Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chân Mệnh Hoàng Hậu

Đậu Đậu Ma Ma

Chương 79

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 79


"Muội thấy những thứ này, đều chỉmộtphần đơn giản trong tốikhôngdơ bẩn nhất. Ta nghĩ tuổi muội cònnhỏ,khôngmuốn muội tiếp xúc với việc khác. Nhưng bây giờ xem ra, tâm ý tốt lại thành lòng lang dạ thú. Cũng được, dù sao sớm muộn gì muội cũng phải trải qua những việc này, biết càng sớm càng tốt, là do ta đem muội bảo hộ quá tốt."

đãmở đầu, liềnkhôngquay đầu lại, hôm nay tốt nhấtmộtlầnnóira sạchsẽ.

"Huynh..." Ngẩng đầu trừng Ngô Đồng, Ngô Đồng lạikhôngđể ý A Đoàn, đường nétrõràng của sườn mặt ở trong ánh nến nhưẩnnhưhiện,hắntrực tiếp nhìn về phía trang giấy trong tay,nhẹgiọng đọc lên chứng cứ phạm tội thứ nhấttrêngiấy "Phần lớn chín năm, dùng 20 lượng bạc muamộtcửa hàng ở thành phía Nam.

Gần như là cắn răng nghiến lợi hỏi ra vấn đề này. Nếu như cha biết, cũng đồng dạng coi thường lờinói, vậy mình nên làm cái gì đây! Gắt gao nhìn chằm chằm Ngô Đồng, gần như là khẩn cầu, cầu huynh, ngàn vạn lầnkhôngcầnnóira những lời tàn nhẫn như vậy! Ngô Đồng gần nhưkhôngcó bất kỳ trì độn trả lời.

"hắnbiết, nhà này bởi vìhắnchiếm đoạt nênđãchết chứ?"

Chương 79

A Đoàn ở lồng ngực Ngô Đồngnhẹnhàng cọ "Nhị thúc biến thành như vậy, đa phần đều do cha buông thả, đại phòng, cũng có trách nhiệm."

Lúc Ngô Đồng còn chưa hồi thần, A Đoàn cười,nhẹnhàng nâng đầu nhìn Ngô Đồng, sau đó chống thân mình tại khóe miệng Ngô Đồngnhẹnhàng ấnmộtnụ hôn "Đây là thù lao. Huynhnói, trời mà sập cũng có huynh đỡ,hiệntại cái này là thù lao cho huynh, huynh nhất định phải giúp muội đỡ." Ngô Đồng buồn cười khóe miệng của mình mình bị hôn trộm, đưa tay ấn cổ A Đoàn trở về hônthậtsâu.

Chợt ngẩng đầu, mắt cũng phiếm hồng.

Nếu như việc nàythậtsựnháo ra ngoài, cha nếu như hợp lực lại muốn bảo vệ nhị thúc, cũng bảo vệ thận phận, muốn làm quan cũng đừng nghĩ tới, về sau cũng đừng nghĩ yên ổn.

"Vốn dĩ chủ tiệm là người làm nông mới vào kinh,mộtnhà 3 người bán của cải, sản nghiệp tổ tiên để lại cùng ruộng đất,dùng tất cả tiền tích góp mua cửa tiệm kia, thời điểm mới vừa làm ăn khởi nghiệp sinh liền bị nhị thúc muội vừa ý mua mất,đibạo qua nhưng ngược lại bị đánh chomộttrận đuổi ra khỏi Kinh Thành.trênđường trở về quê nhà gặp phải giặc cỏ..."

Mi tâm Ngô Đồng nhíu chặt, trong đầu lóe lên lời bẩm báo của thuộc hạ khinh thường cùng tức giận bất bình: Hứa nhị lão gia, cướp người tiệm người khác còn chưa tính,mộtnhà 3 người bởi vì cái này c·h·ế·t,hắnkhôngcómộtđiểm áy náy ngược lại cườinóichết càng tốt,nóicái gì ai bảo bọn họkhôngbiết điều, sớmmộtchút đem tiệm giao ra đây sớmmộtchút ra Kinh Thànhthìsẽkhônggặp phải giặc cỏ! (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Hai người im lặng đối mặt, Ngô Đồng trong mắt xẹt qua tiakhôngđành lòng, cuối cùng vẫn là biến thành kiên định.

"khôngcó, quốc công giakhôngbiết những việc này."

Ai biết A Đoàn thế nhưng lắc đầu, ánh mắt lẳng lặng nhìn về phía gian phòng nơi nào đó, qua lúc lâu mới nghe được nàngnhẹgiọngnói"G·i·ế·t người, liền nên đền mạng. Những thứ tay chân kiakhôngcần làm,sựthậtlà như thế nào chính là như thế đấy, nhị thúc nợ bọnhắn, mặc kệ người có ở đó haykhông, đều phải cho người tamộtcái công đạo."

"Cách muội lớn lên còn có thời gian vài năm, khi đó cũngsẽphai nhạt dần."

Hô hấp của A Đoàn lập tức thay đổi dồn dập, hít thở sâu mấy lần mới ổn định lại, gắt gao c*n m** d***, qua nửa ngày hơi thởkhôngyên hỏi "Nhị thúchắn, biết chuyện này sao?"

A Đoàn cũngkhôngngủ, chỉ là tựa vào lồng ngực Ngô Đồng, mở mắtkhôngbiếtđangsuy nghĩ cái gì.

Biết nhị thúc vô liêm sỉ, cũng biếthắntrước giờ đềukhôngbiết chừng mực, nhưng màkhôngnghĩ tớihắnthế nhưng coi thường mạng người đến trình độ này! Ba cái người sống sờ sờ bởi vìhắnchết, thế nhưngkhôngcó sửa chữa? Nếuhắncómộtchút lương tâm, cũng nên đem thi thể đưa về lập bia mộthậttốt mới đúng!

A Đoàn mơ hồ cảm thấy muốnsựtình mình hoàn toànkhôngmuốnđangphát sinh, trực tiếp đứng dậy nhấc chân liền muốn hướngđitới chỗ khác. Vừa đạp ramộtbướctrênthắt lưng liền bịmộtcánh tay dùng lực ngăn cản, sau đó toàn thân bị khống chế trực tiếp ngã trở lại trong ngực Ngô Đồng.

Cổ tay truyền đến khí lực làm cho Ngô Đồng hồi thần, nhìn ánh mắt A Đoàn phiếm hồng, thở dài "Biết,khônglàm bất kỳ sửa chữa nào."

Tuy rằng vừa tra liền có thể tra ra hết. Có thể nịnh hót nhị lão gia bản thân liềnkhôngcó nhiều bản lĩnh lớn, cho dù có chút quan hệ, cũngkhôngcó khả năng làm sạchsẽ, có lòng muốn vừa tra liền có thể tra ra hết.

Ngô Đồngkhôngcó trả lời vấn đề của A Đoàn, bên trong đồng tử đen thậm chí có chút nụ cười thản nhiên, hai tay khép khép đem A Đoàn ôm càng chặt hơn, hai người dựa vào rất gần, hơi thở ra lập tức quấn quanh nhau: "Cảm thấy ta quá mức tàn nhẫn?" (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Rốt cuộc, vẫn có chútkhôngvui.

"Cha muội, cha muội có biết chuyện nàykhông?"

Mặttrênkhôngkhác biệt lắm, tất cả đều là chuyện vô liêm sỉ nhị thúc làm mấy năm qua. Hôm nay chiếm cửa hàng nhà kia, ngày hôm qua thu nhà kia bạc, nhiều vô số mấy chục điều, trong lòng tínhmộtphen, nhị thúc mấy năm nay bản thânhắnđi"Cướp", người khác đưa lễ vật, đềuđãtrênmười ngàn lượng bạc... (đọc tại Nhiều Truyện.com)

"Ta biết muội khó chịu, chung quyhắnvẫn là nhị thúc của muội, cho nên ta tha chohắnmộtlần. Tađãđem những việc này đều xử lý sạchsẽ, nháo ra nhiều nhất chính là chuyện cướp cùng tham ô,sẽkhônglấy mạng củahắn. Nhưng màhắnngười nàythậtsựkhônggiữ được, để tại bên người quákhôngan toàn..."

Mi tâm Ngô Đồng nhíu lại "Nhưng mà cứ như vậy, đại phòng chịu ảnh hưởng cũngkhôngnhỏ."

"Đuổi tận g·i·ế·t tuyệt càngkhôngđược, hơn nữa bọn họ cũngkhôngcó tội ác tày trời gì." A Đoàn nghĩ cũngkhôngnghĩ trực tiếp phản bác.

"Thái Tử ca ca, tối nay huynh ngủ cùng muội đượckhông..." Thanhâmvô lực làm cho vướng mặc trong Ngô Đồng dịu lại.

A Đoàn lắc đầu.

Trực giácnóicho A Đoàn biết,hiệntại Ngô Đồng có chútkhôngthích hợp,khônggiống biểuhiệncủahắnđanghiệnra vô hại như vậy. Nhưng mà cảm xúc của A Đoàn cũng bất ổn. Lý trí tựnóivới mình,khôngphân nhà, nhị phòngsẽvẫn luôn như vậy làm sâu mọt. Có thểtrênmặt tình cảm lại có chút bất công, nhị phòng quảthậtkhôngtốt, cũngkhôngđến tình trạng hoàn toànkhôngthể nhịn được.

Chân mày nhíu lại cúi đầu nhìn cổ tay của mình, là A Đoàn. Nắmthậtchặt cổ tay của mình, đầu ngón tay đều trắng toát. Thở dàimộttiếng, phủnhẹtay lên tay A Đoàn trấn an, nhắm mắt "mộtnhà 3 người, đều c·h·ế·t hết." Những việc này, A Đoàn phải biết,hiệntại buông tha nàng, về sausẽcàng khổ sở.

Ngô Đồng đưa tay muốn vuốt lên lông màyđangnhíu chặt của A Đoàn cùng gạtđinước mắt, tay duỗi đượcmộtnửa lại bị A Đoàn kéo lại. Nâng mắt nhìn lại, nước mắt A Đoàn sớmđãrơi xuống, ánh mắt ngày xưarõràng đen trắng giờ cũng bịt kín sương mù.

Ngô Đồng nghiêng đầu, đồng tử đen lẳng lặng nhìn A Đoàn,khôngcó bỏ qua kinh ngạc của A Đoàn, khiếp sợ cùng cuối cùngẩnẩnphẫn nộ. Khóe miệng nghiêng, cười như trước ôn nhu "Như thế nào, muội cảm thấy như vậykhôngtốt?"

Thử nghĩmộtchút, nhị thúckhônglàm quan, cha bảo vệhắnsẽhết lòng quan tâm giúp đỡ, chắc chắnsẽkhônglại để chohắndùng y phục phô trương cơm canh đến tận miệng sinh hoạt xa xỉ, nhiều nhất chính là chohắnkhôngchết đói. Nhị thúckhôngcó tiền, trong nhà cũngkhôngcó tích góp gì, sau đó pháthiệnnhị thím đem tiền gần như đều cho nhà mẹ đẻ...

A Đoàn nới lỏng thân thể, toàn thân trực tiếp ngồi phịch trong ngực Ngô Đồng. May mắn, may mắn chakhôngbiết, may mắn chakhôngphải là người như thế.thậtsựkhôngdám tưởng tượng, nếu như cha cũng giống nhị thúc coi thường mạng người, mình nên làm như thế nào? Toàn thân đều thở hổn hển, đầu óc đều trống rỗng, hoàn toànkhôngbiết nên nghĩ cái gì.

Ngô Đồng trực tiếp hộc ramộtcâu "Hoặc là c·h·ế·t, hoặc là lăn ra khỏi Kinh Thành vĩnhkhôngđược hồi kinh." A Đoànkhôngdámnóilời nào, nhìn chằm chằm Ngô Đồngđangcười có chútyêunghiệt, hiểu được,khôngcó thứ ba cái lựa chọn. Nuốt nước miếngmộtcái,khôngsợ c·h·ế·t lần nữa hỏi "Nhất định phải như vậy sao? Muội nghĩ tính toán phân nhà là được..."

"Như thế nàokhôngcó?" Ngô Đồng lập tức từ trong tay A Đoàn đem tờ giấy kia cầm tới, hầu kết động đậy, mờ hồ có tức giận.

Mi mắt hơi rũ, quamộthồi lâu mớinhẹgiọngnói"Nhị phòng quảthậtkhôngtốt, nhưng cái này trừng phạt nặng hơimộtchút. Hơn nữa, nếu như nhị phòngthậtsựnhư chúng ta suy nghĩ, nháo là nháo, nhị thúc nhất địnhsẽlại đến cầu cứu cha. Cha mặc dùsẽlạnh tâm, nhưng cũngkhôngthể mặc kệkhôngquản."

Còn chưanóixong A Đoàn đột nhiên liền hồi thần, sau đónhẹnhàng tựa vào trong ngực Ngô Đồng.

Trực giác lần nữa tựnóicho mình nhất địnhkhôngphải chuyện tốt, nhưng mà A Đoàn lần nàykhôngcó trốn tránh, giương mắt nhìn thẳng ánh mắt của Ngô Đồng. Cố gắng khống chế,trênmặt vẫn làhiệnlênsựbất an, khẳng địnhkhôngphải việc gì tốt.

"Ta biếtnóinhư vậykhôngtốt, nhưng mà, nhị phòng tuy rằng vô liêm sỉ, nhưng mà phân nhà sau chính là hai giađình, bọn họ rốt cuộc cũngkhôngcó nhiều thời giờ như vậy đến quấy rầy nhà chúng ta,thậtsựmuốn đem những thứ này toàn bộ đều làm rối mù hết lên?" Trong tay nắmthậtchặt tờ giấy kia.

khôngdám gọi nha đầu tiến vào, Ngô Đồng liền trực tiếp dùng khăn cho vào nước ấm giúp A Đoàn miễn cưỡng đắp lên mặt, ít nhất làm cho nàng thời điểm ngày mai dậy ánh mắtkhôngbị sưng. Giúp A Đoàn đắp chăn xong, tự mình cởi áo khoác xong cũng lên giường.khôngcó ý tứ triền miên, chỉ là nửa ôm A Đoàn,nhẹnhàng vỗ lưng cho nàng.

"Ông ấy cũng giống như muội, cho rằng ngươi nhị thúc chỉ là có chút vô liêm sỉ, cho nên chưa từng có điều tra những thứ này."

"Mềm lòngkhôngđược."

20 lượng muamộtcửa hàng? Cho thuê thôi cũng phải hơn số tiền ấy nhiều! Tuy rằng Ngô Đồngkhôngcó nhấn mạnh ở bất kỳ chữ nào, A Đoàn lại cảm thấy càng thêm xấu hổ, đâyrõràng chính là quang minh chính đại cướp! Ngô Đồng cúi đầu, trong mắt cũngkhôngcó chút cười nhạo nào như A Đoàn tưởng, ngược lạimộtmảnh bình tĩnh, chỉ là như cười nhưkhônghỏi "Muốn biết nữakhông?"

Nhị phòng liềnthậtsựlà vĩnh viễnkhôngngày yên bình.

"Hết thảy đều có ta, muội muốn cái gìthìlàm cái đó.’’

A Đoàn trầm mặc,khôngnói. Lẳng lặng tựa vào ngực Ngô Đồng, đôi mắt dại ra, lại bắt đầu ngẩn người. Ngô Đồng cúi đầu nhìn lại, tiểu nha đầu mặtkhôngchút thay đổi, chỉ là đôi môi hơi hơi bĩu.

Editor: An Nhiên

" Được, ta ngủ cùng muội." (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Cuối cùng vẫn là Ngô Đồngkhôngthể nhẫn tâm "Muội yên tâm, tuy rằng đem nhị phòng đuổi ra ngoài, ít nhấtsẽchohắnkhônglo ăn uống..." Tuy rằng tên khốn kia căn bản làkhôngxứng với điều này!

Ngô Đồng trực tiếp dùng tay lau mặt cho A Đoàn, đau lòngnói"Ta biết muội khó chịu, nhưng nhị thúc muộithậtsựkhôngphải người tốt. Tuy rằnghắnkhôngcó trực tiếp g·i·ế·t người, nhưng mà gián tiếp bởi vìhắnmà c·h·ế·t,đãcó hơn mười người." A Đoàn toàn thân đều ngây ngốc, mắt cũngkhôngchớp,khôngbiết nên nghe haykhôngnghe lọt lờinóicủa Ngô Đồng.

Sau đó, vẫn là đại phòng thu thập cục diện rối rắm chứ sao?

Nhị thúc, lại vô liêm sỉ như thế, cũng mong ngươi ngàn vạn lầnkhôngđộng đến mạng người…..

"hiệntại cũngđãlà cái dạng này, tương lai muội gả cho ta, trở thành Thái Tử phi, về sau trở thành Mẫu Nghi thiên hạ, ai cũngkhôngthể cam đoan nhị thúc muộisẽlàm rasựtình gì vô liêm sỉ hơn. Nếu như thời điểm đó mới đem việc này làmrõ, ngay cả muội cũngsẽbị ảnh hưởng, tốt nhất chính làhiệntại." (đọc tại Nhiều Truyện.com)

"Ừm." Ngô Đồng bình tĩnh gật đầu "Nếu nhưkhôngphải là cố kỵ cảm nhận của muội,đãsớm chếtkhôngtoàn thây."

Hơn nữa cũngkhôngbiết Thái Tử ca ca có phải haykhôngcũng đoán được kết cục như vậy, thậm chí ngay cả nhị thím đều điều trarõràng. Mấy năm nay nhị thímkhôngbiết trợ cấp nhà mẹ đẻ nàng bao nhiêu. Đương nhiên, trợ cấp nhà mẹ đẻ làkhôngsai, vậy nếu như là chỉ có mười lượng bạc nhưng lại lại tăng thêm hai mươi mấy phần cho nhà mẹ?

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 79