Đều Tại Vầng Trăng Gây Họa
11 Giờ Phải Ngủ
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 36
Nhưng mànóiquanóilạithìhắncũng là trưởng bối, tính tình lại nghiêm túc quy củ, cho nênkhôngcó làm gì Chu Tự Hằng cả, nhưng Chu Tự Hằngthìlại ngày càng thểhiệnsựcung kính với Minh Đại Xuyên, đến cả Chu Xung cũng phảinói: “Thằng nhóc này nó hiếu kính với cậu còn hơn cả bố nó nữa.”
Ga giường…
Mái tóc dài củacôbé xõa ra, phần đuôi hơi xoăn, nhìn rất hợp với gương mặt xinh đẹp.
“anhChu Chu.”côbé lại gọi lần nữa, lúc này Chu Tự Hằngđãcởi được hai cái cúc áo, thân thể của người thiếu nữa cũng dần được lộ ra.
Cậukhôngchờcôgiúp việc đến mà tự mình đổ bột giặt vào, bật nút khởi động, đứng bên cạnh máy giặt chờ, thỉnh thoảng lại mỉm cười.
“đãcái gì màđã!” Động đến Tiểu Nguyệt Lượng là Chu Tự Hằngsẽkhôngdễ dàng bỏ qua, cậu dậm chânnói: “Em ý là congáimà, cũng phải trưởng thành thôi.Còn nữa, bố đừng có cười Tiểu Nguyệt Lượng giống như vừa nãy bố cười con, em ýsẽxấu hổ.”
Bên ngoài trời vẫnđangmưa, trong giấc mơ của cậu cũng vậy, tình triều bắt đầu nổi lênmộtcách mãnh liệt tựa như giông bão.
Lớn lên bên nhau từ bé, cuối cùng cả hai đềuđãtrưởng thành rồi.
Đây là lần đầu tiên cậu mơ như vậy.
côbékhôngdám nghĩ nhiều, quảthậtrất xấu hổ.
Ánh trăng là em sao quá đẹp và dịu dàng,
Trong mơ Minh Nguyệt hơikhôngngoan,côbé mặc cái áomộtcách lỏng lẻo, cổ áo trễ xuống để lộmộtbên vai,côbé cómộtcặp xương quai xanh rất đẹp, vòng eo và cánh tay cũng mảnh khảnh cân đối.
Chu Xung toàn thân lạnh cóng trở về nhà, dường nhưhắnrất mệt mỏi, ngón tay kẹpmộtđiếu thuốc, làn khói lượn lờ che mất tầm mắthắn.
Chu Xung nhẩm lại hai chữ này, sau đó lại nhìn con traiđangnhăn nhó, lập tức hiểu ra ngay: “Ồ, ga giường à…”
Ý thức được điều này, Chu Tự Hằng rất vui vẻ mà hát đôi ba câu.
Chu Xung cầmmộttách cà phê, men theo tiếng con trai mà tìm tới: “Con trai, bố muốn…” Đoạn sau còn chưanóiđược vì quá kinh ngạc,hắnhỏi: “Conđanggiặt quần áo đấy à?”
Minh Nguyệt sợ bố giận nênkhôngdám mang cái áođitrả Chu Tự Hằng, đành gấp gọn lại rồi cất trong tủ quần áo.
Chu Tự Hằng có rất nhiều áo đen, xếp đầymộtcái tủ, mà cậu thường xuyên mặc nhưng cũngkhôngcảm thấy đẹp lắm, nhưng Minh Nguyệt mặc vàothìlại như thể muốn cướp mất hồn phách của cậuđivậy.
Chu Tự Hằng rất vô lại đứng hít hà cái áo, huýt sáo vớicôbé rồinói: “Thơm quá.”
“Này, hôm qua bố nhìn thấy áo sơ mi của con phơitrênban công nhà họ Minh đấy.” Chu Xung nháy mắt với con trai, “Có phải Tiểu Nguyệt Lượngđã…”
Chu Tự Hằng ôm đàn ghi ta lườm bốmộtcái, đẩy Chu Xung ra: “Bốthìbiết cái gì!”
Đúng là muốn c·h·ế·t mà!
Lúc mặc cái áo này Chu Tự Hằng đâu có thấy khó cởi vậy đâu, nhưng Tiểu Nguyệt Lượng mặcthìlại khiến cậu run hết cả tay mới cởi được,sựhưng phấn k*ch th*ch toàn bộ tâm trí.
“Giặt ga giường.” Chu Tự Hằngkhôngcó ý giấu diếm, cậu vò đầu bứt tai, mặt hơi hồng.
Chu Xung cũng dậy sớm,sựnghiệp củahắnđangphát triển rất thuận lợi, trở thànhmộtnhân vật có tiếng trong giới, hơn nữa cònđangcó dự định lấn sang những lĩnh vực khác.Cho nênhắnkhôngcó nổimộtphút thảnh thơi, ngày nào văn kiện cũng chất đống như núi, bao nhiêu giấy tờ cần xin chữ kí củahắn, bao nhiêu đề án chiến lược cầnhắngật đầu đồng ý.
Giang Song Lý rất vui khi congáiđãlớn,côdạy cho con rất nhiều điều phải chú ý trong những ngày này, Minh Đại Xuyênthìlại nghiêm khắc hơn, dặncôbé phải biết bảo vệ mình.
Chu Xung nhìn con trai chăm chú, Chu Tự Hằng có khuôn mặt rất giốnghắn, nhưng có phần đẹp hơn, trongmộtđêm dường như lại nảy nở thêmmộtchút, lộ ra nét cương nghị của đàn ông, đám lông tơtrênmép cũng nhìnrõhơn rồi.
Cậu suốt ngày mặc áo sơ mi đen,điquađilại trước mặt Minh Nguyệt, áo đenthìlại càng hút nhiệt, chẳng khác nàođangtự làm khổ mình, nhưng cậu mặc kệ, vì áo sơ mi đen cómộtý nghĩa rất đặc biệt với cậu, nó làsựliên kết với những giấc mơ đẹp.
Con traihắnhắnhiểurõnhất, ở nhà giống như ông tướng vậy, chuyện giặt quần áokhôngbao giờ Chu Tự Hằng dính tay vào, thế mà hôm nay lại rảnh rang đứng cạnh cái máy giặtđanghoạt động, khiến Chu Xung nhìn thấy mà suýt làm đổ ly cà phê trong tay.
Ở thương trường chém giếtđãnhiều năm, Chu Xungđãluyện ra được công phukhôngbiểu lộ hết hỉ nộ ái ố ra bên ngoài, nhưng ở trước mặt con trai,hắnlạikhôngthể kìm chế được mà cười to.
“Tiểu Nguyệt Lượng.” Cậukhôngkìm lòng được mà gọi, đáp lại cậu là cơn mưa phùn vào sáng sớm.
Dù gìthìcậu cũng làmộttay chơi ở cái đất Nam Thành này, chuyện tỏ tình sao có thể tùy tiện qua loa được?
Minh Nguyệtkhôngdámnóicho bố mẹ biết là hôm đó Chu Tự Hằng cõng mình về, lúc nhìn thấycôbé quấn cái áo sơ mi quanh hông là Minh Đại Xuyênđãrất giận rồi, hai ba hôm sau cứ hậm hực cau có với Chu Tự Hằng.
Minh Nguyệt vì rất xinh đẹp nên vừa vào họcđãnhận được vô số những bức thư tình. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Đêm nay Chu Tự Hằng ngủ rất sớm, nhanh chóng tiến vào mộng đẹp.
côbé vô cùng xinh đẹp, thường xuyên nhận được rất nhiều thư tình của các bạn học nam, nhưng lần nàocôbé cũng trả lại hết.
Minh Nguyệtsẽlau mồ hôi cho cậu mỗi khi cậu quá nóng, còn hay lén hônmộtcái lên mặt cậu nữa.
Khác vớisựthản nhiên đối mặt vớimộtđêm kiều diễm của Chu Tự Hằng, Minh Nguyệt lại vẫn mãi xấu hổ vì lần đầu có kinhđãbị Chu Tự Hằng nhìn thấy.
“anhthừa nhận lỗi là ở ánh trăng,
Đây là chuyện mà cậu con trai mới lớn nào cũng gặp phải, nhưng Chu Tự Hằng vẫn rất xấu hổ, cậu lục ngăn kéo đầu giường lấy chai sữa tươi rồiđira ngoài.
Đẹp đến mức dùđangngủ cậu cũng đỏ bừng mặt, hơn nữa còn bật cười. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Chu Xung thu lại nụ cười, làm nhưkhôngcó chuyện gì mà uốngmộtngụm cà phê, xua tay đáp: “khôngcó gì.”nóixong,hắnlại quayđichỗ khác nhưđangmuốn trốn tránh điều gì.
Chu Tự Hằng ngước mắt nhìn: “Hả?”
Chiếc sơ mi đen của cậu tuột xuống tận hông Minh Nguyệt,côbé dán sát vào, hai quả đàonhỏmềm nhũn dính chặt lên ngực cậu.
côbé rấtnhẹ,nhẹtựa lông hồng, nhưng cũng rất nặng, tựa như cả thế giới của Chu Tự Hằng vậy.
Trước khi tháng tám đến,côbé cuối cùng cũngđãtrả cái áo lại cho Chu Tự Hằng, vì để trong tủ quần áo lâu rồi nên còn ám mùi thơm.
nóixong cậu lại tiếp tục luyện tập, Chu Xung vừa cầm tách trà vừa nhìn con trai, hồi lâukhôngnóicâu gì.
Khiến choanhtrong nháy mắt muốn đượcđicùng em đến bạc đầu…”
Đúng như Chu Tự Hằng nghĩ, trước ngựccôbé là hai quả đàonhỏtrắng như tuyết, bêntrêncòn đính hai tráianhđào màu hồng nữa. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Congáihay xấu hổ, cái áo sơ mi của Chu Tự Hằngđãđược Minh Nguyệt tự tay giặt rồi phơi khô, nhưngcôbékhôngdám đem trả cho Chu Tự Hằng, còn cứ lo lắngkhôngbiết lúc Chu Tự Hằng cõng mình về, tay và lưng có bị dính máu haykhông.
Chu Tự Hằng toàn thân nóng ran, Minh Nguyệt lại còn nhìn cậu cười nữa, lộ ra hai má lúm đồng tiền, đôi môi đỏ mọng cong lên, từng bướcđivề phía cậu.Lúc này cậu mới chú ý là Minh Nguyệtkhôngđitất, chân hơi nhón lên, uyển chuyển nhưđangmúa.
Còn Chu Tự Hằngthìkhác, mỗimộtcâunóicủa cậu đềuđãin sâu vào trong tâm trí của Minh Nguyệt,côbé cảm thấy nó còn lãng mạn hơn tất cả những bức thư tình kia nữa. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Minh Nguyệt dừng bước đứng trước mặt cậu, hai mắt chớp chớp, cắn ngón tay, đáng thương gọi: “anhChu Chu.”
Gói băng vệ sinh Chu Tự Hằng mua, Minh Nguyệt chỉ dùngmộtmiếng, chỗ còn lạiđãbị cất kĩ trong ngăn kéo, gói băng nàykhônggiống với những gói khác, nó làm chocôbé vừa nhìn thấyđãđỏ mặt, nghĩ đến cảnh tượng hai người che ôđivề nhà trong cơn mưa.
Cậu muốn lên tiếng bảo Minh Nguyệt đừng tiến lên nữa, nhưng há miệng mãi màkhôngthểnóiđược câu nào, ngược lại còn tiến đến gần Minh Nguyệt hơn.
Dòng nước lạnh bao phủ hai bên bờ sông Tần Hoài, mặt hồ kết thànhmộttầng băng, những chiếc thuyền hoa cũng vì thế mà mấtđichỗ để hoạt động.
*
Minh Nguyệt vô cùng kiên định mà nghĩ, mìnhđãthích cậu con trai này mất rồi.
Còn giấc mơ này của Chu Tự Hằngthìhoàn toàn chìm trong màu hồng, dịu dàng êm ái như hoa mùa xuân, khiến cho cậu thần hồn điên đảo.
Nghĩ xong Chu Tự Hằng liền co quắp nằm vật ra giường, đá văng chăn ra, hai tay bụm mặt chà xát.
Lúc tỉnh lại, Chu Tự Hằng pháthiệnđệmđãướt sũng.
Thời tiết nóng nực vào mùa hè năm nay ở Nam Thành quảthậtlà quá sức chịu đựng của Chu Tự Hằng.
hắnnóirất to, cảm xúc có phần kích động, giọng Đông Bắcđãlâu nămkhôngnóitự nhiên lại bật ra, tiếp theo đó làmộttrận cười vang, lồng ngực run lên, cà phê trong ly cũng sánh hết ra ngoài.
Cái áo này quá rộng so với người Minh Nguyệt, dài đến bắp đùi, nhìn nhưmộtchiếc váy ngắn vậy.
côbékhôngmặc áo lót, hình như mới vừa tắm rửa,trênngười còn tỏa ra mùi thơm ngát, tràn ngập trongkhônggiannhỏbé này.
Câu này Chu Xungđãnóirất nhiều lần rồi, Chu Tự Hằngđãsớm chẳng bận tâm, cậu chuyển chủ đề: “Vừa nãy bố địnhnóigì với con vậy?”
Chương 36
“Sao bốkhônguống?” Chu Tự Hằng nhíu mày hỏi, “Đúng là khó chiều,khônguốngthìcon uống.”
Chu Tự Hằng ngây cả người.
Cậu đưa tay giành lấy tách trà, Chu Xung vuốt mi tâm, rít sâumộthơi thuốc, sau đó dập tắt thuốc rồinói: “Con trai này…”
Rốt cuộcthìChu Tự Hằng vẫn làmộtthanh niên mặt dày,mộtlúc sauđãvui vẻ huýt sáo trong phòng, nhảy nhót hết chỗ này sang chỗ khác, thậm chí còn mở tờ giấy nhớ ra xem lại, trong đầukhôngngừnghiệnra hình ảnh cái váy trắng dính máu của Minh Nguyệt và cái áo sơ mi đen của mình.
*
Cậu quyết định chiều naysẽkhôngđihọc mà ở nhà luyện ghi ta, vì tâm trí hoàn toàn đặttrêndây đàn mà thoáng chốc trờiđãtối.
Trường cấp ba Nhất Trung khai giảng vào tháng chín, Minh Nguyệt rất may mắn khi lại được học cùng lớp với Mạnh Bồng Bồng, Chu Tự Hằng và Bạch Dươngthìrất tự giácđixuống ngồi vào bàn cuối cùng.
Cậu vừa mới mộng xuân!
“Bố muốn bàn với conmộtchuyện.” Chu Xungnói, “Bố muốn kết hôn.”
mộtgiấc mơ đẹp.
Minh Nguyệt chỉ cườikhôngđáp, lộ ra hai má lúm đồng tiền, đôi mắt hoa đào chớp chớp.
“Sao lại hônanh?” Chu Tự Hằng trong lòng sướng lắm nhưng vẫn giả bộ hờn dỗinói.
“Biết rồi, thưa thủ trưởng.” Chu Xung nhíu mày, ghen tỵnói: “Tiểu tô tông của tôi, có vợ quên cha…”
Bởi vì câunóinày mà Minh Đại Xuyênkhôngthể nào mà cười nổi.
Chu Tự Hằng nhìn theo bóng lưng bố, nhíu màymộtlúc lâu mới thôi.
Sợi dây cung trong đầu cậu hoàn toàn bị cắt đứt, dứt khoát muốn phóng túng bản thân, tay sờ lên cúc áo sơ mi của Minh Nguyệt, bắt đầu cởi từng cúc từng cúcmột…
Minh Nguyệt kiễng chân ôm lấy cậu, trước tiên là hôn lên má trái cậumộtcái, sau đó lại chuyển sang bên phải, cuối cùng là hôn lên môi.
Chu Tự Hằng lôi tên đội trưởng đội bóng rổ vào lùm cây đánh chomộttrận, cảm thấy chưa đủ, lại tìm đến quán bar luyện tập bài “Đều tại vầng trăng gây họa”, chuẩn bị lên kế hoạch tỏ tình Minh Nguyệt.
Mỗi bước chân của Chu Tự Hằng hôm ấy, tựa nhưđangđiqua tim của Minh Nguyệt vậy.
Những giấc mơ đều có màu sắc riêng của nó, có khithìtrắng như tuyết, những bông tuyết bay lả tả trong đêm rồi tảnđitrong thời khắc mặt trời mọc,khônglưu lại chút kí ức nào trong đầu; cũng có lúc lại đỏ rực như lửa,hiệnlên từng đợt trong cơn mơ; lại có khi đen như mực, là vực sâu yên lặng tăm tối, cảnh tượng sợ hãi khiến người ta điên cuồng muốn thoát ra.
hắnvừa mới trải qua giai đoạn trưởng thành của con trai,thậtsựrất vui sướng, trong lòng có rất nhiều chuyện muốnnói, nhưnghắnkhôngmuốn quấy rầy giây phút hân hoan này của con trai, cho nên lạiâmthầm chôn dấu dưới đáy lòng. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Vị sữa tươi giống hệt như trong mơ, Chu Tự Hằngkhôngkhỏi nắm lấy tóc mình, tủm tỉm cười.
Trờiđãsáng, mây mù che lấp ánh mặt trời, Chu Tự Hằng rời giường, ôm chăn đệm và đồ ngủ ra ngoài rồi ném vào máy giặt.
Vì thời tiết quá lạnh nên Chu Tự Hằngkhôngđược đưa đón Minh Nguyệt nữa, đành phải giao lại việc này cho Minh Đại Xuyên.
“Trực tiếpnóivớicôbémộtcâu là được rồi, còn chuyện chú Minhthìcứ để bố giải quyết.” Lúc thấy con trai luyện tập ở nhà, Chu Xung vìkhôngchịu được tiếng ồn nênđãhào sảng vỗ ngựcnói.
Khi môi chạm môi, Chu Tự Hằng có thể cảm nhận được vị hơi ngọt, là vị sữa tươi mà cậu thích uống nhất.
Cậu luyện tập suốt mấy tháng trời, chai hết cả tay, Nam Thành cũngđãvào đông.
Chu Tự Hằng lườm bốmộtcái, hờ hững đút tay vào túi quần, đứng dựa lưng vào tường.
Minh Đại Xuyên gian khổ luyệnmộtchiêu võ thuật,nóilà dùng để dạy dỗ Chu Tự Hằng, lạinóicái gì mà dùng chiêu Lục Mạch Thần Kiếm đểmộtđao đâm Chu Tự Hằng, còn phải gieo Chu Tự Hằng xuống hố sinh tử, để cậu sốngkhôngbằng c·h·ế·t. (Bố vợ quá ác))
Chu Tự Hằng bĩu môi, rót cho bốmộttách trà nóng: “Bố uốngđinày.”
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.