Đại Náo Từ 1960
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 224 (Xui Có Thưởng). Giận thì giận mà thương thì thương
- Có lý, vậy em chỉ tiếp chị vài chiêu moi tiền... bảng giá khám và tiền nội trú đều công khai, vậy chị làm một khu phòng vip cho khách vip, trọn gói chữa u·ng t·hư là 100-500 triệu tùy nặng nhẹ... chiêu này chị thấy sao?
Chương 224 (Xui Có Thưởng). Giận thì giận mà thương thì thương
- Thứ nhất sóng âm sẽ chữa trị, trẻ hóa cho chị trở lại tuổi 18-20 từ trong ra ngoài nên sức khỏe không cần phải lo! Thứ hai tiền em có rất nhiều, chị cũng có thể nghỉ việc bệnh viện, thuê một tòa nhà nhỏ vừa mở phòng khám vừa chữa nội trú quy mô nhỏ... khi mọi việc ổn định thì chị phát triển quy mô, lúc đó tiền của chị kiếm được đã rất nhiều! Thứ ba là về hiệu quả của sóng âm thì chị cứ chữa trị thử, chữa được loại nào thì nhận bệnh nhân loại đó...
Tuyết nhìn nghề nghiệp ngon lành bảnh bao nhất nhưng lại là người nghèo nhất.
Cười đùa vui vẻ tí tởn, Ngọc Hoa vung tay lên, đại diện Trụi ca vắng mặt thanh toán cho tất cả hóa đơn hôm nay! (đọc tại Nhiều Truyện.com)
- Làm lớn quá sao chị chịu nổi?
- Ôi trời... nghe em nói sao mà đơn giản quá, sao trước đây mọi người không làm?
Ngọc Hoa là xanh non nhất mới 16, cũng may có Trụi khai phóng mấy lần nên nụ hoa đã dần hé nở khoe sắc hương xứng tầm nàng thơ xứ Huệ!
- Trời ơi... kiểu này mỗi clip sẽ vừa kiếm tiền vừa làm quảng cáo cho phòng khám rồi!
Trong 6 người Diễm là lớn tuổi nhất đã ngoài 40 nhưng giờ chỉ như 18 cả trong lẫn ngoài thân thể.
- Trời ơi... làm vầy là vi phạm đạo đức nghề nghiệp!
- Vậy chị có muốn chữa trị cho bệnh nhân không?
- Chị à... người bệnh u·ng t·hư vốn dĩ rất đau đớn, em chỉ cho những ai chịu đấm ăn xôi b·ị đ·au bình thường chứ có hại họ đâu.
- Hic hic... nghe thấy ham nhưng thấy buồn dễ sợ!
Kế đó là Tuyết đã 30 tuổi nhưng hổm rày tích cực qua chơi với Ngọc Hoa, được massage chữa trị rất tốt nên đã trẻ hóa lại tuổi 20.
(còn tiếp)
Liên Châu là tổng tài nhưng hóa ra thu nhập chỉ hơn được Diễm mà thôi.
- Cũng đau nhưng không đáng kể. Bên khu bình thường đau hơn một chút nhưng người nghèo có thể chịu đựng được dễ dàng để không mất tiền qua khu vip...
- Có lý! Chị đã hiểu chiêu "c·ướp phú tế bần"... giờ còn chiêu nào nữa không?
- Không, máy quay đều là camera lắp đặt ban đầu... người edit là AI của riêng em, rất giỏi và rất mạnh, chị cứ yên tâm, vả lại clip của mình toàn là người thật việc thật không cầu tình, không câu like câu view nên edit cũng đơn giản, miễn quay chụp rõ khuôn mặt lúc vào và lúc ra khác biệt rõ rệt, lại thêm quá trình hồi phục ngắn ngủi thế là xong.
- Rất ngon ăn... giờ bệnh viện nào cũng có, hệt như mấy quán ăn. Mình có làm cũng sẽ không ai trách vì giá cả đã công khai. Nhưng lỡ khách giàu nhưng cố tình vào phòng thường thì sao?
Tiếng reo hò vỗ tay vang lên nhiệt liệt, các nàng nhiệt tình lao vào mua sắm xả stress... thế nhưng giận thì giận mà thương thì thương, ai cũng lén lút mua vài món cho tình lang... đến lúc tổng tính tiền mới té ngửa: đồ của Trụi gần bằng đồ của 6 nàng cộng lại...
Điểm ưu thế thứ hai là kênh chúng ta sẽ làm ra rất nhiều video ngắn được edit kỹ lưỡng, vượt xa các kênh khác hàng trăm lần, cứ mỗi người khách hàng là chúng ta có 1 clip. Trong khi đó các kênh khác ít nội dung, edit tốn tiền lắm.
- Như này mới sướng nàaaa...
- Vậy nên nếu vào đây chỉ mất 1-2 triệu đồng nhỏ nhoi đã chữa hết bệnh cho người thân thì họ sẽ tìm cách cảm ơn bằng quà hoặc tiền, lúc đó chúng ta có thể từ chối và gợi ý để họ bonus vào chính clip của người thân họ, nhiều ít tùy tấm lòng... như vậy họ có thể cảm ơn từ xa, cảm ơn lai rai suốt cả cuộc đời, 5-10 k không chê ít, 5-10 triệu cũng chẳng sợ nhiều... (đọc tại Nhiều Truyện.com)
- Ừm... chị chỉ tủi thân chút thôi chứ sướng thí mồ...
Sáng 8/3, tại nhà nhỏ nhưng vườn rộng của Diễm đón nhận đoàn khách rất đặc biệt: Yến, Tiểu Muội, Liên Châu, Tuyết, Ngọc Hoa.
- Đúng như vậy, chúng ta là vàng thật không sợ lửa. Thực ra mục đích làm clip còn có một điểm khác nữa...
- Hừm... vậy cũng tạm được, bên khu vip là không đau?
Vào đến trung tâm thương mại đi shopping, lập tức phân hóa rõ túi tiền của 6 người.
- Ha ha ha... mấy cái này chị biết nhưng chị làm nghề cả chục năm nay thừa kinh nghiệm để vượt qua tất cả... điều chị lo lắng lại là 3 điều khác: một là sóng âm có thực sự chữa hết mọi loại u·ng t·hư hay không... hai là tiền vốn khởi động ban đầu đủ sức chịu đựng được không... ba là chị có đủ sức khỏe để theo đuổi lâu dài hay không...
- Chị học cao hiểu rộng mà hỏi em cái gì?
Liên Châu chỉ vừa 25 tuổi, hiện ra nét già dặn nhất trong group nhưng nhan sắc nàng quá cao nên chưa cần trẻ hóa.
Trụi đã thành công dùng kỳ ngộ của mình mang lại hạnh phúc đong đầy và sự nghiệp cho tình tỷ Chiêu Dương... bất chấp ngày mai bão giông gì đó đang chực chờ, hiện tại Chiêu Dương đang cảm thấy mình là người phụ nữ hạnh phúc mỹ mãn nhất trên đời...
- Chòi oi... lợi hại... cứ buồn buồn bật clip lên xem là bonus vài chục ngàn... hic hic... kiểu đó thì chị giàu to!
- Đơn giản thôi chị, mình làm một kênh "Cuộc Chiến Chống Ung Thư" cứ hễ khách vào đăng ký khám chữa bệnh thì quay phim lại cho đến lúc họ ra về mặt mày tươi tỉnh thì edit thành một video ngắn 1-2 phút, giới thiệu sơ về tên tuổi, hoàn cảnh, bệnh trạng, chữa trị mấy ngày sau đó khỏe mạnh xuất viện... người nhà, bạn bè và cộng đồng mạng vào xem, ai thấy hay thì bonus thưởng vào tài khoản của chị. Chúng trở thành tiền riêng của chị rồi chị lấy chúng đầu tư chăm sóc lại người bệnh. Như vậy góp gió thành bão, tổng số tiền chị nhận được sẽ ngày càng nhiều, thậm chí nhiều người xem thì kênh của chị sẽ được nhận tiền từ nền tảng...
- Hừ... chị học cao là học làm bác sĩ, hiểu rộng là về các chứng bệnh và cách chữa trị chứ có học làm kinh tế đâu?
- Chưa hết đâu, còn cư dân mạng trong và ngoài nước nữa... họ cũng bonus, cũng làm tăng lượt view, lượt like... họ cũng dắt người nhà hoặc tự mình đi tới đây chữa bệnh u·ng t·hư...
Chiêu Dương le lưỡi:
- Ha ha ha... gặp trường hợp chịu đấm ăn xôi, keo kiệt bủn xỉn này thì chúng ta phải dùng biện pháp mạnh. Trong quá trình chữa trị em sẽ cài đặt chế độ đau đớn. Người nào muốn giảm đau đớn phải qua phòng vip có dịch vụ massage giảm đau.
- Ủa em... mình edit và quay phim không tốn tiền sao?
- Hay đó... chị coi nó là sự nghiệp thì sẽ hoạt động máu lửa hơn. Về khó khăn em nghĩ là sẽ nằm ở ba điểm: một là tổ chức, hai là người bệnh nhiều phải mở rộng phòng nội trú liên tục, ba là áp lực bên ngoài muốn điều tra phương pháp chữa u·ng t·hư, muốn chị chia sẻ nhân rộng, dùng đạo đức nghề nghiệp và đạo đức xã hội để ép buộc...
- ???
- Chị hiểu rồi, vì người bệnh dù chị có mệt mỏi hay gặp khó khăn cỡ nào thì cũng phải ráng vượt qua, nó sẽ là sự nghiệp chị phấn đấu ở nửa cuối đời!
- Có làm chứ chị, nhiều là đằng khác nhưng hiệu quả của họ sẽ không cao, cách xa với mình một trời một vực. Đầu tiên là mình thực sự chữa hết u·ng t·hư, người thật việc thật, các người nhà và bạn bè đều biết mỗi trường hợp, địa chỉ tên tuổi đều là thật... dĩ nhiên chúng ta phải giao kèo ngay từ đầu xin phép quay phim và đăng tải công khai để kiếm kinh phí phát triển phòng khám... dĩ nhiên sẽ có người không chịu đặc biệt là nhà giàu ở phòng vip, đối với họ thì chúng ta bỏ qua vì dù sao cũng đạt được tiền từ họ rất nhiều.
Tuyết cũng có chạy xe hơi nhưng nàng làm trong ngành thanh tra, chỉ đi xe hạng thường, lại là tiền ba mẹ mua cho... bởi vậy xe nàng thua xa xe tổng tài của Liên Châu, Liên Châu biết ý nên đưa xe cho Tuyết trải nghiệm... hắc hắc... bạn trai còn chung được thì xe chung là nghĩa địa gì!
Thế mà có người bạc tình bạc nghĩa bỏ đi không thèm tặng quà, tặng hoa, nhắn tin, gọi điện...
- Thường những người nghèo lại là những người cực kỳ hào phóng.
Sắc lang lao vào mỹ nữ, một trận chiến dài 2 giờ lại diễn ra trên giường.
Biết được sự thật đau lòng này Tuyết khóc hu hu uổng công học hành phấn đấu biết bao nhiêu năm. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Mọi người nhìn nhau cười ha hả, khỏi ai chọc quê ai hết...
Cả 6 người đẹp nhìn nhau cười khổ rồi hóa nỗi bất bình thành hành động, tất cả kéo lên siêu xe tổng tài của Liên Châu đi shopping xả stress.
Trụi nhìn Chiêu Dương sau đó cười to:
- Ha ha ha... nhưng từ từ chị sẽ thấy nó chữa được tất cả. Chỉ cần treo 1-2 thiết bị phát sóng âm ở khu nội trú, AI của em sẽ tự điều khiển chữa trị cho riêng từng người!
- Ừ nhỉ... chị đâu cần tham vọng chữa hết tất cả...
- Đó là bác sĩ trưởng khoa, đầu ngành lương cao bổng hậu, nếu mở phòng mạch riêng còn ngon nữa... chứ chị làm bác sĩ chục năm nay có giàu đâu... khu nhà vườn này toàn do hai bên cha mẹ cho ấy chứ!
Trụi bẻ từng ngón tay để trả lời cho tình tỷ an lòng: (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Sau đó Liên Châu cũng khóc hu hu, uổng cho cái thân tổng tài, du học loại giỏi, đi bán vàng nhưng thua đi bán bánh tráng...
Riêng trường hợp người giàu chịu đấm ăn xôi thà đau không ra thêm tiền thì mình chịu thua... tuy nhiên em nghĩ người như vậy sẽ rất ít, không đáng kể chút nào.
- Buồn gì mà buồn, chị không tự tay chữa được nhưng công lao chị sắp đặt, điều hành, mở rộng cũng đã lớn bằng trời... nếu không có chị thì làm sao người bệnh tìm đến để chữa khỏi bệnh được đây?
- Bằng cách nào hả em? Quyên góp không được vì đó là tiền từ thiện rồi...
- Chưa sướng thí mồ đâu...
Yến và Tiểu Muội thì tạm xem như tương đương dù rằng Tiểu Muội vẫn chỉ đang thu tiền lẻ nhưng thế phát triển của bánh tráng Hoàng Gia rất mạnh, đặc biệt khi chấp nhận cho Thạch San làm đại lý bánh tráng.
Chiêu Dương gật đầu hai mắt bừng sáng:
...
- Điều này đúng! (đọc tại Nhiều Truyện.com)
- Vậy sao em thấy bác sĩ nào cũng giàu?
Chính vì những lý do riêng đó nên dàn chị em này nhìn vào toàn bộ là xuân xanh mơn mởn, tuổi toàn là trên dưới 20 đẹp nhất trong đời.
Đây là 6 người tình của Trụi lập ra group chị em, mọi người đều bị bỏ rơi ngày 8/3 nên tập trung lại nấu nướng, ăn uống, an ủi lẫn nhau, vì dễ nói chuyện nên ngay cả Xoan cũng bị mẹ đá đi chơi cả ngày không cho về nhà.
- ???
Nàng thơ xứ Huệ nhìn là nhỏ nhất, thân cô thế cô, chỉ có tiệm spa nhỏ xíu lấy tiền xâu nhưng cuối cùng lại có thu nhập khủng nhất, không massage thì thôi, vừa massage thì toàn 100 triệu cho đến vài trăm tỷ... ghê chưa!
- He he... c·ướp phú tế bần tuy ngon nhưng chỉ là trung sách, thượng sách phải là "lá lành đùm lá nát" khơi gợi lòng biết ơn của người được cứu giúp...
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.