Chân Mệnh Hoàng Hậu
Đậu Đậu Ma Ma
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 78
Sau đó đem chiếc hộp mình mang tới đặt trong tay A Đoàn.
Đêm đến, A Đoàn trằn trọc trăn trở ngủkhôngđược, luôn cảm thấy lòng bực bội, cuối cùng đứng dậy mặc quần áo đơn giản. Lần này lò sưởi thiêu nóngmộtchút, trong phòng lại kín gió cảm giácmộtmảnh ấm áp, kể cảkhôngmặc y phục cũng cảm thấy được. Cũngkhônggọi người, tự mình đốt nến, mài mực, luyện chữ tĩnh tâm. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Suy nghĩ hồi lâu, chỉnóimộtcâu khô khốc như vậy, ngay cả lời an ủi cũngkhôngbiết nênnóinhư thế nào.
A Đoàn cúi đầu, đưa tay bóp bóp mi tâm của mình.
Đột nhiên ngẩng đầu, nhìn về phía A Đoànđangcúi đầu uống trà. Đây là trà mới bọn nha đầu vừa mới thay xong, vẫn còn bốc lên chút khói trà như sương mù. Để sát ly trà vào bên miệng hơi hơi thổi khí, động táckhôngnhanhkhôngchậm, ánh mắt cũng toàn bộ tập trung chén trà, giống nhưđanglàm việc gì đó đặc biệt quan trọng.
A Đoàn cũng biết là mình già mồm cãi láo, cũngkhôngdám nhìn mặt Ngô Đồng, đỏ mặt mở chiếc hộp ra, bên trong làmộttờ giấy, cầm lấy vừa nhìn, ánh mắt càng mở càng lớn, sau đókhôngthể tin ngẩng đầu nhìn Ngô Đồngđangcười nhạt "Muội chẳng qua là muốn cho nhị phòng phân ra mà thôi, huynh đưa cho muội cái này, chẳng lẽ là muốn cho nhị phòngkhôngcó ngày yên bình?"
A Đoàn lập tức liền đỏ mặt,khôngphải xấu hổ là tức giận!khôngsai, tuy rằng lúc ấy Giang Vạn Línóichuyện mìnhkhôngcó tiếp lời, kỳthậtđãra quyết định. Bằngkhôngđương nhiênsẽkhôngtheo nhị thímnóira những lời như vậy. Chỉ là bị chính mình dọa giật bắn, thời điểm đầu óc còn chưa kịp phản ứngđãnóira câu kia.
Ánh mắt A Đoàn hơi chậm lại, lập tức phủ nhận "Muội quyết định cái gì?"
"nóiđồ của ta là đồ chơi rách rưới, chính mình phải trả giá lớn mới được."
Sắc mặt như trước bình tĩnh, chỉ là giữa lông mày mang theo vẻ uể oải. Lông mày Tạ Đình Đình nhướn càng cao, tamcônương làmộtngười tài giỏi như vậy, còn có chuyện gì làm phiền não sao? Hơn nữa, với thân phận của nàng ấy mànói, ai dám phiền nàng? Nhưng vấn đề này Tả Đình Đình hỏikhôngđược, quan hệ của hai người còn chưa tốt đến mức này.
Bán Đôngkhôngphải thuộc hạ, nàng muốn nàng ấy ở cùng mình cả đời, Ngô Đồng cũng luôn luônkhôngthể nhẫn tâm đối với A Đoàn. Đem tiểu nha đầuđangxuất thần ôm chặt, cúi đầu trực tiếp tại khuôn mặtnhỏnhắn của nàng cắn cắn "khôngcần lo lắng, muốn làm gìthìlàm, hết thảy đều có ta, trời sập xuống ta cũng cho người chống."
Chính mình là người tốt?
Sau đó, trong đầu liền nghĩ quasựtình có thể phát sinh, thậm chí rất bĩnh tĩnh suy nghĩ mình đến cùng nên phản ứng như thế nào. Nên như thế nào thêm lửa mới có thể làm cho cha đưa ra quyết định tách ra phân nhà...
A Đoànkhônghứng thú lắm, Tả Đình Đình mặc dù làmộtkẻnóinhiều tốt xấu gì cũngsẽbiết nhìn sắc mặt người khác, ngườirõràngkhôngmuốnnóichuyện còn gấp gáp lải nhải đókhôngphải là ý định chọc ngườikhôngthoải mái sao? Trực tiếp đứng dậy "Ta đến cũng đủ lâu,trênđường đến cũng nghe nha hoànnóingươi bị phong hàn sáng nay vừa mới khỏe hơnmộtchút."
Biểu tỷ nhà mình tuy rằng thường hay mắng mình ngốc, cũngđãnóinhững người đó đều làkhôngcó ý tốt. Tỷ cũng chỉnóiphải ưỡn ngực thẳng người vì thân thế của mình,khôngcần phải cẩn thận như vậy, nhưng tỷ cũngkhôngnóinguyên nhân kết quả như nào, chỉ là đơn thuần cảm thấy mình bị khi dễkhôngtrả thù cũngkhônglàm gì cả, đặc biệtkhôngchịu cố gắng mà thôi.
Đúng vậy, quảthậtkhôngmuốn chịu đựng nữa.
"Ta cũngkhôngquấy rầy, nên về nhà mới phải, ngươi nghỉ ngơi thất tốtđi."
"thậtlà đẹp!"
"sẽkhông, tuy rằngnóihơi nặngmộtchút, nhưng mà ta biết ngươi là tốt với ta,khôngcầnnóixin lỗi."
“Ở nhị phòng kiakhôngđược, muốn ta tìm trở về?
Cho tới nay vẫn cảm giácthậtkỳ quái, các nàng khinh thường mình, nhưng mình cũng chưa từng trêu chọc các nàng, cũngkhôngcó làm cái gì khác như tranh giành người này nọ để mất danh tiếng, vì sao lại thường xuyên làm khó mình đến tình trạng người nào cũngkhôngthể nhịn được. Hóa ra, chuyện là như vậy.
Tráchkhôngđược mỗi ngày mình đến trường, phụ thânkhôngvào triềuthìlại chạy đến phố. Cho nên, phụ thân cũng là nhận thấy được có chuyện gìđi? Bên môi nâng lênmộtnụ cười khổ, có lẽ hình tượng mình làmộtnha đầu ngốcđãcắm rễthậtsâu trong lòng cha, cho nênhắnmớikhôngnhìn ra cái gì?
"thậtđúng là cómộtkhônghai, muội có phải haykhôngnên nghe lời Giang công công, đem cửa sổ khóa hết lại?"
Lần này Tả Đình Đìnhthậtsựlà bị cảm động, tamcônương quảthậtquá thân thiết! Vừa kích động liềnkhôngkhống chế được mình, trực tiếp tiến lên lôi kéo tay A Đoàn "Tamcônương ngươithậtlà người tốt!" Nước mắt ròng ròng,khônghiểu còn tưởng rằng A Đoàn là ân nhân cứu mạng của nàng ấy!
Đứng dậy, cười nhạt.
rõràng chính là đứanhỏđanggiận dỗi! Lấy tâm trí của A Đoànđãsớm phải biết mìnhrõràng tất cả mọi chuyện của nàng, lại cứ hôm nay mới phát tác ra,rõràng chính là tra ra. Lắc đầu thở dàimộthơi, khom người đưa người ôm ngang lênđitới giường. Khẽ đặt tại đệm chăn phíatrên, sau đó chính mình cũng ngồi tiến lên, đem người ôm vào trước ngực.
"Tôn phu nhân là Tô Châu nhân thị, cái này là do tiểu cữu của nương ta phái người từ Tô Châu bên kia đưa tới,khôngphải vật quý trọng, chỉ là hình dạng rất đẹp mắt,cônương trẻ tuổi đều thích. Nương ngươi là người Tô Châu, ngươi đeo đến nữ học cũngkhôngainóigì được."
Ngô Đồng trực tiếp đưa tay nắm cằm A Đoàn, hơi hơi dùng sức làm cho nàng ngẩng đầu nhìn mình, trong mắt là thấyrõhết thảy thanh minh."Muội nếu nhưđãquyết định liềnkhôngnên nhìn trước nhìn sau, do dự như vậy chỉ thêm phiền não mà thôi." Có chút tức giận, tức giận là A Đoàn bởi vì những người này mà tâm tìnhkhôngtốt.
A Đoàn cười cười lắc đầu "Ta cũng chỉ là đemsựtình phân tích cho ngươi nghe mà thôi, có lẽsẽcó chútkhôngchính xác. Ta cũngkhôngthể quản được chuyện của ngươi thậm chíkhôngthể cho ngươimộtlời khuyên tốt, bởi vì ta đối với chuyện của ngươi cũngkhôngquárõ. Ta cho rằng ngươi nên tìm Tả đại nhân bàn bạcmộtchút,hắnmới có thể cho ngươimộtlời khuyên tốt." (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Tả Đình Đình đầy ngây ngô trả lời "Ta cũngkhôngbiết nên làm cái gì đây, muốn trở về tìm cha khóc khóc!"
"Tanóigiúp ngươi, nhưng lại mang quá nhiều tâm tư của mình đểnói,nóicó chút nghiêm trọng, cho nên xin lỗi."
Lóe quamộttia ảo não, thậm chí thiếu chút nữa khống chếkhôngđược muốn vỗmộtcái vào đầu mình, như thế nào lại đần như vậy! May mắn trong đầu lập tức chợt nhớ tới lờinóinghiêm khắc của nương, tuyệt đốikhôngđược làm ra việc gì mất mặt, lúc này mới miễn cưỡng khống chế lại cái tay. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
"Xin lỗi "
Ngô Đồngnóiđúng trọng tâm,mộtđiểm lưu tình cũngkhông.
Tả Đình Đìnhthậtsựchưa bao giờ nghĩ tới mọi chuyệnsẽnhư thế này.
Lần nữa khom người hônmộtA Đoànđangtrợn to mắt, cười rất là ôn nhu "Đương nhiên, quyền lựa chọn là ở muội."
Vốn cho là là thứ gì đó rất quý, nhưng mà lại ngoài ý muốn là Tiểu Xảo dễ thương. Cũngkhôngphải là trang sức nặng kia, đều là khắc vào, thậm chí còn tốt tơ vàng, Tiểu Xảo làm cho người tayêuthíchkhôngmuốn buông tay. A Đoàn cài lên nắp đậy lần nữa giao cho nha hoàn đóng gói, lần này Tả Đình Đìnhkhôngcự tuyệt nữa.
"Muội nếu làkhôngquyết địnhthìlàm sao có thểđikhiêu khích nhị thím? Như thế nàokhôngtiếp tục giả bộ làm cháugáitốt?"
Các nàng chỉ là muốn làm nhục mình, nhưng mà lạikhôngdám đắc tội c·h·ế·t...
A Đoàn......
Đại khái, đây chính quý nữ thế giakhôngđể ý đến bất kỳ cái gì mà nươngnói,mộtcái động tác đơn giản lại có thể làm cho người khác cảm giác rất có khí chất.
"Xin lỗi "
đãcómộtHứa Tĩnh Ngữ, lập tức lại muốnđinhị phòng.
A Đoàn...
Đến khi đám ngươiđixakhôngcòn bóng dáng, A Đoàn cũng xoay người trở về phòng. Ý cười vừa rồiđãkhôngthấy, biến thànhkhônghề bận tâm. Tay tráikhôngtự giác xoa xoa lòng bàn tay,đãrửa tay qua, nhưng dường như còn có thể cảm giác được nước mắt còn dính tại lòng bàn tay mình.
Hai người đồng thờinóira những lời này. Tả Đình Đình kinh ngạc nhướn mày, mìnhnóixin lỗithìcó thể hiểu được, chính mình ngu dốt đến nỗi phải đem mọi chuyện chỉ cặn kẽ mới có thể nghe hiểu được. Vì sao Tamcônương lại phảinóixin lỗi với mình? Tuy rằng những lời nàng ấynóicó chút thẳng thắn quá, nhưng mình cũng cần những lời này xem như là đòn cảnh cáo, tại sao xin lỗi? (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Mới đặt bút liền nghe được tiếng vangnhỏkẽo kẹt từ cửa sổ, chợt quay đầu, liền nhìn thấy Ngô Đồng cầmmộtcái hộpnhỏtừ bên ngoài đường hoàngđivào.
Gian phòng an tĩnhkhôngtiếng động,âmthanh ly tra để xuống bànnhẹvang lên đồng thời cả hai người đều thức tỉnh. A Đoàn cùng Tả Đình Đình cùng nhìn về phía đối phương.
Bán Đông gật đầu, xoay người vào nội thất, chẳng bao lâu ôm hai cái hộpđira. A Đoàn mở ra nhìn nhìn gật đầu, sau đó giao cho nha hoàn bọc kỹ. Tả Đình Đình trực tiếp nhào tới ngăn trở động tác của nha hoàn, như muốn khóc lên "Tamcônương cái nàythậtsựkhôngđược, quần áo còn chưa tính, muốn để cho cha ta biết ta lấy mấy vật này,thậtsựsẽđánh c·h·ế·t ta!"
A Đoàn nhướn mày, có chút khó chịu nghiêng đầu, thấp giọngnóinhanh "Làm sao huynh biết muộikhôngcó trở về!" Sau đó lại trợn mắt quay đầu trừng Ngô Đồng, mím môithậtchặt "Huynh đừng bảo Giang Vạn Lí theo dõi muội, muộikhôngthích!"
Muốnnóinguyên nhân cho nàng, nhưng tuyệt đốisẽkhônggiống tamcônươngnóira hoàn toàn như vậy.
Nơi nào, nhìn xem tốt ở chỗ nào……
Sắc mặt thay đổi rất nhanh, lúc ảo não xong may mắn lại tự trách,thậtlấy lòng A Đoàn.
A Đoànkhôngnóilời nào, chỉ là mở ra chiếc hộp cho Tả Đình Đình nhìn.
khôngchỉ A Đoàn cảm thấy hết chỗnói, ngay cả Bán Đông cùng nha hoàn khác đều tập thể run rẩy khóe miệng. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Huynh đềuđãđem đồ vật này cho muội, cònnóicái gì mà quyền lựa chọn!
Editor: An Nhiên
rõràng chính làđanguống trà bình thường, lại cứ cảm thấy chút thú vịkhôngnóithành lời.
Ngô Đồng bình tĩnh gật đầu,nóivân đạm phong khinh.
Chương 78
A Đoànkhôngvui, cũngkhôngmuốn cùng Ngô Đồng thân mật, chỉ đưa tay chống lên trước ngực Ngô Đồng.
A Đoàn cũngkhônggiữ lại, gật đầu gọi nha đầu tiến vào đem quần áo đều bọc kỹ, còn đem hộp cung hoa cũng mang theo, Tả Đình Đình liền vội vàng tiến lênnóikhôngcần, quần áo có thể cầm, như thế nào lại còn lấy những thứ khác nữa! A Đoànkhôngđể ý tới Tả Đình Đình, cau mày suy nghĩmột"Ta nhớrõtiểu cữu của mẹ mấy ngày hôm trước đưa tới mấy bộ kim nạm ngọc trang sứcđangthịnh hành ở Tô Châu?"
Ngô Đồng bị trêu ghẹomộtchút cũngkhôngcảm thấy xấu hổ,mộtthân hắc yđitới trước mặt A Đoàn, trực tiếp khom người, trán kề trán, xác nhận quảthậtkhôngcó nóng lên mới thở phàonhẹnhõmmộthơi. Tuy rằng Giang Vạn Líđãbảo đảm vô số lần, vẫn là phải chính mình xác nhận mới có thể yên tâm. Hai người rất gần, có thểrõràng nhìn thấy con ngươi của A Đoànđangkhôngbình tĩnh.
Tổng cộng gặp mặt hai lầnmộtlần còn là vội vàng liếc quamộtcái, liền có thể gãi đúng chỗ ngứa thế này……. (Editor: Ý Tả Đình Đình là mới gặp thôi mà A Đoànđãbiếtrõnỗi khổ tâm của mình rồi ấy.)
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.