Đều Tại Vầng Trăng Gây Họa
11 Giờ Phải Ngủ
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 13
Minh Nguyệt lo lắngnói: “Nếucôpháthiệnra em chép bài củaanhthìsao?” Giọngcôbé ngọt sớt, lại có phần tủi thân, lông mi khẽ rung lên.
Giang Song Lýđanghọc tiến sĩ ởanh, Minh Đại Xuyênmộtmình nuôi con, công việcthìbận rộn, sau khi suyđitính lại, cuối cùnghắnđãđồng ý.
Chu Tự Hằng là học sinh giỏi nhất lớp, mặc dù mới vào trườngđãđánh nhaumộttrận với mấy học sinh lớp ba, nhưng chuyện này hoàn toànkhôngảnh hưởng đến danh tiếng của cậu trong lòng các thầycôgiáo, ai cũng cho rằng cậu bé này thông minh nhưng có phần nghịch ngợm mà thôi.
Minh Nguyệt phồng má,khôngbiết trả lời thế nào, cảm thấy hơi buồnmộtchút rồi.
hắnphun ramộtvòng khói trắng, liếc nhìn Chu Tự Hằng.
côbé dính lấy Chu Tự Hằng lắm, miệngnóinăng cứ ngọt sớt,mộttiếng “Chu ca ca” hai tiếng “Chu ca ca”, làm Chu Tự Hằng tự mãn nhếch môi cười.
Chu Tự Hằng đứng trong nắng buộc tóc cho Minh Nguyệt.
Nhìn dáng vẻ của con, Minh Đại Xuyên lại hỏi tiếp: “Vậy lớn lên Tiểu Nguyệt Lượng muốn làm gì?”
Minh Đại Xuyên nhìn cái chỏm tóc vểnh lên đắc ý của Chu Tự Hằngthìchỉ muốn đá bay thằng nhóc ra ngoài thôi, nhưng lại tự biết là mìnhkhôngthể tết tóc đẹp cho congáinhư Chu Tự Hằng nên đành ngậm ngùi cho qua.
Minh Nguyệtđangtập viết chữ,côbé xoa xoa bàn taynhỏbé, cắn môi, sợ hãi hỏi bố: “Vậy tại sao Chu Chu ca ca lại làm được hết bài tập ạ?”
Vấn đề này Minh Nguyệt chưa từng nghĩ tới, mỗi ngàycôbé chỉ mong mình có thể cao lênthậtnhanh, chứ lớn lên rồithìmuốn làm gì,côbé còn chưa có thời gian nghĩ tới!
Sao lại thấy ngọt như ăn kẹo hồ lô đường thế nhỉ?
Và cuối cùng cuộc điện thoại của Chu Tự Hằngđãgiúphắnđưa ra quyết định, đó là dừng lại. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Có thể là năng khiếu bẩm sinh, hoặc cũng có thể là do luyện tập lâu ngày mà thành.Sau mấy tháng học tập, Chu Tự Hằngđãcó thêm kỹ năng buộc tóc siêu đẳng, chẳng thua kém gì Giang Song Lý cả, từ những kiểu đơn giản như buộc hai bên, tết đuôi sam, cho đến kiểu đầu công chúa phức tạp đềukhôngthành vấn đề.
Ngày khai giảng, Chu Tự Hằng dậy rất sớm, chạy ra gõ cửa nhà họ Minh để gọi Minh Nguyệt dậy, Minh Nguyệt mơ mơ màng màng dậy đánh răng rửa mặt, sau đó ngồi ngay ngắn trước bàn trang điểm, ngoan ngoãn để cho Chu Tự Hằng chải đầu tết tóc cho mình.
Minh Đại Xuyên gần đây lại càng ghét Chu Tự Hằng hơn,hắnphiền não cầm lấy tay con, giúp con chải đầu.
“Nhưng Tiểu Nguyệt Lượng ngốc như vậy, liệu có theo kịp bàikhôngbố?” Chu Tự Hằng tuy khá bằng lòng nhưng vẫn còn băn khoăn.
Chu Tự Hằng sinh tháng mười hai,đihọc muộn, vừa hay có thể cùng học lớpmộtvới Minh Nguyệt, cậu cảm thấy việc này quả làkhôngthể tốt hơn được nữa, nhìn Minh Nguyệt yếu ớt thế kia, nếukhôngcó cậu ở bênthìkhôngbiết Minh Nguyệtsẽcòn bị bắt nạt như thế nào nữa!
Chu thiếu gia cũng rất tức giận,đangđịnh lên tiếng phản bácthìMinh Nguyệtđãnóitrước: “Chu Chu ca canóiđúng rồi, lớn lên con muốn làm vợ củaanh, đểanhtết tóc cho con cả đời.” Minh Nguyệt nghiêng đầu, cười híp mắtnói.
Minh Nguyệt trải qua những ngày tháng rất thoải mái ở trường tiểu học.
Minh Nguyệt mặt mũi đángyêu, thân hình tròn tròn, đôi mắt to, lông mi dài, lại còn cómộtcặp má lúm đồng tiềntrênhai cái má mập nữa, lúc cười lên hay lúc xấu hổ đều khiến người ta nhìn màyêuthương.
Minh Đại Xuyên nghe xong càng buồn bực.
Cậu lại đưamộtbông hoa hồngnhỏlà món quà củacôgiáo cho Minh Nguyệt,nói: “Cái nàyanhcó nhiều lắm, sau nàysẽcho em hết!”nóixong lại khom lưng để Minh Nguyệt thơmmộtcái. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Minh Đại Xuyên đứng ngoài cửa hậm hừkhôngnóiđược câu nào.
hắnthu xếp để người quản lý ở lại Hải Nam, lần lượt thu lại từng khoản đầu tư, ngay vào lúchắnđãxử lý xongthìnhận được tin tức, đó là chỉ trongmộtđêm, giá nhàđangtừ ngàn vạn bỗng rơi xuống mức thấp kỉ lục,khôngcó khả năng hồi sinh. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Đồng thời những lúc như thế Chu Tự Hằng cũng cảm thấy rất phiền não, cậu thầm nghĩ Minh Nguyệt cách mình xa quá, phải chăng được học cùngmộtlớpthìtốt.
Thấy con trai vẫnđangnghiêm túc suy tư, Chu Xungkhôngnhịn được cười, cũngkhôngkhỏi mềm lòng.
Chu Tự Hằng sờ lên chỗ Minh Nguyệt vừa hôn mình…
Ăn sáng xong, Minh Đại Xuyên đưa hai đứa đến trường.
Lớn lên muốn làm gì ư?
côbé là học sinhnhỏnhất lớp, lại có Chu Tự Hằng lớn nhất lớp bảo kê, cho nênkhôngcó đứa bé trai nào dám bắt nạtcôbé cả.
Ngày nào cậu cũng vui vẻ hoạt bát như chú chimnhỏ, gần đây lại càng vui hơn, vì cậu sắp được học chung với Minh Nguyệt rồi.
Chu Tự Hằng vênh mặt lênnói: “Đương nhiên rồi!”
Minh Nguyệtkhônghiểu lắm,côbé đưa tay chống cằm, than thở: “Nếu con cũng lớn tuổithìtốt quá, Chu Chu ca cathậtlà sướng.”
Chu thiếu gia cảm thấy Minh Nguyệt đúng là quá hiểu chuyện, lại tiếp tục hùa theo: “Đúng,anhsẽtết tóc cho em suốt đời!”
Cách an ủi của Chu Tự Hằngthìcó phần trực tiếp hơn, cậu cầm vở bài tập mà mìnhđãlàm xong từ sớm đưa cho Minh Nguyệt chép, còn khencôbé: “Emthậtthông minh, biết chép bài của người học giỏi nhất lớp cơ đấy!”
Minh Nguyệt nghe xong lại vui vẻ thơm Chu Tự Hằngmộtcái nữa, sau đó nhận lấy cuốn vở bài tập.
*
trênđườngđiMinh Nguyệt vui vẻ lắm,côbé cười lên để lộ hai má lúm đồng tiền xinh xinh, chẳng nghe vào tai mấy lời mà bố cứ dặnđidặn lại mãi.
Minh Đại Xuyên có phần khó chịu, hỏi congái: “Con thíchđihọc tiểu học đến vậy cơ à?” Bình thườnghắnđưa congáiđiđến lớp mẫu giáothìđâu có thấy con vui như bây giờ.
Chu Tự Hằng nhìn qua gương thấy thếthìchỉ hậm hừ, thầm nghĩ người lớnkhôngthèm so đo với trẻnhỏ, cho nên dứt khoát bỏ qua chocôbé.
Chu Tự Hằng rất khí thế vung tay lênnói: “khônglàm sao hết, em là vợ củaanhmà, cái gì củaanhcũngsẽlà của em, đừngnóichỉ là quyển vở bài tập này!”
Minh Đại Xuyên an ủi congái: “Con còn bé, chưa kịp làm quen với bài vở, dần dần rồisẽlàm được hết bài tập thôi con, Tiểu Nguyệt Lượng đừng vội, bố tin Tiểu Nguyệt Lượngsẽlàm được.”hắnkhôngphải là người biếtnóingọt, nhưng đối với congái,hắncó thể thoải máinóira những lời quan tâm ấm áp từ tận đáy lòng.
Minh Đại Xuyên tuy rất tài giỏi nhưng đối với chuyện buộc tócthìvẫnkhôngtheo kịp được Chu Tự Hằng bảy tuổi, chỉ đành phải để cho Chu Tự Hằng tiến dần từng bước, đến mức vào tận phòng Minh Nguyệt để tết tóc chocôbé.
Dù có được cậu chắn nắng cho nhưng Minh Nguyệt vẫn thấy nóng ran,côbé tay cầm quạt, ra sức quạt cho mát, lại nghĩ Chu Tự Hằng cònđangnóng hơn cả mình,côbé lại giơ quạt ra quạt cho cậu.
Mấy đứa bé trai rất thích bắt nạtcôbé, đến mức làm chocôbé bật khóc, Chu Tự Hằng vì chuyện này mà phải triệu tập đám đàn em đến vây đánh bọn nhóc kiamộttrận.
Tiền kiếm lúc nào chẳng được, quan trọng là đến ngày sinh nhật của con trai rồi,hắnphải về nhà với con thôi.
Chu Xung ném điếu thuốc vào gạt tàn, cầm lấy áo vest vắttrênsalon, xoa đầu Chu Tự Hằngnói: “Thế nhé con trai, bốđilàm đây, kiếm tiền cho con cưới vợ đấy!”
côbékhôngtheo kịp, bài tập làm sai rất nhiều.
Chương 13
Chu Xung thắt lại cà vạt, miệng hút thuốc, vắt chân lênnói: “khôngphải còn có con đó sao? Con quan tâm đến em là được mà, em là vợ của con còn gì!”
Chu Tự Hằngkhôngbiết gì về chuyện đó cả, cậu chỉ biết là bố của mìnhđãở bên mình vào ngày sinh nhật, đưa mìnhđixem xiếc thú, còn mua cho mìnhmộtmô hình máy baythậtto nữa.
Minh Nguyệt gật đầu như gà mổ thóc, nghiêm túcnóivới bố: “Lên tiểu học có nghĩa là Tiểu Nguyệt Lượngđãlớn rồi.”
Chu Xung phải từ Quảng Châu đến Hải Nam gấp chính là vì việc này.
Minh Đại Xuyênkhôngnóinên lời, ai bảohắnkhôngbiết tết tóc, nênkhôngchiếm được tình cảm của congáichứ!
Thế nhưng thời gian tươi đẹpđãtan vỡ khi bắt đầu xuấthiệnbài tập về nhà, khuôn mặt tròn mũm mĩm của Minh Nguyệt hópđinhanh chóng, má lúm đồng tiền cũngkhônghiệnrõnữa.
Chu Tự Hằng thấy bố nhìn mìnhthìhơi đỏ mặt, nhưng vẫn rất kiêu căng đáp: “Bốnóichuẩn đấy!”
Minh Nguyệt nhìn vào cái gương ở bàn trang điểm, bĩu môi đáp: “anhmặc toàn đồ đen thế kia,khôngnóng mới là lạ.”
Lúc Chu Xung nhận được tin là buổi tối, Chu Tự Hằng uống sữa xongđãngủ say, căn phòng vô cùng yên ắng.Chu Xung cúi xuống hôn lên trán con, trong lòng bộn bề suy nghĩ, nhưng cuối cùngđãbịhắndẹpđihết.
Chu Tự Hằng xua xua tay: “Bốđinhanhđi!”
Đầu những năm 90, bất động sản ở vùng Hải Nam nổi lên nhanh chóng, Chu Xungđãbỏ rất nhiều tiền để đầu tư nhà cửa ở đó, thu về đượcmộtkhoản rất lớn, cho đến cuối năm ngoáithìbắt đầu có dấu hiệu lắng xuống, giá nhà cũng thấpđi.
Năm 1994.
Chu Tự Hằng đứng ra trả lời giúp: “Lớn lênthìđương nhiên là phải làm vợ con rồi!”nóixong cậu còn diễu võ dương oai vỗ ngực mình.
Đầu tháng này Minh Nguyệt tròn năm tuổi,côbéđihọc lớpmộtsớm, Chu Tự Hằng và Chu Xung suốt ngày dụ dỗcôbé, miêu tả đủ thứ tốt đẹp ở trường tiểu học chocôbé nghe.Minh Nguyệt ở nhà trẻ cứ bị mấy thằng nhóc con trêu ghẹo giật bím tóc, bựckhôngchịu được.
Minh Nguyệt dùng cái đầunhỏsuy nghĩ mấy đêm liền, hai mắt đỏ lên như thỏ, cuối cùngcôbé làm nũng với Minh Đại Xuyên, xin đượcđihọc tiểu học luôn.
Chu Xung lâm vào tiến thoái lưỡng nan, mấy đêmkhôngngủ được.
Minh Đại Xuyên tức giận lắm, nhưnghắnvốn là người nghiêm túc nênkhôngthểhiệncảm xúc ra bên ngoài, hít sâumộthơi,hắnnhẹnhàngnóivới congái: “Tiểu Nguyệt Lượng, con đừng ngheanhnóilinh tinh.”
Tháng chín, nắng nóng vẫn chưa kéođi, cho dùđanglà sáng sớmthìngoài trời cũngđãnóng như thiêu như đốt rồi.
Từ đó Chu Xung dập tắt ý định mở rộng thị trường làm ăn, yên ổn tập trung vào bất động sản ở Nam Thành.
Ainóilinh tinh chứ!
Chu Tự Hằng cau mày, cốc đầucôbémộtcái: “Đại ca nó phải như thế, đàn ông mặc đồ đen mới chuẩn, emthìbiết cái gì!”
Minh Nguyệt rụt cổ lại như con rùanhỏ, làm mặt quỷ với Chu Tự Hằng.
Trước mắthắncó haisựlựa chọn,mộtlà dừng lại, thừa dịp giá nhà vẫn còn chưa quá thấpthìbán ra, như vậysẽgiữ lại được vốn và có thêm đượcmộtkhoản nhonhỏ, hai là tiếp tục chờ cho đến khi bất động sản dậy sóng trở lại.
Minh Nguyệt nhìn mái tóc được tết cầu kì trong gương, cái miệngnhỏnhắn cười tươi hết cỡ, đợi đến khi hoàn thiện kiểu tóc, Minh Nguyệt mới sùng bái nhìn Chu Tự Hằng,nói: “Chu Chu ca ca,anhthậtlà giỏi!” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Đứa con trai vừa ngạo mạn vừa ấm áp củahắn!thậtđúng là bảo bối củahắnmà!
Thế là Chu Xung liền bày mưu tính kế cho con trai, để Minh Nguyệt và Chu Tự Hằng được cùng nhauđihọc lớpmột.
“Em tự quạt cho mình là được rồi,anhkhôngnóng.” Chu Tự Hằng từ chối thẳng thừng. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Mỗi lần xử lý xong, Minh Nguyệt đều chạy tới thơm Chu Tự Hằngmộtcái, làm cho cậukhôngkhỏi tự đắc.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.