Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 75: Bang Thanh Long.
Hắn cảm giác bây giờ về nhà cha mẹ bảo cuốc vườn như hồi nhỏ có lẽ cuốc được cả mảnh lớn, hoạt động cả ngày cũng không biết mệt. Nhưng rất nhanh hắn tỉnh táo lại, từ khi bị cú sốc đầu đời suýt thì c·hết, hiện tại Bùi Kiên cẩn trọng suy xét trong việc tu luyện nhiều hơn.
Nghĩ mãi không ra vấn đề, Hồ Nhật Phi lại hỏi:
Việc bị chuyển tới tay cho Nguyễn Lập đào tạo cũng là truyền thống các dòng họ. Thông thường khi rèn luyện con cháu trẻ tuổi, các dòng họ đều vứt đến học tập cùng với họ Âu, học ngành tình báo này vừa tăng trưởng kiến thức, cũng tăng khả năng tự vận động tư duy.
Luyện tỳ, lúc này Bùi Kiên nôn tất cả mọi thứ trong dạ dày ra ngoài, cơ thể không còn chút sức lực nằm ra trên đất, mãi đến gần sáu giờ sáng mới tỉnh lại.
“Điều tra xong những kẻ cho Mùi Đình Phán vay nợ chưa?”
Cánh cửa đóng lại, như thể hiện nơi này không chào đón Thanh Tâm về nữa.
Đàn ông các người não mọc dưới bụng hay sao? Không thể công bằng đối xử với giới tính?
Huyền Trân hứng thú đánh giá.
“Phi, cái thứ thấp hèn!”
Sau đó từ một cửa hàng cầm đồ còn sót lại, Khánh Bảnh cùng Trọng Đạt từ ban đầu đấu đá đánh đấm, sau đó hợp lại thành một với hội của Nguyễn Khắc Hưng, tức “Hưng rỗ” một kẻ khác cũng thừa kế nghiệp cha, do cha kẻ này cũng bị Trử Thanh Sơn g·iết hại.
Nhật Phi: (.____.)
Được sự chỉ bảo của một tay thạc sĩ ngành luật tên Đỗ Trọng Đạt, Khánh bảnh thành công từ cơ nghiệp suy tàn chim tan sẻ chốn để gây dựng lại từ đầu. Thu gom bốn tên đàn em nữa thứ tự là Văn Nhất, Văn Thống, Văn Giang, Văn Hồ. Bốn tên này chạc tuổi gần ba mươi với Khánh và Đạt, tuy vậy bọn chúng ăn chơi lêu lổng, thường xuyên bài bạc rượu chè không nên thân.
“Phi, một lũ thấp hèn!”
Bọn họ trọ tại một nhà nghỉ gần đó mấy trăm mét, hiện tại cần phải nghỉ ngơi, đêm qua quả nhiên là một đêm rằn vặt.
Dựa theo công lược luyện thể, trình tự tiếp theo sẽ là gan thận phổi tỳ.
Trước khi ngủ, Nguyễn Lập suy ngẫm toàn bộ quá trình Trần Hồng Tuấn và gia đình ông năm đến, sau đó Bùi Kiên an ủi bà Loan và thức đêm canh cửa đợi Thanh Tâm, cuối cùng đưa ra kết luận.
Huyền Trân trong vai diễn Nguyễn Lập cảm thấy cần đổi thêm một vai diễn, mải mê suy nghĩ vai diễn gì cho phù hợp, Huyền Trân bị kẻ nào đó dằn vặt cả đêm th·iếp đi lúc nào không biết.
Hoàn toàn không xứng đáng có một gia đình hạnh phúc!
Nguyễn Lập trả lời:
Thật sự hai người được mở mang tầm mắt cái gọi là “võ công trong thiên hạ thiên kỳ bách quái”. Dù tri thức và hiểu biết có được bởi dòng họ tồn tại mấy ngàn năm, hai người vẫn trố mắt ngoác mồm nhìn Bùi Kiên tu luyện.
“Uhm, các nhà chúng ta có thể chất đặc biệt hơn người, chứ võ công bên ngoài chưa chắc đã kém!”
Cũng may hiện tại có hai mươi triệu tài phú, sẽ không gặp tình trạng thiếu ăn rồi.
Cuối cùng thì mới đây, dung nhập thêm hội của Phan Thế Thành, một giang hồ mới nổi biệt danh “Thành đen” hắn thừa cơ dân anh chị ở Vĩ Văn xáo trộn nhảy vào làm một chân.
Đại ý đại loại mà Nguyễn Lập tổng kết thì kẻ cho Thanh Tâm vay tiền là một bang hội tên Thanh Long. Do một kẻ tên Hồ Bá Khánh, biệt danh “Khánh bảnh” cầm đầu.
Mà lại, nàng đang trong quá trình điều tra Bùi Kiên không nên tạo tình huống quá chú ý.
Tuy nhiên, Hồ Thanh Long đ·ã c·hết trong cuộc xâm lấn của Trử Thanh Sơn, Khánh bảnh lúc này từ một thanh niên choai choai phá phách phải chống lên cơ nghiệp này.
Từ sự tôn trọng bản thân đang cảnh tỉnh, Bùi Kiên cảm thấy khó lòng tha thứ cho ông ta. Cái ngữ đó lang bạt kỳ hồ rồi c·hết ở chỗ nào không người quan tâm, không người đưa tiễn đi thôi.
Có lẽ cả đêm bà ấy không ngủ, nên sáng sớm bà Loan đã sốt ruột gọi Bùi Kiên dậy để hỏi ông phán về chưa? Khi nghe được ông ta chưa về, bà ấy buồn bã thể hiện rõ trên mặt quay người trở về nhà.
Sau một đêm trằn trọc, sáu giờ sáng Bùi Kiên tỉnh lại. Cơ thể mệt mỏi lắm, để mà ngủ thì không biết đến lúc nào mới tỉnh.
Nguyễn Lập bĩu môi đánh giá: (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Không học được, muốn học theo cũng không hiểu được!
---
Tư duy cái gì Hồ Nhật Phi rất lười, rút ra tập hồ sơ đưa cho Nguyễn Lập lại vùi đầu vào ăn.
Cần gọi cho cha già hỏi, mà thôi được rồi, người ta đang ngoài biển chưa chắc đã rảnh, chẳng may đang đánh nhau mà gọi vậy phải làm chủ nhà sớm.
Khi luyện thận cảm giác đau lưng mãnh liệt. Nhưng lần này dường như đã quen thuộc hơn với đau đớn, Bùi Kiên tuy vất vả vẫn thông qua.
Tôi luyện xong cảm giác buồn tiểu không nhịn được, hắn đi tiểu, nước tiểu đặc một màu vàng khè như mấy ông già nghiện chè đặc.
“Tuy tớ nhìn thấy động tác của hắn nhưng không hiểu lắm! Võ công trong thiên hạ nhiều như sao trời, không phải chỉ những dòng họ chúng ta mới có!”
Bùi Kiên tiếp tục tu luyện để cơ thể nghỉ ngơi một tiếng, sau đó theo trình tự vừa luyện tạng vừa chửi bới, Bùi Kiên tôi luyện bốn tạng còn lại của mình.
Chương 75: Bang Thanh Long.
“Chính xác, đã kiểm chứng!” Nguyễn Lập nhăn mày vừa đánh giá Bùi Kiên vừa trả lời. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Cơ thể bình thường mà nhỉ, mạch đập rất mạnh mẽ, huyết khí thế này giống như đã tập võ mười năm! Trong hồ sơ ghi trước kia hắn không tập võ chính xác không?”
Nguyễn Lập nhăn mày đánh giá:
Đàn em của Hưng có tên Văn Dự, Văn Thế, Văn Thừa, Văn Thời. Những kẻ này tuy cũng bài bạc rượu chè, nhưng đánh giá không bằng Nhất Thống Giang Hồ. Tuy nhiên bốn kẻ này rất thích chăn gái, tự nhận bản thân là trap boy.
“Ở đây!”
Khi luyện phổi, tiếng khò khứ như kẻ bị ho hen, Bùi Kiên ho khù khụ từ đầu đến cuối, cuối cùng còn ho ra cả máu.
“Thứ c·h·ó lợn!”
Trên bàn ăn, Nguyễn Lập suy tư một chút rồi hỏi:
Trái tim vừa được cường hóa, đây là ảo giác tạo ra khi huyết dịch di chuyển nhanh hơn. Dù tăng lên sức khỏe, nếu không được bồi bổ thường xuyên sẽ tạo đến hậu quả không tốt.
Không phải là kẻ xấu, vậy vai trò trong đêm mười hai tháng hai là gì?
Một lúc sau Bùi Kiên tỉnh lại, cảm giác huyết dịch chảy mạnh mẽ trong cơ thể, sự khỏe mạnh chưa từng có xuất hiện.
“Nhất thống giang hồ? Khẩu khí lớn lắm!”
Ngồi bệt phờ người sau một đêm vất vả tinh thần và thể xác. Bùi Kiên khuôn mặt lấm lem bẩn thỉu, quần áo nhàu bết nhìn người đàn bà bóng dáng cô đơn bước đi, những cảm xúc vui vẻ khi luyện xong ngũ tạng cũng tan biến.
Chỉ cần như vậy đủ rồi. Bọn này kệ nó cho bên cảnh sát đi thôi, xã hội luôn luôn có mặt trái, dù đập c·hết một đống sẽ sinh ra một đống, không diệt hết được.
Hồ Nhật Phi cũng khó hiểu, võ công gì lời hại như vậy?
Bỏ tập hồ sơ xuống, Nguyễn Lập yên tâm vì kết luận có ghi: “Không liên quan đến tổ chức Rings!” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Mở hồ sơ.
---
Nguyễn Lập: (-____-) (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Đàn em của Thành có tên Văn Thiên, Văn Thu, Văn Vạn, Văn Tái. Bốn kẻ này từ tỉnh khác đến, là những tên ă·n t·rộm vặt, phá phách hung hăng. Đặc biệt một điểm là nghiện, nghiện thật thuốc thật.
Tên bang hội này lấy theo tên của cha già Khánh bảnh, một tên nhiều năm làm xã hội tên Hồ Thanh Long.
Khi luyện gan, cảm giác buồn nôn trào lên mà nôn không được, hắn cứ thế nắm lấy cổ mình nôn khan cạc cạc. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Bùi Kiên nằm lăn lộn trên đất ngủ bà ấy cũng chẳng màng quan tâm đến.
Hồ Nhật Phi rất ghét làm công tác này, việc hắn ưa thích là cầm gươm c·hém n·gười chứ không phải l·àm t·ình báo.
“Vậy hắn luyện võ gì? Cái tư thế chổng mông lên trời đó tác dụng là gì? Cậu ở đây xem thấy hắn dùng ra chiêu thức gì khác chưa?”
Tại sao cứ mong chờ người ta là đàn bà?
Nguyễn Lập quay trở lại với bữa ăn, mới đầu còn tốt sau đó không còn vui vẻ. Bởi vì có tên nào đó vì động cơ rõ ràng cứ g·ạ g·ẫm dò hỏi giới tính của bản thân. Nguyễn Lập bĩu môi ăn trong khó chịu.
---
Đến khi hai người giá·m s·át của vụ tình báo tỉnh lại cũng đã vào chiều. Từ sáng đã có người thay họ canh gác Bùi Kiên nên giờ có thể đi ăn tùy ý một lúc.
Nói một câu đánh giá Thanh Tâm mà rất được người nào đó trên nóc nhà đồng tình, Bùi Kiên tức mình nhổ một bãi nước bọt đi vào chùa đóng cửa.
Quay trở lại nóc tiền điện Nhật Phi gật đầu tiếp tục câu chuyện.
Bùi Kiên là kẻ suy nghĩ đơn giản, tham lam tiền tài vật chất, háo sắc. Tuy vậy vẫn có một sự trân trọng nhất định trong khía cạnh tình cảm.
Cái thứ võ công này cũng ghê gớm, ghê gớm đến nhìn chả hiểu kiểu gì, khi thì ôm cổ n·ôn m·ửa, khi thì ho khù khụ như con mèo hen, khi thì quằn quại lăn lộn trên đất.
Từ một nơi gần đó giá·m s·át Bùi Kiên vào chùa đi tắm, sau đó trở về nằm trên giường vừa tu luyện vừa ngủ. Nguyễn Lập và Nhật Phi khuôn mặt mỏi mệt nhìn nhau ra hiệu trở về.
“Mấy thằng cặn bã!”
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.