Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 126: Chi tiết các cảnh giới võ đạo (1).

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 126: Chi tiết các cảnh giới võ đạo (1).


Ba người vẫn phong cách đó, nhanh chóng và gọn lẹ, không có lằng nhằng.

-Có thể lắm!

Sau một giây, Lê Quang Hiển đứng lên:

-Vậy là tất cả đều xêm xêm tuổi mình! (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Cuối cùng là quyết định của bản thân nàng, Nguyễn Tự vì chăm chút cho Bùi kiên, tự đưa thân ra đề xuất giảng bài để trực tiếp giá·m s·át việc trưởng thành của hắn.

Thấy tất cả trở lại tư thế nghiêm chỉnh, kể cả cái tên lắm tật nhiều trò giám giả cả nhân viên của viện nghiên cứu cũng nghiêm chỉnh rồi, lúc này Nguyễn Tự nói tiếp: (đọc tại Nhiều Truyện.com)

“Tôi là Sùng A Đô, trung tá, 30 tuổi, tiểu trưởng tiểu đội đặc nhiệm sửu, xin chào các đồng chí!”

Trên bục giảng, Nguyễn Tự cầm cái búa gỗ gõ bàn tập trung sự chú ý.

Vậy mới biết dòng họ Âu có sức ảnh hưởng rất lớn trong các dòng họ siêu phàm của Đại Nam.

Tỉ lệ hiện tại trên tổng số dân Đại Nam vào khoảng một trên năm mươi ngàn người, đa số là quân nhân, ngoài ra ở xã hội ẩn nấp cũng nhiều, không mở võ quán, thuộc về môn phái, thì chính là t·ội p·hạm.

-Bắn một phát s·ú·n·g tất cả cùng hùng hục?

Trần Trung Nghĩa vừa ngồi xuống, người bên cạnh lập tức đứng lên.

Bỏ qua vụn vặt, Nguyễn Tự bắt đầu chủ đề đầu tiên:

“Bành, bành” hai tiếng.

Tiếng nói to rõ rất khí thế, Bùi Kiên nghe thôi cũng thấy nóng người, mà nóng người vì cái gì bản thân hắn cũng không biết.

Không làm sao được, thế là Bùi Kiên tập trung nghe giảng g·iết thời gian.

Trên bục giảng, Nguyễn Tự nhìn cảnh này liền cho cái đánh giá tốt.

Từ đầu đến cuối lộ rõ trật tự, dứt khoát, nghiêm chỉnh.

“Trong sáu tháng tiếp theo tất cả các đồng chí sẽ thành một tiểu đội mười hai người, hoạt động dưới sự lãnh đạo trực tiếp của đồng chí Nguyễn Lân Việt, cục trưởng cục chiến đấu!”

Thứ tự là: Hùng thị Giang, 24 tuổi, Hùng Văn thị.

Cảnh giới tông sư:

Võ Đạo Đại Sư, thân thể cơ năng người thường rèn luyện tới cực hạn sinh ra nội khí, bắt đầu từ đây đạt tới phi phàm so với người thường.

“Giới thiệu đã xong, mọi người đều biết tên tuổi và nhận mặt rồi, chúng ta đến phần đầu tiên, các cảnh giới võ đạo và khả năng của nó.”

PS: Chương tri ân cốc bia của bạn Nguyễn Tuấn Vũ.

“Rõ!” x3.

Bùi Kiên tổng kết cảm thấy không sai lắm về tuổi, chỉ là mấy dòng họ tính theo tên nam, chứ nữ vẫn sẽ đặt tên đệm phong cách nữ.

“Tôi là Hà Thị Hằng, thiếu tá, 30 tuổi, tiểu trưởng tiểu đội đặc nhiệm tỵ, xin chào các đồng chí!”

Nguyễn Phúc Ngọc Khuê, 24 tuổi, Nguyễn Phúc thị. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Ngồi một lúc nhàm chán, cựa quậy thì không ổn tí nào, vì Nguyễn Tự giảng hai câu lại liếc mắt Bùi Kiên đến ba lần.

Phòng ngự: 10-30.

Tiếng nói ngay tiếp theo này làm mọi người tan dần đi chú ý với Bùi Kiên.

Thấy Nguyễn Tự đã nói hết, mấy người thanh niên của dòng họ biết đây là nói sơ qua, cũng là làm mẫu cho bọn họ.

Thấy ba người kia hô to ngay khi Nguyễn Tự dừng lời, lúc này nhóm thanh niên mới giật mình, cũng hô to lên:

Dù sao cái con AI nào đó trong đầu sẽ nghe, có gì hỏi nó sau cũng được.

Các tông sư ở Đại Nam có khoảng một hai ngàn người, đa phần là q·uân đ·ội, kể cả các môn phái khi xuất hiện tông sư cũng b·ị b·ắt buộc treo cái danh cộng tác viên, có nhiệm vụ là phải làm.

Trầm Trọng Ngân, 25 tuổi, Trầm Trọng thị.

Mấy người thanh niên liếc mắt chú ý sang, Linh thì thầm với Giang hỏi cái gì đó, Phạm Côn Sơn cũng liếc nhìn Bùi Kiên hỏi ý.

Đầu tiên phải kể đến mẹ nàng, bà của Huyền Trân, Huyền Mân.

Phần còn lại tất nhiên là t·ội p·hạm, không có con đường khác nữa.

Sau đó lần lượt mọi người lên tiếng giới thiệu tên tuổi, và xuất thân.

Tốc độ: 8-15.

Đừng nói, nghe nghe nhập thần lúc nào không hay, sau đó bản thân hắn tóm tắt lại ghi vào quyển sổ tay cho dễ nhớ.

Chỉ số sức mạnh của võ đạo đại sư:

“Bắt đầu tự giới thiệu bản thân, Tôi là Nguyễn Tự, Tổng cục trưởng tổng cục an ninh đặc biệt, giám đốc danh dự viện nghiên cứu đặc biệt, phó giám đốc phụ trách hội thanh niên Lạc Hồng, xin chào các đồng chí!”

Cả ba ngồi xong khoanh tay trên bàn để tay trước ngực, khuôn mặt nghiêm túc nhìn thẳng Nguyễn Tự, không có ngó ngàng mấy người Bùi Kiên một tí gì.

“Rõ!” x9.

Tất nhiên Bùi Kiên biết tai queo gì đâu, hắn lại đưa đầu sang một bên nhếch mép gãi gãi cổ.

Lúc đầu Bùi Kiên còn chăm chú nghe, sau đó lười, đếch thèm nghe nữa.

Cô gái Hằng vừa ngồi xuống, người tiếp theo đứng lên ngay lập tức.

Lực lượng: 10-30.

Lực lượng: 60-100.

Lý Na lúc này cầm một hộp bút bi, cùng một tập sổ tay nhỏ bìa cứng đi phân phát cho mọi người.

Ma Tiên Linh, 24 tuổi, Ma thần thị.

Nguyễn Tự cất tiếng:

Liếc nhìn mấy người thanh niên của các dòng họ, Nguyễn Tự nói tiếp:

Nói đến đây, bản năng muốn nói đến xuất thân, nghĩ tới vấn đề trước đó được dặn dò, Bùi Kiên liếc lên nhìn Nguyễn Tự.

“Tôi là Lê Quang Hiển, dòng họ Lê Quang, hai mươi tư tuổi, chào các đồng chí!”

Tốc độ: 30-40.

Không cần micro, giọng Nguyễn Tự vang vọng không khuôn viên này như loa phóng thanh.

Nói là lớp trẻ cần biết đến kiến thức sớm, không chỉ bản thân dòng họ mình, mà kiến thức về dòng họ khác cũng cần biết sớm.

Thấy người ta không có ý kiến gì, Bùi Kiên tiếp tục giới thiệu.

Ghi chú: chỉ số sức mạnh này là trung bình của người thường, không bao gồm các thế lực có suối nguồn ở Đại Nam và thế giới.

Chương 126: Chi tiết các cảnh giới võ đạo (1).

Thấy cảnh này Nguyễn Tự than thở, bọn nhóc con này còn phải rèn luyện nhiều.

Tiếp đó là Hồ Nhật Tung, ông này ở giữa biển gọi điện về phàn nàn về việc bọn nhóc con nắm tình hình chính trị, kinh tế, xã hội quá kém, cần chấn chỉnh lại.

Trịnh Đức Đạt bĩu môi, tên này quá háo thắng, cái gì cũng phải tranh giành trước nhất mới chịu được.

Chỉ số thông thường của tông sư.

Phạm Côn Sơn, 25 tuổi, Phạm Côn thị.

Đành là thời chiến con cháu các dòng họ mười lăm tuổi phải xông pha rồi, nên thời bình thư thả một chút, nhưng mà hai mươi lăm tuổi mới ra đời thì quá muộn, cần hạ độ tuổi ra đời xuống, chưa kịp đạt tới tông sư cũng không sao, vào quân mà rèn luyện không muộn.

Sau đó cả ba lại đi đều bước tới một cái bàn ngồi xuống, hai người một bàn, người thứ ba bàn bên cạnh.

Bắt đầu từ tông sư, trừ cái phần ngoài pháp luật thì tất cả phải đăng ký với nhà nước, có phong hào riêng, có một nhóm người chịu trách nhiệm quản lý và giá·m s·át rất chặt chẽ.

“Tất cả tập trung chú ý, có một số người sẽ thắc mắc, tại sao trong chương trình tập huấn lại có buổi nói chuyện hôm nay, vậy thì tôi có thể nói cho các đồng chí, sau này mỗi tuần tôi vẫn sẽ góp mặt vào một khóa nói chuyện thế này!”

-Chẳng nhẽ mấy dòng họ này thống nhất trong năm có con?

Bùi Kiên mải mê YY trong tâm trí bỗng nhận ra tất cả im lặng, mất một giây suy nghĩ, nghĩ tới thế mà tới lượt mình rồi.

Sau đó giảng bài, giảng một cái hai tiếng.

Phan Đình Cương, 25 tuổi, Phan Đình thị.

Nghe câu nói này tất cả quay ra nhìn Bùi Kiên, kể cả ba người lính mới vào cũng thế.

Cảnh giới võ đạo có:

Trịnh Đức Đạt, 24 tuổi, Trịnh Đức thị.

“Dòng họ Âu, tôi xin chào các đồng chí!”

Sau quá trình rèn luyện, nội lực lúc này hóa khí tràn ra ngoài cơ thể, sử dụng tâm thần điều khiển nội lực này gia tăng khả năng phòng ngự của bản thân, đồng thời sức mạnh thể chất tăng lên cực lớn so với võ đạo đại sư.

Nếu cảm xúc nội tại không kiềm chế được, vứt đi làm nhiệm vụ có tính g·iết chóc xả tâm tình, có gì giá·m s·át bảo vệ là được.

Phòng ngự: 60-100.

Bỏ qua cái tên Phạm Côn Sơn đưa tay run run chỉ trỏ bản thân, Bùi Kiên ngồi xuống mặc kệ, làm theo dặn dò là được rồi, dù có chuyện gì cũng có ông trung tướng Nguyễn Tự gánh lấy.

“Tôi là Trần Trung Ngĩa, trung tá, 29 tuổi, tiểu trưởng tiểu đội đặc nhiệm Mão, xin chào các đồng chí!”

Ba người xếp hàng đi thứ tự chỉnh tề, khi tới bên bục giảng cả ba giơ tay lên đầu chào Nguyễn Tự:

Đứng dậy, Bùi Kiên cố gắng để giọng nói nghiêm túc:

Đại tông sư, nội lực lúc này hóa cương, cương ở đây là một cách gọi thể hiện nồng độ hóa khí đạt tới cực hạn, có thể thể hiện màu sắc đặc trưng của dân tộc.

“Chào thủ trưởng!” x3

Trước khi bắt đầu bài giảng, Nguyễn Tự bất giác nhớ đến lý do cho việc thêm các buổi ngoại khóa này.

Tiếp nữa là Quốc Trụ và chủ nhà họ Hùng Văn, hai người ý kiến rằng:

“Đây là quy định mới, ngày hôm qua các dòng họ mới thống nhất bổ sung, các đồng chí không cần suy đoán!” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Đồng thời nàng cũng hiểu, thật ra ba người này không phải cố ý giới thiệu sau cùng, bọn họ làm việc theo nề nếp q·uân đ·ội, khi bọn họ tới nơi nhìn thấy nhóm người Bùi Kiên tới trước, tôn trọng cách làm việc theo thứ tự, bọn họ chờ nhóm thanh niên giới thiệu xong mới tự thân đứng ra mà thôi. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Mẹ nàng ý kiến ý cò rất nhiều, khi mà cái lần phải phổ biến kiến thức cho Huyền Trân về vụ ông tổ dòng họ Đổng Văn.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 126: Chi tiết các cảnh giới võ đạo (1).