Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chân Mệnh Hoàng Hậu

Đậu Đậu Ma Ma

Chương 35

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 35


Đứng lên nhìn Trần thị áy náy "Con đột nhiên nhớ ra có mấy bông hoa chưa thêu xong. Hôm nayđãquấy rầy Đại bá mẫu đến trưa rồi, con xin phép về trước." Vẫn nhìn Trần thị,khôngcó nhìn Hứa Tiêu Nhiênđangngồi bên cạnh.

A Đoàn nhạy cảm pháthiệnra An Dương hẳn còn có tâm tư khác nhưng lạikhôngnghĩ ra được là cái gì, suy nghĩ mờ mịtkhôngrõ. A Đoàn dùkhôngnóinhưng An Dương cũng đoán được, lại gần cười nịnh nọt, kéo kéo tay nàng "Chúng ta thương lượngmộtchút?"

"Nước ấm và quần áo đềuđãchuẩn bị xong."

Mày Hứa Tâm Dao nhíu càng chặt, còn chưa kịp suy nghĩ xem ý của Hứa Tĩnh Ngữ là gìthìtayđãnhanh đưa lên che ngọc bộitrêncổ. Bộ dạng vội vàng nàythậtsựlàm Hứa Tĩnh Ngữ hài lòng,mộtlúc lâu sau mới cườinói"Nhị muộikhôngcần khẩn trương như vậy, takhôngcó ý lấy ngọc bội của ngươi."

Trần thị cũngkhôngcó để ý, lúc đầu cũngđãgiữ lại mấy lần, lại pháthiệnra Hứa Tâm Daokhôngthích dùng bữa cùng mình, nghĩ lại rồi cũng mặc kệ. Bữa tối chuẩn bị được dọn lên, nàng trở về cũng là điều bình thường. Cười đáp ứng, lại như thường lệ dặn dò mấy câu rồi cho nàng lui xuống.

Nha hoàn vừa lui xuống, A Đoànkhônghề khách khí trực tiếp túm lấy bả vai An Dương xoay lại hỏi "Ngươi mới vừa rồi làm sao vậy? Ngươi cùng đại ca ta hôm nay là lần đầu gặp mặt, trước kiahắncó đắc tội với ngươi sao? Vì sao lúc nãy lại bực bội?"

Editor: Tống Thiên Ân

Nụ cườitrênmặt Hứa Tâm Dao nhanh chóng biến mất, nét mặt biểu lộrõsựchán ghét. Nàng nháo loạn đại sảnh còn chưa đủ sao, mình mới về đến đây lại tới nữa!đãnóirõràng đừng quấn lấy mình rồi! Lạnh lùng quay người lại "Đại bá mẫukhôngphảiđãnóingươi ở trong phòng dưỡng thương cho tốt sao?" Chạy tới đây làm cái gì!

A Đoàn cùng Hứa Tiêu Nhiênnóivài câu, trọng tâm câu chuyện đương nhiên là xoay quay việc nàng tự tay hái đài sen về. Tranh công xong quay người lạithìthấy An Dươngđangngây người nhìn về phía này, hai mắt mở lớn, lúc này mới nhớ ra đây là lần đầu tiên An Dương nhìn thấy đại ca nhà mình? Đôi mắt cong cong kéo Hứa Tiêu Nhiênđivề phía An Dương.

"khôngphải tức giận, mà là xấu hổ!"

"Đây là đại ca của ta, Hứa Tiêu Nhiên."

Có cảm giác rằng Hứa Tiêu Nhiênđãbiết chuyện gì đó.

Chuyện này là chuyện duy nhất Hứa Tâm Dao cảm thấy có lỗi với A Đoàn, nay lại bị Hứa Tĩnh Ngữnóira nên sắc mặt càng lạnh. Bướcmộtbước đến trước mặt Hứa Tĩnh Ngữ, hai tay đặttrêncửa "Đại bá mẫuđãra lệnh cho ngươi ở trong phòng tĩnh dưỡng cho tốt nên ngươi tốt nhất vẫn ở trong phòngđi."

"Ngọc bội kiathậtđẹp, thảo nào muội muội muốn lấy bằng được."

Cắn cắn môi, mà thôi, dù sao người kia cũngsẽkhôngpháthiệnchuyện gìđãxảy ra...

Trần thị đem hai người vào bên trong, sau đó phân phó nha hoàn hầu hạ cho tốt mớiđira ngoài. A Đoàn cùng An Dương từnhỏđãcùng nhau ở chungmộtchỗ,đãsớm cùng nhau tắm nhiều lần. Lúc này hai người ngâm mình trong thùng gỗ cũngkhôngcần gì, A Đoàn phất tay để cho nha hoàn lui xuống, khi nào cần mới gọi.

"Thương lượng cái gì?" Lông mày nhướng cao, trực giác cho rằng lời tiếp theokhôngphải điều tốt.

Mình cũng có chút sơ suất rồi, sống cùng nhau lâu như vậy mà chưa bao giờ chủ động nán lại đại sảnh lâu như vậy. Cũng tại mìnhkhôngcó thói quen nhìn Đại bá mẫu cùng người khác thân mật, cảm giác như mình là người ngoài vậy, ngay cả dùng bữa cũng làmộtmình mình ngồi trong phòng.

Nghe An Dương khen ngợi đại ca mình, A Đoànkhôngkhách khí vênh mặt "Tất nhiên rồi, đại ca ta là tốt nhất!"

Hứa Tiêu Nhiên chắp tay đứng ởmộtbênkhôngnóilời nào, mặt vẫn cười như trước. An Dương thấy vậy càng bực hơn, cúi đầu chán nản cầm lấy váy mình. A Đoàn ngay lập tức liền nhìn ra điểm bất thường, hết nhìn An Dương rồi lại quay qua nhìn đại ca nhà mình, chuyện gìđangdiễn ra vậy?

"Mặc dù đây là ngọc bội làm cho tam muội mà ngươi đoạt được nhưng tasẽkhôngđoạt lại từ ngươi, yên tâm."

Trần thị tất nhiên là đáp ứngyêucần của nàng, tay trái dắt A Đoàn, tay phải dắt An Dương tiến vào trong.

A Đoànthậtsựkhôngnghĩ tới điều đó, An Dươngnóicũng đúng, đúng thực Thái tử ca ca lạnh lùng,hắnđối với An Dương rất tốt, chuyện gì cũng để ý, nhưng thựcsựkhôngcó hay cười.mộthồi lâu sau mới ấp úng mở miệng "Tính ca ca ngươi lại ôn nhu như vậy nên ta cũng muốn ca ca ta ôn nhumộtchút."

A Đoàn "..."

Hành động này của A Đoàn làm An Dương càng thêm chột dạ, nàng thậm chí cònkhôngdám nhìn A Đoàn, xoay người vào bên trong thùng gỗ.

Mới vừa rồi còn nghiêm túc giáo huấn mình, giờ lại ngốc đột xuất sao? An Dương hất nước lên mặt A Đoàn để trút giận.

Lúc này Trần thị cũngđangcùng Hứa Tiêu Nhiên ở trong phòngnóichuyện. Như thường lệ hỏi việc học ở thư viện, Hứa Tiêu Nhiên trả lời như mọi ngày,khôngcó gì quan trọng,khôngcần lo lắng. Cùng Trần thịnóichuyệnmộtlúc lâu, ánh mắt Hứa Tiêu Nhiên mới chuyển sang chỗ Hứa Tâm Dao nãy giờđangim lặng ngồi. Dừng lạimộtchút rồi cười hỏi "Lâu rồikhônggặp qua nhị muội, gần đây vẫn khỏe chứ?"

Ngoại trừ hôm nay là lần đầu gặp đại ca, An Dươngđãgặp qua nhị ca và tam ca rất nhiều lần, mặc dù lúc gặp mặt có hơi lạnh nhạt nhưng An Dương lúc đó còn cười,hiệntại mặt nhăn thànhmộtnắmnhỏrồi. Vì sao gặp đại ca lại có bộ dạngkhônggiống như trước?khôngphải A Đoàn thiên vị, mà thựcsựđại ca còn tốt hơn nhiều so với nhị ca và tam ca.

A Đoàn "..."

An Dươngkhônghiểu gì, vội vàng phủ nhận "Lần đầu gặp mặt saohắncó thể đắc tội ta được."

"Thỉnh an An Dương công chúa."

Hứa Tĩnh Ngữ dựa người vào cửa, lưngđangphải hơi cong nênkhôngthấyrõnét mặt của nàng ta. Nàng ta cũngkhôngtrả lời Hứa Tâm Dao, chỉ đưa mắt nhìn ngọc bộiđangđeotrêncổ nàng.

Cườiđilên phía trước "Là tam muội đưa tới sao?" (đọc tại Nhiều Truyện.com)

"An Dương ngươi sao vậy?"

Lúc nàyđãnóirõ, An Dương cảm thấy câu tiếp theo cũngkhôngkhónóinhư trước "Ngươi cũng biết nha, ca ca ta tính tình lạnh lùng, đối với ta hay mẫu hậu tuy chu đáo nhưng ngoại trừ hay cười với ngươi rathìgặp ai cũng làm mặt lạnh cả, ta lại gặp nhị ca và tam ca của ngươi nữa nên nghĩ rằng ca ca nào cũng như vậy."

Gặp cũngđãgặp rồi, có thể làm gì được nữa?

Đột nhiên dừng lại "Ngươi vẫn chưanóicho ta vì sao lúc nãy ngươi tức giận a!"

Thò tay lôi móng vuốt của A Đoàn xuống, tùy ý cầm lấymộtcánh hoatrênmặt nước, rất lâu sau mới nhăn nhăn nhó nhó mở miệng "Ta, ta chỉ cảm thấy đại ca ngươithậtôn nhu, hoàn toàn khác nhị ca và tam ca của ngươi."

"Vậy ngươi trả lời vấn đề vừa rồi cho ta." A Đoàn túm tay An Dươngkhôngbuông. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

"Được rồi, được rồi, tanói, tanói, người đừng túm nữa."

"khôngnghĩ tới đại ca của ngươi lại tốt như vậy, ôn nhu như vậy." (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Chính mình đến quá sớm, từ lúc An Dương công chúa khóc lóc om sòmtrênđấtđãđến.khônglên tiếng là bởi vìkhôngbiết tính tình vị công chúa, cũng muốn biết A Đoànsẽan bài ra sao, càng muốn biết các nàng bình thường sống chung với nhau như thế nào. Có phảithậtsựthân thiết như lão Nhị và lão Tamnóihaykhông.

Động tác đóng cửa đột nhiên dừng lại, hai mắt Hứa Tâm Dao trừng lớn nhìn Hứa Tĩnh Ngữ, sắc mặt trắng bệch.

Hứa Tĩnh Ngữ cũngkhôngvội, chậm rãinói"Đợi đến trưa cũngkhôngthấy được mặt người ta, cảm thấy như thế nào?"

Hứa Tâm Daođangngồi im lặng đột nhiên bị hỏi liền nhanh chóng ngẩng đầu, thấy ánh mắt Hứa Tiêu Nhiên nhìn mình nên có chút chột dạ. Miễn cưỡng cười "Mỗi ngày đều đọc sách, tuy ở cùngmộtchỗ nhưng ngoại trừ thỉnh an rathìđúng làkhônghay cùng Đại bá mẫu trò chuyện nên hôm nay muội đến bồi Đại bá mẫunóichuyện."

"Hai người các ngươi tắm rửa sạchsẽrồi ra dùng cơm tối."

Hứa Tiêu Nhiên quan sát kĩ vị An Dương công chúa nghe đồn là kì lạ này.

Sao lại có cảm giác như nàngđangcố gắng trốnđivậy?

Hứa Tiêu Nhiên nhìn bóng lưng Hứa Tâm Dao ngày càng xa có chút đăm chiêu. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Hứa Tiêu Nhiên đứng thẳng người,khôngdấu vết nhìn thoáng qua An Dương, mình đắc tội nàng khi nào vậy? Vì Thái tửđãnóicách xa An Dương công chúamộtchút, những năm nay cũng chưa có tiến cung gặp A Đoàn, nàng về nhà An Dương cũng theo về, mình cũngđãcố ý tránhđi. Hôm nay làkhôngmay đụng phải, bản thân mình cũngkhônglàm sai cái gì,khôngcó gì phải chột dạ.

Được rồi, kỳthậtrất giống ca ca nhà mình.

Lớn lên với nhau từnhỏnên trực giácnóicho A Đoàn biết An Dươngđangnóidối. Nàng nghi ngờ nhìn An Dươngmộthồi lâu, càng nhìn càng thấy khó hiểu, An Dương đỏ mặt?!! An Dương bị A Đoàn nhìn nên có chútkhôngđược tự nhiên, nàng quay người hướng Trần thị làm nũng "Phu nhân, ta muốn tắm rửa ~"

Đắc tội? Tại sao tự nhiên lại nghĩ đến cái này?

Có lẽ bởi vì nàng cùng A Đoàn lớn lên cùng nhay nên dung mạo hai người có chút giống nhau, chỉ làhiệntại cái gì cũngkhôngnhìn ra, có thểnóiđược chăm sóc rất tốt. Khuôn mặtnhỏnhắn chỉ lớn cỡ bàn tay, hai mắt to tròn, da trắng như bạch ngọc, hai má phúng phính giống A Đoàn. Điểm duy nhất khác nhau có thể nhìn thấy được chính làmộtngườithìhoạt bát,mộtngười lại trầm tĩnh.

Nhị cakhôngthíchnóichuyện, tam cathìnghịch ngợm, so với mình có khi còn nghịch hơn. Lúc đầu còn chưa gặp đại ca của A Đoàn nhưng lại gặp qua hai người kia nên nàng còn tưởng rằng đại ca A Đoàn ít nhiều gì cũngsẽgiống thế, ai ngời lại khác nhau như vậy, giống nhưkhôngcùngmộtmẹ sinh ra vậy, trong đầu đột nhiênhiệnlên khuôn mặt tuấn tú của Hứa Tiêu Nhiên.

Hành lễkhôngmộtchút sai sót, nhưng An Dương lại cảm thấy có chút buồn bực.hắnrõràng vừa rồi còn cười ôn nhu với A Đoàn, vì sao gặp mình liền thành khách khí?khôngvui mím môi.

Chương 35

"Đứng lênđi."

Nha hoàn gật đầu, còn chưa kịp đáp lại lời Hứa Tâm Daothìđột nhiên kinh ngạc nhìn về phía cửa sau lưng Hứa Tâm Dao, sau đó nhanh chóng khom người thỉnh an "Thỉnh an Đại tiểu thư."

"Cái kia, ca ca tađãtặng ngươi rồi, giờ ngươi tặng ca ca lại cho ta nhé?"

khôngphải nhịcônương chưa bao giờ ở đại sảnh quá lâu sao?

Nhìn nét mặt A Đoàn An Dương liền biếtrõnếu hôm naykhôngnóithìA Đoàn tuyệt đốisẽkhôngbuông tha cho mình.

Cho đến khi rời khỏi đại sảnh Hứa Tâm Dao mớinhẹnhõm thở ramộthơi, có lẽ đó chỉ là do tâm lý bị ảnh hưởng nên mới cảm thấy sau lưng có người nhìn mình chằm chằm. Thở dài, lần nữa nắm chặt ngọc bộitrêncổ, cất bướcđinhanh vào sân nơi mình ở. Vừađivào phòngthìthấy cómộtcái khay được đặttrênbàn, là hạt sen mới hái.

Hứa Tiêu Nhiên cười cười, vẫn nhìn Hứa Tâm Dao khiến nàng ta càng thêm chột dạ.

An Dương đột nhiên ngẩng đầu, pháthiệnmọi ngườiđangnhìn mình, Hứa Tiêu Nhiên cũng nhìn. Lại lần nữa cúi đầu,khôngdám nhìn thẳng vào mắthắn. Mông lung trả lời "khôngcó gì, chỉ là xiêm y bẩn nênkhôngthoải mái." Để chứng minh mìnhnóithậtcòn lấy tay kéo chỗ váy bị bẩn do lúc nãy lăn lộntrênmặt đất. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Trực tiếp lên tiếng hỏi.

nóixong muốn đóng cửa tiễn khách.

Kết quả là rất hài lòng. A Đoàn tuy cònnhỏnhưng an bài cũngkhôngtệ lắm, quan hệ của hai ngườithậtsựrất tốt.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 35