc còn buộc sang hai bên rất ngộ nghĩnh.
Ngắn gọn quá, mà mấy hôm nay đều vậy. Thắc mắc, Bùi Kiên hỏi:
Lúc đầu gõ mõ thật, nhưng gõ một hồi nhàm chán, Bùi Kiên nhìn thẳng vào hiện thực.
Ba mươi phút sau Bùi Kiên về phòng chuẩn bị tu luyện, nhưng tâm lý hắn không tập trung được, cái sân tối quá, cái thềm cũng tối. Vậy là hắn sang phòng Thanh Tâm, rỡ cái bóng điện cùng dây mắc ra ngoài thềm ngay trước cửa, lúc này mới yên tâm tu luyện.
Đình Cường không sao cả, dù sao võ công nằm ở chân là chính, b·ị b·ắn một cái như muỗi đốt inox.
Trước khi tu luyện cần động viên bản thân một cái.
Đạt được câu trả lời có vẻ hợp lý, Bùi Kiên hài lòng đi ra không gian ý thức.
“Sao dạo này người khác lạ vậy, có chuyện gì giấu ta phải không?”
Mọe, bực mình thế nhỉ? Rồi cuộc thứ c·h·ó lợn này giấu giếm cái gì? (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Ngọc mở mắt liếc sang hướng tây nam, ở đó có một quán cafe ba tầng.
Nhìn vào số tiền thấy ngay động lực, Bùi Kiên chả thèm nhìn lực lượng và phòng ngự đã tăng được một, hắn tắt bảng nhắm mắt tu luyện.
“A HAHAHA” X2.
“Mọe nó, còn bảo không giấu. Đừng có nói tao tính đàn bà, thằng ngu nhìn cũng biết chú mày có chuyện, nói đi.”
Tài phú: ~1B15M ĐND.
Không quan trọng, quan trọng là có gái cầu cứu.
Ngon, mịn, xịn, thơm.
Bản thân s·ú·n·g nhìn cũng vô hại, thậm chí còn dễ thương.
“Hừ, chúng nó hự…”
Có sợ cũng làm được gì? (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Mang tâm lý nam tử Việt, đại trượng phu, Bùi Kiên chạy tới muốn cầm tay an ủi hỏi han nhưng không được, cô gái rất nhạy bén né tránh.
“Love” xN
Nghĩ là nghĩ như thế, tất nhiên hệ thống không thể nói ra được. Nó hơn Bùi Kiên ở chỗ suy nghĩ của nó không chia sẻ với Bùi Kiên.
Bỏ qua vấn đề này, hắn hỏi thăm mà quên luôn thân phận nhà sư của mình: (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Nở nụ cười đáng khinh, Bùi Kiên vừa đi về vừa xỉa răng. Lúc qua quán bà Loan thấy bà này đóng cửa, chắc người ta đi ngồi lê đôn chuyện ở đâu rồi.
Đọc được suy nghĩ này, hệ thống đành giả dối đưa ra lý do thật ngắn gọn: “Ta đang chế tạo chức năng mới khi ngươi đạt tới trúc cơ, trật tự cho ta làm việc.”
Tiền nong sòng phẳng luôn, hiện tại hắn rất có tiền, đã thế tiền tươi thóc thật không phải con số trên tài khoản.
Nhìn lên trời xem thời gian, mặt trời giữa đỉnh đầu rồi mà Bùi Kiên rất lười nấu, chép miệng hắn ra quán bà Đoàn.
“Cứu mạng, ai đó cứu mạng với, có người muốn g·iết tôi.”
Sau đó hắn ra quán bà Đoàn ăn, cái thứ kia thì xách ra cho bà ấy nấu cám lợn.
“Pặc, Pặc.” Hai viên đ·ạ·n bay khỏi nòng s·ú·n·g.
Bùi Kiên phát hiện mật ong nguyên chất, cái loại của ong rừng tự nhiên rất tốt cho tu luyện. Mật ong có thành phần dinh dưỡng tuyệt vời, mà giai đoạn luyện thể này cái gì bổ dưỡng đều nên húp, càng đến giai đoạn cuối húp càng nhiều càng tốt.
Kết quả ở trên cánh đồng, hai kẻ vừa là đồng chí vừa là đồng đội cố gắng lết đến gần nhau, cùng nhau dìu nhau chạy.
Chưa nói rứt câu, Bùi Kiên bị thứ gì nhìn không rõ, thứ đó nhanh khủng kh·iếp đạp cái hắn bay về sau vài mét, lăn vài vòng lê lết trên sân gạch.
Hôm nay tên Dự không có ở nhà, Bùi Kiên ăn trong thư thả tâm tình. Đến khi về, chợt nghĩ đến cũng không thể ăn mãi thế này, nấu được mới là tốt nhất, gật gù Bùi Kiên liền nhờ bà Đoàn mua giùm chục cân thịt bò cùng rau.
Cây hoa đào vẫn nở hoa, nhìn điệu bộ này còn liên tục vừa ra quả vừa nở hoa quanh năm.
Cô gái này Bùi Kiên chắc chắn cứu, thiên vương lão tử đến cũng phải cút.
“Anh ơi, hai người họ muốn g·iết em.”
Lắp đ·ạ·n, lên nòng, cong mông, cúi ngắm.
Giọng nữ hô mặc dù thể hiện vội vàng cấp bách, cũng thể hiện sợ hãi tột độ, nhưng mà sao lại có tí nhí nhảnh trong đó đây?
S·ú·n·g dài một mét, đúng chiều dài của một chiếc guitar thông thường. Toàn thân s·ú·n·g màu hồng, trên đó còn có hình nobita với xuka, ống giảm thanh trên đầu s·ú·n·g còn xù lên một lớp lông nhung.
Sư phụ ngươi khả năng còn sống, người ta có thể đang nhìn hai chúng ta đây, ta nếu mà nhân tính quá liệu có khi nào bị xóa đi tái tạo lại không? Đến lúc đó khác gì ta đ·ã c·hết rồi!
“Không.”
Đừng nói, thật học ra được cái mới!
“Để thanh tĩnh chứ sao nữa, quả nhiên Thanh Tâm đi rồi, nhìn đâu đâu cũng đẹp. HAHA.”
Hắn hiện tại nâng năm trăm cân cũng được, dăm ba con ma quèn, tới một cái đấm một cái. Nhưng dù sao mình ở đây cũng có tượng phật, tôn trọng câu ngạn ngữ: “có kiêng có lành” một cái không thiệt.
Trở về với Bùi Kiên, hắn vẫn đang chắp tay khấn phật.
Bùi Kiên nhận ra trọng tâm hớn hở chạy ra ngoài, hắn muốn xem xem thằng nào giám đến địa bàn của hắn g·iết con gái nhà người ta. Có biết ở đây có người đàn ông nâng được năm trăm cân hay không?
Trong sự ngơ ngác của xung quanh, Ngọc thuần thục mở hộp đựng đàn bên người, lấy ra phụ kiện rồi lắp ráp trong mười giây đã xong một khẩu s·ú·n·g ngắm.
Gật gù đắc ý, Bùi Kiên húp bát thuốc rồi đi tu luyện.
“Pặc, pặc, pặc.”
“Suy nghĩ này khả quan không hệ thống?”
Sợ cái méo gì.
Khi hai người tông sư võ đạo này chạy 200km/h được vài chục mét, hai viên đ·ạ·n tù đầu đi theo đường đuổi hoàn mỹ trong không gian trúng bắp chân cả hai.
Ăn xong Bùi Kiên về chùa đi dạo nhìn ngắm khắp nơi. Hắn nhận ra hoa sen trong ao càng nhiều, bông cũng to hơn.
Cô gái khóc lóc nói:
Lại thêm ba tiếng s·ú·n·g.
Nhàm chán đi dạo thưởng thức hoa cỏ cây cảnh trong sự yên tĩnh, Bùi Kiên chợt nhận ra tâm lý mình chậm lại rất nhiều, trong lòng cũng thư thả thoải mái, rất dễ chịu. Lúc này hắn hiểu được tại sao trong truyện, trong tiểu thuyết hay nói cao nhân thường chui vào núi rừng để ở.
Vậy nên mới có vụ ngoài thì chắp tay, trong thì ngồi học.
Lực chiến: 19.
Cảnh giới: Luyện thể bậc 4 (Luyện tạng trung kỳ).
Ở bên cạnh, cũng lấy một cái ống nhòm màu hồng từ trong hộp đàn, Huyền Trân thấy hai anh ngố còn đang tranh nhau cái ống nhòm từ đối phương. Lúc này dường như cảm nhận được điều gì, hai người nhảy từ tầng ba ra cánh đồng. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Chương 83: Ngon, mịn, xịn, thơm.
Đắn đo mất mấy giây, hệ thống cụt lủn trả lời: “Không có gì.”
Vừa ra tới sân, Bùi Kiên trố mắt.
“Haiz, thế mới nói trong nhà cần đàn bà, chứ không lấy vợ làm gì? Nếu mà ngon thì để đó nhìn người ta tắm cũng được.”
“Tìm được, ở hướng kia.”
Cạnh thềm của chính điện và tiền điện, những bông hoa cúc ngồng lên, cao gấp rưỡi bình thường.
Trong giây phút hoạn nạn này, tình cảm homie mới có cơ hội thể hiện, chỉ thấy Đình Cường quay lại cười, dù không nghe được tiếng cười này, nhưng Huyền Trân nhìn thấy rõ sự chế nhạo bạn Phi hiện trên mặt bạn Cường.
---
Vậy mới thấy sự kỳ diệu của linh khí, không biết thời cổ đại khi thiên đạo vẫn còn, thảm thực vật khi đó sẽ thế nào. Có khi nào lúc đó cây đào to cao như nhà mấy tầng lầu hay không?
Một đường cong hoàn mỹ bên ban công thành hình, đẹp đến làm những kẻ khác mê mẩn.
Tốc độ: 5.
Đến tối, cầm thịt bò và rau mà bà Đoàn mang đến cuối giờ chiều, Bùi Kiên nhét hết một nồi luộc một thể. Đến lúc lên mâm, chậm rãi mở ra tác phẩm của mình nấu và nhìn vào đó, hắn mỉm cười đậy nắp lại.
Thực ra nhìn vậy thôi, trong không gian ý thức thì kẻ nào đó vắt chéo chân đọc sách từ sáng đến giờ.
Hộc máu mồm, Bùi Kiên hoảng sợ ngẩng đầu lên nhìn.
Hôm nay tiêu hết hai triệu tiền thịt bò, hôm nọ mua hết gần ba triệu cho hai mươi thang thuốc, lặt vặt không tính, vậy bản thân vẫn là tỷ phú.
“HỆ THỐNG, LÊN BẢNG!” Bùi Kiên hét đầy khí thế và quyết đoán.
Bùi Kiên hỏi luôn không cần giải trình, vì hệ thống đọc được suy nghĩ của hắn.
“Được.”
Good.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.