Chân Mệnh Hoàng Hậu
Đậu Đậu Ma Ma
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 26
nóixong lại ômthậtchặt A Đoàn trong ngực.
Những người kháckhôngphải làkhôngmua nổi mà bởi vì để làm ra những bộ quần áo này mất rất nhiều thời gian, Tú nương giỏikhôngphải lúc nào cũng có, làm ra những sản phẩmkhôngđáp ứng đượcyêucầuthìkhônglàm còn hơn. Hứa Tâm Dao cũng có hai bộ, cũng chỉ may hai bộ có kiểu dáng được tỉ mỉ lựa chọn, đảm bảo hai nămsẽkhôngbị hỏng, chỉ khi nào có khách nàng mới mang ra mặc.
Bởi vì có rất nhiều, gần như mỗi ngày đều cómộtkiểu quần áo mới.
Hứa Tĩnh Ngữ cùng Hứa Tâm Dao ở trong viện của Trần thị, cũngkhôngđihỏi thăm người mẹ đẻ kiamộttiếng. Bọn nô tài trong Đại phòng có ai màkhôngbiết Đạicônương ngoài nóng trong lạnh, đối với mẹ ruột luôn là chủ tớ khác biệt. Dù gì cũng là mẫu thân thân sinh nhưng Đạicônương luônkhônghỏi thămmộttiếng.
Hứa Tâm Dao mang theo nha hoàn chậm rãi tản bộ về sân viện của mình,khôngcó ý định cùng Hứa Tĩnh Ngữ có liên quan. Nhưngsựthậtkhôngtheo ý muốn, mới vừađiqua góc hoa viênđãthấy phía trước cómộtđoàn người đứng chờ, ánh sáng đèn lồng chiếu đến,khôngphải là Hứa Tĩnh Ngữ sao?
Lý di nương là nha hoàn thông phòng, mẹ đẻ của Hứa Tĩnh Ngữ, cũng là vị di nương bị chê bai mấy năm nay.
Kỹ thuật thêu hai mặt của Tô Châu người người đều biết, cần phải tỉ mỉ làmmộttháng mới có thể thêu ramộtsản phẩm.
Hứa Tĩnh Ngữ lại càng xấu hổ, vội vàng đứng dậy rờiđi. Hứa Tâm Dao cũng đứng dậy cáo biệt Trần thị “Vậy con cũng trở về, đại bá mẫu cũng nghỉ ngơi sớmmộtchút.” Trần thị cười, đáp ứng “Ngươi cũng vậy, hôm nay trời nóng, nếu trong phòng thiếu băngthìnóivới ma ma chủ quản,khôngcần lo lắng nhiều hay ít.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
khôngthể có chuyện thân mật như đối với tam muội được. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Nghe được lờinóicủa Trần thị, A Đoàn vội lắc đầu “khôngmay, chỉ là con muốn nhìn xem.” Khuôn mặtnhỏnhắn suy nghĩmộtlúc “Con cũngkhôngbiết con có bao nhiêu bộ quần áo, kiểu dáng của quần áo cũngkhôngthể nhớ nổi.”
Nhìn khuôn mặt ngạc nhiên của Trần thị, A Đoàn đắc ý lắc đầunói“Tại lúc Hoàng hậu nương nương chơi ở trong điện, các phi tử khác cũng như vậy, mắt cười rất ôn nhu, nhưng mà ở sau lưng thầm mắng người rất hung ác. Hoàng hậu nương nươngnói, nhưng nữ tử càng ôn nhu càngkhôngđáng tin.
“Con thấy đại tỷ đối với con như thế nào?”
Congáicả của phủ Quốc công, chỉ được tiếng tăm còn thực tếthìcó cái gì đây?khôngcó cái gì cả, còn phải dựa vào đại bá mẫu mới có thể sống tốt. Đại bá mẫu rất tốt với mình, những đồ dùng cần thiếtthìsẽcó đầy đủ, mỗi ngày cũng ân cần hỏi thăm nhưng cũng chỉ dừng lại ở đó.
Trần thị đương nhiênsẽkhôngphản đối chuyện này nhưng nàng cũngkhôngmong A Đoàn trở thànhmộtđứa ngốcnóigì cũng tin. A Đoàn lắc đầu “Đại tỷkhôngthích con, cũngkhôngtốt với con.”
Thực ra chính mình vốn định chỉ bảo quy củ cho A Đoàn từ khi ba tuổi nhưng mà Hoàng hậu nương nươngnóikhó có khi nàng hợp ý với An Dương. Những đứa trẻ ở trong cung này chỉ khi còn bé mới có niềm vuithậtsự, cho nên đợi đến lúc năm tuổi hãy bàn lại sau. Chỉ khiến cho các nàng làm xằng làm bậy.
Sau bữa cơm chiều, Tú nương của Tú Vân các mới đến, đúng lúc Hứa Tâm Dao cùng Hứa Tĩnh Ngữ đềuđangở bên cạnh Trần thị, cùng nhau chọn kiểu dáng. A Đoàn cũng cúi sát đầu, mắt to bình tĩnh nhìn, dường như rất có hứng thú. Trần thị cườinói“Lần nàykhôngmay cho con, con có nhìn cũng vô dụng.”
Đạicônương làkhôngbiếtthậthay là giả vờkhôngbiết đây?
Đối mặt với ánh mắt hiểurõcủa mọi người, Hứa Tĩnh Ngữ cảm thấy xấu hổ,khôngmuốn ở lại chỗ này nữa.
Cho nên lần này Trần thị cũngkhôngđịnh may quần áo cho A Đoàn.
Cả ba người đều nghĩ đến ý này. Trần thịkhôngđể ý, congáicủa mình tất nhiên phải được thứ tốt nhất, cũng chỉ là quần áo, may là được. Đưa tay kéo A Đoàn ôm vào ngực “Nếu con thích điểm tâm chỗ đó, ngày mai mẫu thân sai người mua về cho con, có đượckhông? (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Tam muội từnhỏđãở trong cung, đại bá mẫu thường xuyên nhớ nhung, cho nên lúc ở cùng nhau tất nhiên là hậnkhôngthể cất nàng vào trong túi, chuyện này là bình thường,khôngthể giống những người khác. Trong lòng luôn tựnóivới mình như thế nhưng đầu óc lạikhôngnghe theo, luôn nhớ mẫu thân mình.
“Nhị muội vội vã như vậy làm gì,khôngnhìn thấy ta ở đây sao?”
Lại hâm mộ ba ca ca của A Đoàn, đối với nàng ấythậttốt, mìnhthìkhôngcó huynh đệ.khôngđúng, mẹ kế cũng sắp sinh rồi, hình như là con trai, phụ thân chắc là rất vui, như vậy có lẽsẽcàngkhôngnhớrõtrong nhà còn cómộtđứa congáilà nàng nhỉ? Mẹ kế cũngkhôngphải dễ đối phó, con trai của nàng ta về sausẽcàngkhôngdựa vào mình.
Chương 26
“Thời gian cũngkhôngcòn sớm, con xin phép trở về phòng, mẫu thân hãy nghỉ ngơi cho tốt.”
Tầm mắt của mọi người đều đặttrênngười Hứa Tĩnh Ngữ, Hứa Tĩnh Ngữ nét mặtkhôngthay đổi, vẫn là bộ dáng mềm yếu. Trần thịkhôngvôi, từ tốn sửa lại quần áo vì vừa rồi cùng A Đoàn chơi đùa mà có chút xốc xếch, xong mới cười nhạt “A Đoàn rất nhiều quần áo, may thêm nữa nàng cũngkhôngmặc hết.”
Thỉnh thoảng Hứa Triệt Minhsẽmang vào cung cho A Đoànmộtchút đồ ăn vặt muatrênđường. A Đoàn mới nghĩ đến những thứ này, nước miếngđãkhôngkhống chế được mà tiết ra. Đứanhỏngoan ngoãn làm nũng với Trần thị làm cho Trần thị muốn ngay lập tức mua đồ ăn vặt về cho nàng.
Bên tai truyền đếnmộttiếng cười khẽ,khôngcần ngẩng đầu lên cũng biết là ai.mộtlần nữa cúi đầu xuống điều chỉnh tâm tư của mình, khiđãkhôi phục được vẻ mặt thờ ơ lạnh lùng mới ngẩng đầu lên. Lặng lẽ nhìn thoáng qua ngườikhôngliếc mắt nhìn, dường như rất nghiêm túc lựa chọn kiểu dáng quần áo – Hứa Tĩnh Ngữ’.
Bây giờ là buổi tối, gió lạnh cũngkhôngđủ làm giảm mồ hôitrênngười Hứa Tâm Dao, mớiđiđược vài bước quần áođãcó cảm giác dính dấp. Chỉ muốn trở về phòng tắm rửa, tĩnh tâm, lúc này lại bị Hứa Tĩnh Ngữ ngăn lại, hai mắt nhắm lại,khôngmuốn cùng nàng đánh Thái Cực, hất tay tránh ra.
Nghĩ đến mẫu thân vì sao rađisớm như vậy, ngay lúc mình còn chưa hiểu biết gìđãrađi. Nghĩ đến phụ thân vì saokhôngtài giỏi giống Đại bá phụ. Cho dùkhôngtài giỏi nhưng chỉ cần an phận sống qua ngày cũng được. Nhưng phụ thân mình,rõràng hai cha con sống trong cùngmộtmái nhà thế màmộttháng cònkhônggặp nhau đượcmộtlần. Còn ít hơn số lần tam muội gặp đại bá mẫu.
Có lẽ ông ấy cũngđãquên mình còn cómộtđứa congái.
“Nhưng mà cũng nên nhớ, đừng ham lạnh, thân thể củacônươngkhôngchịu được lạnh.”
“Con hiểu.” Quay sang tạm biệt A Đoàn mới cùng nha hoàn rờiđi.
Trần thị tất nhiên biết trẻ conkhôngnên ăn quá nhiều đồ ăn vặt, nhưng mà A Đoàn thường xuyênkhôngở cạnh mình, hơn nữa Thái Tử quản nàng cũng rất nghiêm. Vì vậy, mỗi lần nàng về nhàthìđể cho nàng tự do ănmột, hai lần cũngkhôngsao. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Hơn nữa, ngươi muốn c·h·ế·t cũng đừng kéo theo ta.”
Hứa Tĩnh Ngữ nhưkhôngnhìn thấy ánh mắt của Hứa Tâm Dao, chỉ là bên môihiệnlên nụ cười quỷ dị. Bỗng nhiên lại thay đổi thành nụ cười đúng mực,nhẹnhàng nhìn về phía Trần thị “Mẫu thân, con chọn xong rồi.” Dừng lạimộtlát mới cận thậnnói“Sao lạikhôngmay cho muội muộimộtbộ, các tỷ muội mặc những bộ quần áo giống nhau cũng thểhiệnsựthân mật.
Hơn nữa mặc dù đại bá mẫu đối xử tốt với mình như vậy nhưng chính mìnhkhôngbiết vì sao luôn cảm thấy cómộttầng ngăn cách giữa hai người.
Bởi vì vấn đề quần áo, Hứa Tâm Daokhôngthể ghen tị. Trong lòngđangcố gắng khống chếsựghen tị lại nhìn thấy những hình ảnh làm mình đỏ mắt như vậy, nhanh chóng cúi thấp đầukhôngdám nhìn hai mẹ con thân thiết bên kia. Trong lòng buồn bã, cho dùkhôngnhìn đến nhưng tiếng cười bên kia truyền sang cũng làm cho mắt Hứa Tâm Dao ửng hồng.
“Mua, mua hết! Chỉ cần A Đoàn muốn, mẫu thânsẽmua hết cho con.”
A Đoàn tựa vào trong ngực mẫu thân, nâng khuôn mặtnhỏnhắn lên, đượcmộttấc lại tiếnmộtthước “Còn cả hồ lô ngào đường, kẹo đường hình người với bánh dẻo nữa!”
Trong lòng thả lỏng đượcmộtchút, tuy rằng chưa dạy nàng cái gì nhưng hoàn cảnh sốngđãcho cung cấp cho nàng những hiểu biết cơ bản, như vậy cũng đủ rồi.
Lý di nương đến thăm nàng, nàng cũng chỉ lạnh lùngnóivài câu cho qua chuyện.
Trần thị gật đầu, cực kỳ lạnh nhạt, cũngkhônglên tiếng trả lời.
Ai màkhôngbiết quần áo của tamcônương của Quốc công phủ đều làm ở trong cung. Cho dù làm ở bên ngoài cũng là do Tú nương của Tô Châu làm, làm gì đến lượt chỗ của bọn họ.
Hứa Tĩnh Ngữ chưa bao giờ cho phép nha hoàn của mình chú ý đến Lý di nương, tốt nhất là nghĩ cũngkhôngcần nghĩ, giống như làm như vậythìcó thể che dấusựthậtrằng mình chỉ làmộtthứ nữ.hiệntại ở trước mặt mọi người chỉ ra điều này, cuối cùngkhôngduy trì được nét mặt nữa, miễn cưỡng đáp “Mấy ngày nay con bận đọc sách, cho nên cũngkhôngđể ý.”
Bọn nha hoàn thân cận đều biếtrõ, tamcônươngkhôngmay bởi vìkhôngthích chất liệu cũng như kiểu dáng của những bộ quần áo đó, thế mà đạicônương còn cố tình hỏi. Ngay cả Tú nương của Tú Vân các cho dù nghe thấy đề nghị của Hứa Tâm Dao, Hứa Tĩnh Ngữ cũngkhôngnhìn sang bên A Đoàn. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Tự mình luôn nhớrõlờinóicủa v·ú nuôi,khôngthể tranh giành cái gì với tam muội. Mình luôn làm được rất tốt, trừ miếng ngọc bội kiathìthậtsựchưa từng nghĩ đến thứ gì của tam muội. Miếng ngọc bội tam muội cũngkhôngcần, chả lẽ đồ muội ấykhôngcần mình cũngkhôngthể lấy sao.
Editor: huyetsacthiensu
Chờ đến khi hai ngườiđikhỏi, Trần thị kéo tay A Đoàn - từ đầu đến giờ cũngkhônglên tiếng, bình tĩnh nhìn nàng.
Sắc mặt Hứa Tĩnh Ngữkhôngđổi, mở miệng muốnnóicái gì nữa, Trần thị lạikhôngcho nàng cơ hội, đột nhiên như nhớ tới cái gì “Gần đây Lý di nương có khỏekhông? Hai ngày nay ta có nhiều việc,khôngthể qua xem nàng,khôngbiết nàngđãnhặt xong Phật châu chưa, Tĩnh Ngữ ngươiđãđixem chưa?
A Đoàn cũng đâu có thiếu quần áo. Quần áo của nàng chất đầymộtgian phòng. Bên kia Thái Tử chuẩn bịđãnhiều rồi, Trần thị mỗi quý mười bộ quần áo chưa bao giờ gửi thiếu cho nàng, số quần áo đó đủ cho nàng mặc mỗi ngàymộtbộ màkhôngtrùng lặp. Hơn nữa, Vân Cẩm này dù tốt cũngkhôngđủ điều kiện để A Đoàn mặc lên người.
Lạnh lùng nhìn Hứa Tĩnh Ngữ.
Như làmộtđòn đánh lêntrênvải bông,khôngđaukhôngngứa.
Hứa Tâm Dao dừng bước,trênmặthiệnlênsựkhó chịu,khôngthèm liếc mắt nhìn Hứa Tĩnh Ngữmộtcái, muốn bước nhanh qua người nàng. Chuyệnkhôngthể đơn giản như vậy nếukhôngHứa Tĩnh Ngữ cũngsẽkhôngđứng đợi ở đây, vừađiqua bên ngườiđãbị người khác kéo tay lại, bên tai vang lên lờinóiôn nhu của Hứa Tĩnh Ngữ.
Chất liệu tốt cũng có, đợi trưởng thành rồi, dáng người phát triển hết là có thể may thêm mấy bộ.
Vẫn làmộtđứa trẻ như tam muội mà có thể dùng chất liệu tốt mà may thành thường phục tính ra thựcsựcũngkhôngcó mấy người.
“Ngươikhôngphải tỷ tỷ của ta, mẫu thân của ta chỉ có mình ta là congái.”
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.