Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 14 Đẹp trai, soái khí có gì phải che che giấu giấu.

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 14 Đẹp trai, soái khí có gì phải che che giấu giấu.


“Hôm nay ta rảnh rỗi liền đến đây truyền giáo cho hai ngươi.”

“Ngươi con mẹ nó có thôi đi không hả! Tu tiên giả làm gì có người sợ c·h·ế·t như ngươi a, ta thân là tông chủ cũng phải làm lấy nhiệm vụ, ngươi đừng có mà ở đó trốn tránh.” Âu Dương Hạo vô cùng tức giận nhìn hắn quát.

Nếu như sợ đẹp trai bị làm phiền, vậy tại sao không tự mình hủy dung a.

“Chào sư muội! vẫn khỏe chứ?” Lâm Tuyệt phất tay cười nói.

Hắn thật sự rất không thể hiểu nổi, sư thúc Vương Tiêu Dao làm người rất thích ra ngoài sóng, chẳng bao giờ thấy cẩu ở tông môn, đồ đệ của hắn lại thích cẩu ở một chổ, chẳng dám đi ra ngoài sóng.

Nam đệ tử thì dùng ánh mắt hâm mộ ghen tị.

Lúc này phía bên ngoài đã là một trận náo động.

“Tên đáng c·h·ế·t này vậy mà thật trốn ở bên trong một tháng không ra, nếu như không phải đến thời điểm tham gia nhiệm vụ, có hay không thật bế quan cái 5 năm mười năm a.”

Rất nhiều ánh mắt đều đặt lên người hắn.

“Theo điều tra nơi đó chỉ có luyện khí kỳ ma tu, ngươi một tên trúc cơ kỳ sợ gì hả, với thân thủ của ngươi, nếu không gặp phải kim đan kỳ thì ai có thể làm gì được ngươi.”

1000 năm?

“Vậy lác nữa gặp lại!”

Cũng chính vì lẽ đó mà trong vòng một tháng khổ tu, cùng với ăn đan dược, Lâm Tuyệt không những thành công tu luyện kim linh căn từ trúc cơ hậu kỳ đến trúc cơ viên mãn, thủy linh căn cũng đã một hơi đột phá đến trúc cơ hậu kỳ, viên mãn cũng sắp mò tới.

“Không c·h·ế·t được!” Hạ Ngưng Tuyết lạnh lùng dỗi về một câu.

Âu Dương Hạo lúc này nhìn sang Hạ Ngưng Tuyết bắt đầu tĩnh tọa truyền giáo.

Lâm Tuyệt liền cự tuyệt nói: “Ngài rảnh rỗi thì tự đến tìm Hạ Ngưng Tuyết a, ta một mình tu luyện đã quen, không muốn bị làm phiền a.”

Lâm Tuyệt cũng không hề tránh né hay khó chịu.

Âu Dương Hạo chỉ giảng đạo cho nàng đến trúc cơ cảnh giới, còn muốn lên cao cần phải là đệ tử hoạch tâm mới được, dù sao môn công pháp này cũng là toàn bộ căn cơ của Lam Hoàng Thiên tông, không thể tùy tiện truyền lung tung.

Lâm Tuyệt lúc này như một vị trích tiên hạ phàm giữa nhân gian, từ khí chất cho đến diện mạo đều lấn át toàn tông đệ tử.

Lâm Tuyệt trong thời gian này hoàn toàn dùng để bế quan tu luyện.

“Ngươi con mẹ nó xem cường giả nguyên anh kỳ là rau cải trắng sao? Cấp độ này không phải phong chủ thì cũng là tông chủ của một tông, hoặc cũng là lão tổ của một gia tộc, lấy cấp độ của bọn hắn tìm đến ngươi làm cái gì hả?”

Nói xong, Lâm Tuyệt liền trở về động phủ, sửa sang lại cửa động rồi đóng chặt lại.

Ngươi con mẹ nó mở mồm ra là hóa thần kỳ.

Âu Dương Hạo nghe được lời nói của Lâm Tuyệt, bộ mặt liền co dúm lại.

Hạ Ngưng Tuyết từ trong tu luyện tỉnh dậy, ánh mắt lấp lóe liếc nhìn phương hướng động phủ của Lâm Tuyệt.

Nay tông chủ tự mình đến truyền giáo, đương nhiên phải chuyên tâm lắng nghe rồi.

Lâm Tuyệt cũng đã cường hóa hạ phẩm pháp kiếm trở thành Tuyệt phẩm pháp kiếm (Thương Lan đại lục phân chia pháp khí thành hạ, trung, thượng, tuyệt phẩm,...)

Trung Phẩm pháp kiếm đã đủ để hắn sử dụng. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

“Vậy đợi ta đột phá đến kim đan trước có được hay không? Cũng không lâu lắm đâu, cho ta 10 năm!” Lâm Tuyệt hạ giọng đưa ra mười cái ngón tay.

“Tu tiên chẳng phải là trường sinh sao? Nếu c·h·ế·t rồi thì làm sao có thể tiếp tục tu a.”

“Ta ra giá 30 trung phẩm linh thạch.”

Âu Dương Hạo cũng là tận tâm giảng đạo, cũng lấy ra Lam Hoàng Thiên kinh công pháp bản hoàn chỉnh truyền thụ cho nàng. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Nữ đệ tử thì quăng mị nhãn mê ly.

“Ngươi...Hừ.” Hạ Ngưng Tuyết tức giận hừ lạnh một tiếng. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Lần này ra ngoài Lâm Tuyệt cũng dự định mua lấy một món pháp khí dạng phòng ngự, cơ linh đan hắn cũng đã dùng gần một nữa, cũng nên mua lấy phòng hờ tu luyện.

Đôi thầy trò này cũng quá kỳ hoa đi.

Lâm Tuyệt trước tiên tiến vào Đan Dược các.

Thật con mẹ nó đợi ngươi đột phá đến hóa thần kỳ.

“Không c·h·ế·t được là tốt rồi.”

Bộ công pháp này có thể tu luyện đến hóa thần kỳ.

Ngay cả ta tu luyện hơn 1000 năm cũng chỉ là nguyên anh kỳ.

Lam Hoàng Thiên kinh hoàn toàn ở đẳng cấp khác xa so với Lam Hoàng luyện khí quyết.

Trong lòng nàng vô cùng khó chịu.

“Ta ra giá 20 trung phẩm linh thạch để mua tình báo về vị sư huynh này.”

Một đám nữ tử đệ tử mê trai bắt đầu tìm đủ mọi cách moi lấy thông tin về Lâm Tuyệt, nhưng hắn thật sự quá kín tiếng, rất ít ai biết đến tên của hắn, mặt dù có gặp qua nhưng tên tuổi lại không ai biết.

Liệu có hay không có thể đột phá đến?

...

Lâm Tuyệt cũng không có ngu ngốc lấy ra tuyệt phẩm pháp kiếm đi lòe thiên hạ, chỉ khi nào đánh nhau mới mang ra dùng thôi, hắn cũng không muốn bị người khác suốt ngày dòm ngó.

Với lại nhìn đến khí tức của hắn cũng vô cùng ổn định, Âu Dương Hạo cũng không lo lắng Lâm Tuyệt tu luyện sai đường lối.

“Suy nghĩ cái đầu ngươi a.” Âu Dương Hạo tức giận gõ đầu hắn một cái.

Hạ Ngưng Tuyết nhìn thấy hắn từ động phủ đi ra cũng là âm thầm lẩm bẩm.

Âu Dương Hạo ngăn hắn lại mở miệng nói:

“Nàng và ngươi đều phải tham gia! những đệ tử khác cũng là như vậy! Ta mệt mõi, chuyện này liền cứ vậy đi, một tháng sau ngươi lièn đến nhiệm vụ đường nhận nhiệm vụ, đến lúc đó sẽ có chấp sự ngoại môn hướng dẫn.” Âu Dương Hạo thật sự hết nói nổi rồi, nếu không phải Lâm Tuyệt là đệ tử duy nhất của Vương sư thúc, hắn thật muốn một bàn tay đánh c·h·ế·t Lâm Tuyệt. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Lâm Tuyệt gật đầu dạ vâng, sau đó trở về động phủ của mình.

1 tháng nhanh chóng trôi qua.

“Chuyện này không được phép từ chối! Hiểu chưa?”

...

...

“Sư muội biết ngự kiếm sao?”

Bởi vì đệ tử ngoại môn không thể đi vào nội môn nhưng cũng cần mua sắm vật liệu.

Hắn đẹp trai, hắn soái khí việc gì phải che che giấu giấu a, bọn họ nhìn hắn cũng đâu mất đi miếng thịt nào, tự tin này cũng đến từ bản năng thực lực.

Thật ra hắn muốn xin thêm 20 năm, nhưng khổ nổi hắn chỉ có thể xòe ra 10 ngón tay, nếu như xin 100 năm chắc chắn bị đánh u đầu a.

“Ồ! Nếu vậy ngài có thể để cho Hạ Ngưng Tuyết đi a, nàng bây giờ cũng là người của Vô Danh phong cứ tùy tiện sai sử a.” Lâm Tuyệt đau đớn ôm lấy đầu nói.

Nếu như pháp khí dạng phòng ngự, Lâm Tuyệt tuyết đối cường hóa thành tuyệt phẩm rồi ung dung mang vào, dù sao mang trên người không ai phát hiện, lại đảm bảo an toàn, tội gì không mang lấy trên người 24/24 a.

Luôn luôn khiến nàng khó chịu.

“Hơn nữa với thân thủ của ngươi, đi ra ngoài sóng có gì phải sợ?”

Chương 14 Đẹp trai, soái khí có gì phải che che giấu giấu.

Không những thay lòng đổi dạ còn biến đẹp trai hơn, điều đó càng khiến nàng tức giận a.

Lâm Tuyệt hoàn toàn không để ý đến ánh nhìn của những người này, nếu như bị lão quái vật nhìn chằm chắm hắn mới sợ thôi.

Hạ Ngưng Tuyết cũng là chăm chú lắng nghe, dù sao 5 năm ở ngoại môn, nàng công pháp cao thâm tu luyện cũng không có, bái nhập Vô Danh phong cũng không được truyền thụ tuyệt học.

Vận khí cũng không tồi, lắc xúc xắc số lần cường hóa đã xuất hiện nhiều lần vào ô số 3.

“Thật sự quá đẹp trai, quá tuấn dật đi.”

“Ta mặc kệ ngươi ra ngoài c·h·ế·t hay sống, nhưng nhiệm vụ này bắt buộc ngươi phải đi.”

Nam nhân này lúc trước luôn vì nàng mang đến tiếng cười, đôi khi ngốc nghếch một cách đáng yêu, rất biết chiều chuộng nàng.

“Có ai biết tên vị sư huynh kia là ai sao?”

“Vị chân truyền sư huynh kia là ai vây?” (Lam Hoàng Thiên tông nhìn đạo bào hoặc là lệnh bài để phân chia thân phận, màu trắng là ngoại môn, màu lam là nội môn, tử sắc là chân truyền.)

Vậy mà trong vòng 5 năm liền thay đổi lệch trời như vậy.

“Không được! Ta vẫn không yên tâm, nếu như tông chủ cấp cho ta một món pháp bảo hộ thể ta sẽ suy nghĩ thêm.”

Nếu nàng đã tự biết ngự kiếm, Lâm Tuyệt cũng không cần phải mang theo nàng đi, hắn lấy ra trung phẩm pháp kiếm, niệm lấy pháp quyết, dẫm lên trường kiếm bay thẳng đến khu vực công hội các. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Công hội các, đây là nơi mua bán đan dược, pháp khí, phù chú, đủ các loại, các dạng của tông môn, nó không thuộc ngoại môn cũng như nội môn mà nằm ở một vị trí riêng biệt.

Âu Dương Hạo nhìn thấy vậy cũng là vô cùng bắt đắc dĩ, cũng không cảm thấy tức giận, dù sao Lâm Tuyệt có công pháp riêng của hắn, có thể trong vòng 5 năm liền đột phá đến trúc cơ trung kỳ, thiên tài như vậy tự có cái ngạo của hắn.

Mà công hội các là nơi cực kỳ trọng yếu, nên cũng không thể đặt ở ngoại môn, chính vì lẽ đó nó mới nằm ở vị trí bên trong giao giới giữa ngoại môn và nội môn.

Lâm Tuyệt mở ra động phủ bước đi ra ngoài.

500 năm?

“Nếu như ta phát hiện ngươi lại đến muộn, hay vắng mặt, đừng trách ta KHÔNG NỄ TÌNH.” Âu Dương Hạo nhấn mạnh từng câu từng chữ.

“Sao lại không sợ! Ta chẳng phải khi nãy bị tông chủ đánh cái trở tay không kịp không phải sao? Nếu lở đâu ra ngoài gặp phải cường giả như vậy, ta chẳng phải c·h·ế·t chắc sao?”

“Biết!”

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 14 Đẹp trai, soái khí có gì phải che che giấu giấu.