Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 7: Đắc Tội
Nói xong liền quay người rời đi.
“Các vị, mọi ân oán tình cừu, xin mời ra ngoài giải quyết nha, lệnh cấm giao đấu ở trong Thiên Cơ Các, tất cả mọi người đều không được vi phạm.”
Lúc này người hộ vệ mặc áo đen luôn đi cùng nàng đã tiến đến nàng đã tiến đến
Chương 7: Đắc Tội
Bực tức ném chỗ kẹo lạc và chén trà khô còn lại xuống đất, khuôn mặt đỏ bừng (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Vừa đi được một đoạn, Trần Nhuận Đông liền nói nhỏ với hai tỷ muội song sinh đi ở đằng sau.
La Phi Yến và Trần Nhuận Đông cũng có quen biết từ trước, dù sao trong lúc du lịch quay quốc gia, tên này cũng từng ghé qua La Phủ làm khách một lần, cũng chính vì tên này tiêm nhiễm vào đầu nàng mấy câu chuyện cổ quái trên đường du lịch, làm nàng cũng nổi lên hiếu kỳ về thế giới bên ngoài.
Hai vị nữ sĩ hộ vệ cho hắn nghe thấy vậy, cũng gật đầu đồng thuận.
“Giúp? ngài định làm thế nào.?”
Chào hỏi qua loa, dù sao cũng phải vào việc chính, La Phi Yến liền hỏi
Đám người giang hồ trong đó có La Phi Yến giật mình một cái, quay người theo chỉ tay của hắn mà nhìn nhưng chẳng có cái gì xuất hiện, làm bọn họ quay người lại muốn cho Lý Phong một trận.
“Cung không phải việc gì khó a, chỉ cần cho người điều tra ra danh tính của kẻ này, rồi thông báo hắn có trong tay thần công Địa Bộc Thiên Tinh nha, ta đảm bảo đám người võ lâm giang hồ thấy lợi đỏ mắt, liền ùn ùn kéo đến chỗ hắn gây phiền phức.”
“thật đáng ghét, đừng để ta bắt được ngươi.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Bồn Các đóng cửa, xin mời quý khách về nhà nghỉ ngơi a.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Nàng lúc này cười cười ném cho hắn một ánh mắt, quay người đi ra ngoài cửa, lúc về còn không quên cầm theo túi kẹo lạc và cái ấm pha trà.
Nói xong, hắn liền làm ra sắc mặt vui vẻ nhìn về phía hộ vệ của La Phi Yến, Trần Nhuận Đông biết danh tiếng của người này, là kiếm thủ tuổi trẻ số một số hai ở đại Huyền, chính là một chân chính cao thủ.
“ta về khách sạn tam dương nghỉ ngơi a, hình như La tiểu thư cũng thuê phòng ở đó a, chúng ta đến đó hảo hảo ăn một bữa, rồi bàn kế sách.”
“hì hì, đây cũng là một kế thôi, muốn cho ké đó một chút rắc rối, cũng vẫn còn nhiều cách nha.”
La Phi Yến thấy vậy liền cười nói. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Trần công tử không mang hộ vệ bên người a, thật hiếm thấy, ngài không sợ đại Hạo dư nghiệt trả thù hay sao.?”
La Phi Yến gọi lại.
“Tiểu Thư, ngài trốn gia chủ ra ngoài chơi, không nên làm loạn quá nhiều tránh đi phiền thức không đáng có.”
“Như vậy… hình như có hơi quá tay, ta cũng chỉ muốn cho tên này chút quả đắng, còn không muốn dồn hắn vào chỗ c·hết a, ngộ nhỡ hắn bị dồn vào đường cùng thì chuyện này không có ổn lắm” La Phi Yến chấn kinh, không ngờ tên Trần Nhuận Đông này suy nghĩ thật thâm độc, sau này ít dao du với hắn thì tốt.
Còn đang suy nghĩ cái gì, một âm thanh khá quen thuộc liền vang lên ở phía sau lưng của nàng.
“ ha ha, ta nhìn thấy La tiểu thư trong lúc ngồi nghe chuyện, bị tên kia phun lên người mấy lần, liền muốn giúp tiểu thư tìm một cái công đạo a.”
Hắn lúc này, nhìn thấy nàng giận dữ, nhưng tâm trạng vẫn bình tĩnh tiến đến nói.
Quay đầu nhìn lại liền nhận ra kẻ đến là ai, đôi mi thanh tú của nàng nhướng lên một cái, bĩu môi nói.
Nhưng khi quay lại thì thân ảnh của hắn đã biến mất từ lúc nào.
Nhìn thấy thần sắc của La Phi Yến có chút khác lạ, biết nàng cũng không ủng hộ kế sách này, chỉ cười trừ nói thêm.
Nhìn thấy địch nhân kéo đến, Lý Phong hoảng sợ lùi lại mấy bước cảm nhân thấy có gì đó chặn lại, quay đầu thì ra là bức tường của nhà dân.
“Được rồi, chuyện đã không còn gì nhiều, bổn các phải đóng cửa nghỉ ngơi, các vị ba ngày sau quay lại nghe chuyện nha.”
Lý Phong gật đầu hiểu ý, đắc ý cầm lên tách trà mà húp.
“Kẻ này thân thủ không tệ, ngay trước mũi mọi người ở đây mà có thể chạy trốn không một tung tích, chắc hẳn cũng là cao thủ.”
Người này vai thân hình khôi ngô tuấn tú, khuôn mặt mặt anh tuấn, bờ vai rộng lớn, chắc hẳn không phải nữ giả trang nam như La Phi Yến.
“Ta…Ta.”
“Cao thủ?” La Phi Yến nghe thấy vậy thì sắc mặt trầm xuống, nàng mặc dù ra ngoài rất là điệu thấp, nhưng cục tức này thật khó nuốt vào trong bụng nha.
La Phi Yến thì nhìn chằm chằm hắn như nhìn thấy người đ·ã c·hết.
La Phi Yến và hộ vệ của nàng hai mặt nhìn nhau, liền đi theo Trần Nhuận Đông, dù sao bọn họ cũng thuê phòng cùng nơi với tên này, nàng còn phải về đó tắm qua nha, trên người bây giờ toàn là nước trà và kẹo lạc.
“Ta làm sao là sánh được với Trần công tử đây, Trần tướng quân thật là dễ tính, thả rông ngươi đi khắp thiên hạ.”
Lý Phong trốn thoát ngay trước mũi. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Không biết Trần công tử, tự nhiên đến chỗ của ta bắt chuyện vì việc gì.?”
La Phi Yến giậm chân một cái, hôm nay nàng quả thật là ăn phải quả đắng, vừa bị người khinh rễ vừa không trả được thù.
La Phi Yến nghe thấy vậy, lông mi vểnh lên trầm ngâm suy nghĩ một lúc liền nói.
“ha ha, gia phụ vốn là người thoải mái, vốn cưng chiều con cái, dù sao lúc ta sinh ra, vẫn là trong chiến loạn nha, mỗi vị huynh đệ của ta từ nhỏ đều phải theo cha đi hành quân, chắc hẳn là thấy tuổi thơ của chúng ta quá long đong, nên khi về già có chút thả lỏng a.”
Bước ra ngoài ánh mắt của hắn đảo một vòng ra xung quanh, chỉ thấy trong đoàn người đi ra khỏi Thiên Cơ Các xuất hiện thân ảnh vị công tử mặt hoa ra phấn đứng song song với người hộ vệ của mình ở giữa đường đắc ý nhìn hắn, bên cạnh hắn là một túi trà khô, và một bịch kẹo.
Hai người nghe được cái gì, liền gật đầu dùng khinh công tản đi mỗi người một phía.
“Ngươi có chạy lên trời.”
Người hộ vệ kia nhìn thấy hắn nhìn mình, lạnh lùng không nói cái gì.
Đám người giang hồ thấy vậy cũng nán lại, nhìn trò vui sắp diễn ra, hiển nhiên không có ai muốn ra mặt cho Lý Phong, vì họ nhìn thấy bản mặt cà lơ phất phơ của hắn lúc ở bên trong rất đáng ghét.
“Không cần, chẳng phải bên cạnh chúng ta còn có vị cao thủ hay sao?”
“Lần này xem ai cứu ngươi?.” La Phi Yến Cười thầm trong bụng, ba lần bị hắn phun làm nàng thật sự cực kỳ giận, hôm nay nàng phải quyết tâm cho tên dân trí thấp này một bài học làm gương cho xã hội.
“hì hì đây chẳng phải La tiểu thư hay sao, không ngờ lại gặp ngươi ở đây, chắc hẳn là trốn nhà đi chơi đúng không.”
Hắn vẫn đang muốn cẩu nha, không muốn đi gây sự, nhìn tên công tử này là người quyền quý, hắn cảm thấy dây vào rất là phiền phức
“Hả.”
Hắn suy nghĩ một lúc liền nói tiếp.
Nghe thấy vậy, Trần Nhuận Đông đang phe phẩy cây quạt, gập lại cười nói.
“Ngươi định đi đâu”
“Hả… Đâu?.... Thần Công đâu.?”
Trần Nhuận Đông cười ha hả quay lại đáp lời.
“Lăng đại ca, về khách sạn thôi.”
Lý Phong triệt để mộng, ngụm trà trong miệng định phun ra đành phải nuốt lại, nhìn nhìn về phía La Phi Yến.
Thuyết Thư phất tay một cái, đi lên lầu.
Nàng đang thắc mắc tên này đang nghĩ đến cái gì yêu thiêu thân.
Lý Phong nuốt một ngụm nước bọt, ý đồ muốn ở lại lâu hơn một chút, liền gặp mấy người hộ vệ của Thiên Cơ Các lạnh lùng đi đến nhắc nhở hắn ra ngoài.
“A thần công Địa Bộc Thiên Tinh kia kìa.”
Hết chỗ thoát thân, Lý Phong nhìn thấy thân ảnh La Phi Yến đang tiến về phía mình đôi mắt trần đầy lửa nóng, miệng nhếch lên cười cười đắc ý.
Lý Phong định nói cái gì liền thôi, một bộ ủ rũ đi ra khỏi cửa.
Bị dồn vào đường cùng, Lý Phong đầu loạn chuyển, rồi đột nhiên hắn nảy ra một sáng kiến, chỉ tay về phương xa mà nói.
La Phi Yến ảo não, liền nói.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.