Đại Nam Huyền Sử
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 43: Giọt nước đầu tiên của cơn bão đang tới.
Vì miễn thuế.
Nhưng đấy thường thường là khi một quốc gia đang tới thời kỳ cuối. Đặc biệt là còn nghèo quá phải giảm sút quân bị cho lính chính quy.
Thế nên mới nhập học còn đỡ. Người ta sẽ để vào một ngăn hồ sơ riêng. Chứ học lâu và đạt được thành tích nhất định rồi thì quả thực để một, hai ngày tìm mới hợp. Chứ để tìm ngay, rõ là làm khó những nhân viên này mà.
Thứ hắn thấy chỉ bao gồm thứ hắn thấy trước mắt của mình.
Chỉ muốn ăn không muốn làm, t·ham ô· công quỹ, cấu kết thế gia nâng giá sách cùng học phí.
Rồi nàng ta cải biến nó.
Ồ, dù sao mâu thuẫn xã hội gay gắt đến độ cải cách là một việc cực khó đâu có bắt mắt bằng tên của những ông vua đâu nhỉ.
Mà thời Gia Long, Minh Mạng không có khởi nghĩa cũng là vậy.
Ý ta là đây không tính là sự kiện liên quan đến nhân vật chính nhiều, nhưng đây là sự kiện mở đầu của cuộc cải cách tiền tệ của Thiệu Thị. Từ đó mang tới cực nhiều ảnh hưởng mà ta sẽ viết về sau. Tốt hay không thì không biết, vì truyện của ta vĩnh viễn khai thác những góc độ chả giống ai cả nên cũng không có nhiều thứ để mà tham khảo.
Nam và Tí lại trở về với văn phòng đăng ký học phần.
Nó cơ hồ diễn ra mỗi khi có t·hiên t·ai. Dù nhỏ hay lớn thì giá lương thực sẽ phồng lên gấp đôi, gấp ba.
....
Nghiêm là thế, nhưng thú triều tới. Mà không có địa sản trong thành nông thôn hào cường chắc chắn sẽ không cho ít. Thế nên vị hiệu trưởng của trường này rõ là sợ một bọn bí quá hóa liều đấy.
Và trong mắt Nam, hắn thấy cái thế giới này vừa kỳ lạ vừa thân quen. Nó tràn ngập những điều bí ẩn mê người, hay những chuyến phiêu lưu đến vùng đất mới lạ kỳ ảo.
Dù cái chuyện đấy đối với thân là vựa lúa phương Nam mà nói chính là thừa, đặc biệt là khi có đại lượng phân bón công nghiệp tương trợ.
Mà câu chuyện này ta gọi nó là Đại Nam Huyền Sử. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Thành ra thú triều tới. Để tránh tình trạng bọn thương nhân buôn luôn thẻ gỗ, xong kiếm chác từ đấy mà nhà trường thì chỉ có tức thở hồng hộc thì kiểm phải nghiêm. Mà nghiêm rồi thì chỉ với năm, sáu người đối chiếu thôi mà cả cái văn phòng đều phải liều mạng.
Vô sổ sách cũng vậy.
Dù thật sự mà nói thì cũng chỉ có đâu đấy năm, sáu người, tính luôn Nam và Tí.
Sĩ, công, nông, thương mà. Ở thời này địa vị của thương nhân khác gì c·h·ó của thế gia hào cường đâu. Lại thêm bọn hắn điều khiển được ngân phiếu, từ đó để trò chơi này tiếp diễn một cách càng bí mật thêm.
Phải biết rằng giữa thế gia và thế gia chơi theo luật rừng rậm.
Chỉ đơn giản là như vậy. Tựa như cách nó nghiền nát bất cứ ai có ý đồ chống lại mình vậy. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Vì cải cách xã hội bản chất là phân bố lại tài phú. Nó chú định biến người giàu trở nên nghèo đi và để người nghèo trở nên giàu lên.
Liên quan gì đến thế gia, hào cường với địa chủ chúng ta.
Dĩ nhiên, cái quốc gia Đại Nam này chung quy cũng được thống trị bởi một vị mà ta tin rằng ai cũng biết là người xuyên việt trong vòng hai mươi năm.
Thiếu người, cái này sao được, điều người.
Dù sao đợt thanh trừng đó thì vị ngồi trên ngai vàng cũng không chỉ cảnh cáo đám thế gia. Mà còn chỉ rõ luôn vận mệnh của những ngôi trường tư thục kiểu này.
Ừ, dù sao đám người kia cũng không phải từng làm. Chỉ là thẻ gỗ cũng có số lượng nhất định. Mà lần sai biệt đầu tiên đấy cả nhà tên đầu têu sung làm nô, mà cái thế gia khu sử tên thương nhân đấy tội c·hết có thể miễn nhưng tội sống thì đại khái là vứt một nửa gia sản.
Tương đối mà nói là nơi đây vẫn xài chữ nôm với hán. Và chúng thì rõ là chẳng thể phân loại theo kiểu hai mươi chín chữ cái, hoặc theo kiểu tên thông dụng.
Như có khác thì giờ bà cô đăm chiêu không ở đây.
Cải cách toàn diện thôi mà, có tay với dăm ba cái chỉ lệnh là được, khó cái gì đâu.
Thành ra bọn hắn thà để quốc gia này mục nát đến tiêu vong. Để bọn hắn, một trong những thế gia, những địa chủ, những hào cường nội loạn, rồi khi ấy quyết định ra triều đại mới.
Suy yếu tức sẽ bị đối thủ xâu xé.
Vì lương có hậu, lại có hưu.
Nhưng cái tệ ở đây là việc lưu trữ văn bản.
Dù chuyện nực cười cái là mọi người khi ấy đều biết quốc gia đang cần cải cách xã hội. Nhưng cho dù có là vua đã đề nghị việc đó đi chăng nữa thì bọn hắn vẫn sẽ may cái miệng của mình lại.
Mà trong căn phòng này thì rõ là không phải chỉ có Nam và Tí mới được vào.
Chương 43: Giọt nước đầu tiên của cơn bão đang tới.
Ô, vậy thì cất bước của mình là mười năm, cao nhất tử hình, lại thêm ba đời con cháu không làm quan nhé. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Chỉ là câu chuyện như dừng ở mặt ngoài thế cũng tốt. Vì có một trò chơi nho nhỏ giữa các thế gia mà ta gọi là diễn kịch thổ địa.
Nhưng vấn đề nó lại thế này. Tấm gỗ phát cho học sinh chỉ đơn thuần là miếng gỗ. Nó hoàn toàn có thể sao chép được y chang. Mà sở dĩ từ trước tới nay trường đều lập hồ sơ để đối chiếu là đủ nên mọi người hoàn toàn không có ý nghĩ cải cách.
Và về sau quả là một câu chuyện tuyệt vời, nhân viên nam lấy ra hồ sơ, đối chiếu nhẹ một cái, xong đưa Tí chỗ thẻ gỗ còn thiếu.
Cũng có một nụ cười như Nam tiên sinh ta đã cưu mang vị nhân viên nam đến xác nhận bọn hắn có phải đối chiếu, và nhận được tờ giấy của Tí cùng câu nói phảng phất là thanh âm của một kỳ tích tưởng chừng như không bao giờ diễn ra.
"Em mới đăng ký hồi sáng, thưa anh."
Đừng hỏi vì sao bọn hắn làm được vậy.
Thế nên mới có một đám nhân viên đang liều mạng như vầy.
Ps: :) đây xem như sự kiện cuối của phần mở đầu đi. Chủ yếu thiết lập thế giới quan quá hổ báo nên hoàn thành phần giới thiệu cơ bản khó quá.
Như chống lại mà có tướng lãnh siêu phàm lãnh đạo thì còn có chuyện về sau. Không có thì đại khái là c·hết sạch, c·hết lưu loát, c·hết không một tiếng động.
Còn Thiệu Thị, hoàng đế bệ hạ đương nhiệm thì lại thấy một đất nước lạc hậu, một nơi mà hoàng quyền chỉ giới hạn trong một xó nhỏ.
Bù lại là một đống người, có nam, cũng có nữ cùng những chồng giấy chất cùng với nhau dày cộp đang được họ kiểm tra.
Như vậy, ai sẽ là người nghèo đầu tiên.
Dân giàu thì chưa hẳn, nhưng dân đói thì lại dần biến mất. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Thiếu tiền, không sao, giáo d·ụ·c quan trọng.
Mà có muốn cải cách cũng không được, vì chữ Quốc Ngữ dù đang được phổ biến điên cuồng thì những giai cấp trung lưu, những người quen với nền giáo d·ụ·c Nho học cùng với chữ Hán chữ Nôm thói quen đặt tên con mình theo con chữ đấy.
Và thế nhân lại biết thêm một ông vua vô năng bất tài, rõ là có thể cải cách nhưng vẫn cứ trí tàn mãi.
Trong khi ấy Nam tiên sinh của chúng ta chỉ đơn giản là một góc nhìn.
Đường xi măng cùng đường sắt mọc lên mang đến sự kiểm soát ngày càng hùng mạnh giữa ba miền bắc trung nam. Hơi nước phun trào, điện khí chớp lóe chú định sẽ mang cái quốc gia này trở nên ngày càng huy hoàng.
Mục đích thì cũng đơn giản. Một là để cá lớn nuốt cá bé, hai là để xem xem cái quốc gia này còn bao nhiêu lực lượng. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Bọn hắn sẽ mua hết lương thực, xong rồi một bên từ bi phát cháo cho dân, những người phát hiện ra mình muốn mua lương thực cũng không có mà mua, một bên lấy một cái giá rất chi là hợp lý thâu tóm đất đai.
Nhưng như vậy cũng không thiếu người muốn vào làm.
Vì muốn đề cao học vị để dễ thăng quan tiến tước thì phải ngâm mình trong nhà trường ít lâu. Tốt nhất dưới tay dạy ra cử nhân, tiến sĩ trong khoa cử nhiều hơn trung bình. Không thì cũng phải đảm bảo Tú tài ra hàng năm.
Như có khởi nghĩa thành công, hơn nữa còn làm lớn thì không tra thì thôi. Tra tuyệt đối thế gia trong đấy không dính mười, cũng dính một. Không quân lương, thì cũng quân khí.
Mà lại, thế giới này thế gia còn nắm thêm cả lực lượng siêu phàm.
Khi Nam ngỏ lời muốn đăng ký cho Tí vào khu ký túc xá thì đối phương cũng cực kỳ dịu dàng thu một lượng bạc tiền cơm tháng, xong lại vỗ ngực cam đoan giá tiền này sẽ không tăng.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.