Thuận Thiên
Quân KaKa
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
CHƯƠNG 303: NHANH CHÓNG THUYẾT PHỤC
Sau khi suy nghĩ xong, Trần Minh Quân quyết định vận dụng sức mạnh Khởi Nguyên Châu. Chỉ cần là thứ mà hắn thấy hoặc hắn có hiểu biết nhất định về nó thì có thể dùng Khởi Nguyên Châu để tạo ra. Công năng này vô cùng mạnh, nhưng cũng có nhiều hạn chế. Ví dụ như không thể tạo mới ý chí sự sống, cũng không thể sao chép ý chí sự sống. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Trần Minh Quân thấy đối phương có vẻ thiếu lòng tin, hắn cũng không muốn tốn nhiều thời gian để nói chuyện này. Thế là hắn trực tiếp nói thẳng vào điểm mấu chốt.
Trần Minh Quân cẩn thận hết mức có thể để truyền ra một chút hồn âm cho nguyên thần của Tư Mễ Ngã.
Sau đó, Tư Mễ Ngã chợt nhớ tới chuyện gì. Hắn vôi vàng nói
“Tư Mễ tiền bối, không cần lo lắng, ta là Trần Minh Quân. Bởi vì muốn nói chuyện với tiền bối, nhưng không có cách nào khác, nên mới vô lễ mà xâm nhập vào không gian linh hồn của tiền bối”
Thậm chí, hắn còn hoài nghi, chỉ cần chạm vào thân thể của họ thôi cũng có thể khiến họ t·rút h·ơi t·hở c·uối c·ùng.
Gần như cùng lúc đó, mười bốn viên ngoại linh đan và mười bốn lá phù chú cũng đã lơ lửng sẵn trước mặt đám người. Thân thể vừa chạm đất thì hiệu quả của liệu thương dịch cũng đã phát huy toàn bộ.
“Ngươi thực sự là Trần Minh Quân? Làm sao mà ngươi vào được đây? Không lẽ ngươi là người của thành chủ?”
Tư Mễ Ngã phản bác ngay
Ngoài ra, hắn cũng có thể cấp Chuyển Linh Đan cho họ. Nhưng Chuyển Linh Đan là đan dược dùng để tu luyện. Không có cách nào cung cấp linh khí ngay lập tức.
Một giọng hồn âm vô cùng nhỏ truyền tới thần niệm của Trần Minh Quân.
Nghe những lời này, Trần Minh Quân lại càng thêm khâm phục con người này. Đã sắp c·hết tới nơi mà còn có thể suy nghĩ cho người khác. Cái này gọi là chính nghĩa hay là ngu ngốc đây? Có lẽ, với đại đa số mọi người thì là ngu ngốc. Nhưng sẽ không ai có thể phủ nhận một chuyện. Nếu làm việc với Tư Mễ Ngã thì ai cũng an tâm.
Nói tới đây, chính bản thân Tư Mễ Ngã liền phủ định.
“Không ổn. Tiểu huynh đệ, hãy nghe lời ta, lập tức rời khỏi Bắc Thành. Chạy đi càng xa càng tốt. Ta không biết ngươi làm sao vào được đây. Nhưng ta tin chắc chắn ngươi sẽ không qua mặt được thành chủ đâu. Tranh thủ hắn còn chưa hành động gì thì nhanh chạy ngay đi.”
Trần Minh Quân tràn thần niệm ra, chia thành mười bốn phần, rồi trực tiếp xâm nhập vào không gian linh hồn của họ. Hắn muốn trực tiếp nói chuyện với ý thức linh hồn hoặc nguyên thần của họ.
Nguyên nhân là vì họ đang dùng linh khí gián tiếp. Đồng thời cũng do kinh mạch tổn hại nghiêm trọng. Liệu thương dịch chỉ chữa trị thân thể. Kinh mạch và khí hải thuộc phạm trù siêu hình. Chỉ vì thân thể bình phục nên mới có chút bình phục theo, không thể bình phục hoàn toàn.
Đầu tiên, hắn cung cấp mười bốn phần liệu thương dịch cho họ. Thuốc vừa vào miệng, còn đang phát huy dược lực thì Trần Minh Quân đã cưỡng ép kéo họ khỏi thánh giá. Nhờ thân thể đã khôi phục một ít, nên khi bị kéo khỏi thánh giá thì họ cũng sẽ không bị đột tử.
“Mà không đúng. Nếu ngươi là người của thành chủ, làm sao bọn họ còn phải tìm kiếm ngươi cơ chứ?”
Từ lúc vào không gian linh hồn của Tư Mễ Ngã, thần niệm Trần Minh Quân cũng quan sát thấy, toàn bộ không gian linh hồn đã thành cái vỏ trống. Linh hồn lực vô cùng mỏng manh, gần như đã bị rút cạn sạch.
Thần niệm Trần Minh Quân xâm nhập vào không gian linh hồn của Tư Mễ Ngã. Thần niệm hiển hóa ra hình dạng của hắn, rồi bay sâu vào bên trong. Không bao lâu sau, thần niệm Trần Minh Quân đã nhìn thấy nguyên thần và bản nguyên linh hồn của Tư Mễ Ngã.
Giờ đây, Trần Minh Quân đã nói rõ ràng mọi dự định, còn chuẩn bị xong mọi thứ. Hắn cũng đã hiểu ra, tình hình đang rất nguy cấp, nhưng không phải không có cơ hội nữa. Thứ Trần Minh Quân đang cần chính là sự phối hợp của hắn.
Hiện giờ, việc đầu tiên mà hắn cần làm chính là chữa thương cho họ. Sau đó thì phải cấp cho mỗi người một viên đan dược giúp khôi phục linh khí. Lựa chọn tốt nhất chính là Ngoại Linh Đan, nhưng loại đan dược này không có trong bảo khố. Rất có thể là đan dược đặc thù chỉ có trên Thiên Yêu Giới này.
Hắn cũng không loại người thiếu quả đoán. Bởi vì không có lòng tin, nên hắn mới khuyên Trần Minh Quân chạy đi.
“Tốt, tiểu huynh đệ cần ta phối hợp thế nào xin cứ nói”
Đầu tiên, Trần Minh Quân cần trôi đổi kế hoạch với khổ chủ. Họ phải hiểu hắn định làm gì thì mới có thể phối hợp tốt được. Chỉ cần chút trễ nải thôi cũng có thể làm kế hoạch thất bại.
Tư Mễ Ngã đang trong trạng thái nửa tỉnh nửa mơ. Đột nhiên đầu hắn vang lên một tiếng răng rắc. Hắn biết, không gian linh hồn vừa bị công kích. Nhưng hắn chỉ biết vậy thôi, hắn không có khả năng chống lại. Bởi vì nguyên thần và bản nguyên linh hồn của hắn đều đã bị suy yếu đến cực hạn.
Trần Minh Quân cũng không dám kéo dài thời gian. Sau khi đã nói chuyện xong với mọi người thì hắn lập tức hành động.
Theo cái nhìn của Trần Minh Quân, nguyên thần này chỉ có thể xem là một cái bóng mờ. Chỉ cần có một chấn động mạnh là sẽ trực tiếp tan biến. Bản nguyên linh hồn cũng không tốt hơn mấy. Bởi vì linh hồn lực khô kiệt, bản nguyên linh hồn như một cây non giữa sa mạc, có thể c·hết khô bất cứ lúc nào.
Từng giây từng giây trôi qua. Trần Minh Quân vừa quan sát đám người, vừa không ngừng dùng thần niệm bao trùm phủ thành chủ.
Trần Minh Quân không mất bao nhiêu thời gian thì đã tiếp cận được khu vực nhà giam. Hắn nhanh chóng đi đến chỗ Tư Mễ Ngã bị đóng đinh.
Nghĩ thông suốt mọi thứ, nguyên thần Tư Mễ Ngã liền dứt khoát nói.
“Không thể nào. Chưa nói chuyện chúng ta đều đã là phế nhân. Cho dù thoát khỏi được nhà giam cũng chưa chắc ra khỏi phủ thành chủ được. Mà kể cả có ra khỏi phủ thành chủ được thì cũng không thể thoát khỏi Bắc Thành. Tiểu huynh đệ, tấm lòng của cậu ta xin nhận. Nhưng ta khuyên cậu, hãy nhanh rời đi, tranh thủ lúc họ còn chưa làm gì”
Trần Minh Quân nói rất nhanh, hắn không muốn đối phương thiếu lòng tin mà khuyên hắn chạy đi nữa. Hiện giờ, càng kéo dài thời gian thì càng nguy hiểm. Nên hắn cần họ hợp tác ngay lập tức, càng nhanh càng tốt.
Lúc này, Trần Minh Quân phát hiện kế hoạch của hắn có chút vấn đề. Nhìn tình trạng thê thảm của đám người này, đừng nói tới kích phát phù chú, cho dù là thở thôi cũng đã vô cùng khó khăn rồi.
Nguyên thần Tư Mễ Ngã cũng cảm ứng được thần niệm của Trần Minh Quân. Nhưng mà hắn không còn quan tâm. Nếu không phải vẫn còn chút hy vọng thì hắn đã chọn t·ự v·ẫn rồi. Giờ người ta muốn g·iết hắn, hắn biết bản thân vô lực chống cự, nên tâm lý không có chút hoang mang nào.
Không hề chần chừ chút nào, toàn bộ mười bốn người đều đồng loạt nắm lấy viên ngoại linh đan rồi đưa vào miệng. Một tay còn lại cũng chợp lấy lá phù chú.
Chỉ khi đến được trung tâm thì mới thấy được một ít linh hồn lực. Giống như một vài vũng nước còn lại trước khi bị khô cạn hết. Nhờ chút ít linh hồn lực này mà bản nguyên linh hồn mới có thể duy trì tới giờ.
Trần Minh Quân vội trấn an Tư Mễ Ngã
Quả nhiên, sau khi nghe xong những lời Trần Minh Quân nói. Nguyên thần Tư Mễ Ngã không còn nói những lời bàn ra nữa.
Hắn biết, cuộc giải cứu này đã đi đến bước cuối cùng. Chỉ cần phù chú được kích hoạt trước khi bị phát hiện là được.
Ngoại linh đan vào miệng thì liền phát huy dược lực. Dựa theo chỉ dẫn của Trần Minh Quân, cả bọn đồng thời truyền những tia linh khí do dược lực cung cấp vào lá phù. Lá phù nhận được linh khí thì nhanh chóng sáng lên. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Sau đó, Trần Minh Quân nhanh chóng kể chi tiết kế hoạch của hắn cho Tư Mễ Ngã nghe. Ở đồng thời, hắn cũng đã thuyết phục và trao đổi xong với những người còn lại.
“Tiền bối không cần quá lo lắng. Ta dám đến đây là vì nắm chắc bản thân mình sẽ tuyệt đối an toàn. Hơn nữa, ta còn nắm chắc hơn chín thành là có thể cứu được mọi người.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Tiền bối, ta vẫn còn thuốc chữa thương kia. Nó có thể giúp mọi người khôi phục thân thể ngay lập tức. Một phần kinh mạch và khí hải cũng sẽ khôi phục. Sau đó, mọi người phục dụng Ngoại Linh Đan là có thể vận dụng được linh khí. Cuối cùng, ta có mang đến một loại phù chú, chỉ cần dùng linh khí kích hoạt, mọi người sẽ được truyền tống rời khỏi Bắc Thành ngay lập tức.”
Thông thường, thời gian kích phát song phương dịch chuyển phù rất nhanh. Nhưng hiện tại thì chậm hơn rất nhiều.
Hơn nữa, nguyên liệu của vật muốn tạo ra phải có đủ ở trong Khởi Nguyên Châu. Vì bản chất Khởi Nguyên Châu chỉ tổng hợp lại, tương đương với việc chuyển đổi vật chất, không phải từ không sinh có. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Rõ ràng, nguyên thần Tư Mễ Ngã đã quá yếu, muốn giao tiếp thì phải khôi phục một ít. Sở dĩ hắn không thèm khôi phục là vì ưu tiên linh hồn lực cho bản nguyên linh hồn. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Tuy nhiên, khi nguyên thần Tư Mễ Ngã nghe được những lời nói của Trần Minh Quân. Nguyên thần vốn hư ảo như có như không, đột nhiên ngưng thực lại một chút. Một ít linh hồn lực xung quanh cũng bị thuyên giảm một nửa.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.