Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 125: Lãnh đạo mới đến nhận mặt.

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 125: Lãnh đạo mới đến nhận mặt.


Bùi Kiên tự lấy một ví dụ theo cách hiểu, thì một người bị đấm bay, quá trình bay chịu lực G, quá trình va đập cũng tính như vậy, mạnh hơn thì sẽ bị tổn thương.

Bởi vì mỗi người sẽ có cơ địa riêng biệt, nên sử dụng cách tính này là tương đối nhất.

-Phan Đình Cương, ngoáy mũi cũng có tác dụng tăng cường chịu đựng, tăng cường tốc độ.

Đúng lúc này cửa lại mở ra, ba người mặc quần áo quân nhân đi vào, tất cả đều đeo cầu vai hàm tá trên vai.

-Ma Tiên Linh, chạy chậm một chút, mà không sao, có đánh nhau chắc nàng này không cần phải chạy, da rất dày, đấm rất mạnh, thần kinh rất vững chắc.

Thật ra vế sau là dành cho Bùi Kiên, mấy thanh niên kia đều được dạy dỗ trước ở nhà rồi.

Sau khi tự thu dọn đi ra quầy đồ trả khay, Bùi Kiên đi tới sảnh lớn của tầng âm số một.

Còn lý do Bùi Kiên ngất, hắn được giải thích đó là ý chí võ đạo áp bức, chỉ có người tu võ đến cảnh giới hậu thiên mới có, sau này diệu dụng càng nhiều. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Một lát chính là công việc của chiều nay, phổ biến kiến thức võ đạo và nguồn gốc các dòng họ siêu phàm.

“Hả, sao lại có ngưới yếu đến…”

Hiện tại, trừ việc thân thế của Bùi Kiên còn là mê, mấy người kia trước đó vốn biết nhau rồi, giờ còn nắm được cả gốc rễ chỉ số sức mạnh nữa.

Loại đ·ạ·n xuyên giáp của s·ú·n·g trường, hoặc các loại đ·ạ·n đặc chế siêu nhọn vẫn xuyên thủng được thân thể tông sư.

Chương 125: Lãnh đạo mới đến nhận mặt.


Khi Bùi Kiên hỏi các cảnh giới võ đạo, lần trước hắn mới biết có ba cái thôi, Lý Na trả lời một lát sẽ biết.

Thấy mặt Bùi Kiên nghệt ra, Phạm Côn Sơn nở nụ cười làm thân.

Tất nhiên đang nói đ·ạ·n thông thường, mà lại còn tù đầu.

Ngẫm tới thanh niên này, Bùi Kiên cảm thấy khả năng rất lớn, khi nào đó cũng tập tành ngoáy mũi, à khoan, hỏi thủ trưởng cho chắc.

Nguyễn Phúc Ngọc Khuê trợn mắt:

Bùi Kiên đang suy tư, bỗng dưng Nguyễn Phúc Ngọc Khuê lên tiếng, không có Nguyễn Tự ở đây, lúc này lần đầu Bùi Kiên mới thấy nàng này mở miệng: (đọc tại Nhiều Truyện.com)

-Con c·h·ó, hằm hè gầm gừ cái gì, từ từ đợi đấy!

Bên trong phòng hội trường lớn, ở đây có thể chứa vài trăm người, xếp đặt các ghế khán giả lên cao dần rất giống giảng đường đại học. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

-Trịnh Đức Đạt, hàng trung bình yếu, khụ khụ, phải là trung bình khá, mình là trung bình yếu.

Trịnh Đức Đạt và Trầm Trọng Ngân nghe vậy liền hùng hổ nhìn sang Hiển.

“Nói cái gì, nói to lên, cho bà cái địa chỉ thi đấu!”

“Chỉ số phòng ngự trước lực G, Hùng Thị Giang: 88, Lê Quang Hiển: 85, Phan Đình Cương: 88, Ma Tiên Linh: 110, Phạm Côn Sơn: 88, Trịnh Đức Đạt: 82, Nguyễn Phúc Ngọc Khuê: 85, Trầm Trọng Ngân: 81, Bùi Kiên: 33!”

Bùi Kiên tuy không hiểu s·ú·n·g 2mm Kolibri là s·ú·n·g gì, cũng không biết mấy thuật ngữ còn lại, nhưng mà nghe s·ú·n·g bắn không xi nhê làm hắn hào hứng.

Tất cả trật tự im lặng.

Một hàng ngang lại tập hợp theo thứ tự cũ, Nguyễn Tự không thấy đâu chỉ thấy mình Lý Na đi tới, cầm một tờ giấy bắt đầu đọc chỉ số khả năng chịu đựng lực G của mọi người, cùng cách giải thích vận dụng chỉ số này vào thực tế.

Lực G tác động chung lên cơ thể, nên từ da, cơ quan, mạch máu, tất cả đều góp phần cho cơ thể chịu đựng lực G này.

Lý Na chen vào:

Riêng người tập võ dùng cách tính này để áp dụng vào bản thân.

Giật mình, Bùi Kiên ngửi mặt lên thì thấy Nguyễn Tự đang ờ đầu mình, bỏ quách lấy tại sao ông này tay lại mịn lại xịn đến thế, hắn bật người dậy đứng nghiêm. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Ví như Lê Quang Hiển, kẻ sau đó có ý định làm thủ lĩnh, hắn đang nheo mắt nhìn Cương, Đạt, Ngân, Sơn, Kiên.

Không có sự quan tâm hồi đáp.

-Hắn tổng kết mấy người thanh niên trong đội.

Hắn vừa đặt mông xuống, quay sang thì bằng một cách tâm linh nào đó, Phạm Côn Sơn đã ngồi đó rồi. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Bùi Kiên cũng không giám đắc tội người ta, ở đây khả năng cao toàn con ông cháu cha, không thích thì không thích, Bùi Kiên không dám quá để lộ.

Lý Na ngày càng làm Bùi Kiên tò mò ngứa ngáy.

-Chắc chắn nàng này có quá khứ bi đát với đàn ông rồi!

Bùi Kiên(.___.)

Giọng đanh đá the thé làm tất cả giật mình.

-Trầm Trọng Ngân, con c·h·ó.

-Pass!

Ông này tính nóng như kem, kỷ cương kỷ luật rất nghiêm khắc, Lý Na thủ thỉ rằng ông ấy có biệt danh là Việt Sắt.

Không phải sao, giờ trong giới chị em, Lê Quang Hiển có tiếng là vũ phu không có ai nhìn ngó đến.

Vừa nãy là cục trưởng cục chiến đấu, cục này nghe tên thì biết rồi, chuyên thi hành nhiệm vụ cho tổng cục.

Bùi Kiên tổng kết lại thì là:

Hiển lẩm bẩm:

“Thằng kia, cất cái mắt đê, bà mày ngứa mắt mày từ lâu rồi, đánh nhau không?”

-Chuẩn tanker chính hiệu!

Sau đó Bùi Kiên ngựa quen đường cũ lân la sang câu chuyện khác, chưa tới câu thứ hai Lý Na liền đi lên phía sau Nguyễn Tự.

Vừa nãy ổng đến là nhận cái mặt, sau này mấy người ở đây đều là quân của ông ấy cả.

Mười lăm phút sau, khi Bùi Kiên tỉnh lại vẫn cảm giác có người sờ đầu đó, bản năng đưa tay vuốt lấy, cũng vẫn cảm giác trơn mịn mát lạnh kia.

Một người bình thường sẽ chịu đựng tốt ở 1G, khi cao hơn 1G thân thể sẽ chịu tác động có hại lên cơ quan n·ộ·i· ·t·ạ·n·g và não bộ.

Một số người có khả năng chịu cao hơn, ví dụ tay đua xe chuyên nghiệp, phi hành gia vân vân.

Trước khi b·ất t·ỉnh, Bùi Kiên còn nghe loáng thoáng:

Bùi Kiên vui mừng, cái chỉ số thật mới thật, mấy cái lực lượng với tốc độ quá ảo, không sát với thực tế tí nào.

Sau đó thì Bùi Kiên không biết gì.

Nguyễn Tự cũng không nói gì mà bước đi, tất đi bước đi theo, thấy thế Bùi Kiên lẽo nhẽo ở cuối cùng.

Tên này đang ngẫm nghĩ rảnh dỗi thì tỉ võ một cái, để bọn này biết ai là bố ở cái xới này.

Bùi Kiên nghi ngờ tầng số năm toàn bộ không gian đều dùng để đặt hội trường này.

Tổng kết xong xuôi, Bùi Kiên liếc nhìn lại, quả nhiên bọn họ cũng đang liếc nhìn nhau.

Hai bạn thân Linh Giang ngồi một bàn, mấy người khác ngồi riêng lẻ, thấy vậy đi cuối Bùi Kiên cũng tìm cái bàn ngoài cùng của hàng đầu ngồi xuống.

Cục trưởng tên là Nguyễn Lân Việt, một người đi lên từ lính quèn, hiện tại đã sáu mươi tuổi rồi.

-Nhắc mới nhớ, không biết tên Dự giờ này đã khỏi hẳn tay chân chưa, mà giờ chịu nổi một đấm không?

Đứa nhà họ Âu hắn nhớ, Nguyễn Phúc Ngọc Khuê hắn cũng nhớ, thậm chí Cao Phi Nhung, Hùng Thị Giang, Đinh Bảo Ngọc cũng nhớ được, nhưng mà đó là hồi bé, lớn lên mới thấy dại dột.

Lý Na phổ biến cách tính áp dụng lực G vào thân thể, cách nói rất lằng nhằng, Bùi Kiên tổng kết ngắn gọn.

“Hồi bé cũng chỉ là tạo sự chú ý, thấy mấy bạn nữ xinh xắn muốn trêu, lớn rồi mới biết thích là gì thì đã muộn.”

Lần này Lý Na bước tới cuối, phổ biến cho hắn về chuyện vừa phát sinh, cùng chuyện sắp xảy ra.

-Nguyễn Phúc Ngọc Khuê, ngang tầm với Lê Quang Hiển.

Mỗi người ngồi một chỗ, lần này không cần đứng nữa, bàn ghế rất nhiều ai thích ngồi đâu thì ngồi, hàng trên đầu là được.

“Thôi, thủ trưởng đang nói chuyện với cục trưởng cục chiến đấu ở khúc cua bên kia!”

-Ồ, lần này còn mịn hơn!

-Hùng thị Giang, nàng này chỉ số công thủ, tốc độ đều rất toàn diện.

Tóm lại, đây chính là lãnh đạo trực tiếp trong tương lai.

Lê Quang Hiển nghe vậy nhíu mày nhớ lại sự kiện hồi bé, lục lọi ký ức trong đống ký ức, những lần bản thân rủ rê anh em đi hội đồng mấy bạn nữ mạnh mẽ.

Không chỉ hắn, mấy người kia cũng rất đúng giờ, thế mới biết bọn họ ở nhà được dạy dỗ không sai.

Thế thôi, sau đó hai người ngồi trong yên lặng.

-Lê Quang Hiển, cũng toàn diện mà kém hơn.

Một lúc, hai người Nguyễn Tự và cục trưởng cục chiến đấu đi đến.

Vừa tới nơi, không nói không rằng ông cục trưởng tỏa ra ý chí võ đạo, lần này yếu hơn một chút so với Nguyễn Tự.

Lý Na còn lấy ví dụ rất cụ thể, nếu viên đ·ạ·n tù đầu bắn tới từ một khẩu s·ú·n·g lục 2mm Kolibri, bắn vào người mấy tông sư ở đây, với lực bắn 800 J ở khoảng cách 10m, vậy thì phải gọi là muỗi đốt inox, vết xước không có.

Trừ Trầm Trọng Ngân, tên này bị cô lập, Bùi Kiên không sợ lắm.

Bị Lê Quang Hiển liếc nhìn, Bùi Kiên ngước đầu sang hướng còn lại, đưa tay lên cổ gãi gãi, ý rằng tôi không biết gì cả.

Pass!

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 125: Lãnh đạo mới đến nhận mặt.