Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 8: Oán Khí

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 8: Oán Khí


vị đạo sĩ cười tủm tỉm nói tiếp.

Cảm giác như vừa bị lão già này hố một cái, trong long có hàng trăm con thảo nê mã chạy qua, g·iết cương thi a, chính mình đi g·iết còn phải trả hắn tiền?

"Đánh rắm, cha hắn chắc chắn đ·ã c·hết từ đêm hôm qua, mà còn bị con trai của hắn hại c·hết, theo ta không có lầm thì người này bị g·iết bằng cách b·óp c·ổ, oán khí tắc ở cổ họng khó khăn thoát ra nên người ta tưởng là lão ta chỉ bị ngất.

Hắn bày ra một bộ dáng rất là có thành ý, từ trước tới nay Lý Phong chưa từng gặp chuyện gì quỷ dị, nhưng trong lòng vẫn là có chút kiêng kị, đến cả chuyện xuyên không hắn cũng trải qua rồi, thì truyện ma quỷ cũng có thể sảy ra nha.

Đạo sĩ sắc mặt trầm xuống, chẳng lẽ ngồi đó đợi cương thi đến tìm hắn.?

làm hắn vội vàng nói.

Hắn chỉ cảm nhận được bàn tay đối phương cực kỳ gồ ghề thô ráp, rất có thể là người tập võ.

Một lúc sau đột nhiên lão nhíu mày mà nói.

Lý Phong giật mình, nhớ lại tên đại hán có qua cửa hàng lão Mã mua quan tài, nhưng chẳng phải tên kia nói cha hắn sáng nay vẫn còn đang nằm trên giường?.

Du Ngư Bộ vẫn là đỉnh, hắn băng tường vượt nóc đi qua ngàn người không một tiếng động.

"mà hắn còn này, vẫn còn thấy cha mình thở nha, chắc hẳn không phải người mà ta nói nha."

"nhanh, đi qua thành tây."

"Tiệm Thuốc ngay cạnh tiệm quan tài, diệu a, diệu a."

cái nhiệm vụ hệ thống mà Lý Phong ngóng chờ bao lâu nay, lại xuất hiện rồi.

Đạo sĩ nghe được Lý Phong vậy, gật đầu như hiểu ra cái gì, buông ra bàn tay của Lý Phong âm trầm nói.

"Ta thật ngu ngốc a, cần gì phải đợi lão Mã, qua thành tây tìm ai đó hỏi là ra a."

Lão Đạo sĩ sau khi nắm lấy tay Lý Phong, liền dùng một thủ pháp kỳ lạ nào đó, ngón trỏ vẽ vào tay hắn một chữ hiện,

"a... lão Mã bán quan tài ở gần đây biết nhà người kia ở đâu, để ta đến đó hỏi"

"ta.."

"Hình như lão Mã đi ra ngoài không có về, hay ông qua tiệm của ta trờ tạm.?"

"Lão Mã, ông có nhà không.."

Lý Phong nghe mấy cái này, như sấm sét đánh qua màn đêm, lẽ nào lại như vậy.

Vị đạo sĩ kia nghe thấy hắn nghi hoặc, cười cười móc hai bộ ghế gỗ nhỏ từ thùng gỗ phía sau, nhẹ nhàng đặt xuống đất mà ngồi, cũng tiện tay chỉ vào cái ghế còn lại, đại ý nói Lý Phong cũng ngồi với lão.

Lý Phong cũng rất sợ phiền phức dây vào người nên vội vàng chắp tay hỏi.

"Đạo...Đạo trưởng, ngài có cách giải quyết oán khí trên người của ta.?"

Trên đó còn ghi dòng chữ, "Giải Quyết Chuyện Quỷ dị, 50 quan tiền."

"vậy thì đi mau a,"

Lý Phong nhớ ra lão Mã liền nói.

"chậc chậc, ấn đường còn xuất hiện màu đen, có thể là phiền phức quấn thân nha."

"Nếu mà ta suy đoán, đêm nay chắc hẳn cha hắn sẽ biến thành cương thi tìm kẻ nào từng dính vào oán khí mà trả thù nha."

"cậu dẫn tôi đến nhà người kia đi."

Lý Phong giật mình nhìn qua, phát hiện người đang nói chuyện là một lão đạo sĩ mặc trường bào màu vàng, lông mày rậm rạp, để một bộ ria mép dài đến cổ, đoán chừng người này khoảng tầm năm mươi tuổi giống với lão Mã. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

mất một luc lâu, mặt trời chuẩn bị khuất núi, khắp dặm mây là một màu hồng đỏ, còn chưa thấy lão Mã quay chở về, hai người Lý Phong và lão dạo sĩ ngáp ngắn ngáp dài, thì đột nhiên lão liền mở lời.

"Cương thi.? vị đạo trưởng này nói cái gì âm dương quái khí.? hình như ông ta nói người nào dính vào oán khí sẽ bị cương thi trả thù a."

Hắn còn nhìn ra được người này không có học qua võ công gì cả, những lại thầm chửi mình ngu, người ta làm nghề bói toán chứ có đi đánh nhau đâu mà cần võ công a.

đánh giá đối phương một hồi, Lý Phong mới mở miệng.

Chương 8: Oán Khí

"Ta thấy hay là, qua nhà khác hỏi có được không." (đọc tại Nhiều Truyện.com)

hắn nghe rõ là " Tiêu diệt hoặc ngăn chặn cương thi xuất hiện, thưởng 7 điểm hệ thống."

Đúng lúc này, một âm thanh băng lãnh xuất hiện trong đầu Lý Phong.

trên tay còn cầm tấm biển hiệu có ghi chữ Xu Cát Thịnh Hung, lưng đem theo hộp gỗ chắc hẳn là đồ nghề.

"Không biết, vậy còn diệt cái gì.?"

Còn đang mân mê vui sướng, đột nhiên hắn nhìn thấy lão đạo sĩ đang dùng ánh mắt hiếu kỳ nhìn mình, làm hắn có chút xấu hổ.

"hả"

Lý Phong hiểu ý, tay luồn vào túi đếm cẩn thận ra 50 quan tiền, đưa cho đối phương, tiền lúc này không quan trọng, làm nhiệm vụ của hệ thống mới quan trọng.

Lý Phong gật đầu như gà mổ thóc, bộ dáng bé ngoan được chỉ việc, ngồi lên cái ghế còn lại.

Vuốt vuốt chùm ria mép, bước chân chậm chạp đi vào trong. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Thì ra lão đạo sĩ sau khi nhìn vào mặt hắn có chút nghi hoặc, lầm tưởng Lý Phong coi thường pháp lực của bản thân, liền vội vàng cho đối phương một cái an tâm.

...

Nhưng chưa để Lý Phong kịp chửi mình là l·ừa đ·ảo, lão đạo sĩ liền vội vàng nói. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

"Oán khí quá nặng a, còn quấn lên thân của người vô tội."

"Người thường a còn giả quyết được, ma quỷ hắn còn chưa từng gặp qua a."

"Ha ha tiểu tử đừng coi thường ta, mặc dù cái thân già này đi lại có chút khó khăn, nhưng đối phó với cương thi vẫn còn được nha."

"ta...ta không có biết nhà hắn ở nơi nào a."

"Chàng trai trẻ, trên người cậu âm khí quá nặng, chắc hẳn là từng đi qua nơi n·gười c·hết yên nghỉ a."

đạo sĩ nghe hắn nói vậy, cũng đành phải gật đầu, khi nhìn thấy Lý Phong chỉ về tiệm thuốc của mình liền cười cười mà nói.

Đi thêm vài phút là đến được tiệm quan tài, nhưng hai người nhìn ra tiệm đang trong trạng thái đóng cửa, Lý Phong ngửa mặt hô to.

vừa đặt đít ngồi vào ghế, lão đạo sĩ liền ra hiệu cho hắn chìa tay lên phía trước, Lý Phong ngoan ngoãn làm theo, liền bị ma trảo của đối phương túm lại.

Còn đang ngửa đầu lên trời huýt sáo, thì đột nhiên có ai đó gọi hắn lại. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Tiệm thuốc của Lý Phong trang trí khá là đơn giản, trước cửa là tiệm thuốc xung quanh phủ đầy bụi, sau nhà là nơi ở, vì phải chờ lão mã về nhà mới hỏi được nhà lão Ngô nên hai người quyết định đứng gần cửa mà đợi, lấy ra hai cái ghế còn lý phong mò từ trong nhà ra bộ ấm chén rót cho đối phương chút nước.

Nhận được tiền, lão đạo sĩ không cần phải đếm, bàn tay chỉ cần nâng lên hạ xuống ước lượng liền biết Lý Phong đã giao đủ tiền.

Lưng hắn chảy đầy mồ hôi lạnh, run rẩy nói với đối phương.

"đói phó với chuyện này cũng rất dễ, chỉ cần phá hủy nhục thân của cương thi nó tự động thần hồn câu diệt.'

"xin hỏi đạo trưởng nói thế là có ý gì?"

"Đạo trưởng, khi ta còn trẻ cũng vốn là nạn dân, chuyện ở với n·gười c·hết cũng là bình thường, nhưng từ đó đến nay cũng phải qua mười năm rồi a, xin đạo sĩ cho ta chút chỉ điểm."

Hô lên vài câu, không thấy có ai trả lời, Lý Phong buồn bực quay mặt về phía đạo sĩ.

dù sao cũng là loạn thế a, nhưng mà chuyện này đi qua cũng khá là lâu rồi, vậy mà người này vẫn nhìn ra được làm hắn rất hiếu kỳ.

nghe ông ta nói vậy Lý Phong vỗ vào đầu mình một cái.

Lúc này lão ta đứng dậy chắp tay sau lưng, làm một bộ tiên phong đạo cốt mà trả lời.

Lý Phong nghe vậy thì nhíu mày, định há miệng nói cái gì thì đã bị lão đạo sĩ hỏi.

"a Đạo trưởng, ta sáng này gặp một người, nhưng hắn nói cha hắn bị té ngất vào đêm qua, hôm này có vào cửa hàng quan tài để đợi lão gia tử nhà hắn ra đi đây."

Không dài dòng, hai người đều đứng dậy chuẩn bị đi diệt quỷ, dù sao nhân tiền của người ta thì phải làm việc a, lão đạo sĩ liền hỏi.

"Con hắn a, bị oán khí bám đầy thân thể, đi lang thang trên đường cứ đứng gần người nào là người đó bị ảnh hưởng,"

Lý phong trong đầu suy nghĩ, cảm thấy người này nói cũng khá là đúng, dù sao về chuyện tâm linh thì hắn cũng bán tín bán nghi vả lại chuyện đi qua nơi có nhiều n·gười c·hết đối với hắn cũng là như cơm bữa.

"Gần đây, không biết cậu có đứng gần người nào mà người thân của người nào đó mới c·hết từ hôm qua.?"

"không có gì, ta nhìn cậu bị hắc khí quấn thân, chắc hẳn từng đi qua nơi có nhiều n·gười c·hết a,"

Lý Phong lúc này đang trên đường về nhà,

Đạo sĩ nghe hắn nói vậy, tâm tình còn đang sốt ruột thì sắc mặt liền tối xầm, nhìn lên cảm thấy trời đã sắp tối, thấy mình không còn nhiều thời gian, liền vội vàng thúc giục Lý Phong.

Đạo sĩ nhìn hắn run rẩy như c·h·ó con, cười cười vỗ đùi đành đạch, chỉ tay vào tấm biển hiệu.

bị đối phương cho dẫn đường, Lý Phong gãi đầu nói.

Nhìn bộ dạng rất giống một tên giang hồ phiến tử.

Lý Phong "...."

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 8: Oán Khí