Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chân Mệnh Hoàng Hậu

Đậu Đậu Ma Ma

Chương 96

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 96


A Đoàn từ mặt đất đứng lên, sửa sang lại vạt áokhôngchút bụi bặm, nghiêng mặt nhìn thẳng về phía Hứa Tâm Dao, gỡ bỏ khuôn mặt yếu đuối nhìn vô cùng tàn ác.mộtlúc sau ánh mắt hơi khép lại,nhẹgiọngnói“Ngươi xác định?”

A Đoànkhôngthay đổi sắc mặt nhìn mấy ngườiđangchậm rãiđiđến, đôi mắt đen láy từ đầu đến cuốikhôngrời khỏi Hứa Tâm Dao, đáy mắt quét quamộttiakhôngkiên nhẫn cùng ngiêm nghị, kích động người khác phô trương thanh thế, đây là muốn cho mọi người đều biết tình cảnh xấu hổ trong nhà sao? Từ lúc Hứa Tâm Dao cất lời, An Dương cứ vui vẻ.

A Đoànkhôngthay đổi sắc mặt, thái độ ung dung, người bên ngoài lạikhôngnhịn được.

khôngquay đầu lại chỉ nhìn chằm chằm mặt A Đoàn, muốn nhìn thấy nàng bất đắc dĩ, muốn nhìn xem nàng còn có thể nhịn đến khi nào nữa. Thấy A Đoàn thoáng mím môi, An Dương cũng thu lại ý cười, gương mặt lạnh lùng nhìn về phía Hứa Tâm Dao, sau đó mày nhíu chặt lại, Hứa Tâm Daođangmuốn đem chuyện bất hòa của hai người ra cho mọi người nhìn thấy sao?

Xoay người lại nhìn, là An Dương công chúa trực tiếp làm rơi chén rượu trong tay xuống bàn.

“Tam tiểu thư,khôngbiết nhị tiểu thưnóinhư vậy cóthậtkhông?”

Lần đầu tiên A Đoàn nghe được những lời này, lần đầu tiên bị người ta “khôngkhách khí” như vậy. Anhs mắt bình tĩnh đảo qua những người này sau đó lại trở về Hứa Tâm Dao vẫn đỏ mặt, nhìn nàng ta dường như rất thất vọng vói mình? Nhếch nhếch khóe miệng, tiếp lời mấy người kia “Đúng vậy, nếu bị hoàng gia biết được ta làm ra loại chuyệnkhôngthể tưởng tượng như này, Hứa gia đừng mong có ai thoát được.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Ngô Đồng trầm thấp cườimộttiếng, nhìn A Đoànnóivô cùng sủng nịnh “Nếu ta hối hận, nàng cònkhôngầm ĩ phiền c·h·ế·t ta hay sao? Ta cũngkhôngdám.”

Cũngkhôngđợi mọi người phản ứng lại, ngón trỏ chỉ thẳng vào A Đoàn, giọngnóirun rẩy lại nhưng nhiều hơn là ý định đập nồi chìm thuyền (có ý là cả hai cùng c·h·ế·t giống câu Trạng c·h·ế·t chúa cũng băng hà của nước mình) trước nay chưa từng có “Tam muội, vừa rồi ngươinóinhiều như vậy, nhưng câu hỏi của ta ngươi lạikhôngtrả lờiđãchuyển đề tài. Ta hỏi ngươi, ngày ấy lúc ở nhà tađãnhìn thấy ngươi cùng với Vệ Trường Hận có phải làthậthaykhông?”

Động tác uống rượu của An Dương chợt dừng lại, hóa ra còn có chứng cứ? Mình tất nhiên tin tưởng A Đoàn tuyệt đốisẽxử lý được chuyện của Đại ca, chỉ là Hứa Tâm Daonóithản nhiên như vậy, quay đầu nhìn sang bờ sông bên kia,trênngười Vệ Trường Hận quảthậtcóamộttúi tiền! Cách quá xakhôngbiết có phải do A Đoàn thêu haykhông…

Lúc này cũngkhôngcần kiêng dè cái gì.

Chương 96

Cho nên…

Đây lànóicho Hứa Tâm Dao nghe cũng là để cho A Đoàn với An Dương nghe. Những người khác nghe được những lời này, e ngại thân phận của A Đoàn cùng An Dươngkhôngđiđến ngay lập tức, nhưng cũng dừng lại mọi việc trong tay, dỏng tai lên nghe ngóng. Thậm chí nhóm nam tử bên kia hình như cũng nhận thấy bên này có việckhôngđúng, đều đứng ở bờ bên kia nhìn sang. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

“Hay lànói…” A Đoàn dừng lạimộtchút, lại quét mắt nhìn về phía mọi ngườiđangvô cùng nghi ngờ “Bây giờ Nhị tỷđãkhôngthèm để ý công mẫu thân ta dốc lòng nuôi dưỡng với dạy dỗ ngươi, chỉ muốn kéo tay ta xuốn. Nhị phòngđãkhôngcòn, làm sao Đại phòng có thể chỉ lo cho mình được, cho nên ngươi muốn dựa vào tay của các tỷ muội ở đây?”

Cuối cùng… Hóa ra Vệ Trường Hận trưởng thành lạianhtuấn như vậy. Hai mày sắc bén, mắt đen thâm thúy, đường nét khuôn mặtrõràng, toàn thân đứng sừng sững như cây trúc xanh đón gió lớn. Dung mạo xuất sắc như vậy,khôngcần nhìn gia thế, chỉ cần gương mặt này cũng có thể làm mê đảo mọi người, nhưng vì sao chưa từng tháo mặt nạ xuống?

Bản thân muốn làm tên hề nhảy nhót cho mọi người nhìn còn muốn kéo người khác xuống nước cùng nữa.

Thản nhiên như vậy sao! Tất cả mọi người đều cảm thất não mìnhkhôngxoay kịp theo tiết tấu này.

Nhưng Hứa Tâm Daonóichắc chắn như vậy, tất nhiên có chỗ dựa vào.

“Bốp bốp.” Tự mình vỗ tay, sau đó khen ngợi Hứa Tâm Dao “Nhị tỷthậtlà giỏi tính toán.”

“Hai người các ngươikhôngphải là tỷ muội sao, nàngkhôngtốt có lợi gì cho ngươi chứ?”

“Tam tiểu thư muốn bắt cá hai tay, cũngkhôngnghĩ đến có ngàysẽbị lật thuyền sao!”

Đại ca của An Dương công chúa?

Những người kháckhôngbiết hai tỷ muộiđãđấu mắt quamộthiệp, chỉ nhìn thấy hai ngườikhôngainóicâu nào,cônươngđangđứng cạnh Hứa Tâm Dao nóng nảy, đẩy Hứa Tâm Daomộtcái “nóimau lên!” Hứa Tâm Dao giống như vẫnđangkhôngthể làm gì khác, do dựkhôngquyết nhìn A Đoàn.

“Ngươi, ngươi làm như vậysẽlàm mất mặt cả gia tộc!”

Cảnh tượng đột nhiên xảy ra này làm cho mọi người đềukhôngrõ, nhưng mà nhìn bộ dánghiệngiờ của Hứa Tâm Dao, toàn thân lung lay sắp đổ, thân thể gầy yếu giống như chỉ cầnmộtcơn gió thổi qua cũng có thể ngã xuống,đãđến ranh giới sụp đổ, tất nhiên cũngkhôngthể giải thích nghi ngờ cho mọi người. Cũng may mọi người cũngkhôngphải nghi ngờ quá lâu, lại truyền đếnmộttiếng cạch.

“Túi tiền bây giờ Vệ tướng quânđangđeo bên hông có phải là ngươi tự tay thêu haykhông!”

Câunóikhôngđầukhôngđuôi làm cho người bên ngoài nghekhônghiểu, nhưng Hứa Tâm Dao lại hiểurõ, A Đoànđangcho nàng tamộtcơ hội cuối cùng. Ngón tay trong tay áo run lên, đương nhiên biết chống lại A Đoàn giống như lấy trứng chọi đá, nhưngsựsợ hãi chỉ thoáng qua trong chớp mắt liền biến thành ý nghĩ bắt buộc phải có được, hôm nay phải xé toạc lớp mặt nạ dối trá của nàng!

Xoay người ngửa đầu nhìn về phía Ngô Đồngđanglẳng lặng đứng nhìn, hàm răng cắn lên đôi môi nhìn có chút bấn an, nhưng trong mắt lại lóe lênsựtinh quái, khẽ cườinói“Làm sao bây giờ, hôm nay mặt nạ của huynh buộc phải tháo xuống, nếukhôngmuộithậtsựsẽtrở thành người làm ra chuyệnkhôngthể tưởng tượng nổi mất. Huynh tháo haykhôngtháo đây?

âmthanh bi phẫn chói tai, ngay cả nhóm nam tử bên bờ sông bên kia cũng có thể nghe thấyrõràngkhôngsót từ nào.

Tất cả mọi người đều hiểu được ý của A Đoàn, lòng bị châm ngòi kích động cũng yên tĩnh lại. Ngươikhônggặp mặtnóiriêng với nàng, mà ở chỗkhôngcó nàng trước mặt mọi người ấp úng giống nhưthậtnóimấy lời giả dối,khôngphải lấy chúng ta làm bia đỡthìlà cái gì?! Tâm tư xoay chuyển nhanh lập tức phản ứng kịp.

Đột nhiên truyền đếnâmthanh nhánh cây bị đạp gãy,âmthanh như vậy trongkhôngkhí yên lặng rấtrõràng. MỌi người nhìn lại, là Hứa Tâm Dao. Bây giờ sắc mặt Hứa Tâm Dao cũngkhôngphải là tái nhợt yếu ớt, mà toàn bộ ngũ quan cũng có chút vặn vẹo, bộ dáng tâm thần bị tê liệt, nhìn Vệ tướng quân tháo mặt nạ xuống, đặc biệtkhôngthể tin.

Nhưng nàng ta hận mình làsựthật, mặc dù… Hận ý của nàng ta từ đâu mà đến. Nhưng mà cái này cũngkhôngquan trọng, nếu nàng tađãgây ra chuyện này,sẽkhôngnghĩsẽlà đầu voi đuôi chuột, lần này mình cũngsẽkhôngthu dọn giúp nàng ta!

Tất cả mọi người đều nhìn chăm chú vào nhất cử nhất động của A Đoàn, thấy nàng nhìn về phía Vệ Trường Hận ở đối diện, trong lòngđãcực kỳ kinh ngạc, bây giờ còn gọi người qua đây nữa sao? Ngay cả An Dương cũng trừng mắtthậtlớn,khôngnháy mắt nhìn Vệ Trường Hậnđangchắp tay đứng đối diện. Sau đó hai mắt mọi người càng trừng lớn hơn, Vệ Trường Hậnkhôngchút do dự đạpnhẹlên mặt nướcđilại chỗ này!

Lần trước bị nàng bắt gặp hai người này còn lén lút, bây giờđãmuốn quang minh chính đại ở bên nhau rồi?!

Editor: huyetsacthiensu

đãkhôngcòn đườn lùi, bây giờ người bên ngoàiđãnghi ngờ,khôngthể để A Đoàn tiếp tục chuyển đề tài, chỉ có tiếp tục đề tài ban đầu mình mới có cơ hội sống sót. Chỉ cần làm lớn việc này lên hơn nữa chứng cứ xác thực, ai còn để ý chuyện mình lấy người khác làm bia đỡ, mình chỉ có thể cắn chặt chuyện nàykhôngbuông mànói!

A Đoànkhôngthay đổi sắc mặt, lông mày An Dương càng nhiễm lênsựsắc bén. Hứa Tâm Dao dừng bước, giống như sắp khóc nhìn về phía mấy người bên cạnh, nhìn nhưkhôngmuốn bước tiếp. Mấycônương bên cạnh lạikhôngchịu bỏ qua, ồn ào đẩy người sau đó kiên địnhnói“Sợ cái gì, mọi việc đều phảinóiđến chữ lý,khôngphải sợ!”

Mọi người!!!

Đại phòngkhôngổn, đối với nàng ta càng là họa vô đơn chí (ví với hết khổ này đến khổ khác, tổn hại ngày càng nặng nề).

Hơn nữa còn chưa trả lời vẫn đề của mình chữ nàođãcó thể xoay chuyển cục diện!

“Nếu ngươiđãcó hôn ước với Thái Tử nên tuân thủ nghiêm ngặt nữ tắc, sao lại có thể có quan hệkhôngrõràng với Vệ tướng quân chứ?”

“Tam muội, ngươi như vậy làkhôngđúng, ngươiđãsớm có hôn ước với Thái Tử điện hạ, sao có thể vụng trộm cùng với Vệ tướng quân được chứ!”

Quamộtlúc lâu, mặt cũng đỏ lên. Sau đó nhắm hai mắt lại, nhanh chóngnói.

Ngô Đồng thản nhiên gật đầu,âmthanh mang ý cười trầm thấp “Tađãnói, mặt nạ này chỉ có thê tử kiếp này của ta mới có thể tháo xuống, nàng muốn tháo, chỉ cần lấy xuống là được.”

Đôi mi thanh tú thoáng nhướn,nhẹgiọngnói“Lại đây.”

Vệ Trường Hậnthậtra là Thái Tử điện hạ?!

Mọi người đều c·h·ế·t lặng, trừ mấy người lúc đầu ở bên cạnh Hứa Tâm Dao, những người khác đều cảm thấy suy nghĩ của mìnhđãbị tê cứng rồi,thậtsựlà vô cùng khiếp sợ. Đầu tiên là tỷ tỷnóimuội muội làm ra chuyệnkhôngđứng đắn, sau đóyêuđương vụng trộmthìyêuđương vụng trộm thôi, vậy mà Hứa tam tiểu thư còn quang minh chính đại nhận?

Ngươi còn chưanóivới tađãtrực tiếp làm lớn mọi chuyện trước mặt người ngoài sao? Ngươi an cái gì tâm? Tất cả mọi người nghe được lời của A Đoàn đều nghĩ đến cái này, sau đó hung hăng nhíu mày nhìn Hứa Tâm Dao vẫnđangtái mặt. Đúng vậy, hôm nay Nhị phòng của Hứa giađãkhôngcòn, Hứa Tâm Dao càng phải dựa vào đại phòng để sống qua ngày.

“Từ trước đến giờ ngươi chưanóivới Tam tiểu thư, vì sao lạinóivới chúng ta?”

mộtngười bất trung bất hiếu bất nghĩa như thế, vậy mà có nhiều người như vậy để cho nàng ta lấy ra làm bia đỡ!

A Đoàn nhếch nhếch khóe miệng,nóikhẽ với An Dương “Việc này ngươikhôngcần quan tâm, chỉ cần đứng nhìn thôi.” Yên lặng nhìn A Đoàn nửa ngày, An Dương gật đầu. Lưng vốnđangthẳng táp công xuống, toàn thân cũng trở nên lười nhác, thậm chí còn có tâm trạng tốt tự rót nước uống, bộ dáng hoàn toàn làđangxem kịch vui.

Kích động lòng người lâu như vậy,khôngphải là vì chờ ngày hôm nay hay sao?

Nhíu màykhônghiểu,trênkhuôn mặt xinh đẹp vô cùng nghi ngờ. Kinh ngạc nhìn Hứa Tâm Dao “hôm nay Nhị tỷ làm ra trận thế lớn như vậy đến để hỏi tội tađãlàm ra chuyệnkhôngthể tưởng tượng được, nhưng trước đó ta vẫn chưa nghe được nửa câu khuyên bảo của Nhị tỷ…”

Tay An Dương còn duy trì tư thế cầm chén, cau mày gắt gao nhìn Ngô Đồng. Quamộtlúc lâu mới chậm rãi đứng dậy, tầm mắt vẫn luônkhôngrời khỏi người Ngô Đồng,đitừng bước đến đứng vững trước mặt Ngô Đồng. Ánh mắt cẩn thân miêu tả qua dung mạo củahắn, quathậtlâu mớikhôngthể tin run rẩy lên tiếng “Đại ca?!”

Chẳng qua chỉ cách có vài bước chân, Hứa Tâm Dao chần chừ lúc lâu mớiđiđến bên cạnh A Đoàn.

Hứa Tâm Dao chợt bị đẩymộtcái lảo đảo, lúc miễn cưỡng đứng vững khiếp sợ nhìn sắc mặt bình tĩnh của A Đoàn.đãsớm biết nàng tâm tư thông minh, có thể thân thiện mà tranh luận nhưngkhôngnghĩ đến chỉ vài câunóiđãcó thể làm cố gắng hai ngày nay của mình trở thành công cốc! Bản thân mình kích động lòng người, nàng lại trực tiếp làm cho nhiều người tức giận!

Trực tiếpnóivới Hứa Tâm Dao.

Hứa Tâm Dao …

Nhậnthìnhận, lại còn lôi kéo mọi người chứng kiến hai người “yêuđương vụng trộm”!

“mộtbút chẳng lẽ có thể viết được chữ Hứa? Tổ chim bị pháthìtrứng làm sao có thể còn nguyên vẹn được chứ?”

Vệ tướng quân muốn tháo mặt nạ?

“Ngược lại ta lại có chútkhônghiểu, takhôngtốt, Hứa giakhôngtốt có lợi gì cho Nhị tỷ chứ?”

nóiđến đâythìdừng lại, để lại cho mọi ngườisựtưởng tưởng vô hạn.

Giọngnóirun rẩy.

Sau khi A Đoàn với An Dương lên xe cũngkhôngnhìn ra bên ngoài, An Dương chỉ cùng Ngô Tử Ngọc qua lại mấy lời đương nhiênkhôngbiết bộ dáng Ngô Tử Ngọc với Vệ Trường Hận cùng nhau bảo hộ hai bên xe ngựa của mình làm mọi người ghen ghét. Càngkhôngbiết sau khi Hứa Tâm Dao xuống xe ấp ấp úng úngnóivới mọi ngườiđãnhìn thấy Tam muội ở cùng với Vệ tướng quân.

Tất cả mọi người bị chuyện vừa xảy ra làm cho bối rối, kinh ngạc nhìn A Đoàn đứng bên cạnh Vệ Trường Hận, đây là muốn ngồi vững ở thân phận “Gian phu” sao! Gan của hai người cũngthậtlớn! Hứa Tâm Dao càng kinh ngạc, khẽ nhếch miệng. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Hít thở sâu mấy lần, ngón tay trong ống tay áo tự véo thịt mềm bên hôngmộtcái, rất dùng sức, đột nhiên véomộtcái, nước mắtđãrơi. Trong mắt bịt kínmộttầng sương mù, nhìn A Đoàn đau lòngnói“Ta ăn nhờ ở đậu đương nhiênkhôngtư cáchnói, nếu tanóiriêng với muội, ta làm sao còn cơ hội đứng ở đây nữa?”

“Vinh quang củamộtnhà Hứa gia toàn dựa vào ân sủng của Hoàng Thượng, hành động bây giờ của Tam tieru thư,khôngchỉ vinh quang của Hứa giakhôngbảo đảm được, mà có thể còn gặp tai ương ngập đầu nữa!”

Ánh mắt hơi đảo, hơi hơi nghiêng đầu nhìn Hứa Tâm Dao, có chút nghi ngờ.

“Vậy mà lại là ngươi…” Cười rất chua xót “Tathậtlà ngốc,khôngtrách,khôngtrách!”

Vì sao ngươi phải làm như vậy? (đọc tại Nhiều Truyện.com)

A Đoàn hạ mí mắt xuống, nhìn sắc mặt lo lắng của An Dương, cười trấn an nàng,khôngcần lo lắng. Quay đầu nhìn về phía bên kia bờ sông, Ngô Đồng khoanh tay đứng bên bờ, mặt nạ băng lãnh che khuất hết sắc mặthắn, thân mình to lớn đứng đó là chỗ dựa vững chắc nhất cho mình! Mím môi cườimộtcái, vô cùng yên tâm.

thậtlà người làm ra chuyệnkhôngthể tưởng tượng nổi sao? Tâm tư của mọi người dùng lờinóicủa A Đoàn khẽ động, lời nàynóira hình như có chútkhôngthích hợp? (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Đại ca của An Dương công chúa là Thái Tử điện hạ!!!

A Đoàn thậm chí cònkhôngcho mọi người thời gian phản ứng, trực tiếp đưa tay tháo mặt nạn của Vệ Trường Hận xuống, nghiêng đầuyêukiềunói“hiệntại tất cả mọi người đều biết muội tháo mặt nạ của huynh xuống. Kiếp này thê tử của huynh chỉ có thể là muội, huynh có hối hậnkhông?” Nét mặt tươi cười như hoa, còn tươi đẹp hơn mặt trời mùa xuân tháng ba.

A Đoàn lẳng lặng nhìn Hứa Tâm Daođangkinh ngạc, trong đầu lóe lên từng đoạn ký ức của vài lần gặp gỡ ngắn ngủi từnhỏđến lớn của mình với Hứa Tâm Dao. Có chút buồn bã,thậtsựkhôngbiết vì sao Hứa Tâm Dao cùng mình phảiđiđến bước này? An phận sống cuộc sống của mình chẳng lẽkhôngtốt hay sao?

Lời này vừanóira, tất cả mọi người đều bị kinh hãi.

“Đúng như lời Tam tiểu thưnói, ngươi kéo nàng ấy xuống ngựa lại lấy chúng ta làm bia đỡ!”

Hứa Tâm Dao nàythậtlàkhôngcó tiền đồ, làm loạn lâu nửa ngày cũng chỉnóira được hai câu,thậtlà ấp a ấp úng hai chữ cũngkhôngnó ra được! Hưa gia Tam tiểu thư có thân phận tôn quý là bởi vì nàng là Thái Tử phi tương lại! Bây giờ nàng lại có quan hệ với người khác, chờ Thái Tử hoặc người trong cung biết được, ngay cả An Dương công chúa cũngkhôngbảo vệ được nàng.

Đối với chuyện của Tam tiểu thư lúc trước còn hơi nghi ngờ, còn chuyện của Nhị tiểu thưthìkhôngcần băn khoăn! Hứa Tâm Dao vô cùng kinh hãikhôngtrả lời ngay, những người khác lạikhôngcó kiên nhẫn chờ nàng ta, có người trực tiếp đẩy tay nàng tamộtcái “nóichuyệnđi, ngươi có ý gì!”

Mọi người mở to mắt hết cỡ, đồng loạt lui về sau mấy bước kinh sợ nhìn Vệ Trường Hận.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 96