Đại Náo Từ 1960
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 215 (Xui Có Thưởng). Điện thoại lừa đảo?
Bất ngờ điện thoại mới xài thêm của Trụi để trên bàn reo to, Trụi giật mình nhìn nó, Tiểu Muội cũng giật mình nhìn lên trong lòng bồn chồn... vài giây sau Trụi mới sực tỉnh thì ra nó là của mình, Trụi mỉm cười ấn nút nghe, mở luôn loa ngoài vì làm biếng cầm.
...
Vừa khui bao điện thoại Trụi liền hết hồn, không phải vì toàn điện thoại xịn mà là do số lượng quá nhiều, chắc phải hơn 100 chiếc, chuyến này cải tiến một lần về sau tha hồ xài.
Đô mặt mày còn đỏ vì chạy gấp gáp:
- Thì lúc đó từ từ cũng được vì anh quen gọi giờ đó còn đằng này cả tháng trời anh chỉ gọi nhờ em đúng 1 việc!
Trụi vào trong phòng làm việc, Tiểu Gia tự động mở cửa sổ nhìn ra vườn, Trụi tranh thủ kêu vào từng người để thay vòng mới với lý do: update lên bản Special.
...
Việc biến đồng hồ thông minh qua điện thoại rồi ngược lại quá bất tiện, Trụi sử dụng thêm một chiếc điện thoại sẽ ngon lành cành đào hơn!
Giọng nói của vị trung tá hồi nãy xen vào:
Còn người cha bên Mễ? Aizzz... thôi thì chỉ cần Venus cài trình tự theo dõi định vị là được, không cần thông báo bất kỳ tin tức nào trừ phi ông ấy bị nguy hiểm. Chaien và Xeko cũng thuộc diện này, chỉ theo dõi bằng phần mềm kín đáo trên điện thoại.
- Em bận thì để 4 giờ, anh và mọi người chờ ngoài này!
- Đúng là toàn đồ ve chai nhưng của một đồng công một lạng.
- Làm ơn bỏ hai chữ đại ca đi được không Doremon?
Chỉ một loáng 8 người đi hết còn lại mình Tiểu Muội, nàng vừa vui vừa bối rối luống cuống tay chân dọn dẹp rửa chén thay vì cùng Trụi ca tận hưởng thời gian quý giá này.
Số điện thoại tương lai này chiếc đầu tiên được trưng dụng chính là cho... Trụi!
Cuối cùng là vòng của Cửu Nương, mặc dù Trụi biết vị đại gia này sẽ không gặp nguy hiểm nhưng cứ đánh tráo, cẩn tắc vô áy náy.
Nhà xe ở cạnh nhà ăn, Trụi chui vào đóng cửa làm việc, như vậy là có không gian riêng rộng rãi kín đáo tha hồ cải tiến hay phục hồi, Tiểu Kim cũng ở trong này ngủ say không bị ai quấy rầy.
- Cậu dám để chúng tôi chờ à?
- Sao nãy em cúp máy?
- Thì đó... tao đưa mày 50 triệu có đáng gì đâu!
- Wa... sao nhanh vậy?
Điện thoại tắt các nữ thở phào, Tiểu Muội đang vui chuyển buồn rồi giờ lại chuyển thành vui. Xoan, Vân và Hằng không thể hiểu nổi cảm giác sợ Trụi bỏ trốn của mọi người khác.
Phù... đại công cáo thành, giờ chỉ cần hành động.
- Mấy ông muốn gặp ai... Trần Văn Trụi hay là 9 ly?
- Ờ thì cần linh kiện để độ chế vài thứ.
Có 3 người khách sộp đặt 3 vòng làm theo yêu cầu, đợt này gặp Yến cũng đưa cho Trụi.
Trụi cười tươi rói xách bao to vào nhà, có nó rồi có cớ chui vào nhà xe để trốn, vừa rồi Trụi cũng cố tình nhắc khéo chuyện cưới xin, Đô rất thông minh chắc chắn thế nào cũng biết Trụi muốn thúc giục Đô làm đám cưới với chị Phương, để lâu không tốt!
Trụi ngồi uống trà trong nhà, h·út t·huốc phì phèo thảnh thơi nhìn ngoài sân, sau lưng là Tiểu Muội rửa chén lách cách, không khí gia đình quen thuộc làm Trụi vơi đi nỗi lòng thổn thức, vơi bớt đi sát khí tích tụ từ bên Cam...
Tút tút tút tút...
Sáu nữ thở phào, bữa cơm tiếp tục diễn ra khá buồn cười vì tình hình âm thịnh dương suy quá cao, may mà không bao lâu Đô đã vác bao điện thoại hư khá to vào đưa cho Trụi, anh chàng mừng húm bỏ chạy ra ngoài tiếp khách.
- Vậy mày biết vô tay tao nó trị giá bao nhiêu không?
- Úi giời ơi, em quen rồi, đáng lẽ phải gọi là lão đại á! Đại ca có gì căn dặn không?
- Cảm ơn anh thông cảm, chút 4 giờ em chạy ra.
- Giờ này nắng quá, để 4 giờ chiều em sẽ chạy ra chỗ anh.
- Đại ca à... tiền đại ca cho em sao dám từ chối nhưng vụ mời đám cưới thì khác!
- Hì hì... 1 tỷ là em nịnh anh thôi!
- Alô... em nghe đây đại ca!
- Cấp trên muốn hỏi em vài điều!
- Ha ha ha... sao lại không dám...
Ăn uống xong Xoan chạy đi học, Diễm mang theo hai pet, thêm hai cấp dưới là Vân và Hằng về Trường, Yến thì chạy ra ngoài lò bánh tráng chơi trông coi mọi chuyện thay cho Tiểu Muội ở nhà.
- Ăn xong ở nhà luôn nha!
Đầu dây bên kia im lặng, Trụi tiếp tục nói:
- Tôi là trung tá *** xin mời anh Trần Văn Trụi đến phường Bến Đò làm việc gấp.
- Em biết anh cần gấp nên chạy đi kiếm liền.
Trụi bấm tắt ngay, không ngờ cú gọi khai trương điện thoại là của l·ừa đ·ảo, ảo thật chớ!
Tiếp theo cần 4 vòng tay cho bên Đài Lon.
1 vòng chuẩn bị làm quà cho người tình bí mật ở Vũng Tau.
- Có việc gì vậy anh?
- Alô... Trụi nghe đây...
- Ấy đừng... em ngại lắm.
- Khác gì?
- Ủa lúc nào?
- !!!
- Cậu... (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Chương 215 (Xui Có Thưởng). Điện thoại lừa đảo?
- Ha ha... thông minh dữ ta... nếu mai mốt tao toàn gọi giờ cơm thì sao?
- Đừng có mà lèm bèm giống đàn bà nữa... tao cho thì cứ nhận nếu không mai mốt đám cưới mời tao không đi đâu!
- Trần Văn Trụi thì không có gì phải gặp đúng không, còn 9 ly thì không đơn giản... mấy ông gọi điện nghĩa là chỉ nói chuyện thương lượng nếu không đã bắt người xét nhà rồi... giờ thì kiếm gì chơi chờ 4 giờ đi...
- Cút... cút...
- Sao cần gấp điện thoại hư vậy Trụi?
- Giời ơi... là thật!
Không còn tâm trí làm đại lão gia uống trà ngắm cảnh nữa, Trụi đi đến dọn cái đĩa bể và phụ Tiểu Muội rửa chén, cả hai không nói lời nào nhưng trong lòng thấy vui vui thanh thản, Tiểu Muội được Trụi dùng hành động làm việc nhà và nụ cười nhẹ nhàng trấn an, nhỏ thấy bớt lo lắng và bắt đầu lại bối rối ngọ nguậy vì điều quan trọng sắp diễn ra...
Trụi nhấc chân định dùng Vô Ảnh Thần Cước thanh lý môn hộ thì Đô cười to một tay cầm cọc tiền một tay rồ ga chạy, có lẽ trên giang hồ chỉ có một mình Đô béo là chạy thoát được thần cước của 9 ly.
Hơn 10 ngày nay Trụi ca đi vắng Ngọc Hoa thu nhập không nhỏ từ mẹ con chị Dung và khách hàng do chị giới thiệu. Cùng lúc đó Yến cũng bán lai rai vòng ngọc Kim Ngọc cho trường học bên Đài Lon, thu tiền mỏi tay, bên đó thường gom lại 5-6 người đi chơi qua đây, Yến giao tiếp với họ qua điện thoại phiên dịch tuy có khó khăn nhưng vẫn đủ để mua bán.
Diễm đại diện mọi người hỏi thăm:
- Nguyên cái xóm này mời đám cưới đại ca có đi bao giờ đâu!
- Ok... bai bai!
...
- Alô... em nghe đây anh Bình.
Trụi rút từ túi eo ra cọc tiền 50 triệu đưa Đô, anh chàng béo này xua tay từ chối lia lịa:
Vì chất liệu biến hình siêu cấp nên điện thoại tương lai dễ dàng ngụy trang thành các vòng tay Kim Ngọc dễ dàng, đặc biệt có thể biến hình như ý chứ không hên xui bất định như khi cải tiến từ vòng inox ra vòng Kim Ngọc.
Trụi vừa tức vừa buồn cười:
Nút vàng được bấm, chùm tia hoàng kim lóe lên trong vài giây rồi vụt tắt, hơn 100 chiếc điện thoại cũ nát biến thành hơn 100 chiếc điện thoại tương lai giống kiểu của Venus, Venus sẽ điều khiển tất cả không cần thêm AI khác.
Tuyết chở Ngọc Hoa đi về spa, Tuyết cũng phải đi làm buổi chiều, nàng rất tiếc ngôi nhà lá kỷ niệm ngày xưa hai người gặp gỡ đã không còn nhưng mừng cho cuộc sống của Trụi đã tốt hơn.
Liên Châu cũng rời đi như hẹn ước nhưng nàng là người lưu luyến nhất.
Đầu bên kia xì xầm bàn bạc, cuối cùng anh Bình khu vực lên tiếng với Trụi:
Đô cười hì hì ở đầu máy bên kia:
- Ai biết đâu... giờ toàn l·ừa đ·ảo vậy không á!
- Em tưởng l·ừa đ·ảo!
Điện thoại tắt Trụi thở phào, sự việc càng ngày càng lớn, Tiểu Muội chuyển từ mếu sang cười nhưng lại vừa cười vừa lo vì 4 giờ anh Trụi phải đi gặp trung tá gì đó...
Cô bé Ngọc Hoa tò mò mọi thứ về Trụi, được nghe rất nhiều chuyện của Trụi lúc bé khiến nàng vui vẻ rất nhiều, an tâm trở lại spa vừa làm việc, học tập vừa tập luyện chạy bộ, đấm bốc.
Chỉ một thay đổi nhỏ vậy thôi mà ai cũng thích... không hề biết thứ mình đeo lại là một điện thoại thông minh của tương lai.
Xoảng!
- ??? (đọc tại Nhiều Truyện.com)
- Mới vừa đó!
Trụi há mồm định xưng anh nhưng có Xoan ngay đây không được tự nhiên đành phải sửa miệng nói trỏng không:
Trụi cười khổ giải thích với anh Bình:
Tút tút tút tút... cút mẹ mày đi!
- Tôi không phải là kẻ l·ừa đ·ảo, yêu cầu anh nghiêm túc chấp...
Cái đĩa to đang rửa rớt bể, Tiểu Muội mặt mày méo xẹo ứa luôn nước mắt nhưng nghẹn ngào không nói được tiếng nào... nhỏ Yến nói đúng, muốn ăn được Nobita đâu có dễ... phải khóc đầy xô nước mắt hoạ may mới thành công!
- Chút nữa có rảnh đi mua dùm tao một mớ điện thoại hư nha!
Tiểu Muội cười hí hí an tâm rửa chén tiếp, nhưng chỉ 5 giây sau lại có cuộc gọi thứ hai, lần này của người quen, Trụi nhíu mày bấm nghe và cũng mở loa để có gì Tiểu Muội nó biết mình không xạo:
- Ủa... tiếng gì vậy Trụi?
Trụi không xưng anh làm Diễm thở phào và cũng bắt đầu nói trỏng theo:
- OK.
Trụi cho điện thoại tương lai biến hình ngụy trang vòng tay, cất chúng vào túi eo... cái túi này chứa hầm bà lằng quá nhiều vậy nên mỗi lần cần lấy đồ Trụi đều sử dụng nhẫn Hắc Miêu để nhanh như ảo ảnh không bị ai dòm ngó đồ đạc ở bên trong.
- Thì ngay giờ cơm trưa anh gọi điện là hiểu rồi! (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Phải công nhận Đô rất nhạy bén và hữu tâm... đi giao nhanh như vầy vừa hoàn thành nhiệm vụ vừa tránh quấy rầy đại ca happy với các người đẹp.
(còn tiếp)
- Hả... ở đâu ra mà l·ừa đ·ảo nữa đây cha nội... muốn lừa bao nhiêu tiền nói luôn đi tui chuyển cho!
- !!!
- Nhà có con mèo làm bể cái chậu, nó muốn em ở nhà chơi với nó không cho em đi!
- ???
- Hazzz... em chạy ra ngoài phường làm việc chút được không? (đọc tại Nhiều Truyện.com)
- Em chạy cái ù ra tiệm ve chai hốt hết nguyên đống chỉ tốn 1 triệu. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Tiếp theo dĩ nhiên là 6 chiếc biến thành 6 vòng tay Kim Ngọc thay cho mấy chiếc vòng cũ.
- Chắc phải cả tỷ.
- Ngại cái gì... mớ này mua hết bao nhiêu?
...
Sau này nếu tan đàn xẻ nghé, Trụi chỉ cần cho Venus ngưng theo dõi thì chúng nó sẽ vĩnh viễn chỉ là những vòng đeo tay bình thường, không ai có thể khám phá ra chuyện gì cả.
- Dạ... đại ca cứ yên tâm!
- Anh làm vầy là c·hết em... toàn điện thoại hư giá ve chai không hà!
Tút tút tút...
6 chiếc vòng mới cho 6 mỹ nhân càng thêm xinh đẹp sắc sảo, khắc thêm tên mỗi người và bỏ đi chữ Y-Xuka.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.