Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 6: Nhất niệm chính tà

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 6: Nhất niệm chính tà


Lý Chính đứng tại nóc một tòa nhà cao tầng nhìn xuống khung cảnh mọi người tấp nập thả lồng đèn ước nguyện trên cây cầu Bất Quy Lai.

Một ngày trôi qua hắn vẫn đứng ở đó vẫn tư thế ngẩng cao đầu nhìn trời xanh lúc thì lại cúi gằm mặt ngắm nhìn đại địa.

Ngày thứ hai vẫn vậy, mãi cho đến một năm sau vào đúng ngày mùng một tháng riêng cũng chính là ngày mà lễ thả lồng đèn của Huyền Thiên thành diễn ra hắn mới chính thức tỉnh lại. Miệng lẩm bẩm:

Thời khắc này đạo tâm của hắn vốn đang vững chắc vô cùng lại lúc như muốn đổ vỡ bất cứ khi nào, lúc thì lại càng thêm kiên cố hơn nữa. Muốn lung lay vì hắn tự trách bản thân không bảo vệ được mọi người do sự yếu kém. Nhưng lại càng kiên cố hơn vì từ sự yếu kém đó hắn muốn bản thân trở thành kẻ mạnh hơn để có thể cứu được tất cả mọi người.

Lẩm bẩm một hồi hắn cuối cùng cũng dừng lại mà đi vào căn nhà tranh sửa soạn lại thân thể một chút rồi đi ra bên ngoài. Nơi sau vườn ấy nay đã nở rộ đầy hoa tỏa ngát hương thơm phá tan bầu không khí u ám trước kia. Tại cuối vườn là nơi mà Lý Chính đang bước đến – mộ của bé Linh.

Tuy nhiên, sau một năm ngay cả cái bóng của Lâm Thiên bọn hắn đều không thấy chứ nói gì đến việc tìm ra thủ phạm chính là Lý Chính còn đang đứng ngộ đạo chứ.

Lục Hy thấy vậy liền xoay người nói lớn: “Nghe thấy chưa các vị còn đứng đó chờ c·hết sao. Dốc toàn lực truy tìm tên Lâm Thiên đó cho ta dù có phải đào tung cả Bắc Hoang cũng phải tìm thấy hắn.” Sau đó hắn liền thuần di đi khỏi đó. Những tên trưởng lão nghe vậy cũng răm rắp nghe lời liều mạng đi tìm kiếm manh mối.

Lý Chính đứng nhìn một hồi liền quay người rời khỏi nơi đây. Mục tiêu của hắn hiện tại là hoàng thành Thăng Long của Đại Việt quốc, cũng chính là hành trình tu luyện của hắn bắt đầu.

Lý Chính như đắm chìm vào cảnh đẹp của nhân gian. Hắn nhảy xuống đường phố lớn rồi bước từng bước nhẹ nhàng đi đến trung tâm lễ hội. Tại chân cầu Bất Quy Lai hắn liền một lần nữa đặt chân lên đó rồi bước đi từng bước một cách nhẹ nhàng. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

“Hơn năm mươi người đi vào thì chỉ có một kẻ tán tu là Lâm Thiên còn sống sót chạy đi nhưng không rõ tung tích chúng ta đang dùng toàn lực tìm kiếm bằng được hắn với tốc độ nhanh nhất”

“Haha nhất niệm chính tà, nếu ta theo chính đạo thiên hạ vô ma chúng sinh cùng nhau phát triển, nếu ta là ma thiên hạ này liền không có cũng được vậy”

Quay trở lại Huyền Thiên thành hiện tại, (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Sau khi đưa tiểu Linh về đến nhà Lý Chính liền làm cho cô bé một ngôi “nhà” nhỏ ở sau vườn nơi những bông hoa tươi sáng nở rộ như thể hiện rằng hắn muốn con đường đến thế giới bên kia của cô bé được trải đầy hoa tươi. Giúp cô bé tại thế giới bên kia gặp được thân nhân của mình và sống hạnh phúc bên nhau.

“AAAAAA mau trả mạng cháu trai của ta đây lũ khốn. Là kẻ nào đã ra tay hả Lục Hy” Giọng điệu của hắn đang từ tức giận vô cùng lại trở nên thâm trầm và lạnh lẽo đến cực điểm.

Lại chuyển cảnh liền đến thời điểm hắn đã ẩn cư nơi rừng núi hoang sơ rồi gặp được hai mẹ con tiểu Linh. Tại đây cũng chính là những kỷ niệm đẹp đã tưới lên tâm hồn vốn đã kiệt quệ của hắn một thứ năng lượng của sự sống giúp tâm hồn hắn như được hồi sinh khỏi trốn ngục tù tối tăm.

Khung cảnh chuyển biến liên tục thoáng chốc đã đến lúc gặp được Lưu Diệu Anh và những năm tháng vui vẻ bên nàng ấy. Có lẽ đó chính là một trong những ngày tháng hiếm hoi ít ỏi của cuộc đời này khiến hắn cảm thấy vui vẻ và thoải mái.

“Lũ ngu ngốc khôn nạn các ngươi chuyện này là sao hả.”

“Hừ ta chỉ tin ta không tin vào thứ gọi là vận mệnh, chỉ có kẻ yếu mới phải nghe theo thứ được gọi là vận mệnh. Nếu thiên đạo muốn lấy đi thân nhân của ta vậy thì ta sẽ nghịch thiên diệt đạo để có thể bảo vệ mọi thứ mà ta yêu quý”

“Có lẽ sự ra đi của mọi người chính là quả của việc ta g·iết chóc đó là vận mệnh đó là luật trời”

Chương 6: Nhất niệm chính tà (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Khung cảnh chuyển đến Phiêu Miểu tông chủ điện một năm trước,

Một lão đầu mang khí tức khủng bố đang ngồi trên bảo tọa ở chính điện la lối quát mắng thậm chí là xuất thủ tần công những kẻ hắn không vừa mắt. Bởi hắn chính là Li Quảng gia gia của Li Quang đồng thời cũng là một trong ba vị lão tổ mạnh nhất của Phiêu Miểu tông đặt ở ngoài giới cũng thuộc top chiến lực hàng đầu của Bắc Hoang.

Dòng suy nghĩ vừa hoàn thành thì cũng là lúc hắn bước ra khỏi cây cầu Bất Quy Lai, chính thời khắc này có lẽ tu tiên giới đã xuất hiện một vị truyền kỳ, hào kiệt vô song chính thức bước vào đời.

Lục Hy là tông chủ của Phiêu Miểu tông thời điểm hiện tại nhưng đứng trước mặt lão già Li Quảng cũng không dám có một tia bất kính mà đáp: “Chuyện này vẫn đang trong quá trình điều tra thưa lão tổ”

Bởi thế gian đâu ai có thể làm được đến mức độ như một vị tiên ma hàng thế như vậy. Vạn cổ đến nay có lẽ cũng chỉ một mình Lý Chính độc tôn.

Sau khi làm mọi việc ổn thỏa hắn liền thu dọn đồ đạc để chuẩn bị cho một hành trình mới mang tên Nghịch Đạo.

Giữa vòng tuần hoàn đó linh châu như có linh tính mà dần dần dung nhập vào thân thể Lý Chính rồi thẩm thấu vào sâu trong linh hồn hắn. Tại đây nó tỏa ra một thứ năng lượng dịu êm giúp hắn có thể bình tĩnh lại và củng cố đạo tâm vững chắc hơn. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Năm hắn gần năm mươi thực lực đạt đỉnh phong liền một mình đánh thẳng vào doanh trại kẻ thù mà tàn sát toàn bộ. Nhất chiến thành danh khiến tên tuổi hắn tại trốn phàm trần trở nên vô cùng to lớn và uy vọng đến cực điểm. Nhân dân nhìn thấy hắn liền cung kính và sợ xệt hơn cả khi nhìn thấy vua.

Sau khi hoàn thành tất cả hắn liền đi đến phiến đá khắc chữ Tâm kia. Tại đây nội tâm hắn đã không thể kìm nén được nữa hắn gục xuống bên cạnh phiến đá mà khóc lóc một cách đầy bi thương. Khóc một lúc hắn liền vịn vào chữ Tâm mà đứng dậy.

“Thấy cảnh liền nhớ người chỉ là hiện tại chỉ là cảnh còn người mất vạn dặm tương tư nỗi sầu buồn ai ải”

Sau đó lại quay về sự bi thương mất mát của một người chồng nhìn nương tử mình ra đi. Trong cơn điên cuồng đó là cảnh tượng về một Lý Chính g·iết người không ghê tay. Hắn g·iết toàn bộ những kẻ cản đường bất kì ai nghe danh cũng đều sợ mất mật.

“Thì sao chứ, ta chỉ quan tâm kết quả dù có trả giá đắt ra sao cũng phải tìm được hắn nếu không liền tiến đến Lôi Trì mà nhận tội đi mấy tên phế vật”

“Sau trận chiến ấy đạo tâm của ta liền xuất hiện ma tâm dựng d·ụ·c từ sát khi bao năm nay bộc phát, nhưng như vậy thì có sao chứ cho dù là chính hay ta thì cũng chỉ là một con đường để ta có thể đi đến đích của mình.”

Bắt đầu từ khi sinh ra cho đến lúc cha mẹ bị giặc Tẫn g·iết hại, sau đó là những năm tháng võ luyện mang trong mình tâm hồn của một võ sư nhiệt huyết.

“Chính tà chung quy chỉ là sự phân chia do dự khác biệt từ các góc nhìn khác nhau, chỉ cần ta thấy nó đúng nó liền đúng với ta, ta thấy nó sai thì nó chính là sai lầm. Nếu tà đạo trong mắt thế gian giúp t đạt đến được điều mà ta muốn thì dù có phải đối địch với tất cả ta vẫn sẽ làm mà thôi”

Li Quảng hừ lạnh nói:

Nhưng cũng tại đây tâm hồn hắn liền như bị cầm tù một lần nữa khi mà cảnh tượng ngày hôm ấy sẽ bám theo hắn mãi mãi cho đến sau này. Chính bởi việc này cũng khiến hắn có cơ hội đạp lên con đường tu luyện hắn ngày đêm nghĩ đến để có thể tìm lại thân nhân đã khuất của mình.

Để có thể bước hết cây cầu thì thường phải cần đến hai mươi bảy bước chân. Mỗi bước chân của Lý Chính như thể đang đưa hẳn quay về quá khứ để có thể nhìn lại mỗi một sự kiện lớn nhỏ mỗi một hành trình hắn trải qua.

Đi đến trước nấm mồ hắn liền thắp hương cho cô bé một vài món ăn hắn tự làm. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

“Mối thù này ta sẽ thay con trả đủ vậy. Thái Hy tông nợ máu liền trả bằng máu đi, không chỉ có vậy toàn bộ những kẻ dám ức h·iếp phàm nhân nhỏ bé vậy cũng đều đáng c·hết cả” Càng nói sát khí của hắn lại càng nâng lên khiến ma công của hắn cũng ngày càng được nâng cao lên một phần.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 6: Nhất niệm chính tà