Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 71

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 71



Lục phu nhân khẽ giật mình, suy nghĩ lại một chút hai ngày này bà ấy vẫn luôn thấp thỏm không yên, sau khi Lục Chiêu Dật trở về cũng không có tin tức gì truyền đến, hơn nữa hôm nay Lục Chi Ninh xảy ra chuyện, bà ấy cũng không liên lạc được với bọn họ, bà ấy nhất thời hoảng hồn. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Tô Cẩm nghiêng đầu suy nghĩ một chút, hình như Lục Chi Ninh chưa từng nhìn thấy bùa không gian của cô thì phải.

Nhưng anh ta lại không dám hỏi…

Vẻ u sầu trên mặt mẹ Lục vẫn không thể giảm bớt.

Lục Chi Ninh cũng tràn đầy lo lắng: “Tô quán chủ, cha tôi cũng gặp phải chuyện tà dị như này sao?”

Tô Chính Quang mặt mày đanh lại, tràn đầy bất mãn: “A Cẩm, đang yên đang lành sao lại tự nhiên đi du lịch thế? Sao lại không ở nhà?”

“A Cẩm, tôi đi chung với cô.”

Lúc Lục Chi Ninh và Lục phu nhân đi đến biệt thự đối diện, trong lòng Lục Chi Ninh vẫn còn thoáng kinh ngạc.

Khuôn mặt nhỏ của cô bình tĩnh, Lục gia này, quả nhiên nhiều tai nạn: “Lục phu nhân yên tâm, Lục tiên sinh tạm thời không có nguy hiểm đến tính mạng.”

Tô Cẩm nhìn về phía Lục Chi Ninh: “Anh thu thập một chút, sáng ngày mai chúng ta lên đường xuất phát, tôi tự mình đi một chuyến.”

Sở Lâm có chút thương tổn buồn bã: “…Được rồi, tôi nghe theo sư phụ.” Sư phụ bảo anh ta ở lại, vậy thì anh ta sẽ ở lại…

Nếu không phải tình huống lúc này không thích hợp, thật sự hắn muốn thốt lên một tiếng “mẹ kiếp”!

Tô Cẩm tỏ ra bình tĩnh: “Hành lý tôi đang cầm trên người.”

Vị Lục tiên sinh kia tạm thời không có nguy hiểm đến tính mạng, nhưng không có nghĩa là sau đó vẫn như cũ không có nguy hiểm tới tính mạng.

Diêu Nguyệt có chút lo lắng, nói dông dài mấy câu.

Lục phu nhân vội vã gọi điện thoại cho ông cụ Lục hỏi thăm tình hình, ông cụ thở dài trả lời bà ấy: “Ta đã dặn dò người dưới đừng nói cho con… Thật ra cũng không phải chuyện lớn gì, chỉ là Chiêu Hoà và Chiêu Dật, tạm thời đã mất liên lạc, ta…”

Lục Chi Ninh cùng Nguyên Tam gia đều là nhân vật không dễ trêu vào, Lục gia thì còn tốt hơn một chút, tốt xấu gì ông ấy cũng đã thấy mấy lần, nhưng còn Nguyên Tam gia thì…Đây chính là một vị Đại Phật đấy…

Lỡ như đi ra ngoài bị người ta lừa gạt thì phải làm sao đây?

Tạm thời không có nguy hiểm đến tính mạng?

Lúc Nguyên Cảnh rời đi, còn nói thêm một câu với Tô Chính Quang: “Tô tiên sinh cứ yên tâm, A Cẩm sẽ không sao đâu, ông cứ tạm thời coi như cô ấy đi du lịch là được.”

Con đi xa cha lo lắng, làm sao ông ấy có thể không lo đây?

Dưới ánh mắt nhìn chằm chằm của hai người, Tô Chính Quang không nói thêm gì nữa, chỉ là trong mắt tràn đầy nỗi lo lắng.

Nghe vậy, đáy lòng Lục phu nhân run lên dữ dội.

Lục phu nhân cúp điện thoại, đỏ cả vành mắt nhìn Tô Cẩm.

Dù sao nhiều khi, nhân tố bên ngoài có thể thay đổi không ít sự kiện, cô chưa nhìn thấy tướng mạo của Lục tiên sinh, chỉ có thể suy tính từ ngày sinh tháng đẻ, nhưng nếu như sinh mệnh của Lục Chiêu Hoà ở trong quỹ đạo, có một chút biến động, có lẽ sẽ biến thành một kết quả khác. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Anh ta luôn cảm thấy hai người này đang giấu diếm anh ta chuyện gì đó.

Chương 71

Lục Chi Ninh rất có ánh mắt chuyển lên ngồi ở ghế lái phụ, nhường vị trí phía sau lại cho Nguyên Cảnh. Có điều, lúc Lục Chi Ninh nhận thấy Tô Cẩm chẳng mang theo hành lý gì, anh ta ngạc nhiên hỏi: “Tô quán chủ, hành lý của cô đâu rồi?”

Tô Cẩm hơi suy tư: “Được.” Trước đó cô cũng đã nói, Nguyên Cảnh tốt nhất là ở chung một chỗ với cô, chuyện lần này, cô phải đi nơi khác, ngộ nhỡ Nguyên Cảnh có chuyện, cô một chốc một lát thật đúng là không trở lại kịp.

“Chuyện của Chiêu Hoà, Tô quán chủ đã tính ra từ lần trước giúp Chiêu Dật, cha cũng đừng giấu diếm con nữa.”

Ông ấy còn muốn nói thêm cái gì, đáng tiếc lúc này, Lục Chi Ninh và Nguyên Cảnh đã đi tới.

Cô lại nhìn về phía Sở Lâm: “Anh cũng ở lại, chăm sóc Lục phu nhân và trông coi Huyền Thanh quán.”

“Được rồi, cứ quyết định như vậy đi. Mọi người quay về nghỉ ngơi đi, sáng sớm ngày mai sẽ xuất phát.”

Mối quan hệ của Lục gia ở Kinh Thành, cũng có không ít.

Cô vừa nói vừa lấy ra một cái ví nhỏ tinh xảo cỡ bằng bàn tay, trên đó còn có thêu hai chữ “Huyền Thanh” nữa.

Buổi sáng hôm nay, ông cụ đã liên lạc với đại sư quen biết để hỗ trợ.

Cũng không biết có chuyện gì xảy ra mà mấy năm gần đây Lục gia gặp đủ mọi chuyện phiền phức, luôn luôn có chuyện không hay xảy ra.

Tô Cẩm xoay người về phòng, lấy giấy vẽ bùa và chu sa ra, bất kể chuyến đi lần này có nguy hiểm hay không, cô cũng phải chuẩn bị một ít bùa trước! Lo trước khỏi hoạ!

Tô Cẩm tay không đi xuống nhà, trên người cực kỳ đơn giản, tựa như chẳng mang theo thứ gì.

Nếu không gặp được Tô quán chủ, bà ấy cũng không hình dung ra được bộ dáng của Lục gia bây giờ sẽ như thế nào.

Ông cụ lo lắng không thôi, sau khi biết được tình hình, lại phái người đi một chút, chưa từng nghĩ tới, phàm là những người được phái đi, không có một người có thể liên lạc trở về. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Mẹ Lục vẫn còn có chút lo lắng, bà ấy thấp giọng dặn dò: “Chi Ninh, ngày mai con lên đường với Tô quán chủ, nhớ là không được chạy lung tung, phải luôn theo sát Tô quán chủ.”

Anh ta nhìn Nguyên Cảnh thêm vài lần, nghĩ mãi mà cũng không rõ, vì sao mà khi Nguyên Cảnh mới mở miệng Tô Cẩm lại dễ dàng đồng ý đến như vậy?

Tô Cẩm không đồng ý lắc đầu: “Lục phu nhân an tâm chờ đợi là được.”

Lục phu nhân vội vàng nói: “Vậy tôi cũng đi.”

Trong giây lát, Tô Cẩm căn cứ vào ngày sinh tháng đẻ của Lục Chiêu Hoà tính toán một cái.

Chỉ sau dăm ba câu Tô Cẩm đã sắp xếp xong kế hoạch.

“Tiên sinh nhà tôi tên là Lục Chiêu Hoà, ngày sinh của ông ấy là…”

Tô quán chủ không hổ là Tô quán chủ!

Bùa không gian đối với người thường xuyên đi ra ngoài mà nói, quả thực quá thuận tiện!

Chính là nói, đã xảy ra chuyện rồi?

“Tô quán chủ, chẳng lẽ tiên sinh nhà tôi…”

Lục Chi Ninh: “…” Thứ lỗi cho anh ta kiến thức nông cạn!

Sau khi Lục Chiêu Dật và Lục Chi Ninh xảy ra chuyện như vậy ở Thanh Thành, Lục Chiêu Hoà đã bắt đầu bắt tay điều tra tình hình của tên đại sư giả trước đó.

Thật vất vả mới tra ra được, Lục Chiêu Hoà lo lắng người dưới làm việc bất lợi, bỏ lỡ chi tiết, đã tự mình dẫn người đi một chuyến, Lục Chiêu Dật trở về đuổi theo sau, cũng đi theo qua đó.

Trong mắt Tô Chính Quang tràn đầy vẻ không muốn.

Ông cụ Lục ngừng một chút, nói lại sự việc một lần.

Tô Chính Quang suy nghĩ cả một đêm, vẫn cảm thấy không đáng tin cậy.

Lời còn chưa nói hết, đã bị Lục phu nhân cắt ngang.

“Dạ.” Lục Chi Ninh đáp: “Mẹ yên tâm đi, nhất định con sẽ mang hai người bọn họ bình yên trở về.”

Ông ấy tiến lên một bước tiếp tục lải nhải, thình lình bị Diêu Nguyệt kéo lại thật mạnh: “Anh đừng làm chậm trễ công việc của A Cẩm nữa!”

Tô Cẩm gật đầu: “Xem xét từ quẻ tượng, quả thật là như vậy.”

Kiếp nạn lần này, đối với Lục tiên sinh mà nói, coi như là một kiếp nạn không nhỏ.

Tô Cẩm khẽ vỗ mu bàn tay Lục phu nhân: “Chớ hoảng sợ, từ từ nói.”

Tô Cẩm dặn dò Sở Lâm mấy chỗ cần chú ý rồi bước lên xe của Nguyên Cảnh.

Ngày hôm sau.

Tô Chính Quang: “…”

Rất nhanh đã liên hệ được với mấy đại sư, bọn họ đã xuất phát đến địa điểm xảy ra chuyện, tin rằng chẳng mấy chốc sẽ có tin tức tốt truyền đến.

Lục Chi Ninh: “Được.”

Lục Chi Ninh vốn muốn hỏi tại sao đêm nay không xuất phát luôn, nhưng anh ta nghĩ đến sự lợi hại của Tô Cẩm nên không hỏi nữa, anh ta cảm thấy, chuyện quyết định thời gian buổi sáng ngày mai, nhất định là Tô quán chủ có dụng ý của mình.

Cô lấy ra hai lá bùa không gian đưa cho hai người Lục Chi Ninh và Nguyên Cảnh, sau đó, biểu diễn cách sử dụng bùa không gian trước mặt bọn họ. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Tô Cẩm nhìn Tô Chính Quang: “Ngoài con ra thì còn có Nguyên Cảnh, Lục Chi Ninh cùng đi nữa, không cần phải lo đâu.”

Nguyên Cảnh một lần nữa bị xem nhẹ, anh cảm thấy anh hẳn là nên chủ động một chút. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Thôn Khê Đàm 1

Sau đó, chính là hai người và vệ sĩ đi cùng đã mất liên lạc.

Tô Chính Quang: “…” Cũng bởi vì có hai người này cùng đi nên ông ấy mới càng thêm lo lắng đấy!

Lục Chi Ninh im lặng một lúc: “Cái ví nhỏ như vậy mà đựng được hành lý sao?” Chẳng lẽ…đây chính là túi bách bảo trong truyền thuyết?

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 71