Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 81 Dùng mông cũng có thể đoán ra hành động tiếp theo của hắn!

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 81 Dùng mông cũng có thể đoán ra hành động tiếp theo của hắn!


Lâm Mộng Như!

“Hỗn xược!” Hạ Võ quát lên một tiếng, toàn bộ đại điện chấn động cả lên, đế uy của bậc quân vương lập tức đè ép lên người của Hạ Vũ.

Cái này liền là khinh thường ai đây?

Lâm Tuyệt đang trong cơn mê hưởng thụ lấy khoái lạc điệu nghệ của Trần Tịnh Y muốn quên cả lối về thì lúc này, hệ thống âm thanh nhắc nhở đến từ quan hệ nhân mạch không ngừng vang lên.

Mặc dù tông chủ của một tông cũng hưỡng lây khí vận toàn bộ tông môn, nhưng hoàn toàn không thể sánh bằng khí vận kim long của một hoàng triều.

Khí vận kim long, không phải bất kỳ ai muốn là có thể có được.

“Sở Nguyệt Quốc? Đây không phải là đám người do tên cặn bả phản phái Sở gì đó dẫn đội sao?” Lâm Tuyệt lẩm bẩm nói.

Chương 81 Dùng mông cũng có thể đoán ra hành động tiếp theo của hắn!

Bởi vì không những sở hữu lấy quyền lực tuyệt đối mà chiến lực còn mạnh lên gấp mấy lần, thử hỏi ai lại không muốn ngồi lên ngai vàng.

Mặc dù trong lòng vô cùng phẫn hận, nhưng Hạ Vũ không hề muốn đội lên cái mũ p·h·ả·n· ·q·u·ố·c, chỉ có thể nuốt hận lui xuống.

Tranh đoạt thất bại, Hạ Vũ liền di dời đến phương bắc chấn giữ cửa thành, hoàn toàn không hề bước chân trở về thành đô.

Bên trong cung điện nguy nga rộng lớn tràng đầy uy nghiêm.

Hắn cảm thấy đạo cấm chế đằng kia là đang trêu ngươi hắn!

“Ta tuyệt đối...”

Tự dưng cái đúng hẹn lại lòi ra cái này Hạ Ngưng Tuyết, Lâm Mộng Như hiện tại đã thăng thiên, bây giớ biết tìm ai để đối chứng cha nàng là ai?

Hắn muốn trước tiên nhìn xem phản ứng của vị này hoàng đệ.

“Trẫm nói là lui xuống! Ngươi đây là muốn tạo phản sao?”

Hạ Võ lại một lần nữa thả ra đế uy, lần này có thể nói là sử xuất toàn lực, ép đến chổ đứng của Hạ Vũ nứt toạc, sắt mặt của Hạ Vũ đỏ rần lên, giống như gánh vác cả một tòa núi lớn, hơi thở có chút đình trệ.

[!!!Hạ Ngưng Tuyết đạo lữ của ký chủ tiến vào Huyền Vũ Sơn giao thủ với đám người Sở Nguyệt Quốc, dẫn đến linh lực chạm đáy, tình thế nguy cấp]

“Chuyện này tự trẫm quyết định! Hoàng đệ vẫn là nên trở về trấn thủ cửa bắc a.”

“Nàng chính là nhi nữ của trẫm! Hoàng đệ đây có phải hay không muốn can thiệp quá sâu?”

Địa Linh dùng mông cũng có thể nghĩ ra Lâm Tuyệt lúc này muốn làm cái gì!

Người khác đều có thể đi vào, nhưng chỉ có hắn bị cản lại bên ngoài.

“Hoàng thượng! Ta tuyệt đối không chấp nhận cộc hôn sự này!” Hạ Vũ bá khí đứng dưới đại điện nói.

Nhìn thấy có thông báo chú ý, Lâm Tuyệt vội vàng điểm nhấn vào quan hệ nhân mạch. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Mà Hạ Vũ lại có phần quan tâm thái quá liền khiến cho Hạ Võ sinh lòng cảnh giác. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Hạ Võ từ từ mở ra đôi mắt rồng nhìn chằm chằm vào Hạ Vũ như muốn xem thấu đối phương, nhàn nhạt mở miệng nói:

Dù sao Lâm Mộng Như cũng chính là người hắn yêu sâu đậm, nhưng hắn biết, hắn chỉ chiếm được thể xác của nàng, còn phương tâm của nàng hướng về ai hắn hoàn toàn không biết.

Tại vì hắn đẹp trai nên bị phân biệt đối xử sao?

Lâm Tuyệt để tay lên đầu của nàng xoa xoa, ôn nhu nói: “Rất thoải mái, chỉ là ta đang có vài vấn đề cần phải giải quyết.”

Còn có rất nhiều thông báo nhưng Lâm Tuyệt chỉ xem xét đến thông báo có dấu !!! cảnh báo nguy hiểm.

Muốn thành lập một tông môn thì rất dễ dàng, nhưng nếu muốn xây dựng lên một hoàng triều thì lại vô cùng khó khăn.

Trần Tịnh Y thấy Lâm Tuyệt đột ngột ngồi dậy liền tò mò mở miệng hỏi: “Muội xoa bóp có chổ nào không thoải mái sao?”

Không hề có sự câu nệ kính ý như quân thần đối với một bậc quân vương, mà là mang theo tức giận ngước nhìn lên đạo thân ảnh đang nhắm mắt dưỡng thần ngồi trên bảo tọa.

Đế uy, đây là đặc hiệu chỉ có duy nhất hoàng đế của một nước mới có, trên thân gánh vác lấy đại khí vận của toàn bộ quốc gia, chỉ cần có khí vận kim long gia trì, tu vi liền không bị hạn chế, một mực tăng trưởng.

Nhìn đến khí thế dọa người của Lâm Tuyệt, Địa Linh tâm thần liền có chút thấp thoảng bất an.

Mặt dù đây là con dao hai lưỡi nhưng để có thể lên ngôi hoàng đế, bất cứ một ai cũng không thể thoát khỏi động tâm mê hoặc, tu tiên giả cũng không phải là ngoại lệ.

Sau nhiều năm truy đuổi, đại đa số là lấy quyền lực hoành ép, cuối cùng thành công giành lấy vị này đại mỹ nhân về làm ái phi sủng hạnh.

Không những vậy, Lâm Tuyệt còn nắm chặt Thanh Sam Kiếm, một cổ kiếm ý trực thẳng vân tiêu, khiến cho người ta nhìn vào đều có cảm giác phương tâm tê rần đau nhói.

Đây không phải ai khác, chính là hoàng đế của Đại Hạ Hoàng Triều Hạ Võ.

Bởi vì quá đa nghi cho nên Hạ Vũ liền âm thầm trong bóng tối điều tra mới phát hiện ra Hạ Ngưng Tuyết chính là nhi nữ của Lâm Mộng Như.

“Haha...hahaha...” Lâm Tuyệt không tự nhủ cười lên vài tiếng, sau đó là một cổ khí thế khủng bố từ trong người của hắn bạo phát đi ra.

Hạ Hoàng bí cảnh.

Người này dáng vẻ khôi ngô, khuôn mặt tuấn tú uy nghiêm, khoác lên long bào thêu lên hình dạng của chín con rồng vô cùng bá khí.

Cũng chính là mẫu thân của Hạ Ngưng Tuyết.

Nếu như là lý đó thì còn có thể lý giải, nhưng nếu là lý do khác, hắn không chém nát tòa này bí cảnh hắn liền không gọi là Lâm Tuyệt.

Quốc gia càng mạnh, tu sĩ càng nhiều, làm hoàng đế liền sẽ được hưỡng lợi càng lớn, bên trong chính hoàng triều vận dụng lấy khí vận, chiến lực đề thăng không chỉ một bậc.

Cũng chính vì lý do đó liền khiến cho hai người trở thành tình địch trong mắt của nhau.

Hắn có thể tha thứ cho việc vô lễ của đối phương, nhưng dám cắm sừng hắn thì chắc chắn không thể bỏ qua.

Với suy nghĩ như vậy, cùng với sự đa nghi ấp ủ bấy nhiêu năm qua khiến cho Hạ Vũ cảm thấy Hạ Ngưng Tuyết giống như không phải nhi nữ của hắn mà chính là của vị này đệ đệ. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Hạ Vũ nắm chặt nấm đấm, nghiến chặt hàm răng, gằng từng chữ nói:

Trần Tịnh Y nghe vậy cũng liền không hỏi gì thêm, lẳng lặng ngồi xuống bên cạnh nhìn lấy Lâm Tuyệt chọt chọt vẽ vẽ không khí.

...

Hơn nữa trong quảng thời gian bí cảnh mở ra còn không ngừng điều tra thân phận của một nữ nhân.

Chức vị hoàng đế hắn liền chẳng màn, mặc dù thiên phú của hắn hơn xa vị này hoàng huynh.

[!!!Sở Phàm đạo hữu của ký chủ tiến vào Huyền Vũ sơn bị Huyền Vũ nhất cước đánh trọng thương]

... (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Hạ Ngưng Tuyết có huyết mạch huyền vũ, đi qua cấm chế liền không khó hiểu, thế nhưng bọn hắn dùng cách nào liền không một chút động tĩnh nào cũng có thể chui lọt?

Hạ Võ đối với vị này hoàng đệ không ham muốn vinh hoa phú quý cũng để vào trong mắt, nhưng làm một vị hoàng đế, hắn không thể không có lòng phòng bị.

Con của ta ngươi liền quan tâm điều tra làm cái gì?

Hắn cũng không có trở về trấn giữ phương bắc, mà tiếp tục chờ đợi ở đô thành, mong muốn bảo vệ lấy nhi nữ duy nhất của Lâm Mộng Như, người mà hắn vẫn luôn yêu thương sâu đậm.

Đầu tiền là nhìn đến Sở Phàm cũng chui được vào Huyền Vũ sơn liền khiến cho Lâm Tuyệt có chút mờ mịt, sau đó nhìn đến hắn bị Huyền Vũ nhất cước đạp trọng thương liền không khỏi bật cười.

Thu hồi đế uy, Hạ Võ nhàn nhạt nói.

Nhưng cũng ngược lại, nếu quốc gia suy thoái, khí vận sụt giảm, làm hoàng đế cũng phải chịu lấy ảnh hưởng phản phệ vô cùng lớn lao.

Nhưng không hiểu sao, Hạ Hoàng bí cảnh trăm năm mở ra một lần lại để vị này Trấn Bắc Vương không màn thế sự trở về đô thành khiến cho Hạ Vũ dấy lên nghi ngờ.

Hành động này có chút buồn cười nhưng nàng hoàn toàn không có tò mò hỏi lấy. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Lâm Tuyệt cũng không có trốn tránh ánh nhìn của nàng, dù sao màn sáng trước mắt cũng chỉ có mỗi một mình hắn thấy, với lại hành động này cũng chẳng có gì lạ, nhiều người vẫn hay vẽ vời lung tung trong không khí khi muốn suy luận một vấn đề nào đó khó hình dung.

Dù sao hắn từng sủng hạnh Lâm Mộng Như hơn trăm năm qua đều không thể thụ thai.

Hơn nữa hắn và vị này hoàng đệ ở giữa lại sinh ra một đoạn mâu thuẫn, đó chính là cùng nhau tranh đoạt một vị nữ nhân.

Mới nằm ngủ vài khắc đồng hồ liền để lọt vài con cá?

Sau đó nhìn đến Hạ Ngưng Tuyết giao thủ với đám người Sở Nguyệt Quốc dẫn đến linh lực cạn kiệt liền khiến hắn cười không nổi, sắc mặt dần dần chuyển lạnh xuống.

“Ngươi đã không chăm sóc tốt cho Mộng Như, còn muốn tiếp tục hại thêm nhi nữ của nàng hay sao?”

Chính vì lý do đó mà phạm vi vài chục vạn dặm xung quanh chỉ có duy nhất 2 hoàng triều tồn tại đó là Sở Nguyệt Quốc và Đại Hạ Hoàng Triều, còn tông môn tông phái thì liền có đến cả ngàn cả vạn.

Uy áp vô cùng khủng bố đè ép lên người của Hạ Vũ khiến hắn lúc này sắc mặt có chút tái nhợt nhưng cũng không hề bị chấn nhiếp hay sợ hãi, ánh mắt vô cùng kiên định cùng phẫn hận nhìn lấy vị này hoàng huynh.

“Nếu để trẫm phát hiện các ngươi thật sự có gian díu, trẫm nhất quyết đem các người tế luyện hồn phách vạn vạn năm.” Hạ Võ nhìn về phương xa bầu trời, ánh mắt vô cùng băng lạnh, gằng lấy từng chữ nói.

Lâm Tuyệt từ trong cơn mê chợt mở mắt ngồi dậy.

Âm thanh nhìn như vô cùng hời hợt nhưng lại chứa đựng vô tận uy nghiêm, khiến người ta không rét mà run.

Hạ Vũ làm người chất phác, không bao giờ tính toán hơn thua.

Nàng trời sinh quốc sắc thiên hương, dáng người thanh thoát mảnh mai, uyển chuyển lay động nhân tâm, khuôn mặt xinh đẹp tuyệt trần đã khiến cho hoàng đế của Đại Hạ hoàng triều mê mẩn quên lối về.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 81 Dùng mông cũng có thể đoán ra hành động tiếp theo của hắn!