Càng Béo Anh Càng Yêu
An Tựu
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 3
"Vậy Thẩm Nhamnóisao?" Như nghĩ tới chuyện gì đó, Diệp Vi bỗng hỏi.
Trong phòng họp, Phương Cảnh Xánđangngồi dựa lưng vào ghé, trở thành "đích ngắm" trong ánh mắt ai oán của cấp dưới, cảm thấy quá chánanhđành xoay xoay cây bút, lúc ứng cử viên cuối cùng bước vào phỏng vấn, trong con ngươianhánh lên tia sáng khiến người khác khó pháthiệnra.
Hùng Bảo Đình bỏ chiếc vòng lắc xuống, phóng tới, "thậtkhông?"
Tống Kiêm Hà quay lại, dùng ánh mắt khinh bỉ nhìncô, "Cái này còn phải hỏi à? Nam chínhsẽbị cậu trực tiếp đè c·h·ế·t! (づ  ̄ ∇ ̄)づ"
nóimộtcách nghiêm khắc làkhôngphảikhôngthích hợp, mà là chưa đủ để BOSS vừa lòng.
婉若遊龍。
Hán Việt:
Diệp Vi xách túi ra khỏi phòng, "Tùy cậu thôi, lờinóithậtlòng thường khó nghe, đến lúc đó cũng đừng có khóc lóc tìm tới bọn mình!"
Rực rỡ thu cúc,
đãphỏng vấn mấycôgáiđều có điều kiện rất tốt, ngoại hình - khí chất - giao tiếp đều toàn vẹn, hai người thựchiệnphỏng vấn đều cảm thấy có thể quyết định được rồi, nhưng màkhônghiểu sao đại BOSS vẫn chưa mở lời, vì thế vẫn phải tiếp tục phỏng vấn, trong lòng họ thầm oán, ánh mắt của BOSS cao quá, muốn tìm tiêntrêntrời sao??
Tiêu Quả Quả ném 1 cái gối qua, "Cậumộtngàykhôngchọc mìnhthìkhôngthoải mái à!"
Mỗi khi tâm trạngkhôngtốt, Quả Quả rất thích làm bài kiểm tra, mà dù có tốt haykhôngthìcôcũng thích ăn vặt nữa.
đangngồi trước máy tính, Tống Kiêm Hà: "Ha Ha......"
Tống Kiêm Hà đến cái mông cũngkhôngchịu nhấc,nói"Cậu chắc chắn là Phương thị, màkhôngphải là Viên thị hay Cầu thị à?"[1]
Lúc Tiêu Quả Quả tới, trướccôcòn có 5 người, nămcôgáiđều nhìn Quả Quả ngồi xuống, tất cả đều liếc thêm mấy lần, nhưng họ rất nhanh thu lại ánh mắt của mình.
Tiêu Quả Quả do dự rồi giải thích: "Hôm vũ hội, cựu sinh viên đẹp trai nhất trong truyền thuyết của trường Đại học Akhôngphảiđãtới à, đám nữ sinh đều phát điên lên rồi chen lấn nhau, mìnhkhôngcẩn thận bị đẩy ngã, hình như ngã lên ngườimộtngười đàn ông, sau đó do quá đông nên mình lại bị đám người đẩyđi, còn chưa kịp xin lỗi người kia nữa, từ đó đến giờ mình vẫn băn khoăn hoài......"
其形也,
Bạn cùng phòng ai cũng bận rộn, duy nhất Tiêu Quả Quả lạikhôngcó động tĩnh gì, hồ sơ gửitrênmạng cũng trôi về nơi nào rồi, Quả Quả gấp gáp đến mức cả ngày đều bực bội, than thởmộtngày làm tới tận 7 bài kiểm tra.
"Hồng" chỉ chim nhạn, "phiên nhược kinh hồng" nghĩa đen là bay vụt qua như chim nhạn bị hoảng sợ, hình dung về dáng vẻ uyển chuyểnnhẹnhàng của người congái, hoặc gói lại thành hai chữ "Kinh hồng".
"Quả Quả, cứ như vậy cũngkhôngphải biện pháp tốt, hay cậu giả vờ chịuđixem mắt theo ý củaanhcậuđi, tới lúc đóthìnóilàkhônghợp với mình là được!" Diệp Vi đề nghị.
Tiêu Quả Quả đẩy đẩy chồng bài kiểm tratrênbàn, đứng dậy, "Mình cũngkhôngbiết, gần đây mình xui xẻo sao ý. Chẳng lẽ là báo ứng của chuyện lần trước?"
"Cậu cười là có ý gì?" Tiêu Quả Quả giận dữ.
榮曜秋菊,
Tiêu Quả Quả nhức đầu, "Mình cũngđangbăn khoăn nè, chả biết điền sao lại được! Mìnhđangbối rối đây!"
[1] Viên và Cầu đều mang nghĩa là Tròn.
Trong văn học, "mộtthoáng kinh hồng" có thể hiểu là từ "nhìn thoáng qua", trông thấy "dáng vẻ uyển chuyển" của nàng (kinh hồng), từ đó mà có ấn tượng, bắt đầu tình duyên.
Lời Diệp Vinóicũngkhôngsai, nhưng cũng làm cho người khác thấy bối rối.
Tiêu Quả Quả ngẫm nghĩ rồi lắc đầu, "anhấysẽtìm mọi đối tượng cho đến khi mình hài lòng mới thôi, cứ đểmộtthời gian xem sao......"
Trích đoạn:
Ta trả lời rằng:
Vẻ mặt Diệp Vi hơi lo lắng, "Chắckhôngcó gì đâu, chỉ là mình nghenóiPhương thịyêucầu về ngoại hình rất cao. Quả Quả, cậu đừng trách mìnhnóithẳng, là bạn bè nên mình mớinóichuyện này với cậu, mình sợ đến lúc đó cậu bị người ta ghét bỏ rồi gây khó dễ, ngày hôm qua mình có gặpmộtbạn, bị họnóikhó nghe lắm......"
Nửa tiếng sau, cuối cùng cũng tới lượt Tiêu Quả Quả, nhớ lại lúc nãy, haicôgáingồi cạnh có bàn luận với nhau về chức vụ nàyđãtuyểnkhôngbiết bao nhiêu người, Quả Quả càng cảm thấy hồi hộp.
"Làm sao đây, tiêu đời rồi,khôngkiếm được việcthìmìnhsẽphải tuyệt thực......"
Uyển nhược du long.
nhẹtựa chim hồng,
[2] Kinh Hồng (惊鸿) hai từ này xuất phát từ bài thơ: Lạc thần phú (洛神賦) của Tào Thực (曹植), làmộtbài phú về nữ thần sông Lạc:
Tống Kiêm Hà vừa gõ bàn phím lạch cạch vừa trả lời: "Nếu cân nặng của cậu chỉ còn 1/2,thìcảnh cậu vừa kể chính là màn mở đầu lãng mạn trong chuyện tình kinh điển với mấyanhtổng tài. Nhưng vì cậu là nữ chính nên chuyện tình này Hoàn luôn được rồi."
Tiêu Quả Quả: "......"
"Chuyện lần trước? Chuyện gì?" Hùng Bảo Đình lập tức hỏi.
Hoa mậu xuân tùng.
華茂春松。
"Tại sao?"
khôngchỉ có Tiêu Quả Quả, mà Hùng Bảo Đình cũng chịukhôngđược,thậtra mấy hôm naycôcũng gặp vài tình huống thế này.
Trong lòng 5 người này đều nghĩ, xem dáng người vị kia, chắc "hậu phương" vững chãi lắm đây? Nhưng mà "hậu phương" có vững đến đâu chỉ sợ cũngkhông"đỡ" được cân nặng củacôta thôi, tới được vòng này là kết thúc rồi......
Vinh diệu thu cúc,
Hùng Bảo Đình cảm thấy rất kì lạ, "Quả Quả, thành tích của cậu tốt như vậy, hàng năm thường nhận được học bổng, sao lạikhôngcó công ty nào gọi tới thông báo chứ?"
Dư cáo chi viết:
Cùng với câu này, còn có câu thành ngữ: “Kinh hồng diễm ảnh” là để chỉ vẻ đẹpnhẹnhàng, kiều diễm, vẻ đẹp khiến người ta phải kinh ngạc mà cảm thán.
翩若驚鴻,
Hai người phỏng vấn lúc nhìn thấycôgáibước vào, đầu tiên có hơi kinh ngạc rồi dò xét ngoại hình củacô, sau đó đồng thời nhìn về phía Phương Cảnh Xán.
Diệp Vi sán lại gần nhìn bức e-mail kia, sau khi xác nhận làthật, mặtcôcứng ngắc: "Trong tờ đơn vấn đáp của tập đoàn Phương thị, tất cả chúng ta đều điền, nhưng chỉ có cậu được gọi tới phỏng vấn, Quả Quả, cậuđãđiền như thế nào vậy? Chỉ mình với!"
Tiêu Quả Quả tức hộc máu, "Tống Kiêm Hà, đời ngườiđãgian nan như thế, cớ sao còn để cho ta gặp ngươi!"
Hùng Bảo Đình gật đầu lia lịa, vừa mập mạp mà vẫn có khí chấtthìcũng chỉ có mình Quả Quả thôi.
Bạn học Tống Kiêm Hàkhônghề đồng tình, tiếp tục đâm thêmmộtnhát, "Ngoài ra vì tình bạn hữu nghị của chúng ta nên mìnhsẽnhắc nhở cậu thêmmộtviệc nữa, theo kinh nghiệm nhiều năm ngâm cứu tiểu thuyết tổng tài hào môn của mình, cậu vẫn chưa tìm được việc, đơn giản là doanhcủa cậu động tay động chân đằng sau rồi! Cho nên phiền cậu đừng cố nữa!"
Lần này, tập đoàn Phương thị tổ chức tuyển dụng quy mô lớn, các vị trí cơ bản đềuđãtuyển được hết, chỉ duy nhất vị trí trợ lý Tổng Giám Đốc là vẫn chưa chọn được người thích hợp.
Tiêu Quả Quả nhún vai, "Thẩm Nham khuyên mình nênnóichuyện vớianhhai, bàn bạc kỹ lưỡng vớianhấy, cho xinđi,anhcủa mình đáng sợ như vậy, mìnhkhôngdám đâu! Chính Thẩm Nham cònkhôngphải sợanhmình c·h·ế·t khiếp......"
Tiêu Quả Quả cảm động, khịt mũimộtcái, "Cảm ơn cậu, Nhị Nha!"
Tống Kiêm Hà dừng tay đánh máymộtlúc, ngay sau đónóibằng giọng điệu thoải mái: "khôngcó việc gì đâu Tròn Tròn, cậu còn đẹp mắt hơn so với mấy người gầy nhom! Làcônàng mũm mĩm đẹp nhất mình từng gặp! Nếu Phương thị từ chối cậu vì điều nàythìcông ty đó cũngkhôngcó gì tốt hết!"
Cả căn phòng đều trầm mặc.
[3] Tú sắc khả xan: sắc đẹp có thể ăn được hoặc mọi người vẫn thường thấy câu "sắc đẹp có thể thay cơm" đó ^^~
Tiêu Quả Quả lắc đầu, khẳng định, "khôngcó khả năng đó, trong nhà mình doanhmình làm chủ! Ba mẹ mình tuyệt đốikhôngdám giấuanhý làm chuyện này! Ngày hôm qua mình gọi điện cho ba, ôngrõràng cúp máy luôn, mẹ mình còn ác hơn, trực tiếp đưa tên mình vào danh sách đen, mình thiếu chút nữa c·h·ế·t vì tức đó, hai người họsẽkhônglàm thế đâu?"
Phương Cảnh Xán ngẩng đầu từ tập hồ sơ, mười ngón tay đan vào nhau đặttrênmặt bàn, "Tiêu tiểu thư, hồ sơ củacôtôiđãxem qua,khôngcần phải nhắc lại,côhãy trình bày đơn giản, so với những người kháccôcó ưu điểm gì hơn họ!"
Hùng Bảo Đinh: "Ặc....." (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Bạn có thể đọc toàn bài thơ và dịch tại
Hình dáng của nàng, (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Tươi rạng xuân tùng.
côấykhônghề giống những người khác vì mập mà tự ti e dè,cônàng cũngsẽtự phối quần áo cho hợp,côcó bằng cấp, có thành tích học tập xuất sắc vượt trội, tính cách cởi mở, giao tiếp bạn bè trong trường cũng rất tốt.
Điệp luyến hoa):
đây (đọc tại Nhiều Truyện.com)
.
Hai ngày nay, ba người khác trong Ký túc xá liên tục nhận được điện thoại thông báo phỏng vấn, nhất là Diệp Vi,mộtsố công ty gọi tới đều là công ty tốt.
Uyển chuyển như rồng.
Chương 3 (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Hai người thấy Phương Cảnh Xán vẫn bình tĩnhkhôngcó gì khác thường, bèn chuẩn bị từng bước bắt đầu đặt vấn đề với ứng cử viên, nào ngờ BOSS - người mấy hôm nay vẫn im lặng thế mà lại chủ độngnóitrước.
Nếu Tống Kiêm Hà ở đây lúc này, nhất địnhsẽtátcômộtphát, sau đónóicôlà đồ thất học, có thành ngữ cơ mà, là "Tú sắc khả xan"[3]
Dịch nghĩa ( (đọc tại Nhiều Truyện.com)
*
Phiên nhược kinh hồng,
Hùng Bảo Đìnhmộtbên ăn vụng miếng khoaitrênbàn của Quả Quả,mộtbên hỏi: "Tập đoàn Phương thị nổi tiếng là khó vào, lễ hội tuyển dụng lần này chỉ mang tính hình thức thôi, thựcsựvào được đều dođicửa khác! Có phải người nhà cậu bí mật liên hệkhông?"
Kỳ hình dã,
Tiêu Quả Quả nhìn người đàn ôngđangnóivới mình, bị khuôn mặt quá mức chói sáng củaanhlàm cho choáng váng.
余告之曰:
mộttuần sau, vốnđangvật vờ trước máy tính, sắc mặt xám xịt, bỗng nhiên Tiêu Quả Quả hưng phấn hét lên, "Yeah! Thấy gìkhông? Các cậu tới đây xem! Mình được tập đoàn Phương thị gọi tới Phỏng vấn này!"
*
Ánh mặt trời chiếu qua cửa sổ làm ánh lên làn da trắng mịn củacôgái, đôi mắt đầy nỗi khẩn trương dần dần trùng khớp vớimộtthoáng kinh hồng[2]anhbắt gặp tối hôm ấy......khôngcó giày thủy tinh, nhưnganhvẫn tìm được em......
Ưm, người đàn ông này...... "ngon" quáđi!
Lần phỏng vấn cuối cùng này, ứng cử viên đều do BOSS tự mình tuyển chọn, lẽ nàocôgáinày...... cũng doanhchọn?
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.