Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 70

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 70


Dâng hương xong, Tô Cẩm nhìn về phía Lục phu nhân: “Làm phiền phu nhân cho tên và ngày sinh tháng đẻ của Lục tiên sinh.”

Anh ta một lòng chỉ muốn gây dựng sự nghiệp, làm cẩu độc thân vạn năm, vì sao luôn luôn khiến anh ta gặp phải vận đào hoa rối rắm này?

Rất tốt!

Lục Chi Ninh: “…” Cái giá này ngược lại vẫn còn tốt, nhưng anh ta nhìn ánh mắt Tô Cẩm, luôn có cảm giác mình giống một con dê to béo, hơn nữa lại là con sắp bị vặt trụi lông kia.

Hiện tại anh ta coi như đã phát hiện ra, dáng vẻ này của Tô quán chủ, tuyệt đối là lại có chuyện gì đó không hay xảy ra rồi, đã nói là đại phú đại quý cơ mà?

Cô cũng nhìn về phía Lục Chi Ninh: “Lục thiếu gia, đừng thảo luận chuyện tình cảm với tôi, tổn thất tiền! Huyền Thanh quán chúng tôi còn đang ở thời kỳ đầu phát triển, không bớt.”

Cứ luôn bắt được bệnh của Lục gia, chính cô cũng có chút ngượng ngùng, cho nên, cố mà làm giảm giá cho bọn họ.

“Tô quán chủ, vậy một ngàn vạn còn lại, cứ coi như Lục gia chúng tôi dâng tiền nhang đèn cho Tổ Sư Gia.”

Mẹ Lục thở dài một tiếng: “Chuyện lần này, còn phải tạ ơn Tô quán chủ, Tô quán chủ lại cứu con thêm một lần nữa.”

Mấy ngày ngắn ngủi, đã nắm chắc tinh tuý của Huyền Thanh quán.

Anh ta độc thân anh ta trêu ai ghẹo ai?

Ai, vừa nghĩ tới cô còn có cơ hội hợp tác với Lục gia, thì rất… Vui vẻ.

Nghe vậy, Lục Chi Ninh lập tức đứng lên đi theo.

Nhất thời, Lục Chi Ninh tỉnh táo lại, anh ta run run rẩy rẩy nói một câu: “Tôi, giấc mộng kia… Sẽ không phải là sự thực chứ…?”

Tô Cẩm không giải thích còn tốt, nghe cô giải thích như thế, Lục Chi Ninh càng luống cuống.

Thì ra khi đó, Tô quán chủ đã nhắc nhở anh ta?

Vẻ mặt Lục Chi Ninh vẫn hoảng hốt như cũ. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Lục Chi Ninh một lời khó nói hết gật đầu: “Được, không bớt.”

Lục Chi Ninh nhìn thấy ánh mắt của cô, tim run lên mạnh mẽ, vô ý thức rụt người lại.

Điều này cũng ám chỉ hết sức rõ ràng.

Bây giờ lại được Tổ Sư Gia phù hộ, sẽ chỉ thuận lợi hơn.

Đã thấy Tô Cẩm đi về phía anh ta, đưa tay sờ lên đầu anh ta: “Lục thiếu gia, anh có muốn cân nhắc trở thành hội viên cao quý của Huyền Thanh quán hay không?”

Tô Cẩm trịnh trọng xoè ra hai ngón tay.

Lục phu nhân run lên một chút, sự lo lắng trên mặt cũng ít đi một chút.

Lục Chi Ninh trong lòng chua xót muốn c·h·ế·t.

Mẹ Lục ở bên cạnh lại cau mày, bà ấy nhịn không được phàn nàn: “Cha con và chú hai con cũng không biết đã xảy ra chuyện gì, con xảy ra chuyện, mẹ vẫn luôn không liên lạc được với bọn họ, ngay cả trợ lý bên cạnh bọn họ mẹ cũng không liên lạc được, thật sự là sốt ruột c·h·ế·t người rồi.”

Nghĩ như vậy, Lục Chi Ninh lại lôi lá bùa từ trên người ra, bùa Thiên Lôi đã được anh ta sử dụng, bùa hộ thân ban đầu Chu Sa bên trên cũng đã phai màu rồi.

Nét mặt Tô Cẩm nhất thời tươi cười như hoa, cô đưa tay tiếp nhận tấm thẻ, ôn nhu kéo tay Lục phu nhân: “Phu nhân, đi cùng tôi thắp nén nhang cho Tổ Sư Gia đi.”

Hai mắt Tô Cẩm loé lên một vòng ánh sáng: “…” Lại có sinh ý tới?Lúc này ánh mắt Tô Cẩm nhìn Lục Chi Ninh đã trở nên ôn nhu hơn một chút.

Sở Lâm gãi đầu một cái, theo ở phía sau, mấy người cùng đến Huyền Thanh quán.

Lục Chi Ninh run run rẩy rẩy hỏi: “Bao nhiêu tiền…”

Lục Chi Ninh: “…”

Mẹ ơi!

Cũng như lúc Tô Cẩm bắt đầu nhìn thấy đã nói câu nói kia, tướng mạo của Lục phu nhân vô cùng tốt, quãng đời còn lại an ổn phú quý, cả đời này không có kiếp nạn gì.

Nhưng chuyện của Lục gia này, thật sự là quá nhiều.

Xem ra chính là vì để ngăn cản tai hoạ cho anh ta.

Lục Chi Ninh lại giật mình.

Lục Chi Ninh khẽ vỗ mặt mình, vậy mà IQ lại giảm xuống? Nhất định là bởi vì ở chung quá lâu với Sở Lâm, sự thông minh của anh ta đã bị truyền nhiễm rồi.

Đã giải quyết rồi hả? Vậy anh ta yên tâm rồi, cũng may anh ta chưa thất thân!

Sở Lâm cho anh ta một ánh mắt tự anh trải nghiệm đi.

“Lục phu nhân, phí hội viên của Lục gia chỉ cần giao một năm là được, không cần ba năm.”

Lục Chi Ninh không nhịn được cảm thấy phía sau lưng mát lạnh, giọng nói cũng theo đó mà bắt đầu lắp bắp. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Vẻ mặt Tô Cẩm nghiêm túc: “Kiếp đào hoa của anh quả thực đã qua, đoạn thời gian gần đây anh cũng không có vấn đề gì khác, nhưng… tôi vẫn đề nghị anh trở thành hội viên tôn quý của Huyền Thanh quán, sau khi trở thành hội viên, nếu có chuyện gì, có thể trưng cầu ý kiến của tôi bất cứ lúc nào, hơn nữa tôi còn có thể giảm giá cho anh 95%.”

Tô Cẩm nói tiếp: “Yên tâm, chuyện phí hội viên này, sẽ không lừa anh, trong năm ấy, ngoại trừ có thể trưng cầu ý kiến của tôi cùng với sau này giảm giá 95%, tôi sẽ còn cung cấp miễn phí các loại bùa chú cho Lục gia sử dụng.”

Anh ta độc thân anh ta vui vẻ!

Chẳng lẽ trong một năm này, Lục gia sẽ còn xảy ra chuyện gì hay sao?

Lục Chi Ninh càng nghe tâm trạng càng phức tạp, anh ta đối với sắc đẹp, thật sự không có hứng thú gì.

Trên mặt Tô Cẩm tràn ra ý cười, Lục phu nhân này, thật là hào phóng, chỉ có điều, Tô Cẩm không đưa tay ra nhận.

Đi hai bước, Tô Cẩm quay đầu nhìn về phía Lục Chi Ninh: “Lục thiếu gia cũng tới một chuyến đi.”

Thôi, về sau cho dù có chuyện gì, cô cũng có thể giải quyết.

“Triệu Mạn, tiểu thư Triệu gia cô ta coi trọng anh rồi.” Tô Cẩm bình tĩnh nói: “Yên tâm, mọi chuyện đã giải quyết xong, nếu như anh muốn biết quá trình, có thể bảo Sở Lâm kể lại một lần.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Sở Lâm bắt đầu ghé vào lỗ tai anh ta kể lại chuyện Tô Cẩm đại chiến tà vật! (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Sở Lâm lập tức kéo dài khoảng cách với anh ta, dùng ngôn từ trịnh trọng bỏ qua quan hệ với anh ta: “Đừng tưởng rằng anh nhìn em như vậy, là có thể khiến cho em đau lòng, sư phụ em vì cứu anh, đã bỏ ra rất nhiều khí lực và bùa, đừng tưởng rằng anh là anh họ em, thì có thể khiến cho sư phụ em giảm giá cho anh!”

“Tô, Tô, Tô quán chủ, vận hoa đào này của tôi không phải đã qua rồi hay sao?”

Chương 70

Quả nhiên, ba nén nhang này của Lục phu nhân cháy rất vượng.

Anh ta cũng không nghĩ đến việc thảo luận giảm giá, anh ta chỉ là có chút chua xót trong lòng mà thôi.

Lục Chi Ninh nhìn lướt qua bốn phía, sau đó đã thấy Tô Cẩm còn có Nguyên Cảnh.

Lục Chi Ninh trực tiếp xụ mặt xuống.

Triệu Mạn? Tiểu thư Triệu gia kia sao? Thảo nào anh ta cảm thấy nhìn quen mắt, nhưng lại nghĩ không ra, hóa ra là đã gặp một lần ở Triệu gia.

Về phần Lục Chi Ninh, Tô Cẩm hơi thở dài. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Sở Lâm cũng cảm khái theo: “Cũng may trên người anh có nhiều bùa, nếu không phải vậy chỉ sợ anh đã không thể trở về nguyên vẹn rồi.”

Số mệnh của anh ta có phải quá khổ hay không?

Đột nhiên, Lục Chi Ninh nghĩ đến lúc anh ta rời khỏi Tô gia, Tô Cẩm còn có thái độ kỳ quái với Sở Lâm.

Ban đầu thì sao, Huyền Thanh quán của cô không có quy định về hội viên tôn quý.

Đầu tiên Tô Cẩm thắp ba nén nhang, nói đơn giản tình hình với Tổ Sư Gia một chút, sau đó, cô lại bảo Lục phu nhân dâng hương.

Lục Chi Ninh vừa thở phào: “… !”

Tô Cẩm trừng mắt nhìn, chăm chú giải thích với Lục Chi Ninh: “Chuyện lần này của anh, chi phí nhiều hơn so với lần trước một chút, tôi đã tốn không ít bùa, chi phí là một ngàn năm trăm vạn, thời hạn hội viên tôn quý một năm, giá năm trăm vạn.”

Lục Chi Ninh: “… Hai ngàn vạn?”

Không đợi Lục Chi Ninh mở miệng, Lục phu nhân đã đi tới, bà ấy lấy từ trong túi ra một tấm thẻ đưa cho Tô Cẩm: “Tô quán chủ, ở đây có ba ngàn vạn, phí hội viên tôi trả trước ba năm.”

Được lắm, tất cả mọi người đều đến đông đủ!

Tô Cẩm rất hài lòng đối với phản ứng của Sở Lâm, cô cho Sở Lâm một ánh mắt khen ngợi.

Trẻ con dễ dạy!

Ánh mắt anh ta có chút ai oán nhìn về phía Sở Lâm.

Lục Chi Ninh: “…” Lời này nói ra nghe có vẻ hữu ích, nhưng nghe ra thì luôn cảm thấy là lạ!

Anh ta che mặt hoảng hốt vài giây: “Tô quán chủ, thứ quấn lấy tôi kia là vật gì vậy?”

Là do anh ta nghe không hiểu ý tứ trong đó.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 70