Đều Tại Vầng Trăng Gây Họa
11 Giờ Phải Ngủ
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 79
Dáng vẻ của cậu nhìn rất ranh mãnh, hai mắt sáng rực, làm cho Minh Nguyệt tỉnh táo lại ngay lập tức.
Chu Tự Hằngđãtừng cómộtquá khứ nổi loạn, nhưng quãng thời gian ấyđãđắp nặn cậu trở thànhmộtngười tỏa sáng như ngọc của ngày hôm nay.
*(ACM là cuộc thi lập trình quốc tế lâu đời và danh giá nhất dành cho sinh viên các trường đại học và cao đẳngtrêntoàn cầu. Đây làmộtcơ hội cho sinh viên các trường đại học và cao đẳng thểhiệnvà rèn luyện các kỹ năng giải quyết vấn đề và lập trình. Sau khi trải qua các vòng chung kết khu vực, các đội tuyển xuất sắc nhất khắp các châu lụcsẽđược chọn ra để tham dự vòng chung kết toàn cầu ACM-ICPC World Final, nhằm mục đích tìm ra đội tuyển vô địch thế giới.)
Bảy ngày du lịch Trương Gia Giớiđãkết thúc trongmộtngày trời xanh nắng ấm, cả hội thu dọn lại hành lý,điđến ga tàu hỏa, bước lên tàu trở về nhà.Toa tàu lúc về khá đông đúc và ồn ào, nhưng dù vậythìMạnh Bồng Bồng vẫn có tâm trạng để ngồi đọc sách giáo khoa bậc đại học. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Chu Tự Hằng bước tới, từ đằng sau ôm eo Minh Nguyệt, taynhẹgiữ lấy chiếc cằm tuyệt đẹp, hơi dùng sức để Minh Nguyệt xoay mặt lại, sau đó nghiêng đầu hôn lên môicôbé.
Minh Nguyệt đỏ mặt, tuy rất xấu hổ nhưngcôbé vẫn chân thànhnói: “Vậyanhđứng đó nhìn lâumộtchút nha.”
trênbàn học của cậukhôngcó lấymộtquyển sách, chỉ toàn là đĩa game xếp cao như núi.Minh Nguyệt nhớ lại chuyện đó, liền xoay người nhìn Chu Tự Hằng.
Tin nhắn này đến từ Bạch Dương.
Chỉ ngắn gọn vài chữ - “Mình có thể gọi cậu là Bồng Bồngkhông?”
Mạnh Bồng Bồng có thể tưởng tượng ra dáng vẻ của Bạch Dương lúc nhắn cái tin này, do dựmộtlát,côbé nhắn lại: “Được.”
Nét mặt Chu Tự Hằng hơi ngạc nhiên, lúc nhìn xuống dưới chân Minh Nguyệtthìnhíu màynói: “Sao lạikhôngđidép?”
---
Còn đây là 3D vẽ bằng phần mềm:
Tàu hỏa đến Nam Thành vào lúc xế chiều, bốn người mỗi ngườiđimộtngả, Mạnh Bồng Bồng lúcđira khỏi gathìnhận đượcmộttin nhắn.
Về phần thỏa mãn đến mức nàothìcôbékhôngtiếp tục hỏi nữa.
Chương 80: Khi nào xongsẽđăng nha)
Bạch Dương ngồi bên cạnh, nhớ mãikhôngquên cái đồ thị hàm số hình trái tim r=a(1- sinθ), đây là thứ duy nhất mà cậu biết, cũng là phương thức duy nhất có thể áp dụng để kéo gần khoảng cách với Mạnh Bồng Bồng.
Minh Nguyệtkhôngkhỏi suy nghĩ, càng nghĩ càngkhôngthoát ra được, cho đến khiđira ngoài ăn sángcôbé cũngkhôngđể ý rằng môi mìnhđãsưng đỏ cả lên rồi.
“Khi nào xonganhsẽtặng cho em.” Cậunhỏgiọngnóivới Minh Nguyệt, vuốt mái tóc dài củacôbé.
Nhưng chuyện lạikhôngnhư Minh Nguyệt suy đoán, Chu Tự Hằng chẳng qua chỉđanggiặt quần áo, vòi nước vẫn mở, hình như cũng sắp xong rồi.
Chu Tự Hằng chưa cạo râu, dưới cằm mới mọc mấy sợi râu cứng, khẽ cọ vào mặt Minh Nguyệt.
Bạch Dươngthìlại để ý ngay, sau khi xem xétmộthồi, cậu cho rằng đêm qua nhất định lại xảy ra chuyện gì đặc sắc rồi, cho nên môi của Minh Nguyệt saumộtđêm mà vẫn còn sưng đỏ thế kia.
Cậu lạimộtlần nữa ho khan, cầm bánh bao thịt trong đĩa của mình để vào bát của Chu Tự Hằng,nói: “Đại ca, ăn nhiều vào, bổ sung thể lực, tốt cho sức khỏe.”
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Thần linh ơi, xin đừng nhắc đến mấy từ ngữ về Toán nữa, có biết là tau dốt Toánkhông)
Minh Nguyệt cứ ấp úng mãi mà chưanóixong, Chu Tự Hằng cầm khăn lau khô tay,đira phòng tắm bế bổngcôbé lên, đặtcôbé lên giường rồi quấn chăn kín lại.
Sáng sớm hôm sau, Trương Gia Giới lại cómộttrận mưa to,trênmặt sông nổi lênmộttầng hơi nước, tiếng mưa rơi tí tách truyền vào trong phòng.
Minh Nguyệt xấu hổ cười, đầu rụt vào trong chăn.
côbé cho rằng Chu Tự Hằngđangcố gắng vì chuyên ngành mà mìnhđãlựa chọn.
*(MATLAB là ngôn ngữ lập trình do MathWorks phát triển, cho phép người dùng xây dựng ma trận, vẽ đồ thị hàm số hay biểu đồ dữ liệu, thựchiệncác phép toán, tạo các giao diện người dùng, liên kết các chương trình máy tính được viếttrênnhiều ngôn ngữ khác nhau, phân tích dữ liệu, phát triển các thuật toán, tạo ra các mô hình và ứng dụng.
Lần này Chu Tự Hằngkhôngnở nụ cười thâm sâu như lần trước nữa, chỉ gật đầu với lời quan tâm của Bạch Dương, đáp lạimộtcâu: “Cảm ơn.”
Chương 79
Mang tâm trạng như thế, Bạch Dương quyết tâm phảihiệnthực hóa câu “Quan tâm người ấy nhiều hơnmộtchút” mà Chu Tự Hằngđãnói, mấy ngày tiếp theo, cả bọn lần lượtđiVũ Lăng Nguyên, động Hoàng Long, Viên Gia Giới, Bạch Dương cực kì chăm chỉ, cứ quanh quẩn bên cạnh Mạnh Bồng Bồngkhôngrời.
Minh Nguyệt nghekhônghiểu lắm, nhưngcôbé cũng biết là làm những chuyện đókhônghề đơn giản,côbé vui vẻ hỏi: “anhtự học lập trình sao? Vì chuyên ngànhanhchọn là công nghệ thông tin à?”
Chi tiết hơn nữathìChu Tự Hằngkhôngnóira, cậu chỉ mới nghĩ đến thôi làđãlại sắpkhôngkìm chế nổi rồi.
“anhđangnhìn gì thế?” Minh Nguyệt hỏi cậu.
Minh Nguyệt hơi xấu hổ, hỏi: “anhđãtừng mơ như thế chưa? Trong mơ em làm gì vớianh? Có phải làm cái chuyện giống như tối quakhông?”
Nhưng Chu Tự Hằng vì được Minh Nguyệt đáp lại nên càng được đà lấn tới, cậu ghé sát vào mặtcôbé,nói: “anhđãmong muốn ngày này từ rất lâu rồi, tưởng tượng đến lúc em giúpanh…”
Chu Tự Hằng đứng bên cửa sổ, yên lặng ngắm nhìncôbé.
Mạnh Bồng Bồng làmộtcôgáiđộc lập, Minh Nguyệt cứ nghĩ là cách làm của Bạch Dươngsẽkhiến chocôbạn này khó chịu, nhưngsựlo lắng củacôbé hiển nhiên là dư thừa, Mạnh Bồng Bồng có đôi khi còn mỉm cười chân thành với Bạch Dương nữa.
Buổi tối cậu có thể ôm Minh Nguyệt ngủ, sáng mở mắt ra làsẽđược nhìn thấy gương mặtcôbéđangsay giấc, cùngcôbé dùng chungmộtlọ sữa tắm, dùng chungmộttuýp kem đánh răng, làm cho hơi thở và mùi hương của cả hai hòa quyện và gắn kết với nhau, chỉ mớimộtngày ở cùng với nhau thôi, Chu Tự Hằngđãcó thể nhìn thấy viễn cảnh trong tương lai rồi.
Tính cách của Mạnh Bồng Bồng vốn rất lạnh lùng điềm đạm, từ trước đến nay chưa từng mở miệng giải thích quá nhiều, nhưng hôm nay dường nhưcôbéđãcảm nhận được tình cảm của mọi người, cho nên cũngđãbiết khen ngợi và trò chuyện nhiều hơn.
Chu Tự Hằng nắm tay Minh Nguyệt,khôngnóigì thêm.
Nghe Chu Tự Hằng đáp lại như thế, Bạch Dương lại càng chắc chắn là suy đoán của mình đúng, lập tức nghiêm túc giơ ngón cái với Chu Tự Hằng, cậu cũng phải cố gắng học theo đại ca mới được,khôngcần phải phát sinh chuyện gì to tát, chỉ cần chiếm được trái tim của người đẹp thôi là vui lắm rồi. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Cậu dùng câu này đểnóivề buổi tối hôm qua, Minh Nguyệt thầm nghĩ chắc là cậu phải vui lắm.
côbé hỏi thẳng khiến Chu Tự Hằng ngạc nhiên đến ngẩn người, hồi lâu sau cậu mới gật đầu,nói: “So với việc mà em có thể nghĩ đếnthìnhiều hơnmộtchút.”
[Giấc mơ trở thànhhiệnthực.]
mộtcâunóiđơn giản nhưng có thể khiến người ta cảm nhận đượcsựvui sướng củacôbé, rất hiển nhiên làcôbé cũng tràn ngập mong đợi về tương lai của hai người, hơn nữa còn hi vọng ngày đósẽmau tới.
Cậunóinghe rất tự nhiên, mặc dù giọngnóikhôngto lắm, nhưng thái độ kiên địnhthìlại được thểhiệnrấtrõra bên ngoài.
Chu Tự Hằng chỉ “Ừ”mộttiếng rồikhôngnóigì thêm, nhưng mới quay đầu lạithìthấy Minh Nguyệt vẫnđangmở to mắt nhìn mình, nên đànhnóitiếp: “Mình có thể vẽ tranh, làm toán, cũng có thể lấy kịch bảntrênmạng về rồi làm thànhmộtbộ phim hoạt hình.”
---
Tờ giấy và phong thư có chữ kí tay của hiệu trưởng, chính làsựkhởi đầu chomộtcuộc hành trình mới của cuộc đời.
Hai người đều dùng kem đánh răng mùi bạc hà, hơi thở thơm mát quyện vào nhau, vừa lạnh nhưng cũng rất nóng bỏng. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Xem ra, sau này hai ngườisẽlạimộtlần nữa giữ mối quan hệ là đànanhkhóatrênvà đàn em khóa dưới rồi.
Câu cú có vẻ rất rụt rè cẩn trọng, trong câu hỏiẩnchứa rất nhiềusựmong đợi và khát khao.
Đầu tháng tám, các trường đại học và cao đẳng bắt đầu gửi giấy trúng tuyển,trênkhắp các con phố và ngõ hẻm đều có thể nhìn thấy bóng dáng của những người chuyển phát nhanh.
Bạch Dươngkhôngbiếtsựtình thế nào, cậu chỉ suy đoán dựa vào mấy cái phim Nhật Bản mà cậu hay lén xem thôi.
Thứ chất lỏng nóng rực kia dường như lạimộtlần nữa chảy vào lòng bàn tay Minh Nguyệt,côbé rụt tay vào trong chăn,khôngmuốn Chu Tự Hằng nhìn, lúc này trời sáng nêncôbékhôngđược bạo dạn như buổi tối, nhưng vẫn cố đáp lại: “anhthỏa mãn…là tốt rồi.”
Cậu ngồi cạnh cửa sổ, ánh mặt trời chói lọi chiếu vào, tàu hỏa chạy rất nhanh, phong cảnh thay đổi liên tục trước mặt cậu, gương mặt đẹp trai như tan ra cùng với ánh nắng hè rực rỡ.
“Nhìn em.” Chu Tự Hằngnhẹnhàng đáp, cậu mỉm cười rồi bổ sung thêm: “Nhìn cuộc sống trong tương lai của chúng mình.”
Chu Tự Hằng cười gật đầu, dường như hơi xấu hổ, vành tai đỏ lênmộtchút.
Cái tên này hình nhưđãkhôngxuấthiệnđượcmộtnăm nay rồi, bỗng nhiên nhắc tới, Chu Tự Hằng lại có cảm giác như cáchmộtthế kỉ vậy, là thủ khoa của thành phố, Trần Tu Tề cũng giống cậu, lựa chọn học khoa công nghệ thông tin của trường đại học Thanh Hoa.
Mạnh Bồng Bồng có phần kinh ngạc, nhưngcôbé khôi phục lại rất nhanh, đặt bút xuống, hai ngón tay gõ lên bàn, dáng vẻ nhưđangsuy nghĩ và đàm phánmộtviệc gì đó,mộtlúc saucôbé mới nghiêm túcnóivới Chu Tự Hằng: “Cậu có năng lực như vậythìnên thử tham gia cuộc thi ACM, đội tuyển của trường Thanh Hoa hàng năm đều tuyển chọn các tân sinh viên, ở trong đội tuyển cậusẽcó nhiều cơ hội để rèn luyện, rất có ích cho tương lai sau này.”
Trận mưa to buổi sáng sớmđãdần ngớt, Minh Nguyệt cầm quần áo Chu Tự Hằngđãgiặt ra ban công phơi, hôm naycôbé mặcmộtcái áo len mỏng màu xám nhạt, mái tóc dài được buộc lỏng, nhìn vô cùng dịu dàng.
Kí ức tối hôm qua liềnhiệnlên trong đầu. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Chuyến du lịch bảy ngày cứ thế đặtmộtdấu chấm hết cho quãng thời gian làm học sinh trung học của bốn chàng traicôgáinày.
Chu Tự Hằng gật đầu, có vẻ rất nghiêm túc suy nghĩ về việc này,mộtlúc sau cậu lại đột nhiên hỏi: “Ainóicho cậu biết?”
“Ừ, còn có thể tô màu nữa cơ.” Chu Tự Hằng đáp, “Nhìn đẹp lắm.”
Hình ảnh về đồ thị trái tim 2D
Điều này khiến cho Bạch Dương sung sướng cười khúc khích mãi.
Trong phòng tắm có bật đèn, ánh sáng vàng dịunhẹlàm cái bóng của Chu Tự Hằng bên trong lớp kínhhiệnra, tiếng nước chảy nghe rấtrõ.Chuyện sáng hôm qua Minh Nguyệt nhớ rất kĩ, nên lúc này trong đầu lại nổi lên suy đoánkhôngđược hay cho lắm, vì muốn xác minh suy nghĩ của mình là đúng,côbékhônghề lên tiếng mà kéo cửa kính ra luôn.
Bạch Dương cầm tờ nháp lên, cái hiểu cáikhông, Chu Tự Hằng đón lấy rồinói: “Ví dụ như chúng ta có thể làm hình trái tim 3D, dùng phần mềm Matlab để vẽ là được.”
MATLAB được tích hợp nhiều lệnh và các hàm toán học, giúp người dùng thựchiệntính toán các con số, vẽ đồ thị và thựchiệncác phương pháp số.)
Chu Tự Hằngkhônggiỏi môn Văn lắm, lúc nào cũng phải mất thời gian để nghĩ từ,mộtlúc sau, cậu mớinóitiếp: “Giấc mơ cuối cùng cũng trở thànhhiệnthực rồi.”
Bạch Dương nghe thếthìliền nhảy vàonói: “khôngphải đâu! Đại ca em mấy năm trướcđãlập trình được phần mềm hack game ‘Truyền Kỳ’ rồi đấy chị dâu! Khi ấy phần mềm hack còn chưa lưu hành, nên hai người bọn em trong game phảinóilà vô địch thiên hạ,khôngcó đối thủ luôn!” Nhắc lại chuyện cũ, cậu vô cùng vui vẻ, hồi đó cậu tỉnh tỉnh mê mê,khôngbuồnkhônglo, ngày nào cũng chỉ thích chơi bời lêu lổng, nhưng đột nhiên nhớ ra là phải giữ hình tượng trước mặt Mạnh Bồng Bồng, nên Bạch Dương lập tứckhôngnóinữa.
“Hôm nayanhkhôngcần tắm nước lạnh nữa.” Chu Tự Hằng cũng cười, nhưng làmộtnụ cười vui sướng, cậu véonhẹmá Minh Nguyệt,nói: “Tối hôm qua…” Cậu cố tình dừng lạimộtgiây, ý tứ sâu xanói: “anhđãrất thỏa mãn rồi.”
Minh Nguyệt như lúc này trông rất đẹp, còn quyến rũ hơn mọi ngày,sựthùy mị duyên dángkhôngthểnóihết thành lời, tựa nhưmộtđóa hoa sentrênmặt hồ vậy.
Lần này Mạnh Bồng Bồng rất kiên nhẫn giải thích với Bạch Dương: “Đây chỉ là hình thức vẽ 2D thôi, thực ra đồ thị hàm số hình trái tim còn có rất nhiều cách để vẽ nữa cơ.”côbé vẽ ra nháp mấy hình đồ thị dạng 2D. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Chu Tự Hằng cố gắng ổn định lại tâm trạng rồi đứng dậy.
“3D làkhônggian ba chiều ấy ạ?” Minh Nguyệt chớp mắt, cực kì tò mò.
Mạnh Bồng Bồng mím môi, trả lời rất nhanh: “Trần Tu Tề.”
Xong xuôi, Chu Tự Hằng mới ngồi xuống giường, bổ sung nốt nửa câu sau cho Minh Nguyệt: “Em tưởng làanhlại tắm nước lạnh chứ gì.” Tâm tư củacôbé rất đơn thuần, cậu hoàn toàn có thể nhìn thấu được.
nóixong,côbé cảm thấy có thể người nghesẽcảm thấy bị xúc phạm, nên lại bổ sung thêm: “Trình độ máy tính của cậu chắc phải giỏi lắm.”
Đây có lẽ cũng làmộtdấu hiệu củasựtrưởng thành.
Minh Nguyệtđangngủthìnghe thấy tiếng mưa rơi, trong đầu tự nhiên nghĩ tới điều gì đó, liền vội vàng để chân trần chạy đến phòng tắm.
Cậu chỉnóirất hời hợt, nhưng Mạnh Bồng Bồng lại nghe ra đượcsựkhác biệt trong đó, cho nêncôbé hỏi: “Cậu biết vẽkhông?”
Mạnh Bồng Bồngthậtsựlà nghĩ được quá xa.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.