Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 101: Thời thế này làm xã hội đen quá khó!

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 101: Thời thế này làm xã hội đen quá khó!


Đang suy tư thì Bùi Tuấn Minh thấy tiếng chuông cửa.

Làm ăn thế này thì c·hết! Làm gì có đại ca nào vừa mới lên chức, bản thân đi giao dịch năm vụ thì lộ ba vụ được?

Chỉ tay tới một thằng trong hội phân công nhiệm vụ, Trịnh Đức Hào nói tiếp:

Còn tên Trịnh Đức Hào này, kể từ khi làm lang đầu vùng này, cả mười hai tên thành viên Rings ở đây đều cảm thấy tên này mệnh số không tốt, ảnh hưởng đến toàn bộ mọi người. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

---

“Vâng!” x12.

“Đạp lên tôi để thượng vị? Cái suy nghĩ khá lắm!”

Không có gì lạ!

Trong xe ford mười sáu chỗ đang chạy trên đường, mười mấy người mặc vest đen đang ngồi, tâm trạng của tất cả đều rất nặng nề, khuôn mặt ai cũng hằm hằm bực tức, xen vào đó có sự lo âu và hãi hùng kh·iếp vía.

Nào là giao dịch t·huốc l·ắc, cỏ, ke, đá mấy lần bị tóm gọn, cũng may long đầu phù hộ nên anh em lần nào cũng thoát được gần hết.

Trịnh Đức Hào nheo mắt nhìn lại kẻ phát biểu.

Một kẻ khác: “Tên nội gián này nếu mò ra được, vậy phải cắt lưỡi, xẻo tai, moi mắt, chặt tay chặt chân xong vứt vào hố phân cho hắn c·hết thật đau đớn!”

“Tạm dừng hoạt động giao dịch, có thể vấn đề không phải từ chúng ta! Chính bọn giao hàng mới là kẻ làm lộ thông tin không chừng! Nếu các ‘chuồng lợn’ thiếu hàng cho lợn chơi, vậy thì thiếu thôi! Dăm bữa nửa tháng không lắc, mấy con lợn chẳng nhẽ lăn ra c·hết được?”

Nghe Trịnh Đức Hào lên tiếng, tài xế dừng “Kít” xe lại. Vừa bước xuống đi vài bước Trịnh Đức Hào sầm mặt rút s·ú·n·g đe dọa:

Đã vậy mấy club ăn chơi cứ vài ngày lại có đợt kiểm tra, cái thế sự như này làm sao để bọn họ sống nổi?

Đoạn Trịnh Đức Hào sầm mặt nói: “Quay lại đây nhìn tao! Thằng kia cất điện thoại đi! Nghe đây! Từ lần sau khi giao dịch con nhộng, tất cả chúng mày, tao nói tất cả! Không thằng nào được mang điện thoại theo! Hiểu chưa?”

Trịnh Đức Hào: “Anh yên tâm! Em làm việc rất kín kẽ, lần trước phá an m·a t·úy còn vỏ bọc dùng được đến tận bây giờ cơ mà!”

Sau bức tường nhà hoang, một người mặc áo đen nói:

Ở tầng thứ bốn chỉ có căn phòng này, phía ngoài là hành lang dài năm mươi mét, người bấm chuông xin gặp phải đứng ở tầng ba chờ đợi.

“Tên Bùi Tuấn Minh này điều tra được lý lịch chưa anh?”

Trịnh Đức Hào trợn mắt lên quát: “Thì sao? À tao nghĩ ra rồi! Có khi mấy con c·h·ó ở mấy quận kia bán thông tin hại chúng ta không chừng, việc này tao sẽ báo cáo lại! Nếu vậy! Vậy thì chuẩn bị c·hiến t·ranhhhh!!!”

Ngồi trong căn phòng duy nhất, cao nhất của khu biệt thự Tuấn Minh, Bùi Tuấn Minh mỉm cười đánh giá câu nói của Trịnh Đức Hào.

Nghe vậy Trịnh Đức Hào gật gù.

Cậu Hào này làm việc quả thật quá vội, như vậy rất dễ gây nghi ngờ!

Một thằng lên tiếng: “Hào ca! Club chỗ em mất khách lắm, chúng nó sang quận khác chơi hết! Như vậy không được đâu!” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Nhìn thằng gầy trong hội đi xa tận xa ngõ khác, Trịnh Đức Hào có chút khó chịu vào ngõ nhỏ tối tăm trước mặt, ai nhìn vào cũng thấy được tên này rất ghét gầy.

Đêm muộn, trên một con đường trong nội thành Kinh Đô.

“Cút sang bên khác! Bố g·iết mày đấy!”

Trịnh Đức Hào: “Khốn kh·iếp! Rốt cuộc thông tin lộ ra từ đâu? Thằng kia, chính là mày đó, trước giờ xuất phát mày đang làm gì?”

“Cố gắng! Nhưng cũng phải giữ gìn đừng để lộ! Tính mạng quan trọng hơn!”

“Sắp tới tạm thời dừng giao dịch để Bùi Tuấn Minh điều tra! Chúng ta nên ngoáy cái nồi cháo này loạn lên! Đổ lỗi cho bên tuồn hàng để lộ thông tin giao dịch, hoặc, úp bô lên đầu thế lực quận khác làm loạn hơn nữa!”

“Vâng!”

“Biết rồi!”

Cái hồi Trử Thanh Sơn chưa tạo phản chưa c·hết, mặc dù anh em bị cắt xén miếng cơm nhiều, nhưng nói chung của ăn của chơi vẫn đủ. Thằng nào nghiện vẫn có nhiều thuốc để hút, thằng nào thích chơi gái vẫn đầy nhân viên để chơi, mấy thằng gay còn có chỗ dung thân.

Trịnh Đức Hào: “Lần này giao dịch bị cảnh sát biết, chuyện này nói lên có nội gián, trong số chúng mày có một kẻ bán đứng anh em, tao sẽ điều tra vụ này báo lên hổ đầu! Tự mà lo liệu!”

Kể từ khi Bùi Tuấn Minh lên làm hổ đầu thì thôi, kẻ này tàn bạo bất nhân không bằng thú vật. Lúc nóng giận thú tính nổi lên thằng đàn em nào cũng g·iết, nhưng mà người ta làm hổ đầu mới, cần lập uy nên không ai giám nói gì. Dù sao mấy kẻ c·hết đều có tư tưởng chống đối, không tuân quy định của tổ chức. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Đắc ý một vài giây về bản thân, Trịnh Đức Hào vẩy vẩy rồi kéo khóa quần nói:

Dù giải thích được với long đầu, nhưng Trịnh Đức Hào sẽ b·ị đ·ánh giá là kém năng lực! Việc này rất không tốt!

“Con mịa nó!” x12

“Dừng xe! Tao đi đái phát!”

“Được! Mà Đức Hào, cậu làm quá vội vàng có thể gây nghi ngờ, tốt nhất hòa nhập vào một chút! Tất cả đều là nhiệm vụ, chỉ cần không quá đà, cấp trên sẽ xóa việc này trong hồ sơ!”

Mặc dù nguồn hàng bị thu hẹp, trên địa bàn làm ăn bị công an siết chặt an ninh, nhưng đó là do tên Trử Thanh Sơn lập phản gây hỗn loạn nên công an mới ra quân, cái này có thể hiểu được.

Bước sâu vào trong cùng, Trịnh Đức Quần vừa kéo khóa quần vừa quay sang bên cạnh nói nhỏ:

“Chuyện này và chuyện lần trước khá giống nhau, cũng may chúng ta đều chạy được! Mấy thằng b·ị b·ắt lại lập tức nhét tiền vào mồm người nhà chúng nó! Hiểu chưa?! Việc này do mày làm, mày ngày mai tới gặp thư ký để lấy tiền!”

Vậy mà bây giờ….

Để cái lỗ tai của mình không bị nhem nhuốc, Trịnh Đức Hào làm như không nghe thấy, hắn tỏ ra đăm chiêu như đang suy đoán ghê gớm lắm. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Trịnh Đức Hào mặt trở lên lạnh tanh đánh giá tên thứ ba phát biểu, thấy lũ còn lại còn muốn nhao nhao lên tiếng nói chuyện thể hiện độ trong sạch của mình, Trịnh Đức Hào đưa tay ra hiệu im lặng, hắn nói:

Phải làm sao bù đắp lỗ hổng này đây?

“Chưa!” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Lũ đàn ông trên xe bu vào vừa xem vừa chậc chậc bình phán.

Một kẻ khác nữa là gầy nói: “Không thể hủy hoại con nhà người ta như thế được! Hào ca! Nếu phát hiện ra được hãy giao cho em, em sẽ làm nó c·hết trong sung sướng! Ồ em sẽ h·ành h·ạ nó đến c·hết!”

Từ sự tôn trọng nghề nghiệp của bản thân, đến Trịnh Đức Hào là trinh sát công an mà Bùi Tuấn Minh cũng không bỏ qua. Chiếc nhẫn lang đầu của Hào nhận được có gắn thiết bị nghe lén, một loại công nghệ cao cấp do cục nghiên cứu đặc biệt chế tạo, nhìn từ bên ngoài vào viên ruby trong suốt, tuyệt nhiên không thể khám phá bí ẩn trong đó.

Nào là mấy địa điểm nhà thổ bị lộ, mấy con heo giống b·ị b·ắt đi cải tạo hết. Có mấy thằng đi g·ạ g·ẫm lừa gạt sinh viên vào con đường này, thằng nào cũng le ve vài ngày lại bị tóm sống.

Chương 101: Thời thế này làm xã hội đen quá khó!

Thế lực trong tổ chức ở mấy quận bên sống chung hòa hợp, thi thoảng bọn họ khi sang quận khác còn được tiếp đón nồng hậu, chén chú chén anh rất vui vẻ.

Người bị Trịnh Đức Hào chỉ tới rùng mình một cái trả lời: “Em chơi con con nhân viên quán em mà! Ở quán karaoke do em quản! Đây! em có quay phim lại, anh xem bằng chứng này, tiện thể anh em đánh giá con này xem ngon không?”

Đầu tiên kể đến đêm nay đi mười sáu về mười ba, sau đấy phải kể đến tháng ngày trước đó.

Xong việc cá nhân, Trịnh Đức Hào lên xe trở về cũng lũ đàn em. Đêm nay liệu rằng hắn không được ngủ, vì còn phải đích thân gặp hổ đầu Bùi Tuấn Minh báo cáo nữa.

Sau khi bấm nút thông báo cho phép kẻ kia đi lên, Bùi Tuấn Minh chờ đợi gần hai phút người đó mới đến.

Trịnh Đức Hào bản năng muốn xem xem trong video có gì, nhưng thôi được rồi, bản thân làm trinh sát không nên vấy bẩn bản thân.

Bọn họ đang nói câu chuyện của tối nay:

Một kẻ nói: “Rõ ràng địa điểm giao dịch chỉ chốt trước một tiếng mà vẫn lộ được, anh nói đúng! Chắc chắn có nội gián!”

Mười hai thằng trong xe đều ai oán trong lòng.

Ồ! Con c·h·ó! Sắp tới sẽ thanh lý mày!

Nghe vậy tất cả trầm mặc.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 101: Thời thế này làm xã hội đen quá khó!