Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 216 (Xui Có Thưởng). Cá chép hóa rồng

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 216 (Xui Có Thưởng). Cá chép hóa rồng


Hèn gì xưa nay người tu luyện chuyên tìm núi cao hiểm trở để tu luyện, cốt là để lánh trần và hưởng thụ được linh khí trong lành của đất trời ban cho!

Anh Bình chứng kiến từ đầu đến cuối rất cảm thán, không ngờ thằng nhóc mồ côi tiểu lưu manh ngày xưa đã trưởng thành đến mức này, mọi thứ xảy ra quá nhanh, nhanh đến độ anh phải liên tục điều chỉnh thái độ cho đúng khi làm việc với nó, và hiện tại 9 ly đang là một cái tên cấm kỵ trong giới võ lâm, xem như là cá chép đã vượt long môn thành công.

Anh Bình cười khổ nhưng ngậm tăm không muốn bình luận chút nào! Cái thằng nhóc này giờ ngon rồi, gặp cán bộ cấp cao mà nó dửng dưng như thường nhưng anh thì không làm được vì còn thấp cổ bé họng lắm. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

- Anh chắc chứ?

- À... thì ra là chuyện tiền bạc... vậy chuyện này càng không cần nói với tui, tất cả sẽ do luật sư giải quyết với bên tòa án, tiền là thứ khốn kiếp, nói ra dễ tổn thương tình cảm của nhau lắm!

- Ủa... xe nào bị mất... nào giờ tui đi xe chỉ có b·ị b·ắt chứ chưa bao giờ bị mất!

Tiền không phải không có nhưng làm sao để chi ra chỉ để đền bù một cái xe?

Đầu lâu chắc chắn biến dạng, vàng thì đã nấu chảy ai biết vàng nào là vàng nào, Nhất Đao đã đổi ra tiền cho anh em giang hồ vay vốn lấy lãi chu cấp hai bà vợ của Bảy Rolex... dù Nhất Đao có mở rộng cửa mời bạch đạo vào khám xét cũng chẳng ra được gì, nhưng chắc chắn là không có chuyện đó xảy ra, Nhất Đao đã hứa trong tổng đàn không để xảy ra phạm pháp đổi lại bạch đạo cũng không vào, tôn trọng nhau một tí đôi bên cùng dễ dàng.

- Vậy còn ba là gì? (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Phe trung tá nhìn nhau hít một hơi lạnh, anh Bình khu vực thì thở phào nhẹ nhõm, Trụi đã bít hết mọi khả năng, sẵn sàng đối chất nếu cần... quá thông minh, quá mạnh mẽ, quan trọng là cái tên 9 ly bây giờ hầu như đã biến thành cấm kỵ, đâu ai muốn gặp mặt đối chất...

Hỏi như không hỏi, chắc chắn trong tổng đàn võ lâm miền Nam nhưng làm sao vào đó? (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Trụi giả vờ sửng sốt:

- À không... chỉ hỏi thăm để xác minh...

- Đây là hỏi cung?

Trụi nói thẳng cần bằng lái tuy nhiên nếu lái sai sót gây t·ai n·ạn thì sẽ bồi thường và bị tịch thu bằng.

Quá trình ăn uống này Nobita dâng tận miệng hướng dẫn cách ăn tận tình chi tiết, Tiểu Muội cứ rên rỉ mãi một câu: nhỏ Yến nói không sai chút nào... sướng c·hết thiệt!!!

Nghĩ vớ vẩn một chút Trụi thay đồ tắm rửa chạy ra phường bằng chiếc ves cỏ toạ giá của Tiểu Muội mang về cho Trụi. Riêng chuyện để Tiểu Muội ngủ ngon thì quá dễ vì Venus có thể tác động thông qua vòng tay mới tráo đổi!

- Ha ha ha... chuyện này có đến 3 vấn đề nằm trong đó. Một là các sếp nghe thông tin này từ ai, cần phải xác minh lại hoặc mang ra đây đối chất với tui, tui muốn thử xem ai nhìn thấy tận mắt cảnh tui cúng tế sư phụ để rồi nhiều chuyện bép xép... nếu không thấy tận mắt chỉ nghe loáng thoáng rồi kể lại cho mấy sếp thì đó chỉ là tam sao thất bổn!

- Ba là nếu tui thật sự cúng vàng và đầu lâu thì chắc đó chỉ là đạo cụ, là đồ vàng mã bằng giấy như kiểu cúng nhà lầu xe hơi cho n·gười đ·ã k·huất, nếu như vậy chắc cũng không có tội đúng không mấy sếp!

Việc Trụi cố ý hẹn 4 giờ mới gặp vừa là để an ủi Tiểu Muội vừa là phép thử bên bạch đạo, nếu họ chấp nhận chờ nghĩa là 9 ly đủ tuổi để họ phải chờ... và Trụi đã thành công, giờ chỉ cần Trụi có thái độ đúng mực tôn trọng nhau chút xíu sẽ dễ dàng cho cả đôi bên...

- Ủa... làm sao mà mất được?

Đừng nhìn Nhất Đao minh chủ hạ phong khẩu lệnh nhưng chắc chắn bên bạch đạo có tay trong cài cắm, thế nào cũng nắm được tình hình thất thất bát bát chứ chẳng chơi!

- Không còn xác xe, chiếc xe biến mất!

Đồng hồ gần đến 2 giờ trưa, thần kinh của Trụi được Tiểu Muội giúp đỡ giãn ra khá nhiều sau chuyến đi Cam.

- Có vài đại án nhưng là ở bên Cam.

(còn tiếp)

Cuối cùng trung tá bật máy tính thử kiểm tra lý thuyết các bài thi quy tắc giao thông đường bộ, đường thủy, đường hàng không thêm các thông số về kỹ thuật máy móc và kỹ thuật điều khiển... Trụi có Venus nên bật hack nên hoàn thành 100% xuất sắc khiến mọi người phải ngã mũ bái phục, chuyện g·ian l·ận là không thể có vì một mình Trụi làm bài mà xung quanh toàn các sếp đứng nhìn không chớp mắt.

Cuối cùng thì Tiểu Muội cũng thành công ăn sạch Nobita.

Trụi nheo mắt hỏi ngược lại:

Đúng hẹn 4 giờ Trụi có mặt ngoài phường, lần này đi một mình không thèm gọi luật sư gì ráo, Trụi tin 9 ly hiện giờ đã tăng số má lên cao v·út sau vụ bên Cam.

- Vì sao phải xác minh? Có đại án gì sao?

Trung tá hít một hơi cay đắng nói huỵch toẹt:

Tất cả ngồi xuống, trung tá vào thẳng vấn đề:

- A... cái bữa đó từ biệt thự *** đi ra tui bị hốt xe... sếp nói mất là không đúng, nó chỉ bị bên giao thông giam 45 ngày, luật sư sắp đón nó về rồi!

Trụi không buồn ngủ nên đi vào phòng gym luyện công, hai tiếng trôi qua cái vèo, chất lượng tập luyện thua ở rừng thông chỗ ông nội của Liên Châu, dù Tiểu Gia có tinh lọc không khí và tạo nhiệt độ mát mẻ, tăng độ ẩm thế nào thì cũng thiếu cái linh khí tự nhiên của đất rừng đồi núi!

Phe trung tá gãi đầu gãi cổ, họ gọi điện nhờ người xác minh thông tin, chỉ vài phút thông tin phản hồi: ông nội của Liên Châu và Liên Châu xác nhận rõ ràng Trụi ở rừng thông trên Đà Lat đến chiều tối chủ nhật 2 tây tháng 3 vừa rồi, có hẳn camera an ninh gửi cho chính quyền chứng minh...

- Chắc!

Aizzz... 9 ly ngày càng khó chơi, hỏi thăm đã xong, kết quả không thu được gì đúng như dự đoán, giờ trung tá đến phần nhiệm vụ quan trọng nhất trong buổi gặp lần này:

Trung tá xem như đã có được đáp án câu hỏi đầu tiên: Trụi đi từ Đà Lat về Sài Gòn đêm chủ nhật và sáng thứ hai, nghe thấy không biết thiệt giả nhưng cũng rất hợp lý dù rằng chả có ai thấy ông thần này đi như nào, ghé vào đâu...

- Hừm... xe chỉ ít tiền, đầu lâu cũng chỉ là vài cây vàng...

Vậy nên nhiệm vụ chính của trung tá là muốn giải quyết chuyện này trong êm đẹp, sau đó đôi bên trao đổi thân tình hòa nhã suốt 15 phút, Trụi cũng thông cảm thế khó xử của các sếp nên đồng ý bỏ luôn bồi thường nhưng đổi lại là tấm bằng lái từ xe máy, xe PKL, xe hơi, xe tải, du thuyền, trực thăng... thêm vài cái visa có thể du lịch thế giới. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

- Anh có biết về chuyện chiếc xe PKL của anh đã bị mất không?

Trụi thảnh thơi uống trà, h·út t·huốc, ăn bánh kẹo phà phà, tuy nhiên bánh kẹo này để đây không biết bao lâu, may mà anh Bình đem ra mấy bịch bánh tráng Hoàng Gia được tặng để Trụi ăn, anh chàng này vừa ăn vừa chép miệng than thở:

- Là chiếc xe có gắn đầu lâu vàng hôm bữa mùng Một Tết vừa rồi!

- Không... làm gì có!

...

- Ồ... cái số tui nó xui tận mạng, xe bị giao thông bắt về mà vẫn bị cháy luôn mới ghê... vậy cái xác xe đâu, cái đầu lâu đâu, người ta nói vàng thật không sợ lửa!

- Trời... ghê vậy ta... vậy giờ mấy sếp đền xe đền đầu lâu vàng cho tui hả? Nó trị giá 100 tỷ á!

Mọi người nhìn nhau thấy khó chơi, cuối cùng trung tá cười khổ phải lộ bài trước:

- Còn hai là gì?

Anh Bình giới thiệu hai bên, bên kia là ba người, người dẫn đầu là trung tá đã gọi điện thoại làm Trụi tưởng l·ừa đ·ảo.

Trung tá cười khổ, 9 ly quá trơn trượt, nói chuyện cà lơ phất phơ mềm mại như bông nhưng bên trong toàn gai góc. Chắc chắc 9 ly biết Nhất Đao đã lên tiếng bắt bạch đạo bồi thường đúng 100 tỷ cho 9 ly.

- Vậy anh lấy đâu ra 200 kg vàng và cái đầu của Tuấn Rô để cúng đám ma Bảy Rolex?

Vừa dựng xe, anh Bình đã đến dắt Trụi vào phòng họp, là phòng họp hẳn hòi chứ không phải phòng thẩm vấn chiếu đèn to vào mặt như hôm bị đội Nha Tran tra hỏi.

- Aizzz... nó đã mất!

- Trời ơi... bánh này em làm ra mà đến bây giờ mới được ăn, lại ăn ở trên phường vui thiệt chớ!

- Cảm ơn anh đã trả lời câu thứ nhất, vậy tôi muốn hỏi câu thứ hai: anh có liên quan đến các đại án ở bên Cam tối chủ nhật và sáng thứ hai ngày 2 và 3 tháng 3 vừa rồi hay không?

- Ôi trời... ở tuốt bên đó mà mọi người hỏi tui làm gì, cả tuần lễ trước tui chơi ở Đà Lat với gia chủ Phượng Gia Kim Hoàn trong một rừng thông, Nhất Đao gọi điện báo tin sư phụ tui là Bảy Rolex c·hết, tui từ Đà Lat chạy về Sài Gon dự t·ang l·ễ... làm sao liên quan đại án gì đó bên Cam!

Xóm Bến Đò hiện tại đang có một con rồng đúng nghĩa!

Riêng vấn đề thứ hai của Trụi đưa ra là mấu chốt nhất: vàng và đầu lâu nếu có thật thì hiện giờ ở đâu? (đọc tại Nhiều Truyện.com)

- Anh có thể cho chúng tôi biết tối chủ nhật và sáng thứ hai ngày 2 và ngày 3 tháng 3 vừa rồi anh làm gì ở đâu không?

- Hai là nếu tui cúng vàng và đầu của Tuấn Rô vậy chúng ở đâu ra? Hiện giờ đang ở đâu? Chúng có tồn tại thật sự hay chỉ là lời đồn!

Mới gần 1 tiếng mà Tiểu Muội đã lên xuống thiên đường vài lần rồi ngất xỉu.

Yêu cầu được chuyển lên cấp cao, visa thì dễ, bằng lái cũng dễ chả tốn kém gì nhưng thằng 9 ly này không biết lái thì sao?

Phe trung tá biết rõ nguồn tin của mình chỉ là nghe thuật lại từ các lão tiền bối, đã không nhìn thấy thì đối chất cái gì, nếu kêu được lão tiền bối ra vạch mặt chỉ tên thì đó đã không còn là lão tiền bối nữa.

Mà họ càng nắm nhiều sẽ càng điều tra bên Cam, càng điều tra bên Cam sẽ càng biết 9 ly tuổi gì, từ đó sẽ có cách đối xử đúng mực hơn, tôn trọng hơn nhiều.

Vậy là cấp cao cũng có lý do du di cấp các loại bằng cấp cho Trụi, thằng này tối ngày chạy ves cỏ, lâu lâu lấy PKL lạng vài vòng, làm gì có xe hơi, du thuyền, trực thăng mà lo.

- Bị cháy.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 216 (Xui Có Thưởng). Cá chép hóa rồng