Chân Mệnh Hoàng Hậu
Đậu Đậu Ma Ma
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 106
Như vậy, chỉ còn lạimộtngười.
đãgặp người ngu xuẩn nhưng chưa từng gặp người nào ngu xuẩn như vậy, những người tham gia yến tiệc hôm nay đều là quý nữ, mọi người đềusẽhỏi thăm trướcmộtchút quần áo chủ nhân bữa tiệcsẽmặc, tránh mặc trùng với chủ nhân. Mặc dù tuổi táckhônggiống nhau, quần áo của nữ nhân với trang trí cũng nhiều nhưngkhôngtránh khỏi có lúc bị trùng nhau. Hơn nữa, hôm naykhôngchỉ phải hỏi thăm về Hoàng Hậu nương nương mà còn phải hỏi thăm về Hứa Tam tiểu thư.
Cả tiệc rượu lập tức yên tĩnh trở lại, tất cả mọi người đều nhìn về phía Trương Bảo Châu, nhìn xem nàng làm thế nào để hóa giảisựxấu hổ này. Sắc mặt Trương Bảo Châu lập tức đỏ lên, trong lòng vô cùng hận Trương Ninh An! Nếukhôngphải là con tiện nhân kia đột nhiên may bộ quần áo này, bản thân mình làm sao có thể đoạt lấy quần áo của nàng ta trong cơn tức giận được chứ!
Tathậtsựkhôngcố ý mặc bộ quần áo này đâu!
Khom người hành lễ “Vậy ta thay mặt nàng tạ lỗi với Tam tiểu thư. Muội muội của ta từnhỏđãkhôngchịu ngồi yên, thường xuyênđira bên ngoài chơi đùa, hôm qua cũng là do nàng ta nhân lúc mọi ngườikhôngđể ý lén chạy ra bên ngoài chơi. Gây rắc rối cho Tam tiểu thư,thậtlà xấu hổ.”
Editor: huyetsacthiensu
Mặc dù A Đoànđangnóichuyện cùng Hoàng Hậu, nhưng hai mắt vẫn chú ý sắc mặt của Trương Bảo Châu, nhìntrênmặt nàng lóe lênsựđộc ác, bây giờ mới hài lòng, quay đầukhôngnhìn nàng ta nữa. Trương Ninh An, ngươi coi ta là cây giáo mà sai khiên, ngươiđãhỏi quasựđồng ý của ta chưa? Nàng ta cũng khá thông minh, trước tiên ở chỗ mình phá hỏng ấn tượng của mình với Trương Bảo Châu, sau đó lại đến chuyện quần áo vừa rồi.
trênmặt mang ý cười, vô cùng dịu dàng.
“Tuy rằng ta với nàng là tỷ muội, nhưngkhôngphải mỗi ngày chúng ta đều ở cùng với nhau.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Chương 106
Thái giám hô xong, tiếng người ồn ào im bặt, mọi người đồng loạt quỳ xuống thỉnh an.
“Ta chưa từng ăn chứ đừngnóicó thích haykhông.”
“Nhưng mà nàng tanóivới ta là ngươi sai khiến nàng tađira ngoài mua điểm tâm cho ngươi,khôngphải sao? Cònnóinếu nàngkhôngmua được điêm tâm về cho ngươisẽbị ngươi đánh c·h·ế·t.”khôngcho Trương Bảo Châu cơ hội biện giải, tiếp tụcnói“Tuy nàng ta chỉ là thứ muội, nhưng dù sao hai người cũng là tỷ muội. Bảo Châu tiểu thư, ngươi sai khiến nàng như là hạ nhân, cũngkhôngđược ổn cho lắm.”
A Đoàn, An Dương cùng Hoàng Hậu cũng pháthiệnmọi người khác thường, sau khi Hoàng Hậunóivài câu mở màn cũng dời mắt sang chỗ khác. Sau đó ánh mặt chợt dừng lại, nét mặtkhôngvui chợt lóe lên, sắc mặt cũng chìm xuống hia phần.
trêndanh sách kia nhà họ Trương chỉ có Trương Ninh An,khôngcó Trương Bảo Châu! Là ngươi tính kế với ta trước, chẳng qua ta chỉ trả lại những cái này cho ngươi mà thôi. Nghĩ đến sắc mặt của Trương Bảo Châu,sẽliên kết với tất cả những gì trước đây. Nếu Trương Ninh An tốn nhiều công sức như vậy, ít nhất cho thấy giai đoạn trước nàng ta còn chưa có đủ năng lực công khai chống đối lại Trương Bảo Châu.
Hôm nay thời tiết tốt, nắng ấm chiếu từtrêncao xuống gió se lạnh thổi qua, là phần thưởng tốt nhất của mùa xuân. Bách Hoa Viên cũng như tên, chưa bước vào vườnđãngửi thấy hương hoa thoang thoảng trongkhôngkhí, các loại hoa đủ màu sắc tụ cùngmộtchỗ tranh nhau đua nở, bông này càng đẹp đẽ hơn so với bông kia. A Đoàn với An Dươngmộtngười tráimộtngười phải đỡ Hoàng Hậu nương nương nhập tiệc.
Nếu nhưkhôngphải ngay từ đầu mìnhđãcó phòng bị, nhất địnhsẽlàm loạn lên với Trương Bảo Châu đúng theo ý Trương Ninh An.
Mỗi người đều có con đường riêng của mình, đương nhiên biết quần áo này là Hoàng Hậu nương nương chuẩn bị. Hoa đẹpkhôngcần phảinói, chủ yếu là ý tứ của Hoàng Hậuđãrõnhư ban ngày. Đương nhiên, từnhỏnàngđãđược địnhsẽlà Thái Tử phi, hành động như vậy cũng là điều bình thường. Chỉ là, ánh mắt của mọi người đồng loạt chuyển đếntrênngườimộtngười khác.
Là mìnhđãnhìn nhầm, hôm nay cho dù là xuất phát từ nguyên nhân gì, nàng tađãmặc bộ quần áo này đến đâyđãchứng tỏ nàng takhôngcó chút đầu óc nào cả. Hơn nữa vừa rồi A Đoànđãnói,rõràng chính là người kiêu căng ngạo mạn, cho dù gia thế thích hợp, cũngkhôngthể trở thành trắc phi của Thái Tử, ngay cả thiếp cũngkhôngđược!
Quần áo này, là họa tiết hoa Mẫu đơn.
Được rồi, cho dùkhônghỏi thămthìcũng thôi, nhưng ngươi mặc Mẫu đơn là có ý gì? Thược dược, Hải đường, Hoa lan,… Nhiều loại hoa như vậy, ngươi cứ nhất định chọn Mẫu đơn là có ý gì? Mẫu đơn là vua của cá loài hoa, ý này hơi bị lớn mậtmộtchút!khôngchỉ đắc tội Hứa tiểu thư, còn làm loạn ý tứ của Hoàng Hậu nương nương.
“Chẳng lẽ phu nhânkhôngnóivới ngươi việc này?”
“An Dương công chúa đếm ~ “
“Trà xuân Long Tĩnh năm nay mới đưa đến trong cung cũng chỉ có ở chỗ nương nương mới có thể nếm được trà tươi ngon, con có thể mặt dày xin ngườimộtchút đượckhông?”nóixong còn l**m liêm môi, tựa như nếm chút dư vị. Hoàng Hậu cũng cười, ở xa chỉ chỉ A Đoàn, oán trách “Ngươi còn thiếu chút trà này hay sao?khôngphải Thái Tửđãsớm đưa sang cho ngươi rồi hay sao? Ngươi còn giành với ta,khôngcho!” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Hoàng Hậu nương nương đến ~ ”
Còn Trương Ninh An? Hình như mình tiện tay sai nàngđimua điểm tâm cho mìnhthìphải? Giây látđãquên mất việc này, chẳng qua là muốn sai khiến nàng ta mà thôi. Hôm qua vẫn hưng phấn muốn tham gia tiệc rượu hôm nay, mẫu thân cũng ở bên cạnh mình lựa chọn trang sức, từ đầu đến cuối đềukhôngchú ý đến Trương Ninh An cả đêmkhôngthấy xuấthiện! (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Sau đó ta phái người điều tra, người nọ lại là muội muội của Bảo Châu tiểu thư - Trương Ninh An.”
Nhưng cũngkhôngnên tùy tiện chọn bộ quần áo này cho nàng mới phải.
Trở về mà takhôngđánh c·h·ế·t ngươithìthậtsựxin lỗi những gì ngươiđãnóivề ta!
Dừngmộtchút, do dự mở miệng.
Đứa tiện nhân Trương Ninh An này,khôngtrách hôm qua ngươi chủ động lắc lư trước mặt ta, hóa ra là chờ ta ở đây!
A Đoànkhôngsao cả gật đầu, cũngkhôngtranh cãi với Trương Bảo Châu cái gì. “Ta cũng chỉ là nghe nàng tanóinhư vậy thôi, trước đó cũngđãhỏi ngươi có thích điểm tâm kia haykhông, ngươinóithích ta mới hỏi. Nếu như là do nàng tanóilung tung, ta cũngkhôngnóithêm gì nữa.”nóixong cũng mặc kệ Trương Bảo Châuđangđứng, bưng trà đứng lên.
Hoàng Hậunóichuyện với A Đoàn rất vui vẻ, hơn nữa có An Dương pha trò, mọi người tụ lại cười đùa, chỉ còn lạimộtmình Trương Bảo Châu đứng đấy, mặt trắng rồi xanh, xanh rồi lại trắng! Trong đầu tràn ngậpmộtý nghĩ, hậnkhôngthể lập tức xé nát con tiện nhân Trương Ninh An kia! Nàng ta dùng kế để mình mặc bộ quần áo này vào, trước đó lại còn để mìnhđiđôi giày chật!
Người nàykhôngphải người bên ngoài, chính là Trương gia đại tiểu thư Trương Bảo Châu!
Ai biết A Đoàn lại lắc đầu.
Nhưnghiệntại, bọn họ vẫnkhôngkhống chế được đem ánh mắt tập trung đếntrênngười nàng.
Đây là ý gì, sao tự nhiên lại kéo đến thức ăn rồi? Ngay cảtrênmặt Hoàng Hậu cũng có chút kinh ngạc nhonhỏ, sau đó nhíu mày, A Đoànkhôngkhỏi quá mức thiện lương. Trương Bảo Châu cũng nghĩ như vậy, ánh mắt tỏa sáng nhìn A Đoàn, vội vàng gật đầu “Rất thích, chẳng lẽ Tam tiểu thư cũng thích sao?”
A Đoàn nâng mắt nhìn lại, nàng ngồikhôngxa, chỉ ngồi cách mình hai người. Quần áotrênngười nàng thêu hoa Mẫu đơn, chẳng qua là hoa Mẫu đơn bảy màu, đẹp đẽ tươi tốt, trang điểmtrênmặt cũng hợp với quần áo làm nàng càng thêm xinh đẹp. Nhưng màtrênmặt nàng ta lúc nàykhôngcó đắc ý chỉ có xấu hổ.
Có thể, có thể mình có bất mãn với Hứa Tam tiểu thư kia, nhưng cũngkhôngngốc đến mức gây chuyện với nàng ấy trong trường hợp như thế này, ai biết nàng ấy cũng mặc quần áo thêu Mẫu đơn chứ!thậtlà xấu hổ đến đỉnh điểm, đứng ngồikhôngyên. Hoàng Hậu nhìn lướt qua A Đoàn, thấy nàng cúi mắtkhôngnóilời nào. Khẽ cười bảo “Quần áo hôm nay của Bảo Châu rất dễ nhìn.”
Người thứ nhất trong danh sách,khôngcần để ý đến nữa.
trênngười người nọ cũng mặc quần áo họa tiết hoa Mẫu đơn!
Nhìn kiểu gì cũng thấy đều là ánh mắt vui sướng khi người khác gặp họa.
Người này,khôngđùa.
“Hứa Tam tiểu thư đến ~ “
“Nàng ta đụng vào xe ngựa của Tam tiểu thư sao?”
Nàng ta mặc Mẫu đơn? Phi!
Trương Bảo Châu chớp chớp mắt, nàngkhôngphải muốn hóa giải tình huống này cho mình sao, sao lạikhôngtiếp lời? Có chút xấu hổ giật giật khóe miệng “Vậy Tam tiểu thư sao đột nhiên lại nhắc đến điểm tâm kia?”
Nàng cũng làmộtchủ nhân theo nghĩa khác.
Như vậy, khuất nhục hôm nayđãlàm cho Trương Bảo Châu tức giận đến đỉnh điểm, kế cục của Trương Ninh Anđãđược định sẵn rồi. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Vốn là mọi ngườiđangtập trung ánh mắttrênngười Trương Bảo Châu, thấy nàng nhìn về phía A Đoàn, những người khác cũng nhìn về phía A Đoàn, muốn nhìn xem nàngsẽlàm gì tiếp theo. Đây là Thái Tử phi tương lai,khôngbiết là người như thế nào, ngày sau đối mặt (tỷ muội),khôngbiết nàng có ôn hòa giống như khi còn ở trường học haykhông.
Cán quạt hoa đào trong taynhẹnhàng lay động, bộ dáng thảnh thơi, suy nghĩ trong lòng nhanh chóng chuyển động. Nhìn sắc mặt này của Trương Bảo Châu, quần áo chắc làkhôngphải do nàng chọn?khôngqua lại với Trương phu nhân,khôngbiết được nàng là người như thế nào, nhưng mà nghenóinàng vô cùng sủng ái đứa congáinày.
Mẫu thân làm sao có thểnóivới ta chuyện của con tiện nhân kia chứ?! Trong lòng Trương Bảo Châukhôngchút do dự phản bác. Chớp chớp mắt, ngày hôm qua mìnhđanglàm gì? Ngày hôm qua phụ thân vẫn lôi kéo mìnhnóichuyện,nóimình hôm nay nhất định phải thu lại tính tình,khôngthể kiêu căng,khôngthể đắc tội với người khác, đặc biệt là Hứa Tam tiểu thư!
Hoàng Hậu cũng mặc kệ Trương Bảo Châu đứng ở đó.
A Đoàn cười khẽ, cuối cùng lại nghi hoặc hỏi “Chẳng lẽ chuyện xảy ra ngày hôm qua Bảo Châu tiểu thưkhôngbiết chút gì sao?” Thấy nàng vẻ mặt mờ mịt, A Đoàn cũngkhôngvòng vo.nóithẳng “Hôm qua tađangngồi xe ngựatrênđường từ cung về nhà,trênđường đụng phảimộtvịcônương kích động chạy ra,sựviệc khẩn cấp, ta liền đưa người về nhà ta.”
Sau đó cười nhìn Hoàng Hậuđangngồi bên cạnh.
Qua loa đảo mắt quamộtvòng liền thu hồi ánh mắt lại, rũ mi mắt xuống, cùng An Dương đỡ Hoàng Hậu ngồi xuống ghế. Đợi Hoàng Hậu cho phép mọi người đứng dậy mới cùng An Dương ngồi xuống ghế ở hai bên trái phải. Yến tiệc hôm nay Hoàng Hậu là nhân vật chính, A Đoàn cũng là nhân vật chính. Dù sao những người kia cũng giống A Đoàn, bình thường ở trườngđãnhìn thấy nhiều lần.
Trương Ninh An.
A Đoàn đỡ Hoàng Hậu nương nương nhìnkhôngchớp mắt, đuôi mắt lạikhôngdấu vết quétmộtvòng. Tất cả đều là những tiểu thư tuổi còn trẻ, đa phần vẫn là những gương mặt quen thuộc, đều là những người học cùng trường. Đương nhiên, những người có tên trong danh sách kia cũng có mặt. Mỗi người đều mặc váy áo lộng lẫy, khuôn mặt rạng rỡ như hoa đào, dáng người yểu điệu thướt tha.
A Đoàn nhưkhôngnhận thấy ánh mắt của mọi người, quạt hoa đào trong tay khẽ lắc, cực kỳ thích thú, lộ ra gần nửa cánh tay bạch ngọc, cùngmộtmàu với cán quạt màu ngà voi. Quamộtlúc lâu cuối cùng động tác cũng dừng lại, nâng mắt nhìn về phía Trương Bảo Châuđangđỏ mặt, nghiềng đầu cười khẽ “Bảo Châu tiểu thư có phải rất thích điểm tâm của Vân ký phía cổng Namkhông?”
Trương Bảo Châu nghe như vậy lại bị sợ đến choáng váng, ngây ngẩn đứng dậy, lạikhôngbiết nênnóigì, gấp đến độ sắp khóc lên, nàng thậm chí còn đưa ánh mắt cầu cứu về phía A Đoàn. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Sắc mặt Trương Bảo Châu lập tức trở nên trắng bệch “Làm sao có thể như vậy được chứ, đó là nàng tanóihươunóivượn thôi!rõràng là bản thân nàng ta lén chạy ra bên ngoài chơi, ta sai khiến nàng ta ra ngoài mua đồ lúc nào chứ? Mặc dù Trương giakhôngphải gia đình đại phú đại quý, nhưng cũngkhôngđến mức đểmộtvị tiểu thư làm công việc của bọn nô tài được đúngkhông?”
A Đoàn kinh ngạc nhướn mày “Lén chạy ra ngoài sao?”
Trước tiênkhôngkể đến chuyện nàng có biết chuyện hôm nau mìnhsẽmặc bộ quần áo này, chỉnóiđến Mẫu đơn, cũngđãlà đại nghịch bất đạo. Những ngườiđangngồi ở đây, trừ Hoàng Hậu cũng An Dương ra, ai dám ở trước mặt hai người họ mặc Quốc hoa chứ? Ngươi muốn đẩy Trương Bảo Châu vào chỗ c·h·ế·t, ta cũngkhôngmuốn làm theo. Nàng ta là ngườikhôngcó đầu óc, nhưng ngươi càng làm cho người khác sợ hãi.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.