Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 113: Khám phá

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 113: Khám phá


“Chuyện gì vừa xảy ra?”

Chương 113: Khám phá

Trần Phàm nhướng mày, ánh mắt hiện lên một tia kinh ngạc. Rốt cuộc thứ này là gì?

Hắn chợt nhớ tới điều gì đó, liền thu lại hồn lực và nhắm mắt trong chốc lát. Khi mở mắt ra lần nữa, hai đồng tử đã biến đổi—Âm Dương Nhãn được kích hoạt!

"Rắc!"

Vậy mà viên đá này lại hoàn toàn không bị ảnh hưởng.

Bề mặt viên đá trơn nhẵn, không có dấu vết phong hóa, không có nhiệt độ hay khí tức dao động, như thể nó không thuộc về thế giới này.

Trần Phàm đưa tay cầm lấy một viên hỏa thạch từ dưới đáy hồ. Viên đá này có màu đỏ sẫm, bề mặt hơi nhám, tỏa ra nhiệt lượng hừng hực ngay cả khi bị ngâm trong môi trường băng hỏa giao thoa. Hắn cảm nhận được một luồng nhiệt lưu nhẹ nhàng lan tỏa qua lòng bàn tay.

Trần Phàm tiếp tục di chuyển chậm rãi dưới đáy hồ, ánh mắt chăm chú quan sát mọi thứ xung quanh. Dưới lòng hồ này, ngoại trừ những viên hỏa thạch có nhiệt lượng cao và băng tinh tỏa ra hàn khí bức người, hắn cũng không phát hiện thêm vật gì đặc biệt.

Nhưng...

Nhưng rồi—

Hắn biết rõ sức mạnh hiện tại của bản thân, chỉ cần bóp nhẹ, những tảng đá cứng nhất cũng phải vỡ vụn, một quyền có thể đánh vỡ một ngọn núi nhỏ. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

"Chẳng lẽ..."

Nhưng viên đá này… lại chẳng có chút đặc điểm nào của cả hai.

Nghĩ vậy, Trần Phàm liền cúi xuống nhặt thêm một mớ hỏa thạch, rồi nhẹ nhàng vung tay, thu chúng vào Giới Châu.

Viên đá vốn không có gì lạ thường bỗng trở nên khác biệt một cách đáng kinh ngạc!

Bàn tay hắn siết chặt, lực lượng cuồng bạo truyền vào lòng bàn tay, nhưng viên đá vẫn không có bất kỳ phản ứng nào, thậm chí ngay cả một vết nứt nhỏ cũng không xuất hiện.

Một vật thể như vậy... chắc chắn không phải thứ tầm thường!

Khóe môi hắn nhếch lên một chút, ánh mắt lóe lên vẻ thích thú, sau đó tiếp tục di chuyển trong lòng hồ, tìm kiếm thêm những thứ đặc biệt khác.

Khớp ngón tay hắn phát ra âm thanh như tiếng nứt xương, một lượng áp lực kinh khủng được truyền vào viên đá.

Hai mắt Trần Phàm bất giác thay đổi, đồng tử hắn tự động biến thành Âm Dương Nhãn! Một vòng hoa văn đen trắng xuất hiện, xoay tròn như một chiếc bánh răng đang vận hành chậm rãi.

Trần Phàm khẽ nhíu mày.

Chợt, khóe mắt Trần Phàm tình cờ liếc xuống phía dưới, ánh mắt hắn vô thức dừng lại trên một vật thể có phần khác thường. Giữa nền đá lởm chởm của đáy hồ, nơi các loại khoáng thạch đều mang sắc thái cực đoan—hoặc đỏ rực như dung nham, hoặc xanh biếc như băng tinh—thì lại xuất hiện một viên đá không có màu sắc gì cả.

Hắn trầm ngâm một lát, rồi chợt nhớ ra một công dụng khác. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

"Ít ra thì cũng xem như một món đồ chơi nhỏ, có thể dùng để làm một số thứ thú vị."

"Vụt!" (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Trần Phàm nhíu mày, nhìn chằm chằm vào vị trí ban nãy, nhưng dù có cố gắng thế nào, hắn cũng không thể tìm lại được dấu vết của vòng xoáy thái cực.

"Két—!"

Trần Phàm trong mắt loé lên một tia hứng thú. Hắn vươn tay nhặt viên đá lên, cảm giác đầu tiên chính là… không có cảm giác gì cả!

Không lạnh, cũng không nóng.

Mọi thứ lại trở lại bình thường trong chớp mắt. Âm Dương Nhãn của hắn vẫn tồn tại, nhưng vòng xoáy kia đã biến mất không chút dấu vết, như thể nó chưa từng tồn tại.

Trần Phàm sững người trong giây lát.

Nó như một vật thể kỳ lạ, vô hình trong mắt thường nhưng vẫn hiển hiện ngay trước mặt hắn.

Ngay tại trung tâm của Hồ Băng Hỏa Lưỡng Nghi Nhãn, một vòng xoáy nhỏ đang lặng lẽ xoay tròn, nơi mà dòng nước giao thoa giữa hai thuộc tính nóng và lạnh.

Ngược lại, những viên đá mang thuộc tính hỏa thì rực sáng như than hồng, tỏa ra nhiệt lượng kinh người, chỉ cần tới gần cũng cảm nhận được hơi nóng cuồn cuộn.

Nhờ vào lần trước luyện thể bằng tiên dược, giờ đây trong hồn lực và nhục thân của hắn trực tiếp có hai loại thuộc tính nóng và lạnh.

Hắn nhẹ nhàng bơi đến gần hơn để quan sát kỹ lưỡng. Nhưng ngay khi hắn tiến lại gần, một cảm giác kỳ lạ bỗng nhiên dâng lên trong cơ thể. Huyết mạch như bị kích thích, hồn lực trong đan điền cũng đột nhiên chấn động, lan tràn ra toàn thân.

Cho nên hai loại năng lượng này không tổn thương được hắn, đương nhiên cái này cũng có hạn mức, nếu vượt qua, hắn vẫn sẽ b·ị t·hương.

Trần Phàm hơi kinh ngạc.

Viên đá vẫn y nguyên, không nứt, không vỡ, không chút sứt mẻ.

Trần Phàm không tin tà, hít sâu một hơi, trong nháy mắt toàn thân siết chặt, cơ bắp căng lên, dùng bú sữa mẹ khí lực...

Chợt— (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Trần Phàm nheo mắt, thử dùng tay sờ sờ, lật qua lật lại để quan sát. Nhưng dù hắn có chà xát thế nào, viên đá vẫn trơ lì như cũ, không hề xuất hiện bất kỳ dấu hiệu đặc biệt nào.

"Cái này không đủ cứng, không thể dùng để rèn đúc binh khí được. Nếu mang đi luyện chế, chỉ cần chịu một chút áp lực là sẽ vỡ vụn ngay."

May mắn là với thể chất hiện tại, hắn không cần lo lắng về việc thiếu dưỡng khí. Nhờ vào luyện thể, cơ thể hắn đã đạt đến một cấp độ mới, có thể nín thở trong nhiều giờ mà không cảm thấy khó chịu. Điều này giúp hắn có đủ thời gian để thăm dò kỹ càng hơn.

Vẫn không có chuyện gì xảy ra!

Nó như một vòng thái cực hoàn mỹ, hai màu đỏ xanh quấn lấy nhau, chậm rãi xoay tròn.

Một t·iếng n·ổ nhỏ vang lên, viên hỏa thạch trực tiếp vỡ vụn trong tay hắn, hóa thành vô số mảnh nhỏ, tản ra một ít bụi mịn có màu đỏ cam.

Hắn thử dùng sức bóp mạnh.

“Thứ này là gì?”

Đúng lúc này, một ý nghĩ lóe lên trong đầu hắn.

Trong tầm mắt của Âm Dương Nhãn, nó không còn là một viên đá bình thường, mà biến thành một quả cầu năng lượng huyền bí, nửa nóng nửa lạnh, hai nguồn sức mạnh đối lập đan xen nhau một cách hoàn mỹ, xoay tròn tuần hoàn, tựa như một tiểu Thái Cực thu nhỏ.

Hắn dùng sức bóp nhẹ thử một chút, nhưng viên đá vẫn còn nguyên vẹn. Ánh mắt Trần Phàm lóe lên một tia tò mò, sau đó hắn vận dụng thêm một chút lực.

Cùng lúc đó, Âm Dương Lĩnh Vực tự động mở ra, không cần hắn kích hoạt hay điều khiển. Lĩnh vực này như có mối liên hệ kỳ lạ với vòng xoáy thái cực dưới hồ, cả hai dường như bị một lực lượng vô hình nào đó đồng bộ và thu hút lẫn nhau.

Đá có thuộc tính băng thường mang sắc xanh dương trong suốt, lạnh lẽo đến mức chỉ cần chạm nhẹ cũng đủ khiến da thịt đông cứng.

"Ầm!"

Hắn trầm tư, trong lòng dâng lên một tia nghi hoặc. Nhưng đồng thời, hắn cũng có một cảm giác mơ hồ rằng vòng xoáy đó không đơn giản chỉ là một hiện tượng tự nhiên… mà có thể là một bí mật còn chưa được khám phá của Hồ Băng Hỏa Lưỡng Nghi Nhãn này.

Đang mải tìm kiếm, ánh mắt Trần Phàm đột nhiên lóe lên khi phát hiện một vật kỳ lạ. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Ngay lập tức, thế giới trong tầm mắt hắn thay đổi.

Trong khi tất cả những viên đá ở đây đều thuộc hai trạng thái rõ rệt—một là siêu nóng, hai là siêu lạnh—thì viên đá này lại hoàn toàn trung tính, như thể không chịu sự ảnh hưởng của hai dòng năng lượng đối lập.

Trần Phàm nheo mắt, trong lòng dâng lên một cảm giác tò mò mãnh liệt.

"Vèo!"

Không gian xung quanh đột nhiên rung động nhẹ, tựa như một sự cộng hưởng kỳ dị giữa lĩnh vực của hắn và vòng xoáy thần bí kia. Trần Phàm cảm thấy trong nháy mắt, một luồng thông tin huyền bí như muốn truyền vào đầu hắn.

Hắn nhìn chằm chằm vào phần bột đá còn sót lại trên tay, khẽ lắc đầu, vẻ mặt có chút tiếc nuối.

“Hừm, cứng thật.”

Điều này khiến hắn liên tưởng đến những viên đá giữ nhiệt dùng để sưởi ấm vào mùa đông, hoặc thậm chí có thể dùng để nướng đồ ăn. Dù không có giá trị quá lớn trong chiến đấu, nhưng cũng không phải là vật vô dụng.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 113: Khám phá