Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 81

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 81


nóituổi mụ…

Hình ảnh xuân sắc tràn ngập trong đầu Chu Tự Hằng,mộtmặt cậu thầm phỉ nhổ bản thânkhôngđứng đắn, mặt khác lại cảm thấy rất nhớ Minh Nguyệt.

Mà bản thân cậu thậm chí còn tự tay đo đạc cái đỉnh núi tuyết kia rồi, thế màkhôngthể xác định được con số, chỉ nhớ nhất là cái q**n l*t ren của Minh Nguyệt rất mỏng và đángyêuthôi.

Minh Nguyệt dùng cả hai tay nắm chặt cái đó của cậu.

Dưới ánh nắng chói chang vào ban ngày, Chu Tự Hằng lại nhớ đến buổi tối hôm ở Trương Gia Giới.

Còn khẽ nghiêng đầu nữa.

Tiết Nguyên Câu thu hồi lại suy nghĩ lúc trước của mình về Chu Tự Hằng,mộtlần nữa đánh giá lại, cậu tathậtsựrất nghiêm túc vớicôbạngáinày, hơn nữa còn chỉyêuduy nhấtmộtngười congáiấy thôi.

Chung Thần cũng lắc đầu, thànhthậttrả lời câu hỏi của Chu Tự Hằng: “Chắc chắn làkhôngrồi.”

“Cậu ta giỏithật.” Sau khi Chung Thần phát biểu xong, Chu Tự Hằng đưa ra lời khen ngợi từ tận đáy lòng, cũng vỗ tay rất nhiệt liệt.

Chung Thần chỉ gật đầu rấtnhẹ.

côgáikia sợ hãi chạyđi, Tiết Nguyên Câu thầm than Chu Tự Hằng đúng làkhôngbiết thương hoa tiếc ngọc gì cả, cũng tiếc vì tại sao diễm phúc đó lạikhôngrơi xuống người mình cơ chứ.

Mang theomộtthứ cảm xúckhôngnóinên lời, Chu Tự Hằng đến dự lễ khai giảng của trường.

Chung Thầnnóichuyện rất hòa nhã,khôngkhoe khoang, đây là điều màmộtngười bình thường rất khó có được.

Chỉ có Chung Thần tin câunóiđó làthật, cậu cảm nhận đượcsựthànhthậttrong đôi mắt và nét mặt của Chu Tự Hằng, cậu cực kì muốn biết xemcôgáiđược khen là “Tuyệt thế vô song” kia rốt cuộc là có dáng vẻ như thế nào, nhưng tính cách vì được gia đình giáo d·ụ·c nghiêm khắc, nên cậukhôngbiểu lộsựhiếu kỳ ra bên ngoài.

Mà kiểu mỹ nhânthìphần lớn đều thuộc dạng được chiều chuộng quá mà đâm ra kiêu ngạo, Chương Chi Vi mới đầu cũng nghĩ Minh Nguyệt là người như thế. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Có lẽ vì pháthiệnra ý đồ của Chương Chi Vi, Minh Nguyệt lập tức rụt cổ lại, lui về saumộtbước.

Trước khi Chung Thần bước lên, MC còn đặc biệt giới thiệu đôi nét về cậu ta: “Đây là tân sinh viênnhỏtuổi nhất năm nay, cậu ấyđãtừ chối học bổng du học, trở thành thủ khoa của trường đại học Thanh Hoa, hôm nay cũng đúng là ngày sinh nhật tròn 15 tuổi của cậu ấy…”

Sầm Gia Niên vừa chân thành lắng nghe, vừa cảm thán: “Ôi trời ơi, trước khi vào Thanh Hoa tôiđãnghenóilà nơi đây có rất nhiều nhân tàiẩndật, nhổmộtbãi nước bọt cũng có thể dính trúngmộthọc thần,thậtkhôngthể ngờ được, mới ngày nhập học đầu tiên, chẳng những tôi gặp được hot boy, còn đụng luôn cảmộtthiên tài!!! Kia có phải Chung Thần người dễ đỏ mặtkhôngđấy? Sao lúc này nhìn lại khác thế hả!!!”

Sau khi phản ứng kịp, mặt Chung Thần lại đỏ rực cả lên.

Chu Tự Hằngthìkhôngphải người dễ đỏ mặt, nhưng cậu có khả năng che giấu cảm xúc tốt hơn, nên chỉ đỏ hai bên tai thôi.

Lời cậunóinghe rất kiên định,sựngang ngượchiệnrõtrong ánh mắt.

Số lượng tân sinh viên rất đông, buổi lễ được tổ chức ở sân vận động của trường, các sinh viên được xếp chỗ theo lớp, ai là bạn cùng phòng trong kí túc xá với nhau cũng tự giác ngồi chung luôn, khoa công nghệ thông tin có số con trai áp đảo, congáichỉ loáng thoáng có vài mống.Tiết Nguyên Câunhỏgiọng oán trách, thầm nghĩ kế hoạch của mình khó mà thựchiệnđược rồi, Sầm Gia Niên ngườiđãđộc thân 18 năm và muốn cómộtmối tình thời đại học, lúc này cũng đồng tình với Tiết Nguyên Câu.

“Chắckhôngphải thế đâu.” Minh Nguyệt lắc đầunói, “Có thể bạn ấy sinh rađãtrắng thế rồi, hoặc là hôm nay đánh phấn dày quá.”

Chu Tự Hằng v**t v* cái điện thoại trong túi áo, nét mặt thoải mái, lưng dựa vào thành ghế.

Cũng may là cây cối nhiều, đứng dưới bóng râm cũng làm giảmđisựnóng bức.

Nghĩ xong, Tiết Nguyên Câuâmthầm đẩy cao mục tiêu khi vào đại học của mình lênmộtchút, nhất địnhkhôngđược bỏ sót bất kìmộtcôgáinào hết!

Chương Chi Vi nhìn Minh Nguyệt, thấycôcũngđangngơ ngác nhìn mình.

Sầm Gia Niên cũng ranh mãnh cười.

“Thế mà hôm quaanhhỏi cậuthìcậu lại bảo 16 tuổi.” Sầm Gia Niên cảm thấy bị lừa gạt, buồn bựcnói.

Trường đại học sói nhiều thịt ít, hơn nữa vì vừa mới thoát ra khỏi cái lồng trung học phổ thông nên các sinh viên ai nấy đều rất nhiệt huyết, hành động củacôbạngáikia bị mọi người nhìn thấy, bầukhôngkhí bỗng chốc trở nên náo nhiệt sôi nổi hẳn.

nóixong lại tiếp tục mong chờmộtcái gật đầu từ Minh Nguyệt.

Chung Thầnthìlại càng thêm tò mò vềcôbạngái“tuyệt thế vô song” của Chu Tự Hằng, trong bầukhôngkhí vui vẻ, cậu ta cuối cùng cũngkhôngnhịn được mà hỏi thăm: “Khi nào có thể gặp chị dâu ạ?”

Vì tập múa cổ điển nên khí chất củacôcực kì xuất chúng, cộng thêm ngoại hình quá đẹp, cho nên mặc dù bài diễn thuyếtkhôngcó quá nhiều đặc sắc, nhưng lúc bước xuống sân khấu,côvẫn nhận được rất nhiều tràng pháo tay ủng hộ.

“Đợt này em ấy cũngđangtựu trường, bận rộn nhiều việc, sau này còn nhiều thời gian mà. Với lại…” Chu Tự Hằng dừng lạimộtchút, cườinói: “Em ấykhôngphải là công cụ đểanhđem ra khoe khoang.”

Tiết Nguyên Câu nhìn bộ dạng có lực sát thương rất lớn của Chu Tự Hằng,mộtmặt nghĩ thầmkhôngbiết Chu Tự Hằng có emgáikhông, nếu cóthìchắc phải xinh lắm,mộtmặt lại nghĩ Chu Tự Hằng này có dáng vẻ củamộtcông tử phong lưu, miệng lại biếtnóingọt, có thể chắc chắn rằng số bạngáimà cậu tađãtừngyêucòn nhiều hơn cả mình cũng nên.

Trong lòng Chu Tự Hằng cómộtsuy đoán, nhưng chỉ thoáng qua rồi vụt tắt.

Sau lời giới thiệu, Chung Thần bước lên sân khấu, hôm nay cậu ta mặcmộtbộ vest rất lịchsự, dáng vẻkhônghề tỏ ra ngại ngùng hay gấp gáp.

Chu Tự Hằng thầm nghĩ, cuộc hành trình mới của cậuđãchính thức bắt đầu rồi. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Bầu trời ở Bắc Kinhkhôngthể trong vắt được như ở Nam Thành, trăng cũng mờ hơn,trêncao luôn bị bao phủ bởimộttầng sương khói nhàn nhạt,khôngkhí cũngkhôngtrong lành như ở Nam Thành, tuy đều là những thành phố cổ, nhưng hai thành phố lại khác biệt như trời và đất.

Chu Tự Hằng quyết địnhsẽhọc hỏi Tiết Nguyên Câu về vấn đề này.

Nhìn gương mặt non nớt trắng trẻo của Chung Thần, cậu thanh niên già Chu Tự Hằngmộtlần nữa cảm thấy bị tổn thương.

Chu Tự Hằng tính toán, năm nay tính tuổi mụthìcậu được 20 tuổi, qua cuối nămsẽlà 21 rồi.

Năng lực của Chung Thần phảinóilà nằm ngoài dự đoán của tất cả mọi người, cho nên Sầm Gia Niên quyết định thăm dò lai lịch của bạn cùng phòng, quay sang hỏi Chu Tự Hằng: “Hằng caanhnóimau, có phảianhcũng là thủ khoa của thành phốkhông,nóinhanhnóinhanh, để em sáng mắt rađinào!”

Sầm Gia Niên sau khi cảm thấy vậy, liền tự trách mình quá mức càn rỡ, nhố nhố nhăng nhăng trước mặt mọi người, cho nênkhôngcười nữa, Tiết Nguyên Câuthìvìkhôngcòn ai hùa theo nên cũng mất hứng luôn, Chung Thần vì thế mà tránh đượcmộtkiếp, cực kì biết ơn Chu Tự Hằng.

Nhưnghiệngiờ Chương Chi Vi bỗng có cảm giác Minh Nguyệt chỉ làmộtcôgáingây thơ hiền lành, vì được gia đình dạy dỗ tốt nênkhôngbao giờnóixấu sau lưng người khác. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Sầm Gia Niên vỗ tay cực kì vang dội,khôngngừng gật đầunói: “Tôi còn nghĩ với thành tích thi tốt nghiệp đứng thứ ba thành phố Thẩm Dương, tôi có thể kiêu ngạo suốt mấy chục năm sau rồi, thế mà bây giờ nhìn lại, chậc chậc…”

Chung Thần nghe xong vốn còn muốn phản bác, nhưng tự biết mình đuối lý nên đành đáp: “Dù saothìem cũngkhôngcònnhỏnữa, em lớn lắm rồi.”

Là trân bảo của cậu.

Sầm Gia Niên ngượng ngùngkhôngnóinên lời, dù sao mới hôm qua cậu ta cònnóilà “đitìmmộtcôbạngáixinh đẹp, cònkhôngbằng tự soi gương nhìn mình còn hơn”.

Bạn cùng phòng của Minh Nguyệt là Chương Chi Vi sau khi xong việc liền kéo taycônói: “Con bé Lăng Nhạn ở phòng kí túc bên cạnh tức đến nỗi mặt trắng bệch ra luôn rồi!”

Bên dưới truyền đến tiếng hô hào nhiệt liệt.

Chu Tự Hằng lúc nàyđãhiểu được hàm nghĩa của câunóiấy rồi,khôngbao giờ được xem thường bất cứ ai, cũngkhôngnên đánh giá bản thân quá cao, ba người cùngđi, tất cómộtngười làm thầy, phải biết rằng,trêntrời có trời,trênngười có người.

Nhìn ngườikhôngthể nhìn vẻ bề ngoài, cũng như nước biểnkhôngthể đem ra mà đong đếm.

côbé ấy, là viên minh châu của cậu.

“Tôikhôngcó di động.” Chu Tự Hằng mở to mắtnóiđiêu, “Nhà tôi nghèo.”

Cậu ta cuống cả lên, giọng cũng hơi lớn.

“Là bạn traihiệntại của mình.”côxấu hổ nở nụ cười, trong lòng cảm thấy rất vui và ngọt ngào. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Chương Chi Vi sửng sốtmộtlúc, cẩn thận xác nhận lại lờinóicủa Minh Nguyệt, sau khi thấycôbạn này có vẻ nhưđangnóithậtchứkhôngphải châm chọc, Chương Chi Vi càng ngạc nhiên hơn.

Chu Tự Hằng nghĩ nát óc, vận dụng hết khả năng Ngữ Văn dù là yếu kém của mình đểnóira câu “Tuyệt thế vô song” này, đây có thể coi là lần miêu tả đỉnh cao nhất của cậu từ trước đến giờ.

Còn về câunói“Tuyệt thế vô song” kia, Tiết Nguyên Câu hoàn toànkhôngthèm để tâm.

Minh Nguyệtđãnghe qua về Lăng Nhạn,côbạn này cũng học múa cổ điển, khí chất lạnh lùng thanh cao, Minh Nguyệt cũngđãtừng gặp, nhưng chỉ đơn giản là chạm mặt chứ chưa từng tiếp xúc, cho nên điều duy nhất có thể khiến cho Lăng Nhạn tức giận chính là việc Minh Nguyệt được chọn làm đại diện cho tân sinh viên lên phát biểu.

Minh Nguyệtnóirấtnhẹnhàng, ánh mắt chân thành, cặp môi đỏ mọng, hai má lúm đồng tiền hơi lộ ra.

Chung Thầnkhôngngồi chung với mọi người, vì năm nay cậu ta là gương mặt đại biểu cho các tân sinh viên, nênsẽphải lên sân khấu để phát biểu.

Chu Tự Hằng thấycônàng vừa nãy chẳng có chỗ nào đẹp cả, cậu trừng mắtnói: “Có đẹp như tôikhông?”

Chu Tự Hằng chú ý tới Tiết Nguyên Câuđangyên lặngkhôngnóigì, cậu ta cúi đầu ngồitrênghế, bộ dạng đứng ngồikhôngyên, mím môi muốnnóigì đó nhưngkhônghiểu vì sao lạikhôngthể thốt nên lời.

Chương 81

Bốn người bọn họ phảinóilà cực kì thu hút ánh nhìn của mọi người, mà tiêu điểm trong nhóm chính là Chu Tự Hằng.

Sầm Gia Niên cũng bị kinh sợ bởi khả năng của Tiết Nguyên Câu, lại cúi rạp sùng bái cậu tamộtlần, cảm giác bên cạnh mình toàn những nhân vậtkhôngtầm thường chút nào.

“Trời đất! Cậu còn nghiêng đầu nữa!” Chương Chi Vi trợn mắt, cảm thấy tim sắpkhôngchịu nổi rồi, “Sao cậu lại yếu ớt thế hả! Hiền lành thế hả!!”côthậtsựmuốn nhéo mạnh mặt Minh Nguyệt, nhưng lại sợ mình nặng tay quá làm bạn bị thương nên phải cố gắng kìm nén lại.

Cậu thầm nghĩ, để khi nào qua đợt tựu trường bận rộn này, cậu nhất định phảinóitrực tiếp cho Minh Nguyệt nghe mới được, đểcôvui vẻ khen cậu vài câu.

“Đúng làanhtôi, vừa có tài lại vừa có sắc, người gặp người thích, hoa gặp hoa nở, xe gặpthìnổ lốp.” Sầm Gia Niên cực kì ngưỡng mộ phong thái của Chu Tự Hằng, gần như muốn đưa Chu Tự Hằng lên tận mây xanh, “Thường Diệc Hàm có thểnóilà xinh đẹp nhất trong khóa này rồi, thế mà Hằng ca lại cự tuyệtkhôngthương tiếc như thế.”

Lần đầu tiên gặp Minh Nguyệt ở kí túc xá, Chương Chi Viđãbị thu hút ngay bởi vẻ ngoài xinh đẹp củacôbạn này,côcómộtgương mặt cực kì tỏa sáng, cặp lông màykhôngvẽ mà cong, môikhôngson mà đỏ, đôi mắt đẹp như ngọc bích, rất tương xứng với hình tượng củamộtmỹ nhân.

Chương Chi Vi làmộtcônàng Bắc Kinh điển hình, tính cách vui vẻ thẳng thắn, suy nghĩ và lờinóiluôn rất thànhthậtkhônggiấu diếm, cho nêncôcảm thấy Lăng Nhạn luôn luôn cố tỏ ra mình thanh cao, bây giờ lại được trông thấy bộ dạng tức giận của Lăng Nhạn, Chương Chi Vi vui lắm.

Chu Tự Hằngkhôngbiết gì cả, cũngkhôngthể ngờ được rằngcôbạn cùng phòng của Minh Nguyệtđãvô cùng xem trọng mình khi chỉ mới biết mỗi cái tên,hiệngiờ cậuđangkiểm tra sức khỏe trước khi bắt đầu buổi tập quânsự, vì nhân số quá đông, bác sĩ và các nhân viên lại quá ít, nên số người đứng đợiđãxếp thànhmộthàng rất dài.

Sầm Gia Niên cầm lá cây để quạt, mắt cứ nhìn Chung Thần mãi,mộtlúc lâu sau mới lên tiếng hỏi: “Hôm nay cậu mới tròn 15 tuổi à?”

Dáng vẻ cậu nhưđangcó điều suy nghĩ, ánh mắt thâm thúy, lông mi hơi rũ xuống, trông vô cùng đứng đắn.

Sầm Gia Niên cũng vậy, cậu ta vẫn luôn nhớ Chu Tự Hằngđãtừng bảo là cậu ấy học Vănkhôngđược tốt, cho nên cái câu “Tuyệt thế vô song” kia chắckhôngđáng tin cho lắm, có thể là vì “Tình nhân trong mắt hóa Tây Thi” nên mới vậy thôi.

Bóng đêm bao phủ, mặt hồ yên ắng.

Miệng còn ghé sát vào tai cậu mà thổi khí.

Chỉ cần nhìn thôi là biết được số đo ba vòng.

Ngày nhập học đầu tiênđãdùng cách thức rất đặc biệt này để dạy cho Chu Tự Hằngmộttiết về nhân sinh, cũng khiến cho cậu tỉnh táo lại với thành tích tốt của mình trong kì thi tốt nghiệp, chỉ mới đó thôi, Chu Tự Hằngđãcảm nhận được giá trị của việc học đại học rồi.

Nhưng Minh Nguyệt lại lắc đầu, phá tan tưởng tượng của Chương Chi Vi, giọngnóidịu dàng ngọt ngào đáp: “Cómộtngười rồi.”côcòn giơ ngón trỏ lên để minh họa, mắt mở tokhôngchớp.

“khôngphải.” Cậu trả lời rất ngắn gọn, cũngkhôngnóira thứ hạng của mình, chỉ đápmộtcâu cho qua.

Lờinóicực kì phũ phàng,khôngmang theo chút cảm xúc nào, rất lạnh lùng.

“Ôi trời! Cậu đángyêuyếu ớt thế này, nhỡ mà bị bọn con trai theo đuổi rồi bắt nạtthìphải làm sao?” Chương Chi Vi mới nghĩ đến thôiđãthấy sốt ruột rồi, cảm giác như gà mẹđangmuốn bảo vệ gà con vậy, vội vội vàng vàng hỏi thăm: “Có tên con trai nào theo đuổi cậu chưa?khôngkhông, phảinóilàđãcó tên con trai nào theo đuổi được cậu chưa mới đúng!”

Chung Thần cực kì nghiêm túcnói, mặc dù mặt vẫn còn hơi đỏ, Tiết Nguyên Câu người có kinh nghiệm tángáinhiều hiển nhiênsẽcó suy nghĩ sai lệch, mái tóc vàng khẽ bay trong gió, cậu ta ghé sát vào,nhỏgiọngnói: “Lớn lắm rồi cơ à? He he.”

Còn bạo dạn hỏi kích cỡ của cậu nữa.

trênbàn ăn toàn là chén bát hỗn độn, mấy chai rượu chaithìthẳng chaithìđổ, mùi rượu cũng từ đó mà lan tỏa nồng nặc, mãi màkhôngtiêu tan.Chu Tự Hằng mặc dùkhônguống rượu, nhưng tư thái của cậu lúc này có thể diễn tả bằng câu “Rượukhôngsay nhưng người tự say”.

Mà bên kia, ở học viện múa Bắc Kinh, Minh Nguyệt cũng rất may mắn khi được trở thành gương mặt đại biểu cho tân sinh viên của trường năm 2006, trong số các sinh viên thi năng khiếuthìMinh Nguyệt là người có điểm thi văn hóa đứng thứ nhất cả nước,thậtsựrất hiếm cómộtsinh viên khoa nghệ thuật nào mà lại học tốt các môn khoa học tự nhiên như vậy.

Chung Thầnthậtsựrất nhạy cảm với số tuổi của mình, mặt cậu đỏ bừng lên, vội vã giải thích: “Cái này…Đấy là tính cả tuổi mụ, con trai…con traikhôngphải đềunóituổi mụ đấy sao?”

Bắt đầu nổi lên những tiếng bàn tán của những nữ sinh bị Chu Tự Hằng thu hút, hơn nữa còn càng ngày càng lớn tiếng, cuối cùng cómộtcôgáibị các bạn xô đẩy ra ngoài hàng, chạy đến trước mặt Chu Tự Hằng xin số điện thoại của cậu.

Minh Nguyệt còn chưa kịp mở miệngthìChương Chi Viđãtựnóiluôn: “Chắc chắn là chưa đâu đúngkhông?”

Chu Tự Hằngkhôngquan tâm đến vóc dáng của Thường Diệc Hàm, cậu chỉ cảm thấy Tiết Nguyên Câuthậtsựquá giỏi về khoản này.

Tựa nhưmộtchính nhân quân tử.

Tâm tư của Tiết Nguyên Câuthìlạikhôngđặt vào Chu Tự Hằng, cậu ta cẩn thận quan sát Thường Diệc Hàm, sau khi suy nghĩmộtlátthìđưa ra lời đánh giá: “thậtra Thường Diệc Hàm nàykhôngtồi đâu, vừa tay phết, tôi nghenóiđãcó người viết thư tình chocôấy rồi đấy.”nóixong cậu ta còn đọc luôn số đo ba vòng của người ta ra.

Lúc này Chương Chi Vi mới lần đầu tiên nghe đến cái tên Chu Tự Hằng,côkhôngbiết cậu ta là ai, nhưng dựa vào vẻ xinh đẹp hơn người của Minh Nguyệt, Chương Chi Vi nhận định Chu Tự Hằng chắc chắn cũngkhôngphải người tầm thường, có thếthìmới ôm được mỹ nhân về tay mình chứ.

Tiết Nguyên Câu thở phàonhẹnhõm, ánh mắt phức tạp nhìn Chu Tự Hằng.

Hai mắt Sầm Gia Niên sáng rực, nhìn Chung Thần như nhìn sinh vật lạ, tò mò vô cùng.

Tiết Nguyên Câu cũng cùng chung cảm xúc, cho nên cậu ta liền lao tới, cùng Sầm Gia Niên lên án công khai Chung Thần, gào khóc kêu to: “Tuổi mụ cái gì! Hôm qua cậu mới 14 tuổi thôi nhé, tuổi mụ kiểu gì mà thêm được tận hai tuổi thế à!!”

Chu Tự Hằng nghe cậu ta cảm thán, mắt vẫn nhìn về ngườiđangnóitrênsân khấu kia, thị lực của cậu rất tốt, thậm chí cậu có thể thấyrõphần mi mắt tròn tròn cong cong như trẻ con của Chung Thần.

Ngày đầu tiên khi vào đại học kết thúc bằng mùi rượu nồng nặc và những cơn gió mát lạnh trong công viên Tử Kinh vào ban đêm, Chu Tự Hằng đứngtrênban công ngắm trăng, gửi tin nhắn chúc ngủ ngon cho Minh Nguyệt. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 81