Chân Mệnh Hoàng Hậu
Đậu Đậu Ma Ma
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 122
Cửa truyền đếnmộttiếng két, A Đoàn nghiêng người nhìn lại, là Bán Hạ.
khôngthể dùng thái độ trước kia để hầu hạ tiểu thư, nên thay đổi.
Lần này lại nhìn ngườiđangkéo tay mình bướcđiở phía trước, bước từng bước vững vàng.
Khăn tay màu đỏ trong tay hỉ nương được giơ lên, cũng mở ra cổ họng của mọi người, từng đợt hoan hô truyền đến, hỉ nương đỡ A Đoàn bước từng bước về phía kiệu hoa, mớiđiđược hai bướcđãđổi người. Tầm mắt hạ xuống nhìn thấy ngón tay thon dài khớp xươngrõràng.
A Đoàn vừa hỏi vừa tiến lên, sau đókhôngcần Giang Vạn Lí trả lời cũng biết đáp án, còn chưa đến gầnđãngửi thấy toàn thân là mùi rượu. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Chuyệnđãxẩy ra cũngkhôngthể cứu vãn, Bán Hạ cũng nương theo bậc thang màđixuống, chỉ là tốc độ trong tay nhanh hơn, đỡ A Đoàn vào suối nước nóng bên cạnh, vừađivừanói“Nô tỳ biết lúc này tiểu thư muốn chậm lại, nhưng trước đấyđãbỏ qua rất nhiều trình tự, Thái Tử điện hạ cũngkhôngthể ngăn họ vào tân phòng nhìn tân nương.”
A Đoàn đứng tại chỗ, nhìn Giang Vạn Lí cùngmộtđám tiểu thái giámđivào suối nước nóng phía sau, mới cùng Bán Đông Bán Hạ dọn dẹp giường. Người cũngđãsay như vậy rồi, lúc trước cũngkhôngcó lễ nghi gì, rượu giao bôi cũng thôiđi, cũng dọn sạchsẽđậu phộng với táotrêngiường. Sau khi làm xong, Bán Đông Bán Hạ mang người lui ra phòng ngoài.
A Đoàn nhe răng.
Ngô Đồng vẫn cười nhạt nhìn A Đoàn vội vàng, cũngkhôngquên kiếp trước sau khi bị mọi người nhìn thấy khuôn mặt đỏ thẫmthìmấy ngày saukhôngchịu gặp người khác đâu! Khóe miệng lại nhếch lên, gặt đầu với A Đoàn “Tasẽnhanh chóng trở về, nàng nghỉ ngơi trướcđi.” A Đoàn vừa gỡ mũ phượng nặng trịchtrênđầu vừa gật đầu.
trênmặt dào dạt hâm mộ làm khóe miệng A Đoàn vẫn nhếch lên.
Thăm dò trước mũihắnthân mật cọ cọ.
Bán Đôngđãsớm biết Thái Tử điện hạ tốt với tiểu thư như thế nào, nhín thấy bộ dạng ngớ ra cảu Bán Hạ, đụng đụng bả vai nàng,nhỏgiọngnói“Như này còn chưa là gì đâu, tỷ tỷ, tỷ lại hầu hạ tiểu thưmộtthời gian nữasẽbiết. Chỉ cần tốt với tiểu thư, Thái Tử điện hạsẽkhôngquan tâm lễ tiết gì đâu, làm thế nào tốt là được.” Bán Đôngđãquen, cho nên mới thản nhiên tiếp nhận như vậy. Hơn nữa Thái Tử điện hạ như vậy, làm sao có thể bị quy củ trói buộc chứ?
Cuối cùng kiệu cũng dừng lại, trước khi kiệu dừng lại A Đoàn chắc chắn,sẽkhôngcó lụa đỏ, cũngkhôngcó hỉ nương. Quả nhiên, bàn tay vừa rồi lại duỗi ra trước mắt A Đoàn, cườinhẹnhàngmộtcái, đặt bàn tay của bản thân vào. Mỗi đường mòn trong Đông cung A Đoàn đều vô cùng quen thuộc, nhắm mắt cũng có thểđiđược.
Nghĩ cũngkhôngcần nghĩ cũng có thể biết được, giơ tay đánh Ngô Đồngmộtcái “Chàng giả say!” Cú đánh này của A Đoàn đối với Ngô Đồng mànóilàkhôngđaukhôngngứa, thậm chí còn thoải mái nhắm mắt, đánhthậtthoải mái? Ôm lấy eonhỏ, dịu dàng nhìn đôi mắt A Đoàn “Hôm nay nàng có vui vẻkhông?”
Nhưng bị Ngô Đồng bón cho vài chén rượu, đầu óc A Đoàn lại có chút choáng váng? Rượu nàykhôngmạnh, tác dụng chậm lại mạnh như vậy sao? A Đoàn lắc lắc đầu, sắc mặt đỏ bừng, hoảng hốt nhìn Ngô Đồng “Thái Tử ca ca, đây là rượu gì vậy…” Giọngnóinhẹnhàng lại loạng choạng.
A Đoàn mỉm cườiđilên phía trước, nhìn mấy đãi thứ ănnhỏtrênbàn là đồ ăn lót dạ mình thích, khóe miệng càng nhếch lên, vẫn cười vui vẻ.
A Đoànkhôngđược tự nhiên ngồitrênđùi Ngô Đồng, nhìn rượu giao bôiđãchuẩn bị từ sớm ởtrênbàn. Ngô Đồng cầmmộtly, A Đoàn muốn đưa tay cầm lấy ly rượ bên này lại bị Ngô Đồng ấn gáy mặt hướng về phíahắn, sau đó trước ánh mắt kinh ngạc của A Đoànmộthơi uống cạn rượu bên trong cốc, hôn lên môi A Đoàn.
Từng có bất an, từng có bàng hoàng, thậm chíđãnghĩ đến chuyện chạy trốn.
Làm sao có thể để cho nương tử để mặt mộc gặp mặt khách khứa được chứ?
Editor: huyetsacthiensu
“Ha ha.” Ngô Đồng chỉ trầm thấp cườimộtcái.
Nghe được nửa sau lời Bán Hạ, tâm tình sắp bay lên lập tức bị dộimộtchậu nước lạnh, cả người đềukhôngcó tinh thần, nhận mệnh để mặc Bán Đông Bán Hạ tắm rửa qua loa, sau đó lại bị kéo ra ngoài, chuẩn bị trang điểmmộtlần nữa. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
So với Bán Hạđangthìthầm, Bán Đông sảng khoái hơn nhiều. Vừa giúp A Đoàn cởi áo vừa an ủi Bán Hạ “Thành thân là chuyện vui, đương nhiên phải làm cho tiểu thư thoải mái rồi, Thái Tử điện hạ có ý tốt, những người khác nhìnthìsao?” Dừngmộtchút lạinói“Dù sao có Thái Tử điện hạ ở phía trước, tiểu thư còn để ý cái gì, chỉ cần nhận lấy là được!”
khôngthể xác định kiếp nàysẽthuận lợi, ít nhấtsẽkhônggiống kiếp trước.
Chương 122
Tayđangxoa cổ chợt dừng lại, tức giận nhìn Ngô Đồng.
Động tác của Giang Vạn Lí rất nhanh, sau khi đỡ Ngô Đồng chỉ mặcmộtlớp áo trong ra đặttrêngiường liền cười cáo lui.
A Đoàn giật mình, hít sau vài lần, đầu ngón tay run rẩy mở quyển sách ra lần nữa,mộtmàn làm cho người ta ngượng ngùng lại xuấthiệntrước mắt…
Bán Hạ giật mình, động đậy môi, chưanóigì cả.
Bộ dáng đồ ngốc của A Đoàn làm cho Ngô Đồng càng thêm sung sướng, nghiêng đầu cườinhẹ“Ta nghĩ nàngsẽkhôngmuốn để người khác nhìn thấy bộ dáng của nàng lúc này đâu.” Thấy A Đoàn vẫn chưa hoàn hồn, lại cườinói“Hay là, bây giờ nàng muốn mọi người vào đây?”
Bán Hạ ngại ngùng hiếm thấy, bàn tay để ở phía sau cầm thứ gì đó, nhìn vào tầm mắt A Đoàn, giật giật khóe miệng, có chút khô cứng cười “Tiểu thư ổnkhông?”đivài bước đến trước mặt, nhìn thấy ánh mắt nghi ngờ của nàng, cắn răngmộtcái, đưa đồ phía sau cho A Đoàn.
Đây cũng là do Thái Tử điện hạ vừa phái người đưa đến, tiểu thư đóithìăn trước,khôngcần ngại lễ tiết cũngkhôngcần chờ người.”
Chuyện làm đầu tiên là rửa mặt, đổi năm sáu chậu nước A Đoàn vẫn cảm thấykhôngsạch, Bán Hạ vội vàng ngăn động tác chuẩn bị đổi nước của Bán Đông “Tiểu thư,đãsạch rồi,khôngcần rửa nữa.” Cuối cùng cũngkhôngquá đồng ý,nhỏgiọngthìthầm “Cái này cóthậtnhiều lễ tiếtkhôngđúng,thậtlà quá làm liều rồi!”
Trái tim đập thình thịch như trống đột nhiên vững vàng lại, bước chân hơi khựng lại, sau đókhôngdừng lại mà vững vàng từng bước đến lúc ngồi vào kiệu.
Từng ngụm từng ngụm bón cho nàng.
Suối nước nóngđãở trước mắt, hơi nước ấm áp làm cho người takhôngnhịn được muốn xuống nước tắm. Lúc trước cả người căng thẳng cũngkhôngrảnh quan tâm đến trang sức rườm ràtrênngười, bây giờ cả người thả lỏng, cả người mệt mỏi, đặc biệt là cổ,thậtsựlà sắp đứt rồi, mũ phượng quá nặng.
“Chỉ cần chàng.”
Nhưng bây giờ…
“Đương nhiên là… Chén rượu của nàng.”
“Nô tài hầu hạ gia tắm rửa trước, người nghỉ ngơi trướcđi.”
đãgần nửa đời người, phần lớn niềm vui nỗi buồn đều domộtngười mang lại, thậm chí đời trước cũng vậy. Lúc sung sướng cả người cả tâm đều muốn bay lên, lúc bi thương cũng đau tận xương tủy, càng nhiều biệt ly cùng với muốn màkhôngđược. Hai loại cảm xúc cực đoan như vậy, đều làmộtngười mang lại.
“Người giống nhau, quần áo cũng giống nhau, sao mặt lạikhônggiống!”
Bán Đông càngđiquađilại dò hỏi “Tiểu thư ăn cơm trước, hay là quay lại tắm rửa tiếp? Thái Tử cònmộtlúc nữa mới trở lại.”
nóixong cũngkhôngnhịn được nữa, trong đáy mắt nhiễm lên vài điểm ý cười.
Đương nhiên A Đoànkhôngsợ uống rượu, A Đoàn làmộtbình rượunhỏđó!
Tâm ý của Ngô Đồng sao A Đoàn lạikhôngbiết chứ?hắnbiết mìnhkhôngthích ứng phó với nwhnxg trường hợp như vậy, mặc dù là náo động phòng, những người khác đều là có ý tốt. Nhưng cũngkhôngphải là người thân cận, A Đoàn cũngkhôngmuốn ứng phó với bọn họ, ái biết ý tốt này có mấy tầng chứ? Chi bằngkhôngthấy. Xê dịch người về phía trước, đưa tay vòng lấy cổ Ngô Đồng.
“Đây là phu nhân phân phó, nhất định tiểu thư phải xem xong, nô tỳ canh chừng bên ngoài cho tiểu thư, có… Có chỗ nàokhônghiểu, cũng có thể hỏi nô tỳ!”
Lại là vui vẻ chịu đựng.
Giang Vạn Lí đỡ Ngô Đồng, đành phải dùng miệng thỉnh an A Đoàn, sau đó mới cườinói“Hôm nay giakhôngcho người khác đến náo người, người khác chỉ có thể đến náo gia, chỉ rót cho ngài ấy! Nhị Hoàng tử Tam hoàng tử cũngkhôngngăn cản được, hai ngườiđãsay từ sớm!”
Trong phòng chỉ còn A Đoàn mặt đỏ bừng cùng Ngô Đồngđãngủ say. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Mở mắt nhìn lại, người nàyđãmở mắt, hai mắt tỉnh táo, làm gì còn chút men say nào?
Bây giờ trong lòng chỉ cònsựthỏa mãn, có người chồng như thế, còn cò gìkhôngvừa lòng nữa?sựkhẩn trương lúc trướcđãbiến mất, thích thú dựa vào ghế quý phi làm bằng gỗ tử đàn, nhìn hai cây nến Long phượng cháy sáng, ánh mắt như nước. Bán Đông Bán Hạ ở đối diện cườimộtcái,khôngtiếng động bảo các nha hoàn khác lui ra ngoài.
Lời nàykhôngđầukhôngcuối, Bán Đông nghe cả nửa ngày cũngkhônghiểu nhưng Ngô Đồng lại hiểu được. Khuôn mặt đỏ như đít khỉ trừng người khácthậtsựlà rất buồn cười,khôngkhỏi làm A Đoàn càng bực mình, Ngô Đồng nắm tay đặt bên môi honhẹvài tiếng mới miễn cưỡng đè được ý cười xuống, sau đó nghiêm túcnói“Dù sao cũng phải tô đẹp vài phần, nếukhôngthìlàm sao để lại hồi ức?”
Khom người đứng ở bên giường, ôm ngang A Đoànđiđến ngồi xuống bên cạnh bàn.
Cái này, cái nàykhônggiống với trình tự mẫu thânđãnóimà…
Bản thân cũngkhôngkháng cự được,đithẳng ra phía sau, lúc này Bán Hạ mới hoàn hồn, vội bước lên trước hai bước kéo người lại “Tiểu thư, người c** q**n áo trướcđã!” Cái này, cái này cũngkhôngquá hợp quy củ, áo cưới cho dù chỉ được mặcmộtlần cũngkhôngthể tùy tiện cởi ở phòng tắm được! (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“khôngcần, muội muốn tắm rửa trướcđã!”
Để tiểu thư ởmộtmìnhđi.
“khôngcó ai tới chúc mừng nàng, chỉ có ta.”
Toàn tâm đặt lên người bên cạnh kết quả là, chờ sau khi A Đoàn hoàn hồnđãbị đưa vào động phòng,đãngồitrêngiường mới mềm mại. Sau đó lạikhôngđược báo trước mà khăn trùm đầuđãbị nhấc lên. A Đoàn ngạc nhiên, ngây ngốc nhìn Ngô Đồng trước mặt.
Sau đó, bên hông đột nhiên cõmộtcỗ sức mạnh,mộthồi trời đất quay cuồng toàn thânđãnằmtrênngười Ngô Đồng.
Cáchmộtlớp áo cưới cũng có thể cảm nhận được lòng bàn tay ấm áp củahắn.
Thái Tử ca ca, nhiều người chúc phúc cho chúng ta như vậy, cả đời này,sẽkhôngcó tiếc nuối như kiếp trước nữa.
Trong mắt hoàn toàn là tin cậy và thỏa mãn, làm cho Ngô Đồng cũng cười theo, thậm chí còn ngốc nghếch cọ chóp mũi cùng A Đoàn, vô cùng vui vẻ.cônương mình luôn tâm miệng nằm trong lòng khuôn mặt trắng trắng mềm mềm, cười vui vẻ như vậy, Ngô Đồngthậtsựrất thỏa mãn. Lẳng lặng nhìn A Đoànmộthồi, sau đó dứng dậy.
khônghợp lýthìsao? Bộ dáng bây giờ bị nhìn thấy chỉ có thể bị cười nhạo, cho dù là có ý tốtđinữa! Hơn nữa Thái Tử ca cađãmở ra tiền lệ, sau đó cũng bỏ quađi! Trong phòng cũngkhôngcó người khác chỉ có Bán Hạ cùng với Bán Đông, hai người cũng bị động tác lưu loát của Ngô Đồng làm cho choáng váng.
Thình thịch, thình thịch, thình thịch…
Đêmđãkhuya, náo nhiệt bên ngoài cũng chậm rãi tảnđi, lại quamộthồ lâu mới nghe được tiếng của Giang Vạn Lí kêu to bên ngoài. A Đoàn tùy ý cất quyển sáchtrêntay xuống dưới gối đầu, sau đó vỗ vỗ hai gò má nóng bỏng đứng dậy, nhìn thấy Giang Vạn Lí đỡ Ngô Đồngđanggục đầu say bất tỉnh nhânsựđivào. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Uống nhiều lắm sao?”
A Đoàn nhìn hai má Ngô Đồng còn phiếm hồng, sau đó rời tầm mắt xuống dưới chiếc gối, quyển sách kia cònđangnhét dưới gối đó! Đứng tại chỗmộthồi lâu mới cảm thấy nhiệt độtrênmặt chậm rãi tảnđi, người nàyđãsay bất tỉnh nhânsự, còn có thể làm gì nữa?khôngdễ dàng làm xong công tác chuẩn bị tâm lý, vỗ vỗ mặt, cẩn thận bò qua người Ngô Đồng.
A Đoàn đưa tay lay tỉnh hai nàng ấy.
Lại chỉ vào mấy đĩa thức ănnhỏtrênbàn.
Bán Hạ kỳ quái như vậy, A Đoàn xem xét nàng vài lần, nhưng nàng ấykhôngnhìn mình, chỉ nghiêng đầu nhìn vềmộtbên, vành tai đỏ ửng. Dừngmộtchút, túy ý mởmộttrang, sau đó đôi mắt trừngthậtlớn phịchmộttiếng khép thư lại, kinh ngạc trừng Bán Hạ. Bán Hạ sắp khóc rồi, chỉnói“Vốn nên là phu nhân đưa cho người, chỉ là hôm qua phu nhân quên mất.”
A Đoàn đồng ý nhìn qua Bán Đông.
A Đoàn cũngkhôngbiết là khẩn trươngthậthay chỉ giả vờ khẩn trương, lòng bàn tay rịn mồ hôi, đầu óc còn phản bác lạirõràng “thậtxin lỗi, ta chỉ sinh hai con traikhôngsinh congái.”
Bị kịch kiếp trước là do tính cách của hai người gây nên, lúc đó Thái Tửkhôngđủ thành thục ổn trọng, bản thân cũng quá nhát gan. May mắn là kiếp nàysẽkhôngcó tình huống như vậy. Tuy rằng ngày sau còn dài, nhưng bản thân Thái Tửđãcó đủ ổn trọng, bản thân cũngkhônggiống lúc trước, bị ủy khuất cũngsẽkhôngkhôngnói.
Từ cửa nhà đến cửa cung, dọc đườngđiA Đoànkhôngcó cách nào tĩnh tâm lại được, tất cảâmthanh truyền vào trong taisựnáo nhiệt xung quanh,âmthanh hỗn loạn náo nhiệtkhôngngừng truyền vào trong tai,khôngngherõràng được câu nào, nhưng lại biết vô cùng náo nhiệt. Vén khăn voan lên nhìn ra bên ngoài, đội ngũ đón dâu đông đúc, đứng sau thị vệ đều là đầu người, gần như tất cả mọi người đều đến xem dịp trọng đại này.
“Được, mauđiđi.”
“Tiểu thư tắm qua loa cho xong, sau đó nô tỳ lại trang điểm cho tiểu thư.”
Đứng dậy, ôm A Đoàn về lạitrêngiường, sau đó phủ người lên.
Hứa Tiêu Nhiên làm nhưkhôngpháthiệnra, vẫn bướcđivững vàng như trước, chỉ là vào lúc buông A Đoàn xuống mớinhẹgiọng trấn annói“khôngphải sợ.” A Đoàn cúi đầu đứng ởmộtbên, hỉ nương đứng bên cạnh vồi vàng dìu A Đoàn,âmthanh nâng cao phá vỡsựyên tĩnh “Tân nương ra khỏi cửa, từ giờ làcôdâu nhà người khác cuộc sống trôi chảy traigáiven toàn ~”
“đi,đitắm thôi.”
Bán Đông Bán Hạ ở bên trong hầu hạ A Đoàn tắm rửa, ở bên ngoài bốn nha hoàn đềuđangchỉnh gì đó của A Đoàn, muốn sửa lại đồ thường dùng cho tốt, nhìn thấy A Đoànđira vội vàng hành lễ, sau đó vộinói“Thái Tử điện hạ vừa phái người đếnnói,sẽkhôngcó ai đến nháo động phòng.”
“Đợi lát nữa đỡ phải chịu tội nhiều…” (Câu này theo mình hiểu là xem thứ đồ này xong tí nữa vào động phòngsẽgiảm bớt được nhiều đau đớn đó. Có cao nhân nàođiqua cho xin ít cao kiến ạ)
A Đoàn lắc đầu, chỉ đứng tại chỗ, dịu dàng lại an tâm cười.
“Tiểu thư mau, mau xemđi.”
Hoàng hôn nắng vàng rực rỡ trùm lên người Ngô Đồng, nhiễm lên khuôn mặt ngược sáng vẻ say rượu, giống nhưmộtvị thần giáng xuống trần gian. Vốn là lễ đón dâu náo nhiệt nhất,khôngcó ainóichuyện, đám người dần dần yên tĩnh trở lại. A Đoàn nằmtrênlưng Hứa Tiêu Nhiên, cảm nhận nhịp tim như trống đánh của bản thân.
Thư? A Đoàn nhận lấy.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.