Đại Mộng Giới
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 2: Khởi Đầu Gian Nan.
"Haha... thú vị."
“Tô Tổng, nếu để cậu ta tiếp tục, điều này có thể ảnh hưởng đến toàn bộ hệ thống cân bằng trong giai đoạn đầu của trò chơi! Chúng ta nên làm gì đây?”
- Nguyên tố: Không có
Vừa rời khỏi cổng thành, Vũ Hạo lập tức tiến về phía Kiếm Trường Tân Thủ.
- Tên nhân vật: Vũ Hạo
"Hãy nhìn cánh tay của cậu ta mà xem, kiên cường một cách kì lạ"
Không có tên. Không có thông tin.
- Chiến lực: 21
- Trí tuệ: 8
Cậu rút kiếm ra. Nếu không ai hướng dẫn, vậy cậu sẽ tự luyện tập trước.
- Danh vọng: 0
Tuy nhiên, khi Vũ Hạo bước vào, cậu không thấy bóng dáng ai cả.
Chương 2: Khởi Đầu Gian Nan.
1.
Cậu tiếp tục vung kiếm, tập trung hơn bao giờ hết.
Chỉ có một biểu tượng “NPC” nhỏ bên cạnh.
Theo hiểu biết của cậu, mỗi lần lên cấp sẽ nhận được 5 điểm cộng tự do, nhưng những điểm chỉ số tăng trực tiếp như thế này lại vô cùng quý giá. Ở những cấp độ sau, chỉ cần muốn tăng 1 điểm chỉ số, người chơi có thể phải bỏ ra hàng giờ, thậm chí cả ngày để cày cuốc.
Nếu kiếm pháp của cậu đủ tinh tế, thậm chí cậu có thể thu hút sự chú ý của NPC cấp cao và nhận được nhiệm vụ đặc biệt.
Không. Chờ đợi là lãng phí thời gian.
- Kháng phép: 0
- Nội lực: 8
Ai bảo xấu và nghèo không phải là một cái tội chứ?
NPC trong Đại Mộng Giới không trao nhiệm vụ một cách ngẫu nhiên. Nếu cậu muốn được công nhận, cậu phải chứng minh rằng mình xứng đáng.
Trước mặt cậu vẫn là lão gác cổng với ánh mắt đầy vẻ khó chịu.
Cậu biết điều đó hơn ai hết. Với tư cách một người chơi lâu năm, cậu hiểu rõ chỉ số cơ bản quan trọng đến mức nào. Khi đạt tới cấp độ cao, việc tăng dù chỉ 1 điểm cũng trở thành một thử thách gian nan.
Một bảng trạng thái hiện ra.
Thế nhưng, Vũ Hạo vẫn không dừng lại.
“Lại là cậu à?” Lão nhíu mày, giọng nói đầy vẻ bất lực.
“Kiếm pháp khá đấy. Nhưng cậu vẫn còn quá yếu. Ta đoán, cậu là một người phiêu lưu trẻ tuổi mới đến lục địa này phải không?”
—Quay trở lại với thực tế—
—Kiếm Trường Tân Thủ—
Trong một căn phòng điều hành rộng lớn, các màn hình lớn hiển thị hàng loạt dữ liệu từ trò chơi. Nhân viên kỹ thuật chạy tới chạy lui, gương mặt ai nấy đều hoảng hốt. Một số người vội vàng báo cáo, một số thì liên tục kiểm tra lại dữ liệu hệ thống.
- Giáp: 1
3. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Cậu siết chặt chuôi kiếm.
“Chủ quản của nó là ‘Thiên Cách’.”
Cái trò chơi c·hết tiệt này!
[Điểm Hảo Cảm: -10]
Dù sao thì… ít nhất bây giờ cậu đã có nhiệm vụ.
Cậu cảm nhận sự thay đổi trong cơ thể—cánh tay có thêm chút lực, cú chém trở nên vững chắc hơn. Nếu tiếp tục… liệu cậu có thể mạnh lên mà không cần cày cấp không?
Sau một hồi tranh luận, họ quyết định không can thiệp trực tiếp vào nhiệm vụ của Vũ Hạo, nhưng họ sẽ giá·m s·át chặt chẽ và điều chỉnh trong tương lai để tránh có quá nhiều người lợi dụng con đường này.
Chăm chỉ sẽ mang lại lợi ích.
[???]
Vũ Hạo mở to mắt.
“Không thể nào! Điều này chưa từng xảy ra trong quá trình thử nghiệm!”
Vũ Hạo lập tức dừng lại, đảo mắt tìm kiếm người vừa lên tiếng.
- Năng Lực (MP): 80/80
Tên nhân vật: [Vũ Hạo]
Thư ký Kim đẩy cửa phòng họp, khuôn mặt trắng bệch, hơi thở dồn dập:
Bỗng nhiên, một giọng nói lười biếng vang lên từ đâu đó.
Hai giờ sau.
—Một khoảng thời gian trôi qua—
Tô Tổng đặt chén trà xuống, trầm ngâm một lúc, rồi chậm rãi nói:
Cười tới ngoác miệng.
“Muốn nhận được nhiệm vụ của ta?” Ông lão nhấc bình rượu lên, uống một ngụm rồi cười nhạt. “Cậu cần chứng minh rằng mình không chỉ biết vung kiếm như một kẻ nghiệp dư.”
- Nhanh nhẹn: 10
Thư ký Kim sững sờ.
Mà nguyên nhân? Ngoài điểm hảo cảm tệ hại, còn có vấn đề bề ngoài của cậu.
Nếu thể hiện được sự khéo léo và chính xác, NPC sẽ đánh giá cậu cao hơn.
- Chức nghiệp: Không có
Nơi này là một quảng trường rộng lớn, giữa sân bày đầy bù nhìn tân thủ. Những bù nhìn này không chỉ là vật trang trí—chúng được thiết kế để giúp người chơi làm quen với cách sử dụng v·ũ k·hí. Nếu vung kiếm đúng góc độ, bù nhìn sẽ hiện lên thông báo “-1” màu đỏ, biểu thị rằng cú chém có lực sát thương. Nếu vung sai, kiếm sẽ rung lên dữ dội, tay người chơi sẽ bị tê cứng vì phản lực.
Người đàn ông ngồi ở trung tâm phòng họp—Nguyễn Tô, Chủ tịch Đại Việt Corp, người chịu trách nhiệm phát hành Đại Mộng Giới, ngước lên nhìn thư ký Kim, ánh mắt điềm tĩnh nhưng sâu thẳm như đại dương.
[Nhiệm Vụ Tân Thủ: Tìm Hiểu 5 Chỉ Số Cơ Bản] (đọc tại Nhiều Truyện.com)
- Uy tín: 5 (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Cậu tiếp tục luyện kiếm, không ngừng nghỉ.
Thư ký Kim cắn môi, giọng đầy căng thẳng:
"Quả là một chàng trai mạnh mẽ"
- Sức mạnh: 12
Dù không cho điểm kinh nghiệm nhưng cậu vẫn rất vui vì đây chính là cơ sở để cậu có thể mở ra các chuỗi nhiệm vụ tân thủ tiếp theo trong tương lai.
Không ai biết. Nhưng cậu sẽ thử.
Nhưng lần này, cậu sẽ trở thành kẻ mạnh nhất.
- Cấp độ: 1
Những nhát kiếm đầu tiên có chút vụng về, nhưng chỉ sau vài lần, cơ thể cậu đã thích nghi. Cảm giác quen thuộc bắt đầu trở lại—sự rung động của chuôi kiếm, tiếng xé gió khi lưỡi kiếm chém xuống, lực phản hồi khi chạm vào mục tiêu.
Cách cậu vung kiếm ảnh hưởng đến cách NPC nhìn nhận cậu.
“Haha! Hai cấp rồi đấy!”
Lần này, cậu sẽ để hành động lên tiếng.
Cậu không có thời gian để chăm sóc bản thân. Từ lúc mẹ nhập viện, cậu bận rộn đến mức chẳng màng đến ngoại hình. Cái đầu trọc lốc, khuôn mặt hốc hác vì thiếu ngủ, đôi mắt trũng sâu vì kiệt sức. Trong thế giới thực, cậu không quan tâm người khác nghĩ gì về mình. Nhưng trong Đại Mộng Giới, NPC lại thực sự đánh giá ngoại hình của người chơi.
- Trạng thái: Trung lập
Mọi ánh mắt trong phòng họp đều đổ dồn vào dữ liệu trên màn hình. Dữ liệu của Vũ Hạo được mở ra, mọi bước đi của hắn đều bị theo dõi. Sau khi lập trình viên kiểm tra lại cơ chế trò chơi. Không có bug. Cậu chỉ… chơi game quá thông minh thôi. Cậu ấy đã tận dụng hệ thống của trò chơi theo một cách không ai ngờ tới.
Theo như thông tin nhiệm vụ, cậu phải gặp Chủ Kiếm Trường để tìm hiểu thông tin về 5 chỉ số cơ bản. Nhưng không ai ở đây cả. Cậu ngó quanh một lượt, chán nản nhìn thanh kiếm tân thủ đeo sau lưng.
Vẫn là ánh mắt khó chịu ấy.
“Được rồi, được rồi! Cậu muốn nhiệm vụ chứ gì?” Lão xua tay như thể muốn tống khứ một kẻ phiền phức cho khuất mắt. “Ta sẽ cho cậu một nhiệm vụ.”
[Bảng Trạng Thái Nhân Vật]
Nguyễn Tổng nhìn bảng dữ liệu, không giấu được ý cười.
Cậu vốn dĩ là một người lầm lì ít nói, đặc biệt là từ sau khi mẹ q·ua đ·ời, cậu càng ít giao tiếp với người lạ. Không phải cậu không biết cách nói chuyện, chỉ là cậu ngại phải giao tiếp. Thế nhưng, ngay cả khi cậu cố gắng chủ động bắt chuyện bắng mọi cách, dân làng vẫn xem cậu như một kẻ đáng ghét. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
- Danh hiệu: Không có
- Sức sống: 10
Vậy mà bao ngày nay, cậu chỉ biết đi xin xỏ nhiệm vụ?
Lính gác coi thường thân hình gầy gò của cậu, chẳng thèm đếm xỉa.
Thiên Cách, AI trí tuệ nhân tạo đang điều khiển Đại Mộng Giới, vận hành mọi cơ chế, quyết định mọi quy tắc. Không ai có thể thay đổi được cách nó hoạt động—thậm chí cả Chủ tịch cũng không.
Số điểm tiềm năng cộng thêm: +10
Kiếm vẫn vung, từng nhát đều đặn, kiên định, không chút chần chừ. Cậu đã đếm nhẩm từng lần hệ thống hiện lên—từ khi đến Kiếm Trường đến giờ, cậu đã tích lũy được +6 điểm Sức Mạnh, +2 điểm Nhanh Nhẹn, +2 điểm Sức sống.
Ngay lúc này, cậu nhận ra một điều quan trọng.
—Đại Việt Corp - Một Cơn Chấn Động—
“Nguyễn Tổng! Chúng ta có vấn đề rồi!”
Yêu cầu: Thu thập thông tin về 5 chỉ số cơ bản.
Tô Tổng không vội trả lời. Ông nhấp một ngụm trà, mắt khẽ nheo lại, sau đó bật cười.
Không, không chỉ tận dụng—mà là ép nó đến cực hạn, thì ai có thể cản bước cậu đây?
“...Nhiệm vụ.” Vũ Hạo đáp gọn lỏn. Cậu đứng thẳng, giọng điệu không chút dao động, như thể đây không phải là lần thứ mười cậu bị đuổi đi trong những ngày qua.
“Đúng vậy.” Ông gật đầu, khóe miệng cong lên đầy hứng thú. “Khiến cậu ta hoàn thành nhiệm vụ và rời đi.”
“Cô quên rồi sao? Trò chơi này không do chúng ta quản lý.”
“Nhưng cậu ta đã phát hiện.”
Hệ thống lập tức hiện ra thông báo.
Tại trụ sở chính của Đại Việt Corp, nơi quản lý và phát hành Đại Mộng Giới, không khí bỗng chốc hỗn loạn.
Ngay cả mấy đứa trẻ cũng tránh xa cậu như tránh bệnh dịch.
Cậu bắt đầu vung kiếm.
Mô tả: Đến Kiếm Trường, gặp Chủ Kiếm Trường và tìm hiểu về năm chỉ số cơ bản.
Một sự cố đã xuất hiện.
Chỉ số cơ bản:
“Nhưng mà…” Thư ký Kim cắn môi.
Khu vực: Thôn Tân Thủ - Kiếm Trường
Thời gian hoạt động: 16 tiếng liên tục
“Nói đi.”
Lão gác cổng nhìn Vũ Hạo như thể đang nhìn thấy một con ruồi vo ve bên tai, chỉ muốn đập c·hết cho xong chuyện.
Đắng cay.
- Sinh Lực (HP): 100/100
Lão già thở dài, chống tay lên ngọn giáo rỉ sét, gương mặt đanh lại như thể vừa đưa ra một quyết định quan trọng.
Phần thưởng: Thông tin về 5 loại chỉ số.
Nếu cậu có thể tận dụng kẽ hở này…
- May Mắn: 5
Cứ mỗi hai giờ trôi qua, tiếng thông báo buồn chán của hệ thống lại vang lên. Đây chính là động lực giúp Vũ Hạo tiếp tục vung kiếm không ngừng nghỉ. Chiếc áo trắng tân thủ và quần cậu mặc từ đầu đã ướt đẫm mồ hôi, cậu rên rỉ, tưởng rằng mình muốn c·hết đi, từng giọt tí tách rơi xuống nền đất khô cằn của Kiếm Trường Tân Thủ. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Cuối cùng… cuối cùng điều mà cậu mong chờ cũng tới. Từ khi bắt đầu tới nay, đây chính là nhiệm vụ đầu tiên mà cậu nhận được.
+1 Sức Mạnh.
[Hết chương 2]
Vậy mà chỉ với việc kiên trì vung kiếm, cậu đã đạt được kết quả này.
Không lạ gì khi NPC khinh thường cậu.
Nếu vung kiếm một cách thô kệch, NPC sẽ xem cậu như một tên tân thủ chẳng có gì đặc biệt.
“Điều này quả thật vô lý! Hệ thống không cho phép người chơi phát hiện cơ chế ‘Luyện tập tăng chỉ số’ quá sớm như vậy! Đáng lẽ họ chỉ có thể nhận ra khi gần rời khỏi Thôn Tân Thủ! ”
Số lần vung kiếm thành công: 9999+
“Đúng vậy! Và không chỉ phát hiện—cậu ta còn đang lợi dụng nó!”
NPC nữ chê cậu xấu xí, không thèm giao tiếp, thấy cậu đến gần là bỏ đi ngay lập tức.
Điên rồi! Vung kiếm cũng có thể tăng điểm tiềm năng sao?
Điểm tiềm năng cộng tự do: 0
“Vậy thì… kích hoạt nhiệm vụ của Chủ Kiếm Trường đi.”
Cậu bật cười, tiếng cười khàn khàn nhưng đầy phấn khích.
Những người trong phòng họp chợt im lặng.
Cậu tiếp tục vung kiếm, cho đến khi trời tối.
Cậu không nhịn được mà bật cười khi nhìn thấy giòng chữ hiện lên trên bảng thông báo.
“Ý ngài là—”
2.
Vốn dĩ sự kiện này được sắp xếp để người chơi ở tân thủ thôn phát hiện khi đã gần như hoàn thành tất cả nhiệm vụ. Lí do chính là vì nhà phát hành không muốn người chơi nhận được quá nhiều điểm tiềm năng, gây mất cân bằng trò chơi.
Một ông lão đang ngồi trên cành cây ngay cạnh cổng chính của Kiếm Trường nhìn cậu, chẳng biết ông lão đã ở đó từ bao giờ. Ông mặc một bộ đồ vải thô đơn giản, cánh tay lộ rõ những vết chai sạn của năm tháng rèn luyện kiếm thuật. Ánh mắt ông sắc bén như thể có thể nhìn thấu mọi khuyết điểm trong từng đường kiếm của cậu.
"Một người đàn ông thật hấp dẫn"
Chẳng nhẽ đây là một nhiệm vụ với một NPC không cố định? Cậu mới ở thôn tân thủ nha, điều này không hợp lí chút nào.
“Khoan đã. Nếu một người chơi bình thường có thể mở khóa điều này, có nghĩa là hệ thống của chúng ta thực sự đang hoạt động như một thế giới chân thực. Nếu chúng ta can thiệp vào lúc này, chẳng phải sẽ phá vỡ tính chân thực mà chúng ta hướng tới sao?”
"Mở cửa sổ trạng thái" Vũ Hạo thì thầm trong lúc t·ấn c·ông người gỗ
Làm lại từ đầu.
Thông báo hệ thống xuất hiện.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.