Chân Mệnh Hoàng Hậu
Đậu Đậu Ma Ma
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 125
Ngô Đồng đứng dậy, đưa tay bế A Đoàn từtrêngiường xuốngđivào phía sau. A Đoànkhôngcó chút bất an hoặc xấu hổ nào, hai tay ôm cổ Ngô Đồng, hai chân cònđangthích thú nhích tới nhích lui, hoàn toàn khác vớisựthẹn thùng ngày thành thân. Ngô Đồng vừa trả lời A Đoàn vừanói, ánh mắt dừng ở bàn chân như Bạch ngọc, sau đó dời tầm mắtđinhưkhôngcó chuyện gì xảy ra.
“thậtsựthậtsự!” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
A Đoàn ngồi ở trước gương đồng vừa tháo đồ trang sức vừa cười mắng ba người đứng phía sau. Bán Đông vội vàng phủi sạch quan hệ “Nô tỳkhôngbiết, sau khi người và Thái Tửđira ngoài, chúng nô tỳ liền bị phái đến đây, lúc đầu cũngkhôngbiết!” Sau đó chỉ vào kẻ gây tai họa Giang Vạn Lí “hắnbiết!”
Ngô Đồng lắc đầu, ô m lấy A Đoàn từ trong đám ngườiđira vào, cuối cùng cũng chen lên được phía trước, sau đó cònkhôngchết tâm hỏi lạimộtlần nữa “Nàng quyết định chọn cái này sao? Chỉ đoánmộtlần này thôi.” A Đoànkhônghề bị dao động, vẻ mặt kiên định “Chính là nó!” Cái đèn lồng nàythậtsựkhôngđược tốt lắm, chế tácthìcũng được, chỉ là hình dạng xấu xí của đầu heo này đặttrênmộtchiếc đèn lồng tinh xảo lại có chútsựkhác biệt.
Bóng đêm dần sâu, ngườiđibọtrênđường cũng càng ngày càng ít, A Đoàn cũngkhônghỏi việc có về cung haykhôngnữa, đâyrõràng là phải qua đêm ở bên ngoài mà. Trong lòngđãcó suy đoán đại khái, kết hợp với con đường càng ngày càng quen thuộc, nhìn đôi sư tử bằng đá oai phong lẫm liệt ngoài cửa, quả nhiên là phủ Tướng Quân.
“Tốt, các ngươi hợp tác lừamộtmình ta có phảikhông?”
Sao lạikhôngcó thêm bất kỳmộtdấu vết nào nữa vậy?
Trước giờ đềukhôngcó vui sướng như vậy.
Nửa canh giờ lànóiquá lên, đợi lúc A Đoàn tắm rửa xongđira, Ngô Đồngđãthay xong quần áo ngồi ởtrêngiường, cúi đầu đọc sách trong tay, mất A Đoàn sáng lên, xõa tóc ướt chạy qua, nhào thẳng vào trong ngực Ngô Đồng, đôi mắt tỏa sáng “Thái Tử ca ca!”
Những dấu vết này qua hai ngàyđãdần phai nhạtđi.
Ngô Đồng vội vàng ngăn cản, đưa tay đẩy trán nha đầu điên cònkhôngbuông tay ở phía trước “Nàng cũng nghịch ngợmthậtlà thoải mái, đợi lát nữa nàng muốn để quần áokhôngnghiêm chỉnh gặp cha mẹ hay sao? A Đoàn cười lui ra phía sau, cười đến mức chỉ nhìn thấy răngkhôngnhìn thấy mắt, răng cũng lộ hết ra, vô cùng vui vẻ.
Editor: huyetsacthiensu
Bị Bán Hạ nhắc đến vấn đề này, A Đoàn cũng nghĩ đến hai ngày nay ở chung chỉ cảm thấy Thái Tử ca cathậttốt. Ngày ấy sau buổi tối ngày thành thân, Thái Tử ca ca ôm mình lên giường, trong miệng cũng chưanóigì,khônglàm cái gì, chỉ là đè ra giúp đỡ chơi đùa toàn thân mệt mỏi, sau đóthìngủ.
Từtrênghế đứng dậy, kiễng chân ôm cổ Ngô Đồng, sau đó hướng thẳng vào bờ môi đẹp đẽ củahắnmà cắn lên. Ngô Đồng đầu tiên là ngẩn người, sau đó cười khẽ, cũng ôm A Đoàn, làm sâu thêm nụ hôn này.
Tiểu thư và Thái Tử vừa mới thành thân, Thái Tửđãlớn như vậy, ngay cảmộtngười thiếp hầu hạ cũngkhôngcó, tiểu thư là người đầu tiên. Hai ngày nay nhìn hai người chàng chàng thiếp thiếp, mà lạikhôngcó gì sao? Sau khi hầu hạ A Đoàn tắm rửa mặc đồ xong, cuối cùng Bán Hạ cũngkhôngthể nhịn được,nhỏgiọng hỏi “Hai ngày nay tiểu thưkhôngcùng Thái Tử điện hạ…”
Giang Vạn Lí vừa muốn cãi lạimộtcâu, tầm mắt A Đoàn vừa quét đếntrênngườihắn, thân thểhắnnghiêm chỉnh, nhanh chóngnói“Nô tàiđixem gia có gì cần phân phókhông!” Cũngkhôngchờ A Đoàn trả lời, chạy biến mất nhanh nhưmộtlàn khói. Bán Đông Bán Hạ cười đau cả bụng, lại cònnóiđỡ chohắn“Tiểu thư đừng tức giận,hắncũng là muốn cho tiểu thưmộtngạc nhiên thôi.”
Kiếp này tất nhiênkhôngthể như thế nữa.
Nghiêng đầu nhìn đường nét sườn mặtrõnét của Ngô Đồng, cười cười, gãinhẹvào lòng bàn tay củahắn.
Chuyện kế tiếp A Đoàn càng khẳng định suy đoán của mình, tất nhiên là như thế. Hôm sau hai người cũngkhôngvề cung, Ngô Đồng càngkhôngxử lý chuyện gì, sáng sớmđãdẫn theo A Đoàn ra khỏi cửa,đichơi những chỗ có cảnh đẹp quanh đâymộtchuyến. Non nước ở ngoại ô phía Tây, tiệc trà ở Nam hẻm…
A Đoàn nghiêng đầu, cười rất vui vẻ.
Tóc A Đoàn dài thẳng, còn mềm mại hơn so với tơ lụa thượng hạng, đầu ngón tay xuyên qua hàng tóc còn hơi ẩm, từng sợi tóc mềm mại quấn quanh. Cười khẽ nhìn A Đoàn trong gương, dịu dàngnói“Gần đâykhôngcó chuyện gì lớn,khôngvội.” Trong đầu thoáng qua khoảng thời gian bận rộn sau hôn lễ kiếp trước, nàng cũng chờ đợi như vậy.
Sao A Đoàn lại tức giậnthậtchứ? Hơn nữa, hôm naythậtsựrất vui vẻ, ban thưởng cònkhôngđủ. Cười gianmộttiếng đột nhiên nhớ đến, sau khi Thái Tử ca ca vào phủđãđivào thư phòng, nhịnkhôngđược thở dàimộttiếng,nóivới Bán Đông “Phòng bếpnhỏở đây cũng được chuẩn bị xong rồi chứ? Có thể chuẩn bị thức ăn cho Thái Tử ca cakhông?”
Tinh thân sung sướng, hành động cũngkhôngcó việc gì, hai ngày nay cũngkhôngkháng cự lại chuyện mình thân mật.
Thái Tử ca cathậtlà săn sóc.
khôngtrả lời câu hỏi của A Đoàn, mà là cười nhạt nhìn về phía đèn lồngtrênđài cao “Thích cái nào?” A Đoàn mím môi nhìnmộtlúc, sau đó chỉ tay vàomộtcáinói“Cái kia!” Bên môi nổi lên ý cười tinh quái. Ngô Đồng nâng mắt, sau đó lần nữa lại cảm thấy bất đắc dĩ “Nhiều đèn lồng đẹp như vậy nàng lại muốn chọn hình Trư Bát Giới?”
đivào, rất tốt,khôngchỉ có Giang Vạn Lí ở trong đó, ngày cả Bán Đông Bán Hạ cũng ở đây, phòng ngủđãchuẩn bị xong từ sớm.
Giang Vạn Líđangở cửa điểmnhẹgì đó, nhìn thấy hai người dắt tay nhauđira, vội vàng thỉnh an, sau đó cườinói“Khởi bẩm Thái Tử điện hạ, Thái Tử phi, quà tặng lại mặtđãđược chuẩn bị tốt.” A Đoàn nâng mắt lên nhìn, cả ba xe ngựa chứa quà tặng lại mặt, bản thân mình cũngkhônghỏi đén, nghe Giang Vạn Línói, là Thái Tử ca camộtmình ôm lấy mọi việc.
khôngbiết lại bận đến lúc nào nữa, đôi môi thoáng mím, tâm tình thoải mái đến bây giờ cũng nhiễm lên chút nặng nề. Bán Hạ lại cườimộtcái, đẳy thằng A Đoàn ra phía sau tắm rửa “Thái Tửđãnhắn lại, lâu nhất là nửa canh giờsẽquay lại,sẽkhôngquá lâu, tiểu thưđitắm trướcđi.”
“Ở bên ngoài chơi lâu như vậy, nô tì để người thả lỏng thoái mái.”
“Vui như vậy sao?”
Chương 125
Vừanóivừa đứng dậy kéo A Đoàn đến ngồi trước gương đồng, cầm lấy khăn Bán Đông Bán Hạ vừa để lại rồi lặng yên lui ra ngoài, lực vừa phải lai tóc cho A Đoàn, bên môi là nụ cười bất đắc dĩ, “đãlà vợ người ta còn l* m*ng như vậy.” Hai gò má A Đoàn đỏ bừng, nhìn chằm chằm Ngô Đồng. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Mắt hạnh tròn vo tỏa sáng.
Sau khi cười đùa, A Đoànkhôngnhịn được ngồi vào bên cửa sổ vén rèm nhìn ra bên ngoài, vừa nghĩ đếnsẽngay lập tức được gặp cha mẹ cùng các ca ca, tâm trạng vui vẻkhôngthể kiềm chế được, tràn đầy sung sướng. Ngô Đồng cũngkhôngnóigì thêm, mà thanh thản dựa vào vách xe quan sát A Đoàn từtrênxuống dưới.
Nửa câu saukhôngthểkhôngbiết ngượng mà hỏi được, cũng may A Đoànđãtrải qua, kết hợp với sắc mặt của Bán Hạ cũng đoán được nàng muốn hỏi gì. Có chút xấu hổ, nhưng cũng biết Bán Hạ vì muốn tốt cho mình, nhìn về mọt bên,nhỏgiọngnói“khôngcó, ngày ấy ta đau dữ dội, hai ngày nay Thái Tử ca ca cũngkhôngcó cái này cái kia…” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Muốnđithìđimuốn ănthìăn, tất cả đều chơi đều nếm qua, chỉ có hai người du ngoạn.
Ngô Đồng cũng bị lây cảm xúc từ A Đoàn,nhẹgiọng cười, mặt mày dịu dàng.
Ngô Đồng quay đầum bất đắc dĩ lại cưng chiều, liếc mắt nhìn A Đoànmộtcái, lắc lắc đầu, đỡ nàng lên xe ngựa, tự mình cũng ngồi xuống. Chỉ có hai người, A Đoàn cũngkhôngbận tâm, tiếng bánh xe ngựa còn chưa bang lên, A Đoànđãnhào vào trong ngực Ngô Đồng, khéo léo cười xinh đẹp “Thái Tử ca ca, sao chàng lại tốt như vậy chứ!”
A Đoàn mặcmộtbộ quần áo màu tím đậm thêu hoa Mẫu đơn ngũ sắc, trời lạnh, lại choàng thêmmộtcái áo lông cáo màu trắng, lông cáo màu trắng mềm mại cọ vào cổ ngứa ngứa. Ngô Đồng cũng mặcmộtbộ trường bào màu tím, chỉ thêumộtít hoa văn phức tạp ở cổ tay áo. Hai người đứng chungmộtchỗ, mỹ nữ dịu dàng, nam tửanhtuấn.
Vừanóivừa cúi đầu cọ cọ vào trong ngực Ngô Đồng. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Nhưng mà,
A Đoàn vẫn vui quên cả trời đất, những chỗ kiađãđiqua, nhưng chưa từng cảm thấy vui sướng như hôm nay, thậm chí lúc thức dậy sáng nay còn nhảy nhót. Ôm cánh tay Ngô Đồng cũng vừa mở mắt suy nghĩđangkhôngrõràng,nóingọt ngấy “Thái Tử ca ca, lúc nào rảnh rỗi chúng ta lạiđichơi tiếp đượckhông?”
Chiếc đèn lồng nàykhôngcó ai hỏi đến, Ngô Đồng nhìn lướt qua câu đố đènđãcó kết luận. Chẳng qua chỉ trong chốc lát đèn lồng Trư Bát Giớiđãđến tay A Đoàn. Đèn lồng con thỏnhỏđược nhét vào trong tay Ngô Đồng, chỉyêuthích nhìn vầng sáng phát ra từ đầu heo trong tay, sau đó ánh mắt nhìn Ngô Đồng lưu chuyển, chỉ cười liên tiếp. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Sao Ngô Đồng lạikhôngbiết A Đoànđangsuy nghĩ cái gì chứ, lắc lắc đầu cầm đèn lồng con thỏnhỏcực kỳkhôngtương xứng vớihắn, dắt tay A Đoàn bừng từng bước về phía bờ sông. Tuy Trung thuđãqua, nhưng dưâmvẫn còn, người thả đèntrênbờ sông còn rất nhiều. Lần này A Đoàn lạikhôngthả đèn, Ngô Đồng cũngkhôngép, chỉ lôi kéo nàng nhàn hạ tản bộ.
Ừ! Có thể ăn rồi. (Editor: Hóa ra là sói chỉ vờ tha để bắt, đợi con thỏ buông lỏng cảnh giác để ăn thịt.thậtlà phúc hắc quáđi.)
“Thái Tử ca ca, hôm nay chàngkhôngbận sao?”
Hôm ấy ăn tối ở Vọng Giang Lâu sau đó lại mang theo sức lực dư thừađidạo chợ đèn hoa đêm trung thu, khắp nơi đều nhìn thấy đèn lồng màu đỏkhôngthấy điểm đầu, trong miệng ăn hồ lồ ngào đường của phố Tây,trêncổ còn đeo chiếc mặt nạ mỹ nhân.mộttay Ngô Đồng che chở A Đoàn,mộttay cầm đầy đồ ăn vặt, bất đắc dĩ lại cưng chiều mà cười.
nóiđến đây, Bán Hạ cũng lúng túng theo, mặc dùđãcó con nhưng da mặt vẫn mỏng. Lúng túng đáp lại hai tiếng,khôngnóicái gì nữa. Lúc này mới vừa thành thân, có lẽ Thái Tử điện hạ đau lòng tiểu thư? Chờ qua hai ngày này, nếu vẫn tiếp tục như thếthìmình hỏi qua cũngkhôngmuộn.
Còn nhớ Tết Nguyên Tiêu lần trước nàng còn chọn cho mìnhmộtcái mặt nạ Trư Bát Giới nữa.
đãcho rằng đáp án là như vậy.
A Đoàn lại nghĩ đến cái khác, nghĩ đến nửa tháng sau khi tứ hôn luônkhôngthấy Thái Tử ca ca, hỏi Giang Vạn Lí,hắnluônnóiThái Tử ca cađangbận. Khi đó bản thân cũngđangchuẩn bị gảkhôngnóigì nhiều, đêm xuống trong lòng luôn có chútkhôngbằng lòng. Bây giờ nghĩ lại, khi đóhắnbận rộn như vậy, là vì để bây giờ có thời gianđicùng mình sao?
Bán Hạ vừa trả lời vừa hầu hạ A Đoàn tắm rửa.
Ôm A Đoàn vào trong phòng tắm, săn sóc rời khỏi để cho Bán Đông Bán Hạ vào hầu hạ nàng.
Hôm nay cũng vậy, thân mật khăng khít nhưngkhôngcó thêm động tác khác.
Phía trước còn cómộtđám ngườiđangchơi giải câu đố,trênđài cao treo các loại đèn lồng tinh xảo, A Đoàn hâm mộ nhìn, sau đó hỏi Ngô Đồng “Thái Tử ca ca lúc nàothìchúng ta phải về? Nếu muộnmộtchýt nữa cửa cungsẽđóng đó.” Ngô Đồng đưa tay lauđiít đường còn sót lại bên miệng A Đoàn.
A Đoàn thoải mái ngâm người trong thùng gỗ lớn rắc đầy cánh hoa, Bán Đông ra ngoài chuẩn bị quần áo, Bán Hạ ở lại hầu hạ, trong mắt có chút nghi ngờ. Từnhỏtiểu thưđãcó làn da trắng nộn, chỉ cần chạmnhẹvàothìtrênngười cũngsẽlưu lại dấu vết, ngày đại hôn bản thân phải tự mình tẩy rửa,trênngười tiểu thư khắp nơi đều là vết xanh tím.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.