Đại Mộng Giới
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 3: Hiện Thực Khắc Nghiệt.
Cậu cảm thấy như mình đang bị vây hãm, bị cuộc sống này đẩy vào chân tường.
Ông ta đưa tay vào áo, lấy ra một tờ giấy cũ kỹ, rồi nhẹ nhàng đưa về phía Vũ Hạo.
Vút!
Sức mạnh, Nhanh nhẹn, Trí tuệ, Sức sống, Nội lực...
Phần thưởng: +100 kinh nghiệm, +5 điểm Danh Vọng.
Lão dừng lại, đôi mắt sắc bén nhìn thẳng vào cậu.
Không cần chần chừ thêm, Vũ Hạo quay người bước ra khỏi Kiếm Trường.
Một nhiệm vụ mới đã được kích hoạt!
“Ta sẽ quan sát ngươi.” Chủ Kiếm Trường chắp tay sau lưng, khóe miệng khẽ nhếch lên. “Hãy cho ta thấy rằng ngươi phải kẻ yếu đuối.”
Nhìn những dòng chữ trên giấy, Vũ Hạo khẽ trầm tư.
[Đang đăng nhập vào Đại Mộng]
Dù phải liều mạng, dù phải đối mặt với bao nhiêu nguy hiểm—cậu sẽ làm mọi cách để vươn lên!
Mỗi chỉ số đều có tác dụng riêng, và chỉ cần phân bổ sai, cậu có thể tự hủy hoại con đường phát triển của chính mình.
Vừa thoát game, nợ nần vẫn còn đó, cuộc sống vẫn khốn khổ. Cảm giác thất bại đeo bám ngay cả khi đã rời khỏi thế giới ảo. Bởi vì dù trong game hay ngoài đời, cậu vẫn chưa thể thay đổi tình cảnh của chính mình.
Chủ Kiếm Trường, người vẫn quan sát cậu từ nãy đến giờ, bỗng nhiên lên tiếng:
Tiếng chuông điện thoại vang lên từng hồi, như một con dao sắc bén cứa vào thần kinh cậu. Vũ Hạo nhắm mắt, hít một hơi thật sâu rồi bấm nút nghe.
.
"Vũ Hạo, cậu vẫn chưa thanh toán tháng này. Chúng tôi không thể chờ thêm."
Đúng lúc đó, chiếc điện thoại cũ kỹ trên bàn rung lên.
Đại Mộng—chính là con đường duy nhất!
Không có tiền ăn uống đầy đủ, bữa ăn của cậu chỉ là một gói mì rẻ tiền, thậm chí có những ngày phải nhịn đói để tiết kiệm. Những ngày chỉ uống nước qua cơn đói đã trở thành thói quen.
[Thử Thách Đầu Tiên: Tiến về khu rừng phía đông]
Cậu chỉ biết rằng mình đã tìm thấy một phương pháp để trở nên mạnh mẽ, và cậu sẽ không dừng lại.
"Không có nhưng nhị gì cả. Đừng để tôi phải nhắc lại lần nữa. Nếu hết tháng này cậu còn không trả, chúng tôi sẽ đến dỡ cái lều của cậu."
“Trí tuệ giúp ngươi sử dụng pháp thuật, nhưng nếu thiếu nội lực, mọi phép thuật đều vô dụng.”
Nhưng cậu không thể mãi mãi dựa vào sự giúp đỡ của người khác.
[Xác minh danh tính hoàn tất]
[Chủ Kiếm Trường - ???]
Vũ Hạo hít sâu, gật đầu.
[Nhiệm Vụ Tân Thủ: Tìm Hiểu 5 Chỉ Số Cơ Bản]
Vũ Hạo siết chặt nắm tay. Ánh mắt dần trở nên kiên định hơn.
Vũ Hạo siết chặt nắm tay. Cậu biết lão nói đúng. Không thể cứ thấy chỉ số nào mạnh là dồn hết điểm vào đó—cậu cần một sự cân bằng, một chiến lược hợp lý. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Mỗi nhát chém đều đều, mạnh mẽ, không hề có dấu hiệu chùn bước. Cậu đã vung kiếm suốt đêm, nhưng không cảm thấy mệt mỏi hay chán nản. Cơ thể cậu như hòa làm một với thanh kiếm, từng động tác vững chắc, không dư thừa, cũng không nóng vội.
"Dạ thưa ngài, tôi nhận nhiệm vụ từ lính gác, đến đây để tìm hiểu thông tin về năm chỉ số cơ bản."
Vậy thì cậu sẽ tự tạo ra nó! (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Tiếng hét chói tai từ phía bên kia điện thoại và sau đó là một tiếng — Bíp—Cuộc gọi kết thúc.
Chương 3: Hiện Thực Khắc Nghiệt.
“Sức sống giúp ngươi sống sót, nhưng nếu chỉ biết phòng thủ mà không có sức mạnh hay trí tuệ, ngươi chỉ là một tấm bia tập bắn.”
Đúng lúc này—
Tại Kiếm Trường, không khí vẫn mang theo hương cỏ xanh lẫn với mùi gỗ từ những thanh kiếm huấn luyện. Dưới ánh mặt trời nhợt nhạt của buổi sáng, Vũ Hạo vẫn miệt mài vung kiếm.
Lão già khoanh tay trước ngực, giọng nói vẫn bình thản nhưng không giấu được uy nghiêm.
Con đường trở nên mạnh mẽ chỉ vừa mới bắt đầu.
.
Cậu càng ngày càng phụ thuộc vào game như một con đường cuối cùng.
Mô tả: Chủ Kiếm Trường yêu cầu ngươi hãy tiến đến khu rừng phía đông và tiêu diệu bầy lợn rừng để thể hiện kỹ năng chiến đấu của mình.
Cậu không thể để em gái mình phải bỏ học!
“Trong thế giới này, chỉ số quyết định tất cả, nhưng một lựa chọn sai lầm có thể khiến ngươi đi vào ngõ cụt.”
Thế giới này chưa từng cho cậu một cơ hội.
Cậu ngồi thẫn thờ bên bàn ăn, ánh mắt vô định. Ngón tay vô thức siết chặt gói mì đã nhăn nhúm, nhưng rồi cậu lại đặt nó xuống.
Mô tả: Đến Kiếm Trường, gặp Chủ Kiếm Trường và tìm hiểu về năm chỉ số cơ bản.
Ngay sau đó—
Không cần nhìn, cậu cũng biết ai đang gọi.
Học vấn không có, kinh nghiệm không đủ, chẳng ai muốn thuê một thanh niên chỉ biết chơi game. Những công việc lao động tay chân thì tiền công quá thấp, chẳng đủ để cậu trả nợ chứ đừng nói đến tương lai.
Cậu cau mày.
Cậu vẫn còn một người quan trọng để bảo vệ—Vũ Yên, em gái duy nhất của cậu.
Cậu buông điện thoại xuống, bàn tay siết chặt đến mức run rẩy.
Vũ Hạo lập tức dừng kiếm, xoay người lại, ánh mắt trở nên sắc bén.
Nợ nần đeo bám cậu như một gánh nặng không thể trốn thoát.
Nhưng giữa cái khốn cùng đó, cậu vẫn còn một nơi để nương náu.
—[Số lạ] Đang gọi...
Chủ nợ.
Trí tuệ: Quyết định tương thích ma pháp, sát thương phép thuật và kháng phép. Những pháp sư dựa vào chỉ số này để tối ưu hóa sức mạnh nguyên tố.
Một lão già bước ra, khoác trên người bộ y phục vải thô đơn giản. Tóc bạc điểm đôi phần, ánh mắt hờ hững nhưng lại ẩn chứa một khí thế bất phàm. Dáng vẻ bình thản, nhưng chỉ cần đứng đó thôi cũng đủ khiến người ta cảm thấy áp lực vô hình.
Sức sống: Quyết định HP tối đa và tốc độ hồi phục HP. Chỉ số càng cao, người chơi càng có thể chịu đòn lâu hơn trong chiến đấu.
“Hãy cẩn thận khi gia tăng điểm tiềm năng của mình.”
“Nhóc con, đừng vội.”
Tình trạng: Chưa hoàn thành.
Mười sáu tuổi. Cô bé vẫn còn đang đi học, vẫn còn một tương lai rộng mở phía trước. Cô bé không biết gì về những khổ cực của anh trai, không biết rằng anh mình đã phải chật vật ra sao chỉ để giữ cho cô có một cuộc sống bình thường như bao người khác.
Trong Đại Mộng Giới, cậu là một chiến binh. Một kẻ có thể vung kiếm chiến đấu, mạnh lên bằng chính nỗ lực của mình, thay đổi số phận chỉ với đôi tay.
Vút!
Cơ thể gầy gò của cậu không có đủ dinh dưỡng, nhưng ngay cả thế, cậu cũng không thể làm gì khác.
Và giờ đây, cậu không thể tìm được một công việc phù hợp.
Vũ Hạo siết chặt chuôi kiếm, trong lòng không khỏi dâng lên chút háo hức. Với kinh nghiệm chơi rất nhiều thể loại trò chơi đây không phải là lần đầu tiên làm nhiệm vụ, nhưng đây là lần đầu tiên cậu phải thực sự chiến đấu bằng đôi tay của mình.
Cô bé xứng đáng có một tương lai tốt hơn.
Nhưng khi trở về đời thực, cậu chỉ là một thanh niên nghèo đói, không có gì trong tay.
"Lý thuyết suông không bao giờ đủ. Nếu muốn mạnh mẽ hơn, ngươi phải biết cách vận dụng những gì đã học."
Cậu lướt mắt nhìn lại bảng trạng thái.
Yêu cầu: Thu thập thông tin về 5 chỉ số cơ bản.
Phần thưởng: Hiểu rõ về 5 chỉ số nhân vật.
“Nội lực giúp ngươi vận dụng kỹ năng, nhưng nếu lãng phí điểm vào đó mà không có nền tảng vững chắc, nó cũng chẳng khác gì một con số vô nghĩa.”
"Tiền ăn hay tiền trả nợ? Vũ Yên cần đủ sức khỏe để đi học nha."
[Bạn đã hoàn thành nhiệm vụ Tân Thủ: Tìm Hiểu 5 Chỉ Số Cơ Bản!] — Hãy quay lại cổng thành phía Đông gặp lính canh, và trả nhiệm vụ.
Vút!
“Sức mạnh giúp ngươi vung kiếm mạnh mẽ, nhưng nếu quá chậm chạp, ngươi sẽ chẳng bao giờ chém trúng đối thủ.”
"Tôi biết... nhưng tôi—"
“Nhanh nhẹn giúp ngươi linh hoạt, nhưng nếu không có đủ sức sống, chỉ cần một đòn cũng đủ lấy mạng ngươi.”
Lúc này, tại Đại Việt Corp, nơi kiểm soát Đại Mộng Giới, các nhân viên đang bàn luận sôi nổi về một hiện tượng kỳ lạ. Nhưng Vũ Hạo chẳng biết gì về những cuộc thảo luận hỗn loạn đó.
Cánh cửa phòng nghỉ của Kiếm Trường chợt mở ra.
Nội lực: Quyết định năng lượng (MP) dùng để thi triển kỹ năng. Tùy theo từng nghề nghiệp, năng lượng này có tên gọi khác nhau: Kiếm Lực, Đao Lực, Pháp Lực, Thánh Lực…
“Vậy sao? Cũng không phải chuyện gì khó.”
[Hết Chương 3]
Lão già híp mắt nhìn cậu, rồi khẽ cười:
Vũ Hạo hít sâu, nhanh chóng lên tiếng:
—Trở Lại Kiếm Trường—
"Hãy chứng minh rằng ngươi thực sự hiểu cách chiến đấu. Đi ra cánh rừng phía đông và tiêu diệt lợn rừng. Hãy trở lên mạnh hơn."
"Nếu ăn bữa này, mình sẽ thiếu tiền để xoay sở vào cuối tháng."
“Đại Mộng Giới không cho ngươi cơ hội thứ hai. Nếu đi lầm, ngươi sẽ phải trả giá đắt.”
[Thông Tin Về 5 Chỉ Số Cơ Bản]
Mẹ cậu đã mất vì không có tiền thực hiện những cuộc phẫu thuật đắt đỏ, những khoản nợ từ bệnh viện vẫn còn đó. Tiền thuốc men, tiền giường bệnh, tiền phẫu thuật—mọi thứ đã rút cạn những gì cậu có. Năm nay 19 tuổi, cậu mới chỉ hoàn thành khóa học Trung Học. Thứ mà ở nơi cậu sống, mọi người chỉ gọi là "xóa nạn mù chữ".
“Nhóc con, chăm chỉ đấy. Nhưng giờ thì nói đi, cậu đến đây tìm ai?”
[Xin chào người chơi Vũ Hạo] (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Họ chưa từng ép cậu rời đi, cũng không yêu cầu bất cứ đồng nào.
Không phải nhà trọ, không phải một căn hộ tồi tàn nào đó. Mà là một căn nhà kho cũ phía sau xưởng đóng thuyền của nhà họ Trần.
Bảng thông báo nhiệm vụ xuất hiện trước mặt cậu:
Mặt trời lại lên cao.
"Mình không thể chỉ chọn theo cảm tính. Cần phải tính toán cẩn thận."
Lão bước chậm rãi bước đi, giọng trầm ổn mà vang vọng. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Thông báo hệ thống:
Cậu đã đặt một bước nhỏ trên con đường trở nên mạnh mẽ hơn.
Vũ Hạo nhanh chóng nâng hai tay nhận lấy tờ giấy, lướt mắt đọc qua. Trên đó ghi rõ:
Gia đình Trần Tam không cho cậu tiền, cũng chẳng thể giúp cậu trả nợ. Nhưng họ đã cho cậu một chỗ để ở, một nơi giúp cậu không bị quăng ra đường khi chẳng còn gì trong tay. Và cậu biết rằng, nhờ gia đình Trần Tam nên đến thời điểm hiện tại những lần đòi nợ vẫn chỉ ở trên cuộc gọi điện thoại.
Căn nhà kho cũ kỹ, tường vách xiêu vẹo, mùa hè thì nóng bức, mùa đông thì lạnh đến tận xương. Nhưng nó có một mái che, một nơi để cậu đặt lưng ngủ mỗi đêm. Một nơi để cậu cùng Vũ Yên cố gắng thay đổi vận mệnh của mình.
Chủ Kiếm Trường chắp tay sau lưng, ánh mắt sắc bén như xuyên thấu suy nghĩ của cậu.
Có lẽ, giữa những tàn nhẫn của cuộc đời, lòng tốt của nhà họ Trần là thứ duy nhất giúp cậu chưa hoàn toàn sụp đổ.
Tình trạng: Chưa hoàn thành / Hãy hỏi Chủ Kiếm Trường.
Yêu cầu: G·i·ế·t bầy lợn rừng hoang dã. 0 / 10
Chủ Kiếm Trường nhìn cậu một lúc, sau đó gật đầu nhàn nhạt. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Dòng chữ trên đầu ông ta từ từ hiện lên—
[Bạn nhận được: Bản Giải Thích 5 Chỉ Số Cơ Bản]
Dù bản thân có khổ cực đến đâu, dù có phải nhịn đói, cậu cũng phải kiếm đủ tiền để Vũ Yên tiếp tục đến trường.
Cái nghèo đã hủy hoại cuộc sống của cả gia đình cậu.
—Sự trở lại đời thực luôn là một cú sốc—
Nhanh nhẹn: Quyết định tốc độ t·ấn c·ông, khả năng né tránh và chỉ số giáp. Người có chỉ số nhanh nhẹn cao có thể ra đòn nhanh hơn và tránh được nhiều đòn t·ấn c·ông chí mạng.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.